Ma Đạo Luân Hồi Ký
-
Chapter 567: Người bảo vệ, kẻ giết người. (1)
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Phắt!
Không khí có vẻ nặng nề.
Thân pháp mà hắn thi triển nhanh hơn bao giờ hết. Mã Đồng Thất tự tin rằng hắn chưa bao giờ thi triển được tốc độ này trước đây.
Xoẹt!
Y phục của hắn rách ra. Không thể chịu nổi sức cản của không khí.
Một người dù không đột phá được Cực Ma nhưng nếu nắm vững cách sử dụng nội công, người đó có thể cho phép nội công của toàn cơ thể vào ngay cả y phục của người đó. Là một tuyệt đỉnh cao thủ thì chuyện đó không hề khó.
Điều đó có nghĩa là Mã Đồng Thất hiện đang dồn toàn bộ nội công của mình, thậm chí cả lượng nội công nhỏ chảy qua y phục vào tốc độ.
Vù vù vù!
Những bụi cây nơi Mã Đồng Thất đi qua đều bị xé nát toạc.
‘Ta phải nhanh hơn nữa.’
Dần dần, hơi thở của hắn trở nên khó khăn. Khi hắn thi triển thân pháp cực hạn mà không màng đến cơ thể thì không chỉ có nội lực mà cả sức chịu đựng của cơ thể cũng giảm theo cấp số nhân.
Chỉ có một lý do duy nhất khiến Mã Đồng Thất phải gấp gáp như vậy.
'Giáo Chủ!'
Nhờ làm hộ vệ của Thiên Ma mà hắn trở thành người bằng hữu tâm giao thân thiết nhất của Giáo Chủ nhưng thực tế, Tây Lương đã không còn cần người hộ tống nữa.
Đó là một sự thật mà ngay cả Mã Đồng Thất cũng phải thừa nhận.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Võ Lâm khó đoán, vậy nên an nguy của Giáo Chủ là điều được quan tâm trên hết, nhưng Tây Lương đã hoàn toàn thoát khỏi lĩnh vực đó.
Tây Lương không bị đánh bại. Không bao giờ.
Những từ như kiêu ngạo, vụng về, bất cẩn và yếu đuối không áp dụng cho Tây Lương.
Mặc dù không thể nói là Tây Lương là bất khả chiến bại và miễn nhiễm với bất cứ thứ gì, nhưng hắn có khả năng tìm kiếm sự an toàn khi một cuộc khủng hoảng thực sự đến gần.
Nói cách khác, Mã Đồng Thất đang chuyển từ một tấm khiên bất khả chiến bại chịu trách nhiệm cho sự an toàn của Tây Lương thành thanh kiếm sắc bén nhất mà bậc đế vương sử dụng.
Và mục tiêu mà mũi kiếm nhắm tới chính là Thiết Huyết Thành.
‘Giáo Chủ đã đến chưa nhỉ?’
Các thủ lĩnh của Thần Giáo và các đội quân chiến đấu đang tiến về Tứ Xuyên.
Mã Đồng Thất thì khác. Trong khi Tây Lương đang kiểm tra tiền tuyến, hắn ta tiến thẳng đến Thiết Huyết Thành.
Hắn nhớ lại lời của Tây Lương.
‘Ta không thể đoán được nước đi tiếp theo của Đàm Tư Vĩnh là gì. Nhưng lão ta sẽ không bỏ lỡ khoảng trống kỳ lạ này. Trong trường hợp đó, chiêu thức sắc bén và độc đáo nhất mà lão ta có thể dùng có lẽ sẽ là Thiết Huyết Thành.’
Điều đáng ngạc nhiên là dự đoán của Tây Lương lại sai một cách ngoạn mục.
‘Ta chưa bao giờ nghĩ rằng chúng sẽ tấn công Nam Cung Thế Gia cả.’
Hắn thậm chí còn không thể tưởng tượng được. Ai có thể ngờ rằng Đàm Tư Vĩnh lại dồn hết sức mạnh to lớn của mình vào Nam Cung Thế Gia chứ.
Nghĩ vậy, Mã Đồng Thất liều mình dồn sức chạy. Hắn nghĩ mình còn chút thời gian rảnh rỗi, nhưng Nam Cung Thế Gia đã bị tấn công thì hắn không thể đảm bảo Thiết Huyết Thành sẽ an toàn.
Dự đoán của Mã Đồng Thất đã chính xác.
Theo thông tin được xác nhận bởi phân đà của Hạ Ô Môn, toàn lực đã tiêu diệt Nam Cung Thế Gia đang tiến về phía Thiết Huyết Thành.
‘Giáo Chủ chắc chắn sẽ đến.’
Không, có thể Tây Lương đã đến nơi rồi. Cảnh giới của người mở ra Thần Ma Tông Đạo Thức của Cửu U Ma Công đã nằm ở một đẳng cấp khác.
Nếu Giáo Chủ đã đến Thiết Huyết Thành, thì việc Thiết Huyết Thành bị phá hủy tạm thời có thể được ngăn chặn. Mã Đồng Thất không nghi ngờ gì về điều đó.
Tuy nhiên, các biến số luôn tồn tại.
‘Ta không muốn thừa nhận điều đó nhưng Đàm Tư Vĩnh là một kẻ xảo quyệt. Chắc hẳn lão ta đã tính toán rằng Giáo Chủ sẽ yêu cầu sự hỗ trợ từ Thiết Huyết Thành.’
Bây giờ toàn bộ Trung Nguyên đang chìm trong chiến tranh.
Giác quan thứ sáu của Mã Đồng Thất cũng rất nhạy bén.
Và giác quan thứ sáu cho phép hắn đưa ra những suy luận hợp lý dựa trên kinh nghiệm và thông tin trong quá khứ, đồng thời có được cái nhìn sâu sắc về tình hình hiện tại một cách chính xác.
‘Nói cách khác, ngay cả khi lão ta không thể ngăn cản được Giáo Chủ, lão ta vẫn có thể chuẩn bị để kéo dài thời gian.’
Vù vù vù!
Hắn lướt qua mặt nước, một cột nước khổng lồ dâng lên.
Đó chính là thủy thượng phi, cảnh giới tối thượng của thân pháp.
Vù vù vù.
Khi vượt qua con sông rộng, tiêu tốn một lượng nội lực lớn, hơi thở của hắn càng trở nên nặng nề hơn.
Điều đó cũng dễ hiểu, bởi hắn đã đi hàng trăm dặm không ngừng nghỉ.
Mã Đồng Thất giảm tốc độ và nuốt viên Hoạt Lực Đan đặc biệt được đặc chế bởi Thần Giáo.
Vù vù vù.
Các lỗ chân lông trên toàn cơ thể mở ra và hấp thụ khí tự nhiên, sức mạnh của Cửu U Ma Công được giải phóng.
Mã Đồng Thất sau khi tích lũy hơn một nửa nội công bằng cách kích hoạt ma công của mình trong hơn nửa canh giờ, lại tiếp tục tăng tốc.
Cứ như vậy mà tiếp diễn. Khi thể lực và nội công hao hụt, hắn lập tức kích hoạt ma công bằng cách sử dụng năng lượng từ hoạt lực đan. Khi cảm thấy cơ thể đã hồi phục phần nào, hắn lại lao đi với tốc độ khủng khiếp qua núi và sông mà không hề do dự.
hi đói, hắn lập tức săn bắn để lấp đầy bụng, và hắn cũng luôn cố gắng chợp mắt dù chỉ được một lúc. Bởi vì dù có di chuyển nhanh đến đâu, nếu không còn sức để chiến đấu thì mọi thứ cũng trở nên vô nghĩa.
Vài ngày trôi qua.
Cuối cùng hắn cũng vào được lãnh thổ của Thiết Huyết Thành ở phía Nam thành Giang Tô.
‘...!!’
Ánh mắt của Mã Đồng Thất lóe lên.
'Thuật lực!'
Nơi mà hắn cảm nhận được thuật lực dường như cách nơi hắn đang đứng hơn mười trượng.
Tuy nhiên, hắn vẫn có thể cảm nhận được thuật lực có sức mạnh vượt xa sức tưởng tượng. Mã Đồng Thất dao động.
Hắn hít một hơi thật sâu.
Vù vù vù.
Cửu U Ma Công đã được kích hoạt trở lại.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Hắn không phải là đang tăng cường sức mạnh bằng Hoạt Lực Đan. Mà là tự nhiên mở ra ma công đến mức tối đa, để tối ưu hóa việc sử dụng khí.
Rầm rầm rầm!
Âm thanh của thứ gì đó sụp đổ vang lên.
Thành bích của ngoại thành Thiết Huyết Thành đã sụp đổ. Mã Đồng Thất không cần nhìn cũng biết điều đó.
Mặc dù trong lòng rất sốt ruột, nhưng Mã Đồng Thất không hành động vội vàng. Việc các bức tường chỉ mới sụp đổ lúc này có nghĩa là cuộc tấn công của kẻ thù vào Thiết Huyết Thành chỉ mới bắt đầu.
Xoẹt xoẹt!
Thanh lôi giáng xuống từ trên trời cao.
Đôi mắt của Mã Đồng Thất lóe lên.
‘Đó không phải Giáo Chủ.’
Đó là Lôi Điện Thuật, một tiếng sét hư cấu kết hợp cùng với thuật lực.. Khác hẳn với Quân Lâm Ma Hoàng Công, phương pháp tiếp cận bằng Võ Đạo để kêu gọi những tia sét thật sự.
Tất nhiên, chỉ vì nó không mạnh bằng Quân Lâm Ma Hoàng Công không có nghĩa là nó không nguy hiểm.
Lôi Khí chính là sức mạnh hủy diệt lớn nhất trong tự nhiên. Nếu bị trúng phải, ngay cả những cao thủ có võ công cao cường cũng khó mà tránh khỏi bị thương nghiêm trọng.
‘Nghe nói Lôi Điện Thuật là một trong những thuật pháp mạnh nhất. Điều đó có nghĩa là…’
Ma khí tăng vọt trong mắt Mã Đồng Thất. Sức lực của hắn gần như đã cạn kiệt.
‘Điều đó có nghĩa là thực sự có đội quân được phái đến với mục đích phá hủy Thiết Huyết Thành!’
Uỳnh uỳnh!
Thời tiết bỗng chốc thay đổi.
Đó không phải chỉ là cảm giác. Thời tiết đang thật sự biến đổi..
Những đám mây đen bắt đầu tụ lại trên bầu trời quang đãng.
Mã Đồng Thất mở to mắt.
‘Đó là gì vậy?!’
Phắt!
Tại một nơi cách xa pháo đài Thiết Huyết Thành hàng chục dặm.
Cơn bão hỏa khí với những mảnh vỡ khí tức rùng rợn, cùng với những tia sét làm rung chuyển cả thiên địa.
"Giáo Chủ!"
Uỳnh!
Cơ thể của Mã Đồng Thất như trở thành một tia sét khác, lao nhanh đi.
* * *
‘Thay đổi rồi.’
Đôi mắt của Khô Lâu Ma Tôn dao động.
'Có gì đó đã thay đổi rồi.'
Đàm Tư Vĩnh đang ung dung quay lưng về phía ông ta, dáng vẻ giống như lần ông ta gặp lão ở núi Võ Đang trước đây.
Trên thực tế, khí chất mà lão ta toát ra không khác gì lúc đó. Năng lượng trong trẻo và trong suốt khiến Khô Lâu Ma Tôn nhớ đến bầu trời không một gợn mây. Nó rõ ràng đến mức có cảm giác kỳ lạ, gợi lên một nỗi sợ hãi đen tối.
‘Khí tức của ta đã giảm rồi sao?’
Không sai.
Khí chất của lão vẫn như cũ, nhưng lượng ngoại khí tỏa ra đã giảm đi một cách đáng kể. Dù có nhìn kỹ đến mấy, thì người trước mặt dường như cũng chỉ là một tuyệt đỉnh cao thủ.
Không ai có thể nghĩ rằng đây là một trong số những cao thủ muốn tranh đoạt thiên hạ.
Điều đó khiến Khô Lâu Ma Tôn không khỏi lo lắng.
'Nguy hiểm quá.'
Lượng khí đã giảm, và trong dáng đi thong thả như thể đang đi dạo, có vô số kẽ hở xuất hiện.
Tuy nhiên, Khô Lâu Ma Tôn bằng cách nào đó đã nhìn thấy ảo ảnh về một con quái vật to lớn như Thái Sơn ở đối thủ có vẻ yếu đuối của mình.
Khô Lâu Ma Tôn trừng mắt nhìn Đàm Tư Vĩnh rồi mở miệng nói.
"Ngươi biết rồi sao?"
Đàm Tư Vĩnh mỉm cười.
Nụ cười mơ hồ đó lại giống như những đám mây đen, trái ngược với khí thế tựa trời trong xanh của lão.
“Những câu hỏi như vậy thật vô nghĩa. Điều quan trọng duy nhất là ta đang chặn đường của ngươi.”
Trong lời nói của Đàm Tư Vĩnh tràn đầy tự tin
Không phải ai cũng có thể tự tin rằng một mình họ có thể ngăn chặn được 1.000 quân. Hơn nữa, 1.000 người đó là Thiên Ma Quân, đội quân mạnh nhất của Thiên Ma Thần Giáo.
Vẻ lạnh lùng đầy sát khí hiện lên trên khuôn mặt Khô Lâu Ma Tôn.
“Ta không biết ngươi lại dùng thủ thuật gì, nhưng ta sẽ khiến ngươi nhận ra rằng xuất hiện một mình ở đây là sai lầm chết người của ngươi.”
Đàm Tư Vĩnh lắc đầu.
“Sức mạnh của các ngươi thực sự đáng kinh ngạc. Hơn nữa số lượng lại còn nhiều. Dù có muốn dùng thủ đoạn cũng khó. Hơn nữa, cả ngươi lẫn Thiên Ma Quân đều là những bách chiến lão tướng đã được công nhận. Nếu có bẫy, thì chắc chắn các ngươi sẽ rút lui chứ không ngu ngốc lao vào.”
“Có vẻ như ngươi tự tin.”
“Ta có tham vọng thu phục những nhân tài. Ta tin chắc rằng nếu họ nằm dưới sự chỉ huy của ta, một ngày nào đó ta sẽ trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Nhân với sức mạnh đó. Tuy nhiên…”
Vù vù vù.
Khí tức của Đàm Tư Vĩnh dần thay đổi.
“Cuối cùng thì ta chỉ có thể tin tưởng bản thân ta.”
Khô Lâu Ma Tôn chế nhạo.
“Vậy là ngươi đến đây vì đó là giây phút cuối cùng?”
"Không đời nào."
Vù vù vù.
Chân khí lam sắc trào ra từ cơ thể Đàm Tư Vĩnh.
Mặt Khô Lâu Ma Tôn hơi cứng lại. Đó là bởi vì ông ta cảm thấy một sức mạnh kỳ lạ nở rộ trong đó.
‘Sức mạnh này là gì?’
Thổ Vương và Hỏa Vương.
Cảm giác này giống như khi ông ta gặp hai người đó vậy. Màu sắc của sức mạnh tuy khác nhưng có về cơ bản vẫn giống nhau.
“Ta chỉ đến vì tò mò không biết bây giờ sức mạnh của mình đã như thế nào rồi.”
“Sự tò mò đó sẽ dẫn ngươi đến địa ngục.”
Khô Lâu Ma Tôn hét lên.
"Khai trận!"
Uỳnh uỳnh!
Với một tiếng gầm dường như rung chuyển trời đất, hàng ngàn đội Thiên Ma Quân tràn ra hai bên.
Vù vù vù!
Bá khí của Đàm Tư Vĩnh rung chuyển như khói trong gió mạnh.
Đàm Tư Vĩnh thầm cảm thán.
"Thật ngạc nhiên. Không hổ danh là Thiên Ma Quân. Chỉ cần lập đội hình cũng có thể tạo ra áp lực lớn như thế này. Quả không ngoa khi gọi các ngươi chính là quân đội khủng khiếp nhất trong lịch sử Võ Lâm.”
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Cách đối ứng của Khô Lâu Ma Tôn cũng khiến Đàm Tư Vĩnh ngạc nhiên không kém.
‘Thật đáng tiếc.’
Thiên Nghĩa Minh không có một cựu chiến binh dày dạn kinh nghiệm như vậy. Nếu Đàm Tư Vĩnh có một người tài năng như vậy thì cuộc chiến này sẽ trở nên thoải mái hơn nhiều.
"Ngươi đã sẵn sàng chưa?"
"Đừng nói nhảm nữa."
Khô Lâu Ma Tôn hét lên.
“Toàn bộ Thiên Ma Quân tiến công tiêu diệt thủ lĩnh của kẻ thù…!”
Bỗng sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt Khô Lâu Ma Tôn. Đàm Tư Vĩnh bỗng dưng biến mất.
Bùm!
Trước khi Khô Lâu Ma Tôn có thể tìm thấy Đàm Tư Vĩnh đang ở đâu thì đã có một tiếng nổ lớn vang lên, huyết vụ dày đặc xuất hiện.
“Hừm, bá khí thì cứng như sắt thép, nhưng cơ thể lại mềm nhũn.”
Trước khi họ kịp nhận ra, Đàm Tư Vĩnh đã xuất hiện ở phía bên trái đội hình của Thiên Ma Quân.
Và trước mặt ông ta, khoảng hai mươi thành viên của Thiên Ma Quân đã bị tan xác, rơi rụng khắp nơi.
Một nụ cười tà ác xuất hiện trên khuôn mặt của Đàm Tư Vĩnh.
“Giờ thì chúng ta bắt đầu nhé?”
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook