Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 18: Thế lực Long Thành
Long Thành Đại Ca Đại
Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân
Tác giả: Manh Tuấn
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Các ông chủ bắt tay với người quản lí, rất háo hức được có tên tuổi trong Tân Huyết Chiến là bình thường.
Mọi nguồn thu nhập từ võ đài Cửu Long đều thuộc về Công ty Kinh Kỷ Quyền Lôi, Công ty Kinh Kỷ Quyền Lôi trích phần trăm mỗi tháng đều nộp cho Hội Ủy Viên chấp hành Long Thành. Hội Ủy Viên chấp hành Long Thành lại nuôi ba tổ chức “Ủy viên trọng tài Long Thành, Hội ủy viên đường phố Long Thành và Dân đoàn Long Thành.
Năm ủy viên lớn của hội ủy viên Long Thành, đều là năm ông chủ có quyền thế lớn nhất Long Thành, trong đó ủy viên trưởng, còn được gọi là “Chưởng đà nhân Long Thành”!
Năm vị ủy viên này mỗi người quản lí một công ty Long Thành, chia ra gồm có Công ty bất động sản Long Thành, Cong ty kinh kỷ Quyền Lôi, Công ty giải trí Cửu Long và công ty ngoại thương Cửu Long.
Mỗi công ty Long Thành đều độc quyền một mặt về kinh doanh đen của Hongkong, nắm giữ tính mạng của hàng trăm ngàn người Cửu Long Thành Trại, và ảnh hưởng đến cuộc sống của hai triệu người dân Hongkong.
Tên tuổi của mỗi ủy viên chấp hành Long Thành, như là một cấm ký, ai nghe cũng biến sắc!
Hoắc Đông Thanh không hiểu rõ thế lực Cửu Long Thành, và cũng không quan tâm.
Hắn cảm thấy bản thân không cần phải chú ý đến làm gì.
Nhưng lúc này hắn đã nghe được cái tên như Công ty Kinh kỷ Quyền Lôi, hội ủy viên trọng tài Long Thành.
Đại khái là hắn cũng nhìn rõ trong Cửu Long Thành hỗn loạn, đã có một trật tự rõ ràng được thành lập từ lâu, phân ra trách nhiệm, quản lí từng mặt, bảo đảm cuộc sống và phát triển của thành trại.
Những người này trong mắt người ngoài là đen, trong mắt thành trại là trắng.
Và ai cũng là người lập trật tự Long Thành.
Không hổ là một kiêu hùng.
Nên biết, Cửu Long Thành Trại đúng là có trật tự, nên mới được các ông chủ giàu có yêu thích, cảnh sát Anh không dám đặt chân.
Và cả cuộc sống nghèo khổ của người dân.
Đều là do những chưởng đà nhân Long Thành này sáng tạo?
Hoắc Đông Thanh đánh một dấu hỏi trong lòng.
Lúc này Siêu Vua Vịt và chào hỏi vài người khách trên bàn trà, nhìn về phía Hoắc Đông Thanh: “A Thanh, có cần thay áo lên đài?”
Hắn chỉ vào túi bóng ra hiệu, sợ mặc đồ tây ảnh hưởng đến Thanh Quyền chảy phát huy, bị người ta đánh tàn trên võ đài thì càng thảm.
Người của Đông Hoán Đạt chắc chắn ra tay tàn độc.
Hoắc Đông Thành lắc đầu nhìn hắn: “Không đổi!”
“Tôi muốn Cửu Long Thành Trại nhớ rõ áo tây này!” Mắt Hoắc Đông Thanh lóe lên một tia sáng, quay nhìn võ đài.
Siêu Vua Vịt nhìn hắn tiến về võ đài nói: “Hay lắm! Rất dũng cảm!”
Không uổng công đàn em hắn gọi vài phụ nữ giàu có giúp.
Vả lại Hoắc Đông Thành trẻ vừa đẹp, cao to uy mãnh, vừa nhìn là biết mạnh mẽ! Những phụ nữ giàu có này rất thích!
Lúc đó các bà giàu có một đồn mười, mười đồn trăm. Mịa nó, còn sợ không ai giúp?
Đúng là một nguồn tiền lớn!
Có đánh thua cũng không sao, vẫn là tiền của các bà chi.
“Nguồn tiền này tao phải giữ chặt, tránh bị các bà giàu có khác lấy đi”. Siêu Vua Vịt ánh mắt mông long, cố ý nói cho Tiện Nhân Huy bên cạnh nghe.
Hoắc Đông Thanh, tên người Thái, tên Nội Địa và quyền thủ Singapore, được trọng tài dẫn đến võ đài trung tâm, như vật triển lãm được giới thiệu cho người xem.
Giới thiệu mỗi người xong, khán giả đều có tiếng huýt sáo.
Cả quá trình chẳng chút tôn nghiêm.
Hoắc Đông Thanh nhìn mọi người ồn ào xung quanh. Lòng chợt cảm thấy hưng phấn.
Ngoài Cửu Long Thành Trại… toàn thế giới không tìm thấy võ đài nào cuồng nhiệt thế này, có lẽ Cửu Long Thành Trại không chỉ là thiên đường tội phạm, còn là nơi tìm đến của giới võ lâm!
Ở đây có thể tự do đánh người, đấuv õ đài!
Cho thỏa một mặt sở trường tột độ trong tâm!
Dĩ nhiên, phần lớn người xem không hiểu được hưng phấn của quyền thủ. Vì thế mà mức độ đặt cược không quá cao.
Giống mua mua ngựa mà không biết gì về ngựa đua vậy.
Vậy mua cái gì?
Mua khuôn mặt!
Đúng vậy, khi trọng tài giới thiệu số 17, Thanh Quyền Chảy… vài bà giàu có trên bàn trà mắt sáng lên, lấy tiền ra giao cho Siêu Vua Vịt.
“Trận thứ nhất, số 21 đấu với số 39, Quyền thủ Singapore Lý Hiển Hoa đấu quyền thủ Thái Lan Sai Vạn.
“Trận thứ hai, số 3 đấu với 17, Quyền thủ nội địa Lô Chấn Đình đấu với tuyển thủ Hongkong Hoắc Đông Thanh!” Bọn Hoắc Đông Thanh đã rút thăm xong.
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Hắn đấu với quyền thủ nội địa Lô Chấn Đình, chứ không đấu với tên Thái Lan số 39, không biết là tình cờ, hay là võ đài sắp xếp.
Nhưng hắn không bận tâm, đánh với ai cũng thế thôi, đánh xong một trận rồi trận tiếp.
Hoắc Đông Thanh quét mắt nhìn tên Thái Lan, Lô Chấn Đình, gật đầu nhẹ với Lô Chấn Đình.
Sau đó, hai người lui vào một góc võ đài.
Khách xem bắt đầu đặt cược.
Có người mua Lý Hiển Hoa bảy chiêu hạ gục Sai Vạn, có kẻ mua Sai Vạn mười ba chiêu KO Lý Hiển Hoa, quyền thủ giao thủ qua lại tính là một chiêu, có cả nhân viên chuyên môn tính toán.
Đặt cược nhiều nhất là cược về chiêu số, khoảng từ 10 đến 20 chiêu, đây là số lần giao thủ phần lớn quyền thủ kết thúc trận đấu.
Ít hơn mười chiêu, nhiều hơn 20 chiêu đều khá hiếm gặp.
Đấu quyền giả? Bạn tưởng trọng tài mù cả hay sao? Quyền thủ và người quản lí đấu quyền giả ở thành trại, đều được kéo đến chuồng chó, cho chó cắn.
Vì thế, ít hơn mười chiêu, hơn 20 chiêu đều có tỉ lệ đền rất cao. Chiêu số càng nhiều hay càng thấp thì đền càng nhiều!
Mười đến mười hai chiêu thì tỉ lệ đền bình thường.
Hoắc Đông Thanh thấy Sai Vạn vào chiêu thứ 13, dùng một đòn cá sấu vẫy đuôi, đạp nát cằm quyền thủ Singapore.
Hắn khẽ gật đầu!
Khá hay!
Có trình độ thông thường của đệ tử Thiên Nghĩa Hòa.
“Trận thứ hai, Hoắc Đông Thanh đấu Lô Chấn Đình!” Quan ca đọc lớn tên họ, Hoắc Đông Thanh và Lô Chấn Đìn chủ động ra giữa võ đài, khi đứng giữa võ đài nhìn về đối thủ, hắn cảm thấy mình như một ngôi sao ca nhạc lớn!
Ở đây! Là sân khấu biểu diễn của hắn!
“Mịa! Sao lại có người mặc đồ tây ra đấu? Ăn phân đi!”
“Con mịa nó, thích mặt đồ tây thì đi nhà hàng, đến hộp đêm cặp mấy bà có của! Đến Cửu Long Thành định làm ngôi sao điện ảnh?”
Xung quanh có tiếng xì xào và huýt gió.
“Thái Lý Phật Thiên Nghĩa Hòa, Hoắc Đông Thanh.”
“Gọi tôi Thanh Quyền chảy được rồi.”
Hoắc Đông Thanh nghiêng đầu cười, hai đấm siết lại đưa lên.
“Thương Châu Mạnh Thôn, Lô Chấn Đình!”
Lô Chấn Đình cũng mỉm cười, ánh mắt rất vững chãi, cùng đưa tay hồi kính.
Mạnh Thôn Thương Châu Hà Bắc là nơi phát nguồn của Bát Cực Quyền.
Lô Chấn Đình đánh quyền gì thì quá rõ rồi.
“Hà Bắc không hổ là quê hương võ thuật.”
Hoắc Đông Thanh mỉm cười, chân phải khụy xuống, chân trái ước lên, hai tay một cao một thấp, đưa tay đẩy ra trước: “Xin thỉnh giáo!”
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook