Ma Ma, Cha Lại Đến!
-
Chương 4: Mới gặp
Vừa giải quyết xong chuyện phòng ốc, ngày thứ hai Giản Như Ca đã nhận được điện thoại của Mộ thị tập đoàn, bởi vì sau khi ký kết, bắt đầu chính thức tổ chức đại hội cổ đông, thảo luận kế hoạch giới thiệu sản phẩm quý này.
Hôm sau, Giản Như Ca dậy rất sớm, đứng tại trên ban công nhìn mặt trời mọc chậm rãi dâng lên. Nhìn xem đường phố phồn hoa, đột nhiên nghĩ đến nàng nên đi nhìn xem người phụ thân bốn năm trước đem nàng đuổi đi rồi, nghe nói hiện tại sức khỏe hắn rất không tốt.
Đến chín giờ, đại hội cổ đông Mộ thị chính thức bắt đầu, cửa phòng họp chậm rãi mở ra, Mộ Thanh Hàn cùng trợ lý đặc biệt Thân Uy bước vào phòng họp, hắn một thân áo sơ mi trắng như tuyết, quần tây màu đen, trên khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng không có bất kỳ biểu cảm nào, mắt đen quét một vòng các cổ đông đang ngồi.
Sau khi ngồi xuống, câu nói đầu tiên liền hỏi, "người mẫu Ký kết Mộ thị không đến?"
Thân Uy lập tức xoay người, "Sớm đã thông báo, Giản tiểu thư chắc đang trên đường tới."
"Thật xin lỗi, ta tới muộn".
Cửa một lần nữa mở ra, Giản Như Ca một thân váy dài màu lam, dẫn theo trợ lý Tử Nhàn, chậm rãi đi tới..
Trên mặt nàng mang theo nụ cười quyến rũ, váy dài màu lam mặ tại trên người Giản Như Ca, đưa tất cả mỹ lệ phát huy vô cùng tinh tế, đều hiện ra trước mắt các vị cổ đông.
Thanh lệ hoa mỹ, cao quý trang nhã tôn nhau khiến vẻ đẹp phát huy đến mức tận cùng, không gì sánh được, khiến cho người ta hai mắt tỏa sáng.
Không hổ là người mẫu chạm tay có thể bỏng tại Châu Âu.
Chúng cổ đông sững sờ nhìn Giản Như Ca từng bước một đi vào phòng họp, tại vị trí trống duy nhất ngồi xuống.
Nàng bình tĩnh ngồi đó, gương mặt trắng nõn, nụ cười khéo léo.
Mọi người ở đây đều chấn kinh trước sự xinh đẹp, mỹ lệ của nàng, ngu ngơ tại chỗ.
Đương nhiên, trong những kẻ này cũng có một cái ngoại lệ -- Mộ Thanh Hàn.
Giản Như Ca xuất hiện, quả thật làm cho hắn mặc dù đã xem qua muôn hình muôn vẻ nữ nhân, xem nữ nhân như cặn bã cũng thất thần một lúc.
Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ có một hai giây đó mà thôi.
Mà một hai giây duy nhất này, có lẽ là bởi vì Giản Như Ca rất không giống bình thường, khiến cho hắn không hiểu có cảm giác quen thuộc.
Hắn không biết vì sao mà mình lại đối với một nữ nhân chưa từng gặp bao giờ có cảm giác quen thuộc.
Nhưng nhìn ánh mắt của chúng cổ đông, hắn lại đè xuống khó hiểu trong lòng, thay vào đó là sự bất mãn mãnh liệt, thậm chí là tức giận.
Những người này là cổ đông của hắn, là quản lý cấp cao của công ty, mỗi người đều là rồng phượng trong loài người, thân phận phi phàm.
Hiện nay, thế mà lại đối một cái người mẫu không có danh tiếng gì, lộ ra ánh mắt si mê, thậm chí là ngây ngốc tại chỗ.
Mộ Thanh Hàn sắc mặt tối đen, lạnh lùng lên tiếng, "Khụ khụ, mỗi người các ngươi đều quên thân phận của mình rồi?"
Các cổ đông lập tức thu hồi ánh mắt, làm bộ nghiên cứu bản kế hoạch trong tay.
Giản Như Ca ngước mắt nhìn về phía chủ vị, nhìn về phía người nam nhân khi nàng vừa bước vào cửa liền mang cho nàng rung động không nhỏ.
Nam nhân ngũ quan thâm thúy, dung nhan tuấn lãng, giống như tác phẩm được chau chuốt tỉ mỉ của tạo hóa, so với những người mẫu đẹp như Tống Ngọc, mặt như Phan An mà nàng đã từng gặp càng thêm anh tuấn tiêu sái, khí vũ hiên ngang..
"Mộ tổng, chào ngài, ta là Giản Như Ca."
"Ừm!"
Mộ Thanh Hàn nhàn nhạt hừ một tiếng, liếc mắt ra hiệu cho Thân Uy.
Thân Uy lập tức hiểu ý mở miệng: "Bắt đầu đi."
Giản Như Ca nhìn xem bộ dáng lạnh lùng không quan tâm của Mộ Thanh Hàn, nhàn nhạt cười, thì ra hắn chính là vị hôn phu của Giản Như Mộng! Ha ha, thú vị.
Nhớ lại lời nói của Lăng Tiểu Nguyệt, Giản Như Ca đối với mấy tin tức này rất khó hiểu.
Trong đôi mắt trong sáng không dễ dàng phát giác nhiễm lên một chút tìm tòi nghiên cứu, người đàn ông lạnh lùng này là vị hôn phu của Giản Như Mộng, lại không thể nhân đạo, thật đúng là đáng tiếc, lại cũng có chút đáng thương!
Trong khi các vị cổ đông phát biểu ý kiến của bản thân, Giản Như Ca len lén đánh giá Mộ Thanh Hàn.
Mộ Thanh Hàn đang nghe báo cáo chợt cảm giác có người nhìn hắn, ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía Giản Như Ca.
"..."
Giản Như Ca da đầu tê dại, tranh thủ thời gian thu tầm mắt lại.
Nam nhân này bị sao thế, lớn lên đẹp mắt không phải là để cho người ta nhìn sao? Nàng nhìn một chút cũng không được à!
Sau một tiếng, hội nghị kết thúc.
Mộ Thanh Hàn đứng lên, đôi chân thẳng tắp thon dài, nện bước mạnh mẽ hữu lực, mấy bước đã từ phòng họp đi ra ngoài.
Thẳng đến thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì nữa, đám người đang ngồi nghiêm chỉnh trong phòng họp mới thật dài thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đứng lên, nối đuôi nhau mà ra.
Giản Như Ca tự nhiên cũng từ chỗ ngồi đứng dậy, theo đám người cùng một chỗ từ phòng họp đi ra ngoài.
Chỉ là nàng còn chưa đi hai bước, liền bị một thanh âm gọi lại, "Giản tiểu thư, xin chờ một chút."
Giản Như Ca ưu nhã xoay người, nghi ngờ nhìn về phía Thân Uy.
Thân Uy hướng Giản Như Ca đi đến, "Xin giới thiệu một chút, ta là trợ lý tổng giám đốc Thân Uy, Giản tiểu thư, là như này, liên quan tới công việc quay chụp hậu kỳ của « Tình yêu mộng ảo », chúng ta cần cùng ngài nói chuyện một chút, không biết bây giờ ngài có thời gian hay không?"
Liên quan tới chuyện công việc, Giản Như Ca tự nhiên sẽ không từ chối, "Được chứ."
"Vậy thì tốt, Giản tiểu thư mời ngài đi theo ta."
Giản Như Ca cùng Tử Nhàn đi theo Thân Uy đến trước của văn phòng Tổng giám đốc.
"Thân đặc trợ, đây là?" Giản Như Ca nhìn cửa văn phòng Tổng giám đốc, khó hiểu hỏi.
"Là như vậy, Giản tiểu thư, tổng giám đốc đối « Tình yêu mộng ảo » tương đối coi trọng, cho nên công việc quay chụp cụ thể, hắn sẽ tự mình cùng ngài thảo luận." Thân Uy một bên giải thích, một bên nhẹ gõ cửa phòng.
"Vào đi."
Giọng nam lạnh lẽo truyền ra, Thân Uy đẩy ra cửa phòng, "Giản tiểu thư, mời đi."
Giản Như Ca mỉm cười, phân phó Tử Nhàn chờ ở bên ngoài, đi thẳng vào.
Cửa phòng tại sau lưng Giản Như Ca một lần nữa đóng lại.
Giản Như Ca vẫn cảm thấy khó hiểu
Hậu kỳ công việc không phải nên cùng quản lý bộ phận quảng cáo Vân Hạo thảo luận sao, vì sao lại muốn cùng đại Boss thảo luận.
Lại nói, coi như không phải Vân Hạo thì là trợ lý cùng nàng thảo luận, công tác quay chụp mà cũng muốn đường đường tổng giám đốc tự mình hỏi đến ư?
Đang suy nghĩ, đã thấy Mộ Thanh Hàn ngồi sau bàn làm việc, con ngươi đen nhánh bắn ra ánh mắt sắc bén như đao nhìn về phía nàng.
Hắn nhìn về phía Giản Như Ca, tại nàng đi đến cách hắn khoảng chừng xa hai mét, lạnh lùng lên tiếng, "Giản tiểu thư, ngươi đứng ở nơi đó là được rồi."
Giản Như Ca mặc dù không rõ Mộ Thanh Hàn tại sao lại đột nhiên kêu dừng, nhưng vẫn là nghe lời đứng vững bước.
Dù sao hắn là tổng giám đốc công ty nàng ký kết, cũng coi như một nửa ông chủ của nàng.
Mộ Thanh Hàn mắt nhìn hợp đồng liên quan tới Giản Như Ca trên tay "Giản Như Ca?"
Giản Như Ca gật đầu, "Đúng vậy, tổng giám đốc."
Gặp Giản Như Ca gật đầu, giọng nói lạnh léo của Mộ Thanh Hàn lại vang lên: "Lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng là tại M quốc, là người mẫu Châu Âu, nổi danh nhờ tự mang dị hương, trêu ong ghẹo bướm, dần dần trở thành người mẫu quốc tế hạng A?"
"..."
Giản Như Ca lập tức nhăn lại đôi mi thanh tú.
Nói nàng trêu ong ghẹo bướm? Nàng người muội phu này, thật đúng là làm cho người ta chán ghét giống như cô muội muội kia của nàng!
Hôm sau, Giản Như Ca dậy rất sớm, đứng tại trên ban công nhìn mặt trời mọc chậm rãi dâng lên. Nhìn xem đường phố phồn hoa, đột nhiên nghĩ đến nàng nên đi nhìn xem người phụ thân bốn năm trước đem nàng đuổi đi rồi, nghe nói hiện tại sức khỏe hắn rất không tốt.
Đến chín giờ, đại hội cổ đông Mộ thị chính thức bắt đầu, cửa phòng họp chậm rãi mở ra, Mộ Thanh Hàn cùng trợ lý đặc biệt Thân Uy bước vào phòng họp, hắn một thân áo sơ mi trắng như tuyết, quần tây màu đen, trên khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng không có bất kỳ biểu cảm nào, mắt đen quét một vòng các cổ đông đang ngồi.
Sau khi ngồi xuống, câu nói đầu tiên liền hỏi, "người mẫu Ký kết Mộ thị không đến?"
Thân Uy lập tức xoay người, "Sớm đã thông báo, Giản tiểu thư chắc đang trên đường tới."
"Thật xin lỗi, ta tới muộn".
Cửa một lần nữa mở ra, Giản Như Ca một thân váy dài màu lam, dẫn theo trợ lý Tử Nhàn, chậm rãi đi tới..
Trên mặt nàng mang theo nụ cười quyến rũ, váy dài màu lam mặ tại trên người Giản Như Ca, đưa tất cả mỹ lệ phát huy vô cùng tinh tế, đều hiện ra trước mắt các vị cổ đông.
Thanh lệ hoa mỹ, cao quý trang nhã tôn nhau khiến vẻ đẹp phát huy đến mức tận cùng, không gì sánh được, khiến cho người ta hai mắt tỏa sáng.
Không hổ là người mẫu chạm tay có thể bỏng tại Châu Âu.
Chúng cổ đông sững sờ nhìn Giản Như Ca từng bước một đi vào phòng họp, tại vị trí trống duy nhất ngồi xuống.
Nàng bình tĩnh ngồi đó, gương mặt trắng nõn, nụ cười khéo léo.
Mọi người ở đây đều chấn kinh trước sự xinh đẹp, mỹ lệ của nàng, ngu ngơ tại chỗ.
Đương nhiên, trong những kẻ này cũng có một cái ngoại lệ -- Mộ Thanh Hàn.
Giản Như Ca xuất hiện, quả thật làm cho hắn mặc dù đã xem qua muôn hình muôn vẻ nữ nhân, xem nữ nhân như cặn bã cũng thất thần một lúc.
Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ có một hai giây đó mà thôi.
Mà một hai giây duy nhất này, có lẽ là bởi vì Giản Như Ca rất không giống bình thường, khiến cho hắn không hiểu có cảm giác quen thuộc.
Hắn không biết vì sao mà mình lại đối với một nữ nhân chưa từng gặp bao giờ có cảm giác quen thuộc.
Nhưng nhìn ánh mắt của chúng cổ đông, hắn lại đè xuống khó hiểu trong lòng, thay vào đó là sự bất mãn mãnh liệt, thậm chí là tức giận.
Những người này là cổ đông của hắn, là quản lý cấp cao của công ty, mỗi người đều là rồng phượng trong loài người, thân phận phi phàm.
Hiện nay, thế mà lại đối một cái người mẫu không có danh tiếng gì, lộ ra ánh mắt si mê, thậm chí là ngây ngốc tại chỗ.
Mộ Thanh Hàn sắc mặt tối đen, lạnh lùng lên tiếng, "Khụ khụ, mỗi người các ngươi đều quên thân phận của mình rồi?"
Các cổ đông lập tức thu hồi ánh mắt, làm bộ nghiên cứu bản kế hoạch trong tay.
Giản Như Ca ngước mắt nhìn về phía chủ vị, nhìn về phía người nam nhân khi nàng vừa bước vào cửa liền mang cho nàng rung động không nhỏ.
Nam nhân ngũ quan thâm thúy, dung nhan tuấn lãng, giống như tác phẩm được chau chuốt tỉ mỉ của tạo hóa, so với những người mẫu đẹp như Tống Ngọc, mặt như Phan An mà nàng đã từng gặp càng thêm anh tuấn tiêu sái, khí vũ hiên ngang..
"Mộ tổng, chào ngài, ta là Giản Như Ca."
"Ừm!"
Mộ Thanh Hàn nhàn nhạt hừ một tiếng, liếc mắt ra hiệu cho Thân Uy.
Thân Uy lập tức hiểu ý mở miệng: "Bắt đầu đi."
Giản Như Ca nhìn xem bộ dáng lạnh lùng không quan tâm của Mộ Thanh Hàn, nhàn nhạt cười, thì ra hắn chính là vị hôn phu của Giản Như Mộng! Ha ha, thú vị.
Nhớ lại lời nói của Lăng Tiểu Nguyệt, Giản Như Ca đối với mấy tin tức này rất khó hiểu.
Trong đôi mắt trong sáng không dễ dàng phát giác nhiễm lên một chút tìm tòi nghiên cứu, người đàn ông lạnh lùng này là vị hôn phu của Giản Như Mộng, lại không thể nhân đạo, thật đúng là đáng tiếc, lại cũng có chút đáng thương!
Trong khi các vị cổ đông phát biểu ý kiến của bản thân, Giản Như Ca len lén đánh giá Mộ Thanh Hàn.
Mộ Thanh Hàn đang nghe báo cáo chợt cảm giác có người nhìn hắn, ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía Giản Như Ca.
"..."
Giản Như Ca da đầu tê dại, tranh thủ thời gian thu tầm mắt lại.
Nam nhân này bị sao thế, lớn lên đẹp mắt không phải là để cho người ta nhìn sao? Nàng nhìn một chút cũng không được à!
Sau một tiếng, hội nghị kết thúc.
Mộ Thanh Hàn đứng lên, đôi chân thẳng tắp thon dài, nện bước mạnh mẽ hữu lực, mấy bước đã từ phòng họp đi ra ngoài.
Thẳng đến thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì nữa, đám người đang ngồi nghiêm chỉnh trong phòng họp mới thật dài thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đứng lên, nối đuôi nhau mà ra.
Giản Như Ca tự nhiên cũng từ chỗ ngồi đứng dậy, theo đám người cùng một chỗ từ phòng họp đi ra ngoài.
Chỉ là nàng còn chưa đi hai bước, liền bị một thanh âm gọi lại, "Giản tiểu thư, xin chờ một chút."
Giản Như Ca ưu nhã xoay người, nghi ngờ nhìn về phía Thân Uy.
Thân Uy hướng Giản Như Ca đi đến, "Xin giới thiệu một chút, ta là trợ lý tổng giám đốc Thân Uy, Giản tiểu thư, là như này, liên quan tới công việc quay chụp hậu kỳ của « Tình yêu mộng ảo », chúng ta cần cùng ngài nói chuyện một chút, không biết bây giờ ngài có thời gian hay không?"
Liên quan tới chuyện công việc, Giản Như Ca tự nhiên sẽ không từ chối, "Được chứ."
"Vậy thì tốt, Giản tiểu thư mời ngài đi theo ta."
Giản Như Ca cùng Tử Nhàn đi theo Thân Uy đến trước của văn phòng Tổng giám đốc.
"Thân đặc trợ, đây là?" Giản Như Ca nhìn cửa văn phòng Tổng giám đốc, khó hiểu hỏi.
"Là như vậy, Giản tiểu thư, tổng giám đốc đối « Tình yêu mộng ảo » tương đối coi trọng, cho nên công việc quay chụp cụ thể, hắn sẽ tự mình cùng ngài thảo luận." Thân Uy một bên giải thích, một bên nhẹ gõ cửa phòng.
"Vào đi."
Giọng nam lạnh lẽo truyền ra, Thân Uy đẩy ra cửa phòng, "Giản tiểu thư, mời đi."
Giản Như Ca mỉm cười, phân phó Tử Nhàn chờ ở bên ngoài, đi thẳng vào.
Cửa phòng tại sau lưng Giản Như Ca một lần nữa đóng lại.
Giản Như Ca vẫn cảm thấy khó hiểu
Hậu kỳ công việc không phải nên cùng quản lý bộ phận quảng cáo Vân Hạo thảo luận sao, vì sao lại muốn cùng đại Boss thảo luận.
Lại nói, coi như không phải Vân Hạo thì là trợ lý cùng nàng thảo luận, công tác quay chụp mà cũng muốn đường đường tổng giám đốc tự mình hỏi đến ư?
Đang suy nghĩ, đã thấy Mộ Thanh Hàn ngồi sau bàn làm việc, con ngươi đen nhánh bắn ra ánh mắt sắc bén như đao nhìn về phía nàng.
Hắn nhìn về phía Giản Như Ca, tại nàng đi đến cách hắn khoảng chừng xa hai mét, lạnh lùng lên tiếng, "Giản tiểu thư, ngươi đứng ở nơi đó là được rồi."
Giản Như Ca mặc dù không rõ Mộ Thanh Hàn tại sao lại đột nhiên kêu dừng, nhưng vẫn là nghe lời đứng vững bước.
Dù sao hắn là tổng giám đốc công ty nàng ký kết, cũng coi như một nửa ông chủ của nàng.
Mộ Thanh Hàn mắt nhìn hợp đồng liên quan tới Giản Như Ca trên tay "Giản Như Ca?"
Giản Như Ca gật đầu, "Đúng vậy, tổng giám đốc."
Gặp Giản Như Ca gật đầu, giọng nói lạnh léo của Mộ Thanh Hàn lại vang lên: "Lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng là tại M quốc, là người mẫu Châu Âu, nổi danh nhờ tự mang dị hương, trêu ong ghẹo bướm, dần dần trở thành người mẫu quốc tế hạng A?"
"..."
Giản Như Ca lập tức nhăn lại đôi mi thanh tú.
Nói nàng trêu ong ghẹo bướm? Nàng người muội phu này, thật đúng là làm cho người ta chán ghét giống như cô muội muội kia của nàng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook