Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 17: Ủy viên trọng tài
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
“Đông Hoán Đạt vì lấy lòng nguồn tiền là Lưu Thiếu, chắc chắn sẽ phái người gây rắc rối cho mày, lấy lại mặt mũi cho các ông chủ. Chiêu trò của người quản lí võ đài.”:
Lúc này các bác sĩ chui không bảng hiệu kiếm tiền trong thành trại, lên xe kéo quyền thủ xuống. Cửu Long Thành Trại vừa nghe qua ai cũng sợ, thật ra tỉ lệ tội phạm những năm 70, thấp hơn mức trung bình của Hongkong rất nhiều. Trong 80 vụ án hình sự, chỉ có một vụ là xảy ra ở thành trại.
Võ đài Cửu Long cũng chẳng bạt mạng như đã tưởng tượng, ít ra, với phần lớn quyền thủ mà nói, đây là một nơi kiếm tiền khá yên ổn.
Võ đài thứ bảy trở xuống đều không cho phép đấu sinh tử, cũng không cho đấu chết người. Nếu không, dù thành trại có nhiều quyền thủ hơn, cũng rất ảnh hưởng đến kinh doanh võ đài, không thân thiện với việc kiếm tiền.
Dĩ nhiên, bắt đầu từ võ đfai thứ tư, tiền cược đặt vào rất cao, mỗi trận đấu đều rất kích thích, nhiều trò cược thì tiền cược càng lớn.
Và phần lớn người trong “Tân Huyết Chiến” dù bị hạ gục, cũng không nguy hiểm gì đến tính mạng, ngoài Thốn Đầu Chảy bị Hoắc Đông Thanh đâm liền sáu đao.
Nhưng, Thốn Đầu Chảy đã được đưa lên băng ca… về cơ bản sẽ không sao.
Siêu Vua Vịt dẫn Hoắc Đông Thanh đến một ngôi nhà thuê nghỉ ngơi hai tiếng, ăn uống no đủ, sau đó đến võ đài thứ tư, đi xuyên qua dòng người ồn ào nói: “Thi đấu tối nay đã bắt đầu.”
Hoắc Đông Thanh đến bên sân thượng, nhìn hai quyền thủ đang giao thủ phía dưới, sau đó nhìn xung quanh, gật đầu nói: “Rất náo nhiệt.”
Thiên Đài Lôi của võ đài thứ tư được đặt ở giữa bốn sân thượng cao, mỗi sân thượng tầng lầu cao ít nhất năm mét, có thể xem Thiên Dài Lôi có tất cả năm căn phòng sân thượng gộp thành. Bốn bên sân thượng tụ tập rất nhiều người xem, ở giữa là võ đài để tỉ thí.
“Đừng nhìn hai bên sân thượng không có lan can… Nhưng mỗi năm người từ sân thượng ngã xuống, còn nhiều hơn quyền thủ lên sàn đấu đấy, không biết bao nhiêu!” Siêu Vua Vịt đang tặc lưỡi, không biết có phải là thật hay đang chém gió.
Sau đó, Siêu Vua Vịt quay nhìn nhanh nhẹn nói: “Đợi lên đấu mày nếu đấu không lại tên Thái Lan của Đông Hoán Đạt, thì sớm vỗ đất xin hàng cũng không sao, chú trọng tài sẽ kéo mày xuống.”
“Tao cũng biết chút ít yu học, đừng sợ thua, nhân tài thì thiếu gì cơ hội kiếm tiền.” Hắn nói một câu trọng điểm.
Hoắc Đông Thanh cảm thấy Siêu Vua Vịt rất nhanh nhạy, chỉ ừm một tiếng, chuyên tâm theo dõi thi đấu.
Hai quyền thủ giao chiến phía dưới, một người đánh theo kỹ thuật võ tự do, một người mặc võ phục của Karate.
Vì đánh võ đài thành trại không có hạn chế ăn mặc của quyền thủ, nên rất nhiều qyền thủ sẽ ăn mặc lập dị, thu hút khách đặt cược, tranh thủ cơ hội ra sân.
Một số quyền thủ thì dứt khoác không mặc thế.
Và quyền thủ mặc trang phục luyện công, để dễ dàng đoán ra là người có căn cơ võ thuật, nhưng bình thường thì lên sàn đấu đấu vài trận, chiêu số công phu gì cũng bị lộ sạch.
Hoắc Đông Thanh phát hiện quyền thủ lên được võ đài thứ tư, về cơ bản là có công phu luyện võ quanh năm, tuyệt không phải biểu diễn như ba võ đài trước, vì thế, đánh rất ác liệt, đặc sắc. Đúng là thu hút được người xem đặt cược.
Hắn chú ý xem hai người thi đấu vài phút, phát giác hai người này đánh rất yếu, không ý nghĩa gì lắm.
Bất thình lình, hắn cảm thấy có ánh mắt đang quét nhìn, lập tức ngẩng đầu lên.
Xung quanh sân thượng có một “quán trà”, từng bàn trà và ghế sắp đặt rất ngăn nắp, cứ như là phòng VIP ngồi xem võ đài.
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Đó là những ông chủ lớn đặt cược của võ đài thứ tư, đang xem thi đấu.
Lưu Giám Hùng thấy Hoắc Đông Thanh đang nhìn, đưa tay chỉ thẳng mắt hắn nói: “Lát nữa quyền thủ sẽ móc mắt hắn ra!”
Đông Hoán Đạt gập người nghiến răng: “Lưu thiếu, xin yên tâm, võ đài thứ tư không đấu sinh tử, nhưng móc mắt hắn thì tuyệt không vấn đề.”
“Tên Thái Lan, lát nữa trong mười chiêu chọc mù mắt tên mặt đồ tây.” Đông Hoán Đạt quay đầu “dặn dò” tên Thái Lan ngồi bên cạnh.
Võ đài thứ tư gọi là “Thiên Đài Lôi’, còn có tên là “Lão Hổ Lôi”, không chỉ đặt cược mua quyền thủ thắng thua, còn đặt được trong bao nhiêu chiêu hạ được đối thủ.
Và tỉ lệ thăng thua mua rất cao, mua trúng bao nhiêu chiêu còn cao hơn. Vì thế mà khách cờ bạc phần lớn mua thắng thua trước, sau đó mua thêm chiêu số.
Đông Hoán Đạt không thấy biểu hiện trong xe của Hoắc Đông Thanh, chỉ nghe nói hắn dùng đao làm Thốn Đầu Chảy bị thương, trong lòng xem thường hắn.
Nếu như, thanh đao đó không phải Hoắc Đông Thanh đoạt, mà Hoắc Đông Thanh tự mang theo, thì e là Đông Hoán Đạt đã trực tiếp gây rắc rối rồi.
Đông Hoán Đạt nhìn chằm chằm vào Hoắc Đông Thanh.
“Trận thứ nhất đánh xong, tiếp theo đến chúng ta ra sân.” Siêu Vua Vịt quan tâm nhắc nhở: “Đánh không lại thì cứ nhận thua!”
Lúc này quyền thủ Không Thủ Đạo đã chiến thắng.
Quản lí của ba quyền thủ dãn quyền thủ của mình lên bậc thang.
Bốn tầng thùng gỗ, có tất cả mười mấy thùng, tổ hợp thành bậc thanh lên Thiên Đài.
Hoắc Đông Thanh sải bước nhảy trên thùng gổ, đứng ở phía bên phải võ đfai. Tên Thái Lan, tên Đại Lục, Quyền thủ Singapore cũng nhảy lên. Trong đó tên Đại Lục đứng cạnh Hoắc Đông Thanh, Tên Thái Lan và quyền thủ Singapore thì đứng đối diện.
Siêu Vua Vịt, Đông Hoán Đạt, Hoa Phu Xe cũng đứng bên cạnh quyền thủ của mình. Họ đợi sau khi chính thức đánh, sẽ rời khỏi võ đài.
Bốn quyền thủ bắt đầu làm nóng người.
Đông Hoán Đạt và Hoa Phu Xe như đang căn dặn gì đó cho quyền thủ của mình.
Quyền thủ Đại Lục, quyền thủ Singapore vốn là do Hoa Phu Xe tìm cho Tân Huyết Chiến.
Tân Huyết Chiến lần này, Đông Hoán Đạt có lẽ sẽ là người thắng lớn nhất.
Lúc này Quan Ca thuộc “Hội ủy viên trọng tài Long Thành” cười nói: “Siêu Vua Vịt, mày cũng lên võ đài thứ tư? Xem ra Tân Huyết hôm nay mày may mắn đấy, tìm được cường nhân sao?”
“Quan ca.”
“Quan ca.”
Bọn Siêu ua Vịt, Hoa Phu Xe và Đông Hoán Đạt chào hỏi trọng tài.
Nét mặt của họ rất nặng nề, không dám có chút chậm trễ nào!
Nên biết, quyền thủ Cửu Long, người quản lý đều có chia giai cấp, chỉ có trọng tài là không có cấp bậc.
Mỗi trận do ai làm trọng tài, đều phải xem ủy viên hội trọng tài có rảnh kiếm tiền hay không.
Uỷ viên hội Trọng tài có tất cả mười trọng tài.
Vị nào cũng là nhân vật có máu mặt trong thành trại.
Vì hội ủy viên trọng tài thuộc “Ủy hội chấp hành Long Thành” và “Công ty kinh kỷ Quyền Lôi” là cùng một tổ chức thành trại, đều thuộc ủy viên hội chấp hành Long Thành.
Nhưng chẳng qua công ty kinh kỷ Quyền Lôi chỉ là một phần của ủy viên Long Thành mà thôi.
Hội ủy viên trọng tài phụ trách hoạt động chấp pháp trong thành trại.
Không ai dám bất kính với ủy viên trọng tài.
“Ha ha, Hoa Phu Xe, Đông Hoán Đạt. hôm nay bọn mày cũng dũng cảm đấy. Xem ra tìm được ông chủ lớn, muốn thể hiện ở Tân Huyết?” Quan ca cười cười, khoác tay nói: “Vậy thì chuẩn bị thi đấu đi.”
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
“Đông Hoán Đạt vì lấy lòng nguồn tiền là Lưu Thiếu, chắc chắn sẽ phái người gây rắc rối cho mày, lấy lại mặt mũi cho các ông chủ. Chiêu trò của người quản lí võ đài.”:
Lúc này các bác sĩ chui không bảng hiệu kiếm tiền trong thành trại, lên xe kéo quyền thủ xuống. Cửu Long Thành Trại vừa nghe qua ai cũng sợ, thật ra tỉ lệ tội phạm những năm 70, thấp hơn mức trung bình của Hongkong rất nhiều. Trong 80 vụ án hình sự, chỉ có một vụ là xảy ra ở thành trại.
Võ đài Cửu Long cũng chẳng bạt mạng như đã tưởng tượng, ít ra, với phần lớn quyền thủ mà nói, đây là một nơi kiếm tiền khá yên ổn.
Võ đài thứ bảy trở xuống đều không cho phép đấu sinh tử, cũng không cho đấu chết người. Nếu không, dù thành trại có nhiều quyền thủ hơn, cũng rất ảnh hưởng đến kinh doanh võ đài, không thân thiện với việc kiếm tiền.
Dĩ nhiên, bắt đầu từ võ đfai thứ tư, tiền cược đặt vào rất cao, mỗi trận đấu đều rất kích thích, nhiều trò cược thì tiền cược càng lớn.
Và phần lớn người trong “Tân Huyết Chiến” dù bị hạ gục, cũng không nguy hiểm gì đến tính mạng, ngoài Thốn Đầu Chảy bị Hoắc Đông Thanh đâm liền sáu đao.
Nhưng, Thốn Đầu Chảy đã được đưa lên băng ca… về cơ bản sẽ không sao.
Siêu Vua Vịt dẫn Hoắc Đông Thanh đến một ngôi nhà thuê nghỉ ngơi hai tiếng, ăn uống no đủ, sau đó đến võ đài thứ tư, đi xuyên qua dòng người ồn ào nói: “Thi đấu tối nay đã bắt đầu.”
Hoắc Đông Thanh đến bên sân thượng, nhìn hai quyền thủ đang giao thủ phía dưới, sau đó nhìn xung quanh, gật đầu nói: “Rất náo nhiệt.”
Thiên Đài Lôi của võ đài thứ tư được đặt ở giữa bốn sân thượng cao, mỗi sân thượng tầng lầu cao ít nhất năm mét, có thể xem Thiên Dài Lôi có tất cả năm căn phòng sân thượng gộp thành. Bốn bên sân thượng tụ tập rất nhiều người xem, ở giữa là võ đài để tỉ thí.
“Đừng nhìn hai bên sân thượng không có lan can… Nhưng mỗi năm người từ sân thượng ngã xuống, còn nhiều hơn quyền thủ lên sàn đấu đấy, không biết bao nhiêu!” Siêu Vua Vịt đang tặc lưỡi, không biết có phải là thật hay đang chém gió.
Sau đó, Siêu Vua Vịt quay nhìn nhanh nhẹn nói: “Đợi lên đấu mày nếu đấu không lại tên Thái Lan của Đông Hoán Đạt, thì sớm vỗ đất xin hàng cũng không sao, chú trọng tài sẽ kéo mày xuống.”
“Tao cũng biết chút ít yu học, đừng sợ thua, nhân tài thì thiếu gì cơ hội kiếm tiền.” Hắn nói một câu trọng điểm.
Hoắc Đông Thanh cảm thấy Siêu Vua Vịt rất nhanh nhạy, chỉ ừm một tiếng, chuyên tâm theo dõi thi đấu.
Hai quyền thủ giao chiến phía dưới, một người đánh theo kỹ thuật võ tự do, một người mặc võ phục của Karate.
Vì đánh võ đài thành trại không có hạn chế ăn mặc của quyền thủ, nên rất nhiều qyền thủ sẽ ăn mặc lập dị, thu hút khách đặt cược, tranh thủ cơ hội ra sân.
Một số quyền thủ thì dứt khoác không mặc thế.
Và quyền thủ mặc trang phục luyện công, để dễ dàng đoán ra là người có căn cơ võ thuật, nhưng bình thường thì lên sàn đấu đấu vài trận, chiêu số công phu gì cũng bị lộ sạch.
Hoắc Đông Thanh phát hiện quyền thủ lên được võ đài thứ tư, về cơ bản là có công phu luyện võ quanh năm, tuyệt không phải biểu diễn như ba võ đài trước, vì thế, đánh rất ác liệt, đặc sắc. Đúng là thu hút được người xem đặt cược.
Hắn chú ý xem hai người thi đấu vài phút, phát giác hai người này đánh rất yếu, không ý nghĩa gì lắm.
Bất thình lình, hắn cảm thấy có ánh mắt đang quét nhìn, lập tức ngẩng đầu lên.
Xung quanh sân thượng có một “quán trà”, từng bàn trà và ghế sắp đặt rất ngăn nắp, cứ như là phòng VIP ngồi xem võ đài.
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Đó là những ông chủ lớn đặt cược của võ đài thứ tư, đang xem thi đấu.
Lưu Giám Hùng thấy Hoắc Đông Thanh đang nhìn, đưa tay chỉ thẳng mắt hắn nói: “Lát nữa quyền thủ sẽ móc mắt hắn ra!”
Đông Hoán Đạt gập người nghiến răng: “Lưu thiếu, xin yên tâm, võ đài thứ tư không đấu sinh tử, nhưng móc mắt hắn thì tuyệt không vấn đề.”
“Tên Thái Lan, lát nữa trong mười chiêu chọc mù mắt tên mặt đồ tây.” Đông Hoán Đạt quay đầu “dặn dò” tên Thái Lan ngồi bên cạnh.
Võ đài thứ tư gọi là “Thiên Đài Lôi’, còn có tên là “Lão Hổ Lôi”, không chỉ đặt cược mua quyền thủ thắng thua, còn đặt được trong bao nhiêu chiêu hạ được đối thủ.
Và tỉ lệ thăng thua mua rất cao, mua trúng bao nhiêu chiêu còn cao hơn. Vì thế mà khách cờ bạc phần lớn mua thắng thua trước, sau đó mua thêm chiêu số.
Đông Hoán Đạt không thấy biểu hiện trong xe của Hoắc Đông Thanh, chỉ nghe nói hắn dùng đao làm Thốn Đầu Chảy bị thương, trong lòng xem thường hắn.
Nếu như, thanh đao đó không phải Hoắc Đông Thanh đoạt, mà Hoắc Đông Thanh tự mang theo, thì e là Đông Hoán Đạt đã trực tiếp gây rắc rối rồi.
Đông Hoán Đạt nhìn chằm chằm vào Hoắc Đông Thanh.
“Trận thứ nhất đánh xong, tiếp theo đến chúng ta ra sân.” Siêu Vua Vịt quan tâm nhắc nhở: “Đánh không lại thì cứ nhận thua!”
Lúc này quyền thủ Không Thủ Đạo đã chiến thắng.
Quản lí của ba quyền thủ dãn quyền thủ của mình lên bậc thang.
Bốn tầng thùng gỗ, có tất cả mười mấy thùng, tổ hợp thành bậc thanh lên Thiên Đài.
Hoắc Đông Thanh sải bước nhảy trên thùng gổ, đứng ở phía bên phải võ đfai. Tên Thái Lan, tên Đại Lục, Quyền thủ Singapore cũng nhảy lên. Trong đó tên Đại Lục đứng cạnh Hoắc Đông Thanh, Tên Thái Lan và quyền thủ Singapore thì đứng đối diện.
Siêu Vua Vịt, Đông Hoán Đạt, Hoa Phu Xe cũng đứng bên cạnh quyền thủ của mình. Họ đợi sau khi chính thức đánh, sẽ rời khỏi võ đài.
Bốn quyền thủ bắt đầu làm nóng người.
Đông Hoán Đạt và Hoa Phu Xe như đang căn dặn gì đó cho quyền thủ của mình.
Quyền thủ Đại Lục, quyền thủ Singapore vốn là do Hoa Phu Xe tìm cho Tân Huyết Chiến.
Tân Huyết Chiến lần này, Đông Hoán Đạt có lẽ sẽ là người thắng lớn nhất.
Lúc này Quan Ca thuộc “Hội ủy viên trọng tài Long Thành” cười nói: “Siêu Vua Vịt, mày cũng lên võ đài thứ tư? Xem ra Tân Huyết hôm nay mày may mắn đấy, tìm được cường nhân sao?”
“Quan ca.”
“Quan ca.”
Bọn Siêu ua Vịt, Hoa Phu Xe và Đông Hoán Đạt chào hỏi trọng tài.
Nét mặt của họ rất nặng nề, không dám có chút chậm trễ nào!
Nên biết, quyền thủ Cửu Long, người quản lý đều có chia giai cấp, chỉ có trọng tài là không có cấp bậc.
Mỗi trận do ai làm trọng tài, đều phải xem ủy viên hội trọng tài có rảnh kiếm tiền hay không.
Uỷ viên hội Trọng tài có tất cả mười trọng tài.
Vị nào cũng là nhân vật có máu mặt trong thành trại.
Vì hội ủy viên trọng tài thuộc “Ủy hội chấp hành Long Thành” và “Công ty kinh kỷ Quyền Lôi” là cùng một tổ chức thành trại, đều thuộc ủy viên hội chấp hành Long Thành.
Nhưng chẳng qua công ty kinh kỷ Quyền Lôi chỉ là một phần của ủy viên Long Thành mà thôi.
Hội ủy viên trọng tài phụ trách hoạt động chấp pháp trong thành trại.
Không ai dám bất kính với ủy viên trọng tài.
“Ha ha, Hoa Phu Xe, Đông Hoán Đạt. hôm nay bọn mày cũng dũng cảm đấy. Xem ra tìm được ông chủ lớn, muốn thể hiện ở Tân Huyết?” Quan ca cười cười, khoác tay nói: “Vậy thì chuẩn bị thi đấu đi.”
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook