Ma Phi Khó Tán Tỉnh
-
Chương 73
Tiểu cô nương, không phải cô cảm thấy đại tráng này đáng thương đấy chứ? Đánh cược mà, đánh cược mở ra rồi, thắng bại là chuyện bình thường.
"Ha ha, tiểu cô nương, cô thật là biết cảm thông với người khác, nhưng mà một đồng tiền vàng này, cũng quá hàn sầm nhân đi..."
Mọi người nghe Tô Linh Phong ra giá, thì không thể nhịn được cười.
Đồng cảm ư? Mặc Vấn Trần lắc đầu cảm thấy buồn cười, tiểu nha đầu máu lạnh này, có lòng đồng cảm ư? Trò đùa này không hài hước chút nào! Nhưng hắn cũng có hơi tò mò, Tô Linh Phong mua cục phế liệu này làm gì? Chắc chắn không phải là có quá nhiều tiền mà không có chỗ nào để tiêu được…
"Có bán không?" Tô Linh Phong không hề để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, nhìn và hỏi lại đại tráng một lần nữa.
"Bán!" Đại tráng nặn ra một chữ từ trong kẽ răng.
Nếu như hắn ta không bán thì ngay cả cơm ngày mai hắn ta cũng không ăn được…
Tô Linh Phong cũng không nói lời thừa thãi, ném cho đại tráng một đồng tiền vàng, rồi đi tới trước dụng cụ cắt đá, nhanh chóng cầm lấy một cục nguyên thạch và đánh bóng nó một cách cẩn thận.
Nhìn thấy động tác của Tô Linh Phong, mọi người đều nhìn nàng giống như đang nhìn một kẻ ngốc.
Một lúc sau, “Phế liệu” ở trong tay Tô Linh Phong bỗng nhiên phát ra tia sáng màu xanh lam! So với cái mà đại tráng cắt ra lúc trước còn sáng hơn nhiều!
"Không phải chứ? Đây là tình huống gì?"
“Đá quý… xuất hiện đá quý rồi sao??”
"Ôi trời, một cục phế liệu nhỏ như vậy mà cũng có thể xuất hiện đá quý?"
"..."
Mọi người kinh ngạc hét lên.
Gương mặt tuấn tú của Mặc Vấn Trần cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, có phải tiểu nha đầu này vận khí quá tốt không? Hay là … nàng đã sớm biết cục nguyên thạch kia sẽ cho ra đá quý?
Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh không có biểu hiện gì khác của Tô Linh Phong, Mặc Vấn Trần phát hiện nàng là người rất có năng lực…
Đám đông nghển cổ và mở to mắt nhìn Tô Linh Phong tách đá quý.
Đại tráng gắt gao nắm chặt đồng tiền vàng mà Tô Linh Phong ném cho hắn ta, trên khuôn mặt ửng đỏ lộ ra màu tím bầm, biểu cảm của hắn rất thú vị.
Động tác của Tô Linh Phong rất thành thạo, căn bản không giống như người lần đầu tiên tách đá quý.
Một lát sau, nàng đã tách được một viên trứng ngỗng lớn màu xanh lam sáng lấp lánh từ cục nguyên thạch!
Một người hầu ở bên cạnh vội vàng bưng một chậu nước trong tới, Tô Linh Phong bỏ viên đá quý sáng long lanh vào trong nước để cọ rửa.
Viên đá quý lập tức trở nên tinh khiết sáng lấp lánh, đẹp rực rỡ.
“Oa oa oa… Đá quý…” Tiểu Bạch phấn khích đến mức xoay vòng vòng xung quanh Tô Linh Phong: “Chủ nhân, tôi không lừa gạt cô chứ, thật sự có đá quý, viên đá quý thật đẹp…”
Khi đại tráng bổ nhát dao đầu tiên xuống, Tiểu Bạch đã chui vào bên trong khoáng thạch thô để nhìn tình hình một lát.
Nếu như đại tráng chọn cắt ở đầu kia của viên nguyên thạch thô hoặc là một miếng nhỏ ở phần cuối cùng thì chắc chắn viên đá quý sáng lấp lánh này sẽ không rơi vào tay Tô Linh Phong.
Chỉ có thể nói, hắn ta không có cái số hưởng viên đá quý này!
"Không có hoa văn, không phải đá phòng ngự!” Có người thấp giọng hô.
“Phía trên không có hơi nước và vụn băng, cũng không phải Thủy hệ, Tụ linh thạch hệ Băng! Có người nói tiếp.
"A! Là đá tăng tốc sao?”
Tô Linh Phong nắm viên đá quý dự đoán, ngưng thần dùng năng lượng tinh thần để cảm nhận thuộc tính của viên đá quý.
Một lát sau, đôi môi của nàng hơi cong lên, nhàn nhạt nói: “Rất tốt, đó là đá tăng tốc, có độ tinh khiết bảy phần.”
"Tiểu cô nương, cô là người thật may mắn!"
"A! Độ tinh khiết bảy phần, chất lượng khá tốt.”
“Một viên này có thể luyện chế được mấy đôi giày gia tốc!”
"Tiểu cô nương, cô có bán đá quý này không?”
“Bán cho ta đi, bán cho ta đi, hai ngàn đồng tiền vàng.”
"Không bán." Tô Linh Phong dứt khoát từ chối.
Nếu như là đá phòng ngự, thì bán nó cũng không sao, nhưng thuộc tính của viên đá quý này cũng khá tốt, Tô Linh Phong định giữ lại để dùng.
Nàng muốn làm một nhà luyện kim chuyên nghiệp, làm sao trên tay nàng lại không có mấy cục nguyên liệu không ra dáng nguyên liệu.
"Đá quý này là của ta! Của ta!! Cho ta, trả lại cho ta!!" Đại tráng bỗng nhiên như phát điên, xông về phía Tô Linh Phong, đưa tay muốn cướp đoạt viên đá quý sáng lấp lánh trong tay nàng!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook