Không để ý cô dùng khổ nhục kế, bàn tay của Tả Hàn Thành đã di chuyển về phía trước, An Hảo cuống quýt ngăn cản tay anh, co người thành một đoàn, khuôn mặt đỏ bừng nhìn vào mắt anh: "Mặt rất đau, anh nhìn xem, nhìn xem, thật đấy..."

Tả Hàn Thành không để ý tới cô, cô chỉ có thể dùng tay ngăn lại bàn tay đang làm chuyện xấu của anh.

Anh thuận thế bắt được tay cô giữ chặt sau lưng, đôi môi ấm áp từ từ nóng lên, hôn lấy cô, bởi vì cô khẩn trương quên mím môi lại mà cứ thế xâm chiếm vào trong miệng cô.

Đột nhiên di động trên bàn vang lên, chuông di động của cô cực kì quái dị và khó nghe, phản ánh sự phản nghịch của cô, cô quên chưa đổi lại.

Đồng thời An Hảo như lấy được đắc xá đẩy anh ra: "Tôi nghe điện thoại."

Nhưng Tả Hàn Thành lại cúi đầu bên tai cô, âm thanh khàn khàn: "Đây là lần thứ hai, nếu còn có lần sau nữa đừng nghĩ đến chuyện tôi bỏ qua cho em."

Âm thanh khàn khàn trầm thấp vang lên bên tai, trái tim An Hảo nhảy dựng, mặt đỏ sắp ứa ra máu: "Cái gì mà lần thứ hai chứ..."

Tả Hàn Thành từ trên người cô ngồi dậy, không nói gì mà xoay người đi vào phòng tắm, nhìn thấy anh đi tắm nước lạnh, An Hảo mới hiểu dược lần thứ hai anh nói là ý gì.

Bởi vì cô mà lần thứ hai anh phải tắm nước lạnh.

An Hảo đỏ mặt từ trên ghế sofa ngồi dậy, chuông điện thoại vang lên một lúc lâu liền dừng lại, sau đó lại vang lên, cô vừa khép lại áo ngủ vừa cầm điện thoại, thấy dãy số xa lạ, cô do dự mới nhận: "Alo?"

"Xin chào, đây là số điện thoại của bạn học An Hảo sao?"

Đầu dây bên kia là âm thanh của người đàn ông trẻ tuổi, nghe cực kì xa lạ, nhưng rất lịch sự, âm thanh cũng trong trẻo, làm cho người ta không ghét nổi.

An Hảo nghi hoặc nhìn dãy số, sau đó lại để điện thoại lên bên tai: "Tôi là Cố An Hảo, anh là?"

"Mạc Bạch không gửi phương thức liên hệ của tôi cho cô sao? Tôi là đàn em khóa sau của Mạc Bạch, năm trước vừa tốt nghiệp nghiên cứu sinh, hai năm nay rảnh rỗi không làm gì thì sẽ làm gia sư, anh ấy nói bạn học An Hảo đang học cấp 3, cần một gia sư tạm thời, vì thế đã tìm tới tôi."

An Hảo không nói gì, dù không hy vọng tìm gia sư phụ đạo cho cô nhưng mà người ta đã gọi tới rồi, Tả Hàn Thành lại yêu cầu Mạc Bạch tím về, cô không thể cự tuyệt.

Sau đó đành phải chống đỡ: "Mạc Bạch có nói chuyện này với tôi, suýt chút nữa thì tôi quên mất."

Nhưng mà cô càng kinh ngạc hơn là Mạc Bạch lại tìm đàn ông làm gia sư cho cô.

Hiển nhiên anh ta không rõ quan hệ giữa cô và Tả Hàn Thành.



Cô liếc nhìn phòng tắm đằng sau, cười trộm: "Hôm nay tôi không cần phụ đạo, vậy đi, sáng mai tôi tự học xong sẽ liên lạc với anh có được không?"

"Được, cô liên lạc lúc nào cũng được, nhưng mà Mạc Bạch nói một tháng nữa cô thi cuối kì, tôi đề nghị cô sắp xếp thời gian, sớm vượt qua thời gian để tăng thành tích."

giọng điệu gia sư này ngược lại làm cho An Hảo cảm thấy dễ thích ứng, không hề phản cảm, tuy cô không thích bị người khác đốc thúc học hành nhưng mà trước mắt có thể hiểu được tâm tình của người muốn kiếm thêm thu nhập, vì thế hẹn anh ta tối mai sau đó mới tắt máy.

Cô đứng lên chỉnh sửa một phen, áo ngủ trên người hơi lộn xộn, lại sửa ang tóc tai, giơ tay sờ mặt, cảm thấy hơi nóng, đang muốn đi rửa nước mát thì xoay người đi về phòng tắm lại nhớ tới người nào đó đang tắm nước lạnh.

Nhà cửa lớn như vậy, chỉ có lầu một mới có đồ dùng trang bị, chỉ có  một mình Tả Hàn Thành ở, một căn phòng ngủ, một phòng tắm, rõ ràng một nơi xa xỉ thế này lại không tận dụng cho hết, thật là...

Xem ra phải chuẩn bị căn phòng ngủ và phòng tắm dự phòng ở lầu hai, nếu không đến khi gấp gáp...

Không bao lâu sau Tả Hàn Thành từ phòng tắm đi ra, quả nhiên toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, An Hảo không dám gần lại anh nữa, không dám đi tới mà đứng thật xa cố gắng né tránh tầm mắt của anh.

Tả Hàn Thành đi tới nhìn cô một cái: "Ai gọi tới vậy?"

"Anh để Mạc Bạch tìm gia sư cho tôi, vốn định hôm nay bắt đầu phụ đạo nhưng mà tôi quên liên lạc với người ta nên gọi tới hẹn thời gian."

Tả Hàn Thành nhìn cô, nhìn ra được cô không nói dối cho nên xoay người đi thay quần áo, lúc đi qua sofa tầm mắt nhìn chiếc điện thoại cô đặt trên bàn trà.

"Nhanh đổi chuông điện thoại đi."

An Hảo cũng biết tiếng chuôn điện thoại của mình đặc sắc thế nào, thấy anh vừa tắm mà cả người lạnh lẽo, cũng không dám đắc tội anh, thống khoái đồng ý: "Ừ, tôi đổi ngay."

Hiếm khi cô ngoan ngoãn như vậy, Tả Hàn Thành quay đầu nhìn lại: "Lại đánh chủ ý quái quỷ gì đây?"

An Hảo cười cười, quả nhiên bất cứ cảm xúc gì của cô cũng không gạt được anh, vì thế trực tiếp giơ tay chỉ lên lầu: "Phòng ngủ lầu hai và phòng khác, cuối tuần tôi có thể gọi người tới sữa không?"

Nếu cô lại ngủ chung giường với anh nữa thì sớm muộn gì cũng bị anh ăn sạch sành sanh.

Nhất định cô phải tự cứu mình, không thể cứ mãi làm con dê đưa vào miệng cọp được.

Thấy cô chỉ mong sao nhanh chóng được chuyển lên lầu hai, Tả Hàn Thành nhìn thấu chút tâm tư nhỏ của cô, nghĩ tới còn một tháng nữa cô thi cử cuối cùng không nói gì mà vứt lại một câu: "Tùy ý."

Lúc anh xoay người vào phòng ngủ thay quần áo, An Hảo lén làm thủ thế chữ V sau lưng anh, đắc ý lên lầu hai, tiếp tục nghĩ đến cải tạo phòng tầng hai.

.......

Hôm sau, An Hảo tĩnh dưỡng hai đêm một ngày, tuy đã hết sưng nhưng mà nhìn kĩ vẫn ít nhiều thấy được vết đỏ.



Đồ đạc trong túi cô đều bị uy hiếp của Tả Hàn Thành ép ném đi, cô đành quay về phòng ngủ mượn phán lót của Thần Thần phủ một lớp, che lớp phấn hồng trên mặt.

Thần Thần hỏi dấu hồng trên mặt cô là có chuyện gì xảy ra, An Hảo không nói chuyện về Dịch Trạch Dương mà chỉ nói là Cố phu nhân đánh.

Thần Thần phát hỏa, kéo Hoàng A Mao muốn đi báo thù cho cô, cuối cùng bị An Hảo kéo về phòng ngủ.

"Mình ở Cố gia nhiều năm như vậy, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều, ngày đó chỉ là xui xẻo mà thôi, đúng lúc gặp mẹ con bọn họ, trải qua cuộc cãi cọ mới bị một bạt tai."

"Cậu cứ thế nhẫn nhịn sao?" Thần Thần không phục, đau lòng không chịu nổi.

"Ai muốn nhẫn hả? Tạm thời chỉ có thể nhẫn nhịn không còn cách nào khác, Cố Thi Thi và Cố phu nhân là người nhà chân chính của thị trưởng Cố, mình dám động vào một sợi lông của bọn họ thì mình chết còn có chỗ chôn sao?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương