Lược Thiên Ký (Bản dịch)
Chương 185: Kế thừa Yêu Linh

Đối với tán tu , thứ trân quý nhất không phải là pháp khí và phù triện, thậm chí cũng không phải là công quyết, mà là Phá Giai Đan.

Giống như đại hán này, ngày thường cướp bóc tán tu, không có chuyện ác nào chưa làm, đã tích góp được một khoản tài nguyên không nhỏ, cố gắng nâng tu vi của mình lên đến Linh Động lục trọng, nhưng bởi vì không có Phá Giai Đan, tu vi của gã kẹt ở Linh Động lục trọng cũng đã nhiều năm, chuyện này cũng không có cách nào, gã xin đường huynh của gã rất nhiều lần, biếu tặng cũng đã đưa không ít nhưng rốt cuộc vẫn không có được Phá Giai Đan.

Phá Giai Đan là tài nguyên hiếm quý, ở mức độ nào đó, chính là cơ hội nâng tầm tu vi đến một giai đoạn khác. Các tông môn, thế gia thì lại tạo thành luật lệ, khống chế nghiêm ngặt số lượng Phá Giai Đan, rất ít người ngoài có thể lấy được. Đối với đệ tử tông môn, Phá Giai Đan có lẽ chỉ hơi đắt đỏ, song đối với rất nhiều tán tu thì căn bản có tiền cũng mua không được.

Tất nhiên, lời này cũng không phải tuyệt đối, nếu chịu tốn nhiều tiền thì vẫn có thể mua được, nhưng giá tiền thường đắt hơn không chỉ gấp mười lần. Cũng chính vì nguyên nhân này, đại hán nhìn thấy viên thuốc màu vàng nhạt trong tay Phương Hành, thoáng chốc hô hấp cũng trở nên dồn dập.

"Viên thuốc này... Công tử thật sự sẽ cho ta sao?"

Giọng nói của đại hán run rẩy, hô hấp dồn dập.

"Vậy thì phải xem tin tức ngươi thăm dò được có tác dụng hay không!"

Phương Hành lạnh lùng cười một tiếng, rồi thu hồi đan dược, nói: "Loại đan dược rẻ mạt này, đối với ta cũng không đáng là chi nhưng đối với ngươi..."

Chẳng nói nốt lời, hắn liền chắp hai tay, ngẩng đầu nhìn trời.

Đại hán gần như không chút do dự, hai mắt sáng rực, trầm giọng nói: "Tiểu nhân nguyện làm việc hết mình vì công tử!"

Phương Hành cười hà hà, chớp mắt nói: "Đừng gọi công tử, gọi đại gia đi!"

Đại hán giật mình, vội vàng nói: "Nguyện ra sức vì đại gia..."

Bấy giờ Phương Hành mới hài lòng gật đầu, nói: "Vậy ngươi đi đi, ngươi cầm lấy tấm Truyền Tấn Phù này, nếu có tin tức, có thể rót linh khí vào tấm phù này, ta tự động có thể nghe được lời ngươi nói, hết thảy tin tức có liên quan đến tên Bàn Tử kia, đều phải kịp thời truyền tin cho ta, không được chậm trễ... À, đúng rồi, ngươi xử lý hai cỗ thi thể này đi... Ta giết hai tên thủ hạ của ngươi, không có ý kiến gì đúng không?"

Đại hán xì một tiếng khinh miệt lên mặt đất, nói: "Giết đúng lắm, hai tên khốn kiếp này làm xằng làm bậy, chẳng có chuyện ác nào là không làm, sớm đáng chết rồi!"

Lúc này đến lượt Phương Hành ngẩn người, cười khổ một tiếng, nói: "Ngươi tên là gì?"

Đại hán cười nói: "Tiểu nhân họ Trương, đứng hàng thứ bảy, đại gia gọi ta là Trương Thất là được... Đại gia còn có phân phó gì không?"

Phương Hành ôm quyền, nói: "Không có không có, bày tỏ một chút lòng kính mộ với ngươi..."

Dứt lời hồn bay phách lạc mà đi.

Bỗng nhiên đụng phải người có da mặt còn dày hơn mình, trong lòng hắn có hơi mất mát.

Sau khi rời đi, Phương Hành làm theo cách cũ, bắt ép những người trông có nguồn tin giúp mình dò la tin tức. Làm xong hết thảy, bèn thay đổi cách ăn mặc, trú chân tại một tửu lâu an tĩnh tại Đông Thành, ru rú trong phòng, đợi đám mật thám  nọ truyền tin tức cho mình. Sở dĩ không ở tại Trung Thành, là bởi vì hắn đã dùng Âm Dương Thần Ma Giám đánh giá. Bên trong Hải Yêu Thành, Trung Thành có pháp trận phòng ngự, dễ vào mà khó ra, còn bốn toà thành xung quanh thì không có.

Trong khoảng thời gian này, hắn cũng chẳng nhàn rỗi, bắt đầu lặng lẽ tu luyện, tăng tu vi của mình lên, trên đường tới đây, hắn đã phân biệt các tài nguyên cướp được từ ba cốc Tê Hà, Sơn Hà, Thư Văn và dựa theo tác dụng của từng loại để phân chia rõ ràng, trong đó thứ hắn để ý nhất là mười hai viên Sinh Linh Đan thượng phẩm lấy từ Tê Hà cốc, đây là món đồ rất tốt để tăng tu vi.

Loại Sinh Linh Đan này luyện chế từ nhiều loại yêu đan được trộn lẫn với nhau, tác dụng rất mạnh, đối với tu sĩ Linh Động cảnh, đó chính là món bảo vật vô giá. Cũng chẳng hiểu tại sao Thanh Điểu cứ giữ lại món đồ tốt như vậy mà không cho Hứa Linh Vân hay là Tiểu Man sử dụng, nghĩ rằng ắt hẳn do bà ta cũng cảm thấy mười hai viên Sinh Linh Đan này quá là trân quý, không nỡ lấy ra dùng mà thôi.

Thế nhưng bây giờ, mười hai viên Sinh Linh Đan bà ta trân quý đã lâu đều thuộc hết về Phương Hành, trở thành tài nguyên giúp Phương Hành tăng tu vi. Sau khi luyện hóa ba mươi năm thọ nguyên của Tiêu Sơn Hà, tu vi của Phương Hành đã đạt đến Linh Động bát trọng sơ giai, mười hai viên Sinh Linh Đan vô cùng trân quý này hẳn là đủ giúp tu vi đạt tới Linh Động cửu trọng, cần phải tìm thời gian tu luyện nghiêm túc một phen.

Trên thực tế, cũng bởi vì Phương Hành dùng Tam Muội Chân Hỏa đề luyện linh khí, tiêu hao tài nguyên cực kì kinh khủng nên mới tiến cảnh chậm đến vậy. Nếu là người tu hành bình thường, đừng nói chi mười hai viên Sinh Linh Đan, chỉ cần ba mươi năm thọ nguyên của Tiêu Sơn Hà là đã đủ để giúp tu vi tăng một hơi từ Linh Động thất trọng lên tới Linh Động cửu trọng, thậm chí đạt trình độ nửa Trúc Cơ.

Nói một cách chính xác, Phương Hành rời khỏi Thanh Vân Tông cũng là chuyện tất nhiên. Bởi vì với việc tăng tu vi của hắn, Thanh Vân Tông đã nuôi không nổi đệ tử như hắn nữa.

Ở trong thành hai ba ngày, tin tức trong tay các mật thám đều được truyền đến, giúp Phương Hành hiểu được đại khái tình huống hiện giờ của 'Bàn đạo nhân'. Có thể nói là 'Bàn đạo nhân' gặp trúng vận may, ngay cả Phương Hành cũng không ngờ tới, lúc ấy không kiểm tra cẩn thận, thuận tay đưa cho 'Bàn đạo nhân' một quyển tu hành pháp quyết bình thường của Bách Thú Tông, thế mà mở khoá thiên phú đặc biệt của y.

'Bàn đạo nhân' dựa theo những gì Ngự Linh Ngự Thú Quyết ghi lại, luyện thành công Cương Liệp Linh Tướng được ghi chép trong đó một cách dễ dàng thành thạo. Y lại chẳng hay biết, pháp quyết y có được thật ra là vô cùng xem trọng thiên phú.

Việc kế thừa Bách Thú Tông rất kỳ lạ, nó có liên quan đến yêu thú, trong tông môn có ba đạo yêu linh lớn mạnh, chỉ cần kế thừa một trong ba đạo yêu linh này là có thể khiến tu vi tăng vọt, thực lực mạnh lên đáng kể, dễ dàng đột phá Trúc Cơ, mà Cương Liệp Linh Tướng do 'Bàn đạo nhân' tu luyện, chính là pháp quyết cần tu luyện trước khi thừa kế Cương Liệp Yêu Linh, nếu có thể tu luyện thành công, vậy rõ ràng là có thiên phú tuyệt vời để thừa kế Cương Liệp Linh Tướng.

Ba đạo yêu linh mạnh nhất của Bách Thú Tông lần lượt là Cửu Đầu Sư Yêu Linh, Ứng Long Yêu Linh, Cương Liệp Yêu Linh. Hiện nay, Cửu Đầu Sư Yêu Linh đang do Tông chủ Bách Thú Tông thừa kế, Ứng Long Yêu Linh là do nữ nhi duy nhất của Tông chủ thừa kế, duy nhất chưa có người thừa kế chính là đạo Cương Liệp Yêu Linh. Một khi đã thừa kế thì sẽ một bước lên mây, trở thành nhân vật số ba trong Bách Thú Tông.

Hơn nữa, ba đạo yêu linh không chỉ liên quan đến vấn đề địa vị, lại còn liên quan đến Trúc Cơ đại sự.

Việc kế thừa của Bách Thú Tông rất kỳ lạ, vì kinh doanh buôn bán yêu đan, nên đệ tử tông môn cũng không thiếu tài nguyên, trong đám người trẻ tuổi, thực sự xuất hiện những người xuất sắc có thực lực không tệ, tuổi không lớn lắm mà đã tu đến Linh Động cửu trọng. Thế nhưng Bách Thú Tông không có pháp quyết Trúc Cơ, lại càng chẳng có đan sư có thể luyện chế Trúc Cơ Đan, vì thế dẫn đến việc tại Bách Thú Tông, Trúc Cơ là một chuyện cực kì khó khăn. Mà ba đạo yêu linh này lại có thể giúp người tu hành Trúc Cơ thành công, nó chính là ba cơ hội Trúc Cơ. 

Cửu Đầu Sư Yêu Linh và Ứng Long Yêu Linh đều đã được kế thừa, cơ hội duy nhất chính là Cương Liệp Yêu Linh, số người nhăm nhe tất nhiên không ít. Tối thiểu hiện nay trong Bách Thú Tông có hai người muốn thừa kế đạo yêu linh này. Hai người bọn họ, một người là đại đệ tử chân truyền của Bách Thú Tông Sở Chiêu Dương, người còn lại là Kỳ gia chi tử của Bột Hải Quốc Kỳ Hành.

Hai người bọn họ đều tu luyện Cương Liệp Linh Tướng không thành công, cũng nói rõ trên phương diện thừa kế Cương Liệp Yêu Linh, thiên phú chẳng bằng 'Bàn đạo nhân', nếu để bọn họ miễn cưỡng thừa kế thì trong tương lai, tối đa cũng chỉ có thể phát huy bảy phần uy lực của Cương Liệp Yêu Linh. 'Bàn đạo nhân' tu luyện thành công Cương Liệp Linh Tướng, cho thấy rõ người này có duyên với Cương Liệp Yêu Linh, có tâm lĩnh ngộ, có thể có phát huy toàn bộ uy lực của Cương Liệp Yêu Linh. Người như vậy, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một cánh tay đắc lực của Bách Thú Tông.

Chỉ là, dù sao hai người nọ có thân phận đặc thù, một người là chân truyền của Tông chủ, trung kiên sắt son, một người là thế gia tử của Bột Hải Quốc, có quyền có tiền, mạng lưới quan hệ rộng rãi, ngay cả Tông chủ cũng đành phải cân nhắc thận trọng. Còn 'Bàn đạo nhân' dù rằng đã luôn miệng đồng ý sẽ ở lại Bách Thú Tông dốc hết sức mình, nhưng dù sao y cũng là người ngoài, trong lòng Tông chủ vẫn có chút do dự.

Chuyện này đến bảy ngày sau, cuối cùng đã có kết quả. Tông chủ Bách Thú Tông đã ra quyết định, muốn ba người này tế bái mộ phần Thanh Khâu, để rồi quyết định người thừa kế cuối cùng.

Theo như lời Trương Thất nói, mộ phần Thanh Khâu chính là một nơi thần bí của Bột Hải Quốc, với cấp bậc của gã, căn bản không thể thăm dò được tin tức chính xác, Phương Hành cũng không nhiều lời, để cho sau khi gã rời đi, rồi quay đầu hỏi thăm Kim Ô, tên này từng lăn lộn ở Bách Thú Tông, hiểu biết về chỗ này rất nhiều, nó nghe vậy cười lạnh nói: "Xem ra người bạn mập mạp của ngươi vẫn bị bỏ xó rồi!"

Phương Hành nhíu mày, hỏi: "Cái mộ phần rách nát kia rốt cuộc là nơi quỷ quái nào?"

Kim Ô nói: "Ta cũng không biết cụ thể là nơi nào, chỉ biết chỗ này rất quan trọng với Bách Thú Tông, luôn được người của Bách Thú Tông trông coi nghiêm ngặt, cứ cách một khoảng thời gian, Tông chủ Bách Thú Tông còn thu thập các loại thú huyết khác nhau để tế bái mộ phần Thanh Khâu. Nếu hắn định dùng mộ phần Thanh Khâu để quyết định ba người này ai là người thừa kế, chắc chắn là sử dụng phương pháp huyết tế rồi, chính là muốn xem máu dị thú của ai thu thập được trân quý hơn, nói trắng ra là so sức của, tên Bàn Tử kia lấy cái gì đấu với người ta chứ?"

Phương Hành ngớ người, thở dài nói: "Đúng vậy nhỉ, quả nhiên không có vận may nào rơi từ trên trời rơi xuống, may mà ta đi theo..."

Kim Ô nói: "Ngươi hiện tại cũng có tiền đó, tính giúp bạn của ngươi một phen chứ?"

Phương Hành nói: "Ta không có tiền! Chút của cải này cần phải tiết kiệm!"

Kim Ô khinh bỉ nói: "Quỷ hẹp hòi, vậy ngươi làm sao giúp y?"

Phương Hành phá lên cười ha ha, nói: "Tổng cộng có ba người được đề cử, vậy giết chết hai tên kia là được rồi?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương