Ma Đạo Luân Hồi Ký
Chapter 574: Người bảo vệ, kẻ giết người. (8)

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

“Tổng Quân Sư! Cấp báo!”

“Ta nghe rồi.”

Hồ Dao Thành nói với vẻ mặt vô cảm.

“Phía Hạ Ô Môn đã liên lạc trước rồi.”

“A…!”

“Không phải các ngươi đến trễ đâu nên không cần phải tự trách.”

“Vâng, vâng!”

“Ngươi ra ngoài đi.”

Đôi mắt Các Chủ Bí Các khẽ lung lay.

Đây là lần đầu tiên Tổng Quân Sư nói thẳng thừng như thế.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Đây vốn không phải ngữ điệu mà người quan tâm thuộc hạ như hắn thường hay nói.

Cũng có thể như thế chứ. Thông tin lần này mà hắn nghe được thật sự mang lại đả kích rất lớn.

Hồ Dao Thành nhìn ra ngoài khung cửa sổ.

‘Khô Lâu lão đầu.’

Khô Lâu Ma Tôn.

Người đứng đầu Cửu Đại Ma Tôn là Viện Chủ Nguyên Lão Viện - Cuồng Ma Tôn.

Người trẻ nhất trong số Ma Tôn là Thiết Kiếm Ma Tôn, người nóng tính nhất là Nhiệt Hỏa Ma Tôn và người hay hoài nghi nhất chính là Phích Lịch Ma Tôn.

Trong khi đó Âm Dạ Ma Tôn là người có tham vọng nhất, còn người trung lập lại là Huyết Thủ Ma Tôn.

Cứ như thế, chín người trong Cửu Đại Ma Tôn đều có đặc trưng tính cách riêng biệt. Dù là võ công, thâm niên, tham vọng đều khác nhau.

Thế nhưng, Khô Lâu Ma Tôn lại không có bất kỳ đặc điểm nào riêng biệt.

Không phải người trẻ nhất, nóng tính nhất, cũng chẳng đa nghi hay tham vọng.

Khô Lâu Ma Tôn chính là người như thế. Thoạt nhìn ông ấy không hề có điểm nào nổi bật, chỉ là một Ma Tôn rất bình thường.

Thế nhưng Hồ Dao Thành biết. So với các Ma Tôn khác, Khô Lâu Ma Tôn có một thứ vô cùng nổi bật.

Đó chính là niềm tin và lòng trung thành hướng về Thần.

Cả Cuồng Ma Tôn cũng thua kém Khô Lâu Ma Tôn ư? Sai rồi. Chẳng biết hiện tại thế nào nhưng Cuồng Ma Tôn từ trước đến nay đều một lòng với Lý Thiên Tượng chứ không phải Giáo Chủ.

Tất cả các Ma Tôn khác đều như thế.

Vì cái bóng của Giáo Chủ hoàn hảo nhất trong lịch sử - Lý Thiên Tượng - quá lớn nên đa số Ma Tôn đều trung thành với Lý Thiên Tượng chứ không phải Giáo Chủ.

Thế nhưng Khô Lâu Ma Tôn không như vậy.

Ông ấy đứng về phía Tây Lương trước bất kỳ Ma Tôn nào.

Vì Tây Lương mạnh ư? Hay là do thực lực của hắn mạnh?

Không phải.

Đơn giản vì đó là Tiểu Giáo Chủ. Trước khi trở thành Giáo Chủ, Tây Lương đã chú ý đến lòng trung thành của Khô Lâu Ma Tôn. Và Khô Lâu Ma Tôn cũng không phân biệt Lý Thiên Tượng hay Tây Lương.

Người trung thành nhất trong Thiên Ma Thần Giáo.

Với tư cách là Ma Tôn, ông ấy là người có thể hy sinh nếu đó là vì vinh quang, sức mạnh và địa vị của Thiên Ma Thần Giáo.

Dù có đánh mất mọi thứ đạt được từ trước đến nay, ông ấy vẫn trung thành với Thần Giáo mà không chút hối tiếc.

“Ta xin lỗi.”

Hồ Dao Thành nhắm chặt mắt.

“Nếu ngài không thể tránh cái chết, ta sẽ khiến cho cái chết của ngài trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết.”

Con người đều sẽ chết. Điều quan trọng là họ đã làm gì, đã chết như thế nào.

Khô Lâu Ma Tôn đã hy sinh khi chiến đấu với đầu lĩnh của kẻ địch.

Muốn thì có thể nói là một cái chết vinh quang. Nhưng Hồ Dao Thành lại không nghĩ Khô Lâu Ma Tôn lại có kết cục như thế.

Ông ấy vốn phải tỏa sáng hơn, nhiều phúc lành hơn. Thật đáng tiếc khi ông ấy tại kết thúc cuộc đời mình vì tai ương bất ngờ như thế.

Hồ Dao Thành đưa nhìn nhìn ra ngoài cửa sổ mà lên tiếng.

“Ngươi vẫn ở đó à?”

“Vâng.”

Cánh cửa mở ra, Các Chủ Bí Các bước vào. Tựa như đã chờ đợi bên ngoài từ rất lâu.

“Binh lực Tứ Xuyên đã di chuyển rồi sao?”

“Vẫn chưa. Nhưng chúng sớm sẽ hành động thôi ạ.”

“Có liên lạc gì từ Đại Hộ Pháp không?.”

“Có ạ. Không chỉ Ma Vương Lệnh mà cả binh lực của Đại Hộ Pháp và những người đứng đầu cũng đã vào vị trí của họ ạ.”

“Truyền lệnh cho họ hãy bắt tay vào kế hoạch ngay.”

Đôi mắt Các Chủ Bí Các lay động.

“Tổng, Tổng Quân Sư.”

Kế hoạch tác chiến ban đầu vạch ra là ứng phó với hành động của kẻ địch. Nếu kẻ địch ra tay trước thì hiệu quả của kế hoạch sẽ không đến một nửa.

Liệu cái chết của Khô Lâu Ma Tôn có lay chuyển được sự lạnh lùng của Hồ Dao Thành hay không?

“Giáo Chủ sẽ hành động.”

“Sao ạ?”

“Giáo Chủ đã biết chuyện Khô Lâu Ma Tôn hi sinh. Và Giáo Chủ mà ta biết sẽ không ngồi yên dù biết trung thần đã hy sinh.”

Đôi mắt Hồ Dao Thành lóe sáng.

Dù đang buồn và thất vọng nhưng hắn vẫn sẽ dõi theo dòng chảy của đại cuộc.

“Chắc là Đàm Tư Vĩnh cũng quá sức rồi. Nếu vậy đánh phủ đầu trước sẽ có lợi hơn là chờ binh lực di chuyển.”

“Thuộc, thuộc hạ hiểu rồi!”

“Và còn…”

“Vâng.”

“Kêu gọi tình huống khẩn cấp tại tiền tuyến. Sớm muộn gì cũng xảy ra cuộc chiến toàn diện thôi.”

“……!!”

“…….”

“... Vâng ạ.”

Hồ Dao Thành quay đầu nhìn về phía Bắc.

“Hãy liên lạc với cả Băng Cung. Tuy hơi sớm nhưng gây áp lực từ bây giờ cũng được. Liên hệ với Hạ Ô Môn, bảo họ tích cực tấn công binh lực của Đàm Tư Vĩnh cho ta.”

“Thuộc hạ hiểu rồi.”

“Cuối cùng hãy nói với Hạ Ô Môn.”

Hồ Dao Thành nhắm mắt lại.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Hắn đã nghĩ tình huống này có thể xảy ra. Nhưng không ngờ nó lại trở thành sự thật.

Để chuẩn bị cho tình huống bất ngờ, chuyện ngọc tỷ vẫn chưa được tiết lộ. Chẳng biết không nói ra là điềm lành hay là điềm dữ.

“Chúng ta phải dùng ngọc tỷ với danh nghĩa kiến quốc chứ không phải chiến tranh. Hãy truyền đạt lại như thế.”

* * *

“Tránh ra!”

Có bao nhiêu người cảm thấy ma lực là sức mạnh không tầm thường?

Tất cả. Tất cả mọi người ở Thiết Huyết Thành đều thấy đó là nguồn sức mạnh to lớn.

Sự cao thấp về cảnh giới không có ý nghĩa gì cả, thậm chí ngay cả lương dân cũng đoán được sức mạnh tựa tai ương này sẽ lan rộng khắp nơi.

Ai nấy đều hoảng sợ và rơi vào tuyệt vọng.

Thế nhưng chỉ có một người - đó là Mã Đồng Thất. Hắn hiểu được suy nghĩ và ý đồ của Tây Lương.

“Hãy ở yên đó đi!”

Tiếng hét của Mã Đồng Thất vang vọng khắp nơi.

“Tất cả võ giả thuộc Thiết Huyết Thành cứ ở yên tại chỗ! Không được di chuyển dù chỉ nửa bước!”

Giọng nói chứa đầy niềm tin.

Tài năng lớn nhất của hộ vệ không phải là thực lực. Họ có thể tạo được niềm tin cho đối tượng mà mình cần phải bảo vệ.

Xét theo khía cạnh đó, Mã Đồng Thất giống như được sinh ra với tài năng tuyệt vời là một người hộ vệ. Bởi vì tất cả người nghe thấy giọng nói ấy đều ngập ngừng rồi dừng lại.

Mã Đồng Thất nhìn Tây Lương với ánh mắt run rẩy.

‘Giáo Chủ.’

Năng lực của Thần là mang cơ thể sắp chết quay lại thế gian này.

Năng lực ấy, sức mạnh ấy đã khắc họa nguyên vẹn cơn giận dữ và nỗi đau buồn của Thần trong lòng Mã Đồng Thất.

‘Khô Lâu Ma Tôn?!’

Gương mặt Mã Đồng Thất tràn đầy đau đớn.

‘Thì ra là thế. Vậy Giáo Chủ…!’

Đến tận bây giờ hắn mới hiểu. Vì sao Giáo Chủ lại rơi lệ.

Mã Đồng Thất nhắm chặt mắt.

“Cứ làm vậy đi.”

Rầm!

Mặt đất rung chuyển.

Cổ thụ mọc ở khắp nơi trong Thiết Huyết Thành bắt đầu trở nên hung dữ. Sự chuyển động này vô cùng mạnh mẽ, mặt đất cũng bắt đầu nứt vỡ.

Thế nhưng đó không phải là vì Mộc Cực Đại Trận đã hoàn thành.

‘Nó đang sợ hãi.’

Mai Phương nuốt một ngụm nước bọt.

‘Sao có thể. Thủy Mộc đang sợ hãi!’

Mai Phương vội nhìn xung quanh rồi hét lên.

“Triển khai Hỏa Cực Đại Trận! Ngay lập tức!”

Thuật sư bàng hoàng nói.

“Mộc Cực Đại Trận vẫn chưa hoàn thành.”

“Tên điên này! Ngươi không thấy con quái vật đó ư!”

Mai Phương nhìn Tây Lương đang lơ lửng trên không trung.

Giáo Chủ đang ở phía xa xa trông như một chấm tròn.

Tựa hồ như có một cơn cuồng phong đang bao phủ lấy cơ thể của Giáo Chủ Ma Giáo.

“Chúng ta sẽ chết trước khi bắt đầu! Mau khởi động trận đi!”

“Tại, tại hạ hiểu rồi.”

Rầm! Rầmmm!

Một trận động đất cực mạnh xảy ra.

Và đột nhiên, pháo hoa đỏ rực từ đâu đó bắt đầu nở rộ khắp Thiết Huyết Thành.

Đó không phải là một ngọn lửa lớn. Hỏa lực khủng khiếp nhường ấy khiến cho cả cao thủ cách đó chục trượng cũng phải ngạc nhiên vì sức nóng của nó.

“Cái, cái này!”

Tia gấp gáp hiện lên trên gương mặt Ngạn Khắc.

Có vẻ chúng đã quyết tâm phá hủy Thiết Huyết Thành.

Tuy đã cố gắng ngăn chặn bằng mọi giá, nhưng nhìn lại tình hình, với sức mạnh của võ giả vốn không thể ngăn chặn được.

Lời của Hàng Cảnh Sư Thái hiện lên trong đầu.

Dù biết cũng không thể ngăn được - giọng nói mang theo cả hàn khí và yêu khí.

Lúc này, Mã Đồng Thất lên tiếng.

“Hạ thấp người xuống.”

Ngạn Khắc nhìn Mã Đồng Thất.

Mã Đồng Thất nhắm mắt.

“Sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Mọi người đừng lo lắng, trước tiên cứ hạ thấp người xuống.”

“Ngươi đang nói nhảm gì vậy?”

“Giáo Chủ sẽ giết tất cả bọn chúng.”

“Cái, cái gì cơ?”

Ngạn Khắc nhìn Tây Lương.

Rầm!

Tiếng sấm dội vang hơn cả tiếng động đất.

“Bắt đầu rồi.”

Mã Đồng Thất mở mắt.

Đôi mắt hắn hướng về phía Tây Lương, nhưng trong đầu hắn lại hiện lên sức mạnh nghịch thiên - thứ vốn không tồn tại trên đời này. Hơn nữa, dáng vẻ của Đệ Cửu Đại Thiên Ma với sức mạnh siêu việt đang tràn đầy trong ánh mắt hắn.

‘Xin người đừng lo lắng, hãy cứ thi triển sức mạnh thần thánh của người đi ạ. Phần sau cứ để thần lo.’

Mã Đồng Thất biết. Nếu Tây Lương muốn, hắn có thể sử dụng sức mạnh tựa tai ương đó ngay lập tức.

Thế nhưng, lý do hắn phải tập trung sức mạnh lâu như thế là vì hắn còn giữ được lý trí phân biệt đâu là quân địch và đâu là quân ta dù đang vô cùng đau buồn.

Bùmm!

Những ngọn lửa phát ra hỏa lực dữ dội vọt lên cùng âm thanh chấn động.

Lúc này, ma nhãn của Tây Lương tỏa ra ánh sáng thanh hồng.

“Thiên Thượng Thiên Hạ (天上天下).”

Tay cầm Thiên Ma Đao chỉ lên bầu trời. Tay còn lại chỉ xuống đất.

Tách!

Tia sáng trong đám mây đen từ lúc nào đã biến thành màu trắng.

Lách tách!

Ngọn lửa xuyên qua mặt đất vọt lên trời rồi hóa thành sương mù mang hai màu xanh trắng.

Mai Phương há to mồm.

‘Thuộc Tính Phản Chuyển (屬性反轉)!!’

Lôi khí rất sáng và có tính phá hủy cao. Hỏa khí cũng thế.

Nó chứa cả hai luồng khí đó, luồng lôi hỏa đang nóng lên cùng với hàn khí khủng khiếp vô cùng mãnh liệt.

Mặc dù thế, nó vẫn duy trì hình dạng bình thường của lôi điện và hình hạng của ngọn lửa. Đó là cảnh tượng khó mà tin dù có tận mắt chứng kiến.

Và Mai Phương nhận ra.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Giáo Chủ Ma Giáo đang chờ nàng hạ lệnh. Chờ đợi khoảnh khắc nàng ra lệnh thi triển Hỏa Cực Đại Trận từ Thiên Long Cung vốn đã được chuẩn bị sẵn.

Đó chính là lý do.

‘Có thể loại bỏ hết hay không?’

Tâm Kiếm.

Nếu có thể dùng suy nghĩ để chém một người, ta sẽ gắn kết được hai tính chất vốn mâu thuẫn với nhau lại thành một.

Hơn nữa, sức mạnh ấy có thể chọn tiêu diệt mục tiêu mà mình mong muốn.

Ùng.

Trong thế giới đầy giá lạnh, ma thần bất khả chiến bại đang triệu hồi Băng Lôi và Băng Hỏa để tóm lấy mục tiêu của mình.

Thiên Ma Đao và tay trái giao nhau. Bầu trời và mặt đất liền xoay chuyển.

Tây Lương lên tiếng.

“Duy Ngã Độc Tôn (唯我獨尊).”

Tuyệt kỹ cuối cùng và cũng là mạnh nhất của Quân Lâm Ma Hoàng Công.

Thiên Thượng Thiên Hạ Diệt Già Chung Vô (天上天下滅迦終無) đã giáng lâm.

Bùmmm!

Ngọn lửa dữ dội của Hỏa Cực Đại Trận đã biến mất, thay vào đó là cột băng khổng lồ.

Âm thanh không quá lớn, không ồn ào và cũng không hoành tráng.

Chỉ có yên tĩnh đến đáng sợ.

Sương mù màu xanh bắt đầu bốc lên từ mặt đất bị nứt ra.

Bùmmm! Rắc!

Tất cả lửa từ Hỏa Cực Đại Trận biến mất, thủy mộc điên cuồng quằn quại cũng đóng thành băng rồi vỡ vụn ra.

“……!!”

Cả người Mai Phương run lên.

Chỉ vài cái chớp mắt thôi mà tất cả mọi thứ mà nàng cất công chuẩn bị để tiêu diệt Thiết Huyết Thành đã hoàn toàn biến mất.

Sức mạnh của trận pháp được thi triển trên một khu vực rộng lớn như thế trong chốc lát đã không còn nữa.

Thế nhưng, sức mạnh hủy diệt này vẫn không dừng ở đó.

Đối phương đã loại bỏ trận pháp nguy hiểm và bây giờ đến lượt người đã tạo ra nó.

Gương mặt Tây Lương lúc này hệt như một tên ác quỷ hung tàn.

“Lũ rác rưởi các ngươi.”

Tách tách!

Hàng trăm tia chớp chứa băng khí đột nhiên giáng xuống xung quanh.

Rầm!

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương