(Đây là một đám giặc cỏ tàn nhẫn, chúng đã hoàn toàn sa đọa, đề nghị bắt hết bọn chúng làm tù binh hoặc tiêu diệt toàn bộ, ngươi sẽ lấy được một ít vật tư và một chút thu hoạch bất ngờ.)
Tông Thận quay đầu, đột nhiên dò hỏi.
“Luna, đây là một đám giặc có, ngươi có nắm chắc có thể đối phó được bọn chúng không?”
Tông Thận quay người về phía Luna hỏi.
Nếu Luna không đánh lại được bọn giặc cỏ này vậy thì phải chạy mau.
Lại thấy ánh mắt Luna sắc bén hẳn lên nhìn chằm chằm vào đám giặc cỏ này, đây chính là ánh mắt của thợ săn khi nhìn thấy con mồi.
“Không đáng nhắc tới.”
Nghe Luna nói vậy, Tông Thận gật đâu.
“Đi thôi.”
Nữ thợ săn Ám Dạ Luna đặt một tay lên ngực.
“Như này mong muốn, thưa lãnh chúa vĩ đại!”
“Sức mạnh của ta thuộc về ngài.”
Đối với những loại giặc cỏ này, Tông Thận không có bất cứ ý định nhân từ nào cả.
Đối với hắn, những thứ giặc cỏ này căn bản chính là dã quái.
Điều này hắn ngược lại đã nhìn rất thấu triệt.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu con ngựa lữ hành.
Hai người tiếp tục đi tới.
Thẳng đến bên ngoài doanh trại của đám giặc cỏ.
Lúc này, bọn giặc cỏ kia nhao nhao đứng dậy, ánh mắt vừa tàn nhẫn vừa vô cảm nhìn về phía này.
Tông Thận ngưng thần nhìn lại.
“Giặc cỏ sa đọa lv3”
“Chủng tộc: Nhân loại”
“Thương tổn khi chém: 13~19”
“Điểm sinh mệnh/HP: 115”
“Giá trị hộ giáp: 5”
“Kỹ năng: Không”
Thuộc tính của mười mấy tên giặc cỏ này trên cơ bản đều gần giống nhau.
Trong đó chỉ có một người mặc giáp bằng da, tay cầm một cây dao tuy cũ nhưng sắc bén đã bị gãy mất một đoạn, nhìn lợi hại hơn những người khác một chút.
“Thủ lĩnh đám giặc cỏ sa đọa lv5”
“Chủng tộc: Nhân loại”
“Thương tổn khi chém: 19~23”
“Điểm sinh mệnh/HP: 150”
“Giá trị hộ giáp: 16”
“Kỹ năng: chém loạn (trong thời gian ngắn có thể ngắm trúng mục tiêu và chém ra từ 2 đến 3 đao)”
Ngoài tên thủ lĩnh nhìn cường tráng thì thực lực của đám giặc cỏ còn lại còn yếu như gà, có khi còn yếu hơn cả gà.
Đúng như lời Luna nói.
Không đáng nhắc tới.
Khi Tông Thận và Luna tới sát bên cạnh doanh địa, dường như giá trị cảnh giới của đám giặc cỏ này cũng được kích phát.
Bọn họ nhao nhao đứng dậy, không nói một lời, cầm chặt vũ khí, đón Tông Thận đang đi tới.
“Lên đi, Luna!”
Giờ Tông Thận đã lấy ra lá chắn hình diều và đan thủ kiếm.
Mũi kiếm chỉ thẳng về phía đám giặc cỏ.
Luna nhận lệnh của Tông Thận.
Báo đen dưới thân vọt lên, nhảy một phát vượt qua khoảng cách mấy thước và đáp xuống trước mặt đám giặc cỏ.
Tam Hồ Nguyệt nhận trong tay vung ra.
Bắn thẳng ba phát vào trong đám giặc cỏ.
Ba đóa hoa máu đỏ tươi văng lên.
“-52”
“-26”
“-13”
Ba điểm tổn thương từ từ giảm xuống xuất hiện trên đầu ba tên giặc cỏ khác nhau.
Đây là hiệu quả thụ động của nguyệt nhận!
“Giết!”
Những tên giặc cỏ kia hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
Xem ra đây chính là dã quái hình người hàng thật giá thật.
Đám giặc cỏ này quay sang bắt đầu tấn công Luna.
“Bắt đầu chém giết!”
Khóe miệng Luna khẽ nhếch lên lộ ra một nụ cười vừa tàn nhẫn lại mê người.
Nàng không phải bình hoa di động mà là thợ săn trong rừng, là chiến sĩ tung hoành ngang dọc bằng nửa con mắt, là hoa hồng được nuôi dưỡng từ máu, phải tồn tại bên trong chém giết nơi chiến trường.
Báo đen không ngừng vọt lên, thay đổi vị trí.
Mỗi lần chạm chân xuống đất cũng là lúc nguyệt nhận bay múa, từng đám máu bắn ra tung tóe.
Mang theo một loại lãng mạn màu máu khác lạ.
Cư như vậy, sau một vài đợt tiến công.
Đám giặc cỏ đã bị giết chết một nửa.
Những tên giặc cỏ này bị Tông Thận xử lý như Thảo Nguyên Lang, biến thành một vệt ánh sáng trắng, đồ vật trên người bị lấy ra biến thành một khối lập phương nho nhỏ rơi xuống đất, còn thi thể thì trong nháy mắt dung hợp vào trong đất.
Tông Thận khoanh tay trước ngực, yên lặng nhìn trận chém giết trước mặt.
Hắn không ra tay.
Cũng không xuất hiện tình trạng tâm lý khó chịu gì.
Một mình Luna đã đủ để đối phó với đám giặc cỏ này.
Báo đen vô cùng nhanh nhẹn, linh hoạt nhảy vọt khắp nơi, mấy tên giặc cỏ kia ngay cả góc áo của nàng cũng không đụng vào được.
Nguyệt nhận bắn ra thêm mấy phát mạnh mẽ, đối với đám giặc cỏ này thì như là giết gà.
Thỉnh thoảng báo đen há miệng cắn xé một phát.
Thong dong, ưu nhã, mạnh mẽ!
Đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu bây giờ đổi lại là Tông Thận đối đầu với nữ thợ săn thì chắc chắn sẽ thất bại thảm hại mà quay lại.
Đối với hắn, đám giặc cỏ này là một ít dã quái hình người, không có bất cứ cảm giác tội lỗi và áp lực nào.
Kể từ một khắc khi hắn đặt chân tới thế giới này thì hắn đã hiểu rõ rằng thế giới của thay đổi.
Trong mắt của hắn, từng thông báo của hệ thống liên tục hiện lên.
“Nữ thợ săn Ám Dạ, thủ hạ của ngài đã đánh chết dám giặc cỏ sa đọa lv3, ngài sẽ nhận được một nửa điểm kinh nghiệm”
…
“Thu được nửa điểm kinh nghiệm (50 x ?)=25”
…
Một tia sáng màu trắng lóe lên, Tông Thận thăng cấp!
Không bao lâu sau, lại một tia sáng màu trắng nữa hiện lên.
Xem ra, lính dưới quyền của hắn đánh chết dã quái thì bản thân cũng có thể nhận được một nửa kinh nghiệm.
Quả nhiên, công lược nói không sai, sau này nên hình thành thế lực dưới quyền.
Dựa vào tay chân thủ hạ của mình là có thể thăng cấp.
Tông Thận đứng yên tại thầm chỗ tự hỏi.
Mười mấy tên giặc cỏ này dưới sự tấn công của nữ thợ săn không chống đỡ nổi được ba phút.
Chỉ có thủ lĩnh của đám giặc cỏ là có thể chống đỡ lâu hơn một chút.
Nhưng khi Luna chạy tới tấn công, chưa đầy mười giây hắn đã biến thành một vệt ánh sáng trắng, chết ngay tức thì.
Luna cưỡi báo đen đi xung quanh một lần nữa để xác nhận lại xem còn có tên giặc cỏ nào đang ẩn náu hay không, xong xuôi mới quay lại đứng trước mặt Tông Thận.
“Lãnh chúa đại nhân, đám giặc cỏ này đã bị tiêu diệt toàn bộ.”
Tông Thận gật đầu.
“Ngươi vất vả rồi, Luna!”
“Chúng ta tới xem xem đám giặc cỏ này để lại cho chúng ta chiến lợi phẩm gì.”
Tông Thận cưỡi con ngựa lữ hành già, đi vào trong doanh địa.
Vừa vào trong doanh địa, mùi phân và nước tiểu xộc lên.
Hắn tới bên cạnh đống lửa.
Ngay sau đó hắn thấy một cảnh tượng khiến cho hắn ghê tởm đến buồn nôn.
Từng mảng máu lớn thấm vào đất, trên đó có từng cục máu, rác rưởi, thịt vụ.
Mà bên trên khúc gỗ kia, có một thi thể không đầy đủ đã bị nướng đen thui.
Đám giặc cỏ này ăn thịt người!
“Luna, đốt thi thể này đi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook