Ma Đạo Luân Hồi Ký
Chapter 573: Người bảo vệ, kẻ giết người. (7)

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Không biết là từ khi nào nhỉ?

Có lẽ là sau khi Đại công tử Tần Khoan Long bị đánh bại.

Lúc đó hắn thấy ông ta vừa bước vào dinh thự của hắn, vừa nói chuyện với Lã Sương Lân.

Ông ta là Ma Tôn đầu tiên mà Tây Lương gặp. Khác với biệt danh đáng sợ của mình, ông ta lại nở nụ cười rất thân thiện.

Trước khi gặp ông ta, hắn đã có định kiến ​​​​về ‘Ma Tôn’.

Hắn cứ tưởng họ đều là những lão ma nhân đầy kiêu ngạo, sở hữu sức mạnh to lớn và hoàn toàn phớt lờ bất cứ ai không phải là Giáo Chủ của họ.

Nhưng ông ta thì không như vậy.

Ông ta là người biết cách đối xử chân thành với người khác.

Hơn nữa, ở độ tuổi đó, ông ta vẫn giữ trong mình cái tâm hiếu chiến của thời trẻ, và cũng như lòng trung thành sâu sắc và trí tuệ, là một người thật sự đáng kính.

‘Khô Lâu.’

Đối với Tây Lương, cuộc chiến giành quyền kế vị thực sự không phải là một mối đe dọa hay vấn đề lớn.

Có lẽ chính sự tự tại của hắn đã khơi dậy sự tò mò của các Ma Tôn. Đặc biệt, trong số họ, Khô Lâu Ma Tôn vẫn có cảm tình đặc biệt với hắn.

Ngay cả hắn khi bước ra thế gian với tư cách là Tiểu Giáo Chủ, ông ta đã cố gắng hết sức để tự giúp hắn, và ngay cả khi hắn bước ra thế gian với tư cách là Giáo Chủ, ông ta đã liều mạng để bảo vệ hắn.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Khô Lâu Ma Tôn là một người như vậy.

Hắn không thể tin rằng ông ta không còn trên thế gian nữa.

‘Là do ta.’

Tây Lương tự trách mình.

'Ta do ta yếu kém.'

Hắn có thể đọc được hướng đi trong sát ý của Đàm Tư Vĩnh không?

Không. Nói chính xác hơn, hắn chỉ đọc được sát ý của Đàm Tư Vĩnh.

Có lẽ năng lực vượt quá giới hạn của con người đã khiến hắn vô hình hình thành nên bất cẩn và kiêu ngạo trong lòng.

Tây Lương rất tự tin vào cuộc chiến này. Mặc dù biết sẽ không dễ dàng nhưng hắn tự tin hắn sẽ thắng.

Nhưng đến một lúc nào đó, hắn thấy bản thân đã suy nghĩ một cách quá vô tư.

Hắn có ưu thế về sức mạnh, ưu thế về lý do chính đáng để hạ gục ông ta. Hơn nữa, trái tim của vô số thường dân ở Trung Nguyên cũng đang dần dần hướng về Tây Lương thay vì Đàm Tư Vĩnh.

Đó là điều hiển nhiên. Để có được sự ủng hộ của dân chúng và dư luận, hắn đã chi tiêu một khoản tiền khổng lồ để tối đa hóa phúc lợi cho phía Nam.

Nói cách khác, việc hắn nắm quyền kiểm soát thế gian chỉ còn là vấn đề thời gian. Tây Lương thực sự nghĩ như vậy.

Nhưng có một điều hắn đã bỏ qua.

Đàm Tư Vĩnh, kẻ thù như lời nguyền của số phận hắn, là kẻ có thể làm bất cứ điều gì.

Kẻ thù lâu năm của hắn là người thích thú với việc hành hạ hắn chứ không phải việc chiến thắng.

Ông ta đang bị ám ảnh về hắn, và ông ta từ lâu đã không còn tỉnh táo nữa.

Ông ta cũng giống như hắn, là một người không có giới hạn.

Đùng đùng!

Những đám mây đen kéo đến, gió mạnh thổi qua.

Đôi mắt của Chấn Thiên dao động.

“Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn.”

Loạt soạt.

Hai trăm người của Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn đã giải ẩn thân thuật và lộ diện.

"Đợi một chút."

Các ma nhân của Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn nhìn Chấn Thiên với ánh mắt khó hiểu.

Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn là đội quân bảo vệ mạnh nhất của Thiên Ma Thần Giáo, và họ cũng chỉ thực hiện một nhiệm vụ duy nhất, đó chính là bảo vệ sự an nguy của Giáo Chủ. Giáo Chủ có đi đến đâu, kể cả là tử địa, thì họ cũng phải xông vào mà không một chút do dự.

Nhưng Đoàn Chủ của họ lúc này lại bảo họ chờ ư?

Chấn Thiên nhìn theo bóng lưng của Tây Lương.

Một bóng hình đang bước đi trong ánh sáng u ám của lửa địa ngục và sấm sét, đầy rẫy cơn phẫn nộ không thể kiềm chế, giống như một Ma Thần chân chính.

“Nếu đến gần Giáo Chủ lúc này, các ngươi sẽ chết.”

“...!!”

“Nồng độ ma khí trên cơ thể Giáo Chủ hiện tại thật quá sức tưởng tượng. Các ngươi không bao giờ được đến gần ngài ấy.”

Nếu lạm dụng thuốc, nó sẽ trở thành chất độc gây hại cho cơ thể.

Ma khí hiện tại của Tây Lương chính là như vậy. Tuyệt thế ma khí dày đặc đến mức mắt thường không thể nhìn thấy đang bao trùm toàn bộ khu vực.

Nếu như vào bên trong đó…

Bất cứ ai cũng sẽ mất mạng.

'Ngài ấy đang phẫn nộ.'

Đó không phải là bá khí thông thường của Giáo Chủ.

Nó nặng nề và u ám. Tĩnh lặng và đáng sợ.

Nếu như ma khí thường ngày của Giáo Chủ giống như một ngọn lửa sinh lực tràn đầy, thì hiện tại ma khí này như một vũng lầy nuốt chửng tất cả những gì tiến lại gần.

“Tất cả hãy đi đường vòng. Tiến vào phía Nam và phía Bắc của Thiết Huyết Thành và tiêu diệt quân địch. Cho đến khi có lệnh, không ai được phép vào trong phạm vị ba mươi trượng xung quanh Giáo Chủ.”

Sột soạt.

Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn lập tức chia thành hai nhánh và biến mất.

Cùng lúc đó, Chấn Thiên đi theo Tây Lương.

‘...’

Khi hắn tiếp cận nơi cách Tây Lương ba mươi trượng, chân tay hắn trở nên nặng trĩu.

Quân Lâm Ma Hoàng Công, tràn đầy ý chí hủy diệt mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và Cửu U Ma Công, gần như hóa thành hai màu bạch sắc với lòng đầy hận thù.

Grừ!

Bộ lông màu vàng đen độc đáo của Hổ Vương chuyển thành màu trắng như tuyết.

Khí thế đầy kiêu hùng của Sơn Trung Chi Vương đã đi đâu mất, thay vào đó là khí thế u ám, giống như đáy vực, đang quay cuồng như một cơn lốc.

Vù vù vù!

Ngay cả Kim Hồ, chủ nhân của Cổ Trúc Lâm và là Bách Thú Chi Vương cũng đang phóng ra những luồng khí ma quái màu hồng ra khắp bốn phương tám hướng.

Ngay cả Yêu Tiên độc nhất vô nhị trong thiên hạ cũng không thể kìm nén mà phát huy sức mạnh độc nhất vô nhị của mình.

Con Thần Thú đó, vốn sinh ra là một loài thú nhưng đã đắc đạo, lần đầu tiên phải giải phóng khí để tự bảo vệ chính mình.

Chấn Thiên cố gắng tiến vào nơi cách Tây Lương hai mươi trượng.

‘...?!’

Bỗng hắn giật nảy mình.

‘Ta đến đây bằng cách nào vậy?’

Khoảnh khắc ngắn ngủi khi khoảng cách mười trượng bị rút ngắn, toàn bộ ký ức của hắn đã bị xóa hoàn toàn.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Không chỉ vậy, khi hắn di chuyển đến đây, nội công đã được phục hồi hoàn toàn, và khí lực tràn đầy đã lan tỏa khắp toàn bộ các dây thần kinh và mạch máu trong cơ thể.

Ngay cả sức mạnh của Chấn Thiên cũng không thể kiểm soát được nguồn khí khổng lồ đó.

Cuối cùng, khi không thể chịu nổi lượng khí dâng lên, hắn đã vô thức đưa toàn bộ khí tức tập trung vào Thượng Đan Điền, nơi có khả năng chứa đựng toàn bộ khí trong thiên hạ.

Thượng Đan Điền của Chấn Thiên gần như hấp thụ ma khí của Tây Lương và ngay lập tức mở ra một thế giới mới.

'Hộc!'

Chấn Thiên một lần nữa kinh ngạc. Rào cản mà hắn gặp phải trong quá trình tu luyện võ công nay lại được đột phá một cách dễ dàng.

Vù vù vù!!

Khẩu quyết ma công mà hắn từng không rõ bắt đầu tự phân tách và thay đổi bản chất của khí trong cơ thể hắn.

Xoẹt! Xoẹt!

Trong chốc lát, toàn bộ huyệt đạo trong cơ thể hắn đều bị phá hủy. Cơ thể hắn không thể chịu đựng nổi sự giác ngộ bất ngờ này.

Vù vù vù.

Nhưng ngay khi các huyệt đạo, dây thần kinh và cơ bắp bị rách ra, chúng lại được phục hồi mạnh mẽ hơn. Khí của Tây Lương, Thiên Hạ Đệ Nhất Ma Khí, đã phục hồi cơ thể bị phá hủy của hắn ngay lập tức.

Mọi chuyện thậm chí chưa kết thúc ở đó. Tuyệt thế ma khí lại một lần nữa truyền một lượng lớn ma khí vào cơ thể của Chấn Thiên.

"Khực!"

Chấn Thiên thổ huyết.

‘Ta đến giới hạn rồi.’

Mặc dù hắn đã cố đẩy khí vào Thượng Đan Điền, nhưng lần này xem như vô ích. Vì dù đã mở ra được một cảnh giới mới, nhưng hắn vẫn chưa có đủ thời gian để kịp thích ứng với nó.

'Giáo Chủ.'

Chấn Thiên nhìn Tây Lương với đôi mắt run rẩy.

Trước khi hắn kịp nhận ra thì Tây Lương đã cách hắn năm mươi trượng. Mặc dù Tây Lương không hề thi triển thân pháp nhưng tốc độ của Tây Lương vẫn thật sự đáng kinh ngạc.

Chấn Thiên nghiến răng và đi theo hắn ta. Thuộc hạ của hắn đã rời đi, nhưng hắn thì không thể làm như thế được.

Bởi hắn là Đoàn Chủ Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn, Đệ Nhất Cận Vệ của Giáo Chủ.

Gràooo!

Hổ Vương gầm lên và gieo rắc nỗi sợ hãi.

Grừ!

Kim Hồ gầm lên đầy khoái chí.

Tiếng gầm dữ dội của hai sứ giả của địa ngục, Hổ Vương và Kim Hồ, báo hiệu sự giáng thế của Diêm La Ma Thần.

Phắt!

Thiên Ma Đao nằm gọn trong tay Tây Lương.

Vù vù vù!

Quân Lâm Ma Hoàng Công và Cửu U Ma Công bùng lên.

Hai tuyệt thế ma công kết hợp để tạo ra Lôi Hỏa Ma Khí, thâm nhập vào Tiên Thiên Ma Khí bị phong ấn trong Thiên Ma Đao.

“Được rồi.”

Nước mắt trong suốt đã sớm bay hơi.

Giờ đây, tất cả những gì còn lại trong mắt Tây Lương là hủy diệt tất cả mọi thứ.

“Tất cả sẽ kết thúc.”

Đó là lời tuyên chiến thực sự của Thiên Hạ Đệ Nhất Nhân, Giáo Chủ đương thời, Đệ Thập Đại Thiên Ma, người kế thừa Cổ Kim Đệ Nhất Nhân, Đệ Cửu Đại Thiên Ma Lý Thiên Tượng.

Vù vù.

Hắn dùng ngón chân đạp xuống đất và nhảy lên, không bao lâu sau, cơ thể hắn đã đến cổng phía Tây của Thiết Huyết Thành.

"Hộc!"

Tùng Cẩm Bách cùng bốn tuyệt thế cao thủ nhìn hắn với ánh mắt đầy kinh ngạc.

Loạt soạt.

Tây Lương nhìn về phía Quách Vũ Thái.

Phắt!

Quách Vũ Thái vô thức vung đao.

Đó là một hành động phản xạ tự nhiên.

Quách Vũ Thái đã sống một đời mà không có đối thủ, nhưng cơn bão tai ương đột ngột xuất hiện ngay trước mặt này khiến hắn ngay lập tức nhận ra rằng đó là một mối đe dọa chết người.

Vù vù vù!

Đao khí kinh hoàng lao đi hòng chém đầu Tây Lương.

Gương mặt Lăng Địch Phản hiện rõ sự kinh ngạc.

Hắn theo bản năng hét lên.

"Không!"

Vụt.

Một luồng gió mạnh thổi qua, cơ thể Quách Vũ Thái xoay vòng trong gió.

'Ơ?'

Quách Vũ Thái nhìn Tây Lương với ánh mắt ngơ ngác.

Tây Lương chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt vô cảm. Thiên Ma Đao trong tay hắn vẫn đang tỏa ra ngọn lửa kỳ lạ, và Lôi Hỏa xung quanh cũng đang bay lên trời cao.

Lách tách.

Quách Vũ Thái ngây người nhìn Tây Lương rồi nhanh chóng nhìn xuống tay mình.

Tay của hắn đã biến đi đâu mất.

Uỳnh.

Thanh đao của hắn cũng bị hỏa lực nung chảy.

Gương mặt Quách Vũ Thái biến sắc.

Ma nhãn của Tây Lương xuyên qua ánh sáng trong mắt hắn, lập tức làm chấn động tâm trí hắn.

“Aaaaaa!”

Đó không phải là một gào thét đau đớn.

Là sợ hãi. Hắn thậm chí không thể cảm nhận được nỗi đau khi bị chặt cả hai cánh tay. Hắn đã vô thức hét lên vì nỗi sợ hãi tột độ trước vị Ma Thần không nên tồn tại trên thế gian.

Khóe miệng Tây Lương nhếch lên.

Đôi mắt trong suốt của hắn không có chút cảm xúc nào.

“Tên sâu bọ.”

Tây Lương vung Thiên Ma Đao.

Uỳnh!

Cơ thể của Quách Vũ Thái nổ tung ngay tại chỗ.

Không ai biết Tây Lương đã làm gì để tạo ra một vụ nổ như vậy.

Ngoại trừ Tùng Cẩm Bách.

'Xâm chiếm không gian?'

Ma khí vô hình nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể Quách Vũ Thái. Sau đó, Tây Lương vung đao và truyền thêm ma khí vào cơ thể của Quách Vũ Thái.

Đây không phải đao pháp. Nó là một cảnh giới chí cực của khí công thuật, mượn hình thức của đao pháp để thi triển.

Đó là Thiên Hạ Đệ Nhất Cảnh Giới, một thứ mà Tùng Cẩm Bách hay Lăng Địch Phản, Ma Khắc hay Cúc Cuồng đều hiểu được nhưng không thể thi triển được.

"Mau tránh ra đi!"

Phắt!

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Tứ Vương đã trở thành Tam Vương. Chúng dùng hết tốc lực để lùi về sau.

Chiến đấu? Điều đó không có ý nghĩa gì cả. Không có cao thủ nào trong thiên hạ có thể chống chọi được với sóng thần. Đối với chúng, Tây Lương là như vậy.

Tây Lương nhìn Tùng Cẩm Bách.

Tùng Cẩm Bách chậm rãi gật đầu.

Chỉ có vậy. Tây Lương lại một lần nữa đạp mạnh xuống đất.

Vù vù vù!!

Hắn bay trên bầu trời.

Hắn bay lên trời chứ không phải tiến về phía trước. Thân pháp này khiến người khác liên tưởng đến Lăng Không Thiên Thượng Thế, tuyệt thế thân pháp của Thiếu Lâm.

"Ôi trời!"

Sự kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt Mai Phương.

‘Vậy là sức mạnh khi đó của hắn chưa phải là tất cả ư?!’

Khi Tây Lương phá vỡ Hỏa Cực Đại Trận, nàng nghĩ đó chính là sức mạnh cực hạn của hắn. Nhưng có vẻ như hắn vẫn còn nhiều thứ chưa sử dụng.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Những bức tường quanh ngoại thành của Thiết Huyết Thành đang sụp đổ.

Khi Tây Lương bay lên trời, ma lực vô địch khiến đất trời rung chuyển, những điện các và bức tường thành cũng vỡ vụn.

Hắn không phải con người. Hắn là Thần.

Đây chính là sức mạnh thật sự của Diêm La Ma Thần.

“Tất cả sẽ biến mất.”

Sát khí lóe lên trong ánh mắt có chút đượm buồn của Tây Lương.

Uỳnh uỳnh!

Thế gian trở nên tối tăm.

Trong khung cảnh của địa ngục, Ma Thần mấp máy miệng.

“Diệt Pháp Dục Hỏa.”

Uỳnh uỳnh!

Lửa bắt đầu bốc lên từ sâu trong lòng đất.

“Khí Ngộ Trảm Luân.”

Đây là tuyệt kỹ tối thượng của Quân Lâm Ma Hoàng Công, thứ có thể cắt đứt vòng luân hồi của Phật Pháp.

Đây chính là sức mạnh vô thượng, có thể biến tất cả mọi sinh mệnh thành hư vô. Và chính tại đây, trên bầu trời của Thiết Huyết Thành, Diêm La Ma Thần đã báo hiệu sự khởi đầu của đại thảm họa.

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương