Làm Vợ Bác Sĩ
Chương 596: Anh không thể chờ đợi nữa

Mặc dù cô rất rất muốn để cho Văn Tịch làm chị dâu của mình, thế nhưng nếu anh trai cô bắt nạt cô ấy, cô nhất định sẽ không tha cho anh ấy!

“Anh và Văn Tịch đang ở cùng nhau!”

Cao Hướng Bách nói thẳng với cô.

“Ở cùng nhau!”

Huyền My sửng sốt.

Cô suy nghĩ một lát rồi nói: “Ở cùng nhau, vậy thì không được!! Hai người cũng tiến triển quá nhanh rồi đó!! Em còn tưởng rằng anh chính là tên lửa đó!”

Cao Hướng Bách không để ý đến em gái của mình.

“Anh nói gì đi chứ?? Anh đừng cho là em không biết gì, có phải anh đã sớm ôm ấp ý định không yên phận với Văn Tịch rồi không? Nếu hôm nay anh dám đụng cô ấy, em sẽ liều mạng với anh!”

Huyền My hét lên với khí thế rất hùng hổ.

“Bé ngốc, em đừng cho rằng anh cũng giống như Đình Hải nhà em mà phát điên lên như thế?”

“Cái gì?!! Anh mới phát điên đó! Cả nhà anh đều phát…”

Lúc nói tới vế sau, suýt chút nữa Huyền My đã bật thốt lên, chỉ có điều cũng may là đầu óc cô xoay chuyển khá nhanh, đã vội vàng ngừng lại: “Em thấy anh mới đúng là phát điên!!”

Mắng cả nhà cô, chẳng phải là mắng cả cô và ba mẹ cô sao? Vậy thì không được!!

Cao Hướng Bách ở trong điện thoại cười mỉa mai: “Em cho rằng mỗi đôi tình nhân ngủ trong khách sạn đều làm những chuyện giống như em và Đình Hải đã từng làm sao? Em đừng có áp đặt những suy nghĩ dơ bẩn đó lên trên người anh!! Anh vẫn còn ngây thơ hơn Đình Hải nhà em rất nhiều!! Bé ngốc à…”

Nói xong, giơ ngón cái, nhấn ấn phím tắt sau đó… trực tiếp cúp máy!!

“…”

Văn Tịch đang đứng bên cạnh, cô nhìn thấy cảnh này thì không biết nói gì.

Ở đầu bên kia, Huyền My tức đến nổ phổi đi mách lẻo với Đình Hải.

Hai lỗ mũi nhỏ suýt chút nữa thì thở ra khói rồi.

Đình Hải nhìn thấy dáng vẻ của cô như vậy thì có chút buồn cười: “Rốt cuộc hai người đã nói gì vậy?”

“Anh ấy đã đưa Văn Tịch vào trong khách sạn rồi!!”

“…”

Tốc độ này, quả thực quá nhanh rồi!

Xem ra Văn Tịch còn dễ lừa hơn bé ngốc đang đứng trước mặt anh!

“Anh của em bụng dạ rất khó lường!”

Đương nhiên Đình Hải đứng về phía Huyền My rồi.

“Anh cũng cảm thấy như vậy đúng không?”

“Rất rõ ràng.”

“Không được không được, em phải đi cứu Văn Tịch mới được!!”

“…Em muốn cứu như thế nào?”

“Bây giờ em sẽ đi tìm cô ấy ngay!!”

“Này…”

Đình Hải vội vàng kéo Huyền My trở lại: “Em tuyệt đối đừng nên kích động! Chuyện này không đến lượt em phải quản! Hơn nữa, người bụng dạ khó lường mà em phát điên đó chính là anh trai em!”

“Nhưng Văn Tịch là chị em tốt của em!!”

Huyền My quả thật chính là người khổng lồ xanh mở rộng chính nghĩa.

“Vậy ngộ nhỡ chuyện ngày hôm nay, đúng là chị em tốt của em cũng muốn ở lại đó thì sao? Hoặc là nói, thật ra anh của em căn bản không có suy nghĩ dơ bẩn đó thì sao? Đương nhiên, mặc dù xác suất vế sau thấp đến mức gần như bằng không.”

“…”

Xác suất thấp đến mức gần bằng không, vậy thì nói cũng như không!

“Nhưng ngộ nhỡ xảy ra chuyện như vậy, em lại đi qua đó, em sốt ruột lo lắng cho Văn Tịch như vậy, tư thế giống như bị em bắt gian, như vậy sẽ làm cho người ta xấu hổ đến mức không còn mặt mũi nào nữa.”

“Vậy bây giờ phải làm sao đây? Em rất lo lắng cho cô ấy…”

“Ngốc ạ! Đó chính là anh trai của em, em lo lắng làm gì chứ?”

“Không được, em lo lắng Văn Tịch sẽ chịu thiệt! Anh của em tuyệt đối chính là hạng người t*ng trùng xông lên não, lúc trước chính miệng anh ấy đã nói với em, anh ấy đã có suy nghĩ đó với Văn Tịch, không được không được, càng nói như vậy thì em càng lo lắng hơn, em quyết định rồi, em phải đi tới thuê một căn phòng sát vách bọn họ, có thể theo dõi bọn họ bất cứ lúc nào!!”

“… Cao Huyền My, em thật sự cho rằng em đang đóng phim sao?”

Phân cảnh này căn bản chỉ xuất hiện trên phim truyền hình, hoặc trong các cuốn tiểu thuyết thôi, có được không?!

“Lại nói, cho dù em ở phòng sát vách với bọn họ thì thế nào? Em có thể biết bọn họ đang làm gì sao? Giữa các căn phòng đều có một bức tường cách âm rất dày! Trừ phi em có mắt nhìn xuyên tường.”

“Không, không cần phải nhìn thấy!”

Cao Huyền My xoa xoa cằm của mình, vẻ mặt rất nghiêm túc nói: “Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của em mà nói, nếu như anh trai em và Văn Tịch có làm chuyện gì đó, chắc chắn Văn Tịch sẽ bị đau đến hét lớn lên, hoặc là chiếc giường sẽ bị rung lắc đến mức phát ra tiếng ‘cót két’, còn có tiếng TV đột nhiên được mở rất to… Vậy thì chắc chắn là họ đang làm điều gì đó rất mờ ám!! Lúc đó, em sẽ đi tới bấm chông cửa phòng bọn họ, nhất định anh em sẽ không thể làm gì khác là đi ra mở cửa cho em. Như vậy thì chắc chắn hai người bọn họ sẽ không phát sinh chuyện gì hết!”

“…”

Đình Hải chỉ cảm thấy đầu của mình rất đau.

Cô còn có thể nói dựa vào kinh nghiệm của mình sao!

Rốt cuộc bé ngốc này có biết hay không, một khi cô đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, cộng thêm tiếng chiếc giường rung lắc, âm thanh trong TV đột nhiên được mở lớn, điều này đã chứng minh… bọn họ sớm đã bắt đầu rồi!

Màn dạo đầu đã làm xong hết rồi, đã tiến vào vấn đề chính rồi, bây giờ cô đi tới đó, không phải là đi phá hủy phong cảnh sao?

Lại nói, không phải đi cũng công cốc sao!

Huyền My cảm thấy ý tưởng này của mình rất hay, sau khi nói xong lập tức nhấc chân chạy đi, Đình Hải không ngăn cản cô lại được, cuối cùng không thể làm gì khác là cùng cô đuổi tới khách sạn.

Huyền My biết số phòng của anh trai mình, cũng may là khi hỏi nhân viên quầy lễ tân thì biết, ở bên cạnh phòng bọn họ vẫn còn một phòng trống.

Huyền My không hề nghĩ ngợi lập tức thuê căn phòng đó.

“Tôi muốn thuê căn phòng đó.”

Sau khi nhận chìa khóa phòng, cô chạy thẳng lên lầu.

Đình Hải đuổi theo phía sau cô.

Lúc đi ra khỏi thang máy, lướt qua phòng của Cao Hướng Bách, Huyền My giống như một tên trộm, lén lén lút lút đứng bên ngoài phòng bọn họ nghe trộm, thậm chí còn muốn thông qua mắt mèo để nhìn vào bên trong.

Đình Hải nhìn thấy dáng vẻ ngu ngốc của cô thì không biết nói gì.

Kéo cô, sau đó lập tức quét thẻ phòng của mình, ném cô vào trong phòng.

“Ây ya! Anh kéo em làm gì vậy! Em còn chưa nghe thấy manh mối gì!”

Huyền My thật sự rất sốt ruột.

“Em còn đứng ở bên ngoài nghe lén mấy phút nữa, chắc chắn bảo vệ sẽ lên đây bắt em ngay lập tức, em có tin không, người khác không biết còn tưởng rằng em chính là kẻ trộm đó!”

“…”

Huyền My xoa xoa mũi của mình: “Em giống người xấu đến vậy sao?”

“Rất giống với người xấu!”

“…”

Huyền My lập tức xông tới, áp tai lên tường nghe: “Như vậy có được không?”

“…” Đình Hải khoanh tay trước ngực, nhìn cô không nói gì.

“Em định cả buổi tối hôm nay cứ đứng nghe như vậy?”

Anh vừa nói vừa cởi áo khoác của mình.

Tiếp theo đó là quần dài, áo sơ mi…

“Này, anh… làm gì vậy?”

“Em đừng để ý tới anh…”

Đình Hải phất phất tay với Huyền My, sau đó chỉ tay về phía bức tường: “Em cứ lo chuyện nghe lén của em đi! Anh đi tắm rồi đi ngủ.”

“… Em không phải là nghe lén, việc em đang làm được gọi là nghe giám sát! Em là vì bảo vệ người khác nên mới tới đây, không phải vì muốn nghe lén việc riêng tư của người khác!”

Còn nói những lời dễ nghe như vậy!!

Nhưng Đình Hải căn bản không quan tâm đến cô, trực tiếp cởi quần áo đi vào trong phòng tắm để tắm rửa.

Lúc anh tắm xong đi ra ngoài, Huyền My vẫn còn duy trì tư thế cũ, đứng sát bên vách tường, dán tai lên trên đó, không hề nhúc nhích.

Đình Hải thật sự rất khâm phục nghị lực của cô!

Đình Hải mặc áo ngủ, xốc chăn lên, chui vào trong chiếc giường lớn rất thoải mái kia.

Anh lười biếng nằm trên giường, nhìn Huyền My đang đứng ở phía đối diện, không nhịn được hỏi cô: “Có nghe thấy gì không?”

“Không có…”

Huyền My lắc đầu, nhíu mày, hình như có chút nản lòng, cuối cùng cũng cam lòng rời khỏi bức tường, đi tới cạnh giường của Đình Hải: “Không nghe thấy tiếng gì hết, Đình Hải, anh nói xem chẳng nhẽ em thật sự đã hiểu lầm anh trai em sao?”

Thật ra… Đình Hải rất muốn nói cho cô biết, tất cả các bức tường ở trong khách sạn này… đều được cách âm!

Nhưng sao anh có thể không biết xấu hổ mà dập tắt lòng hăng hái đang sôi sục của cô chứ!

Hơn nữa, ngộ nhỡ nếu như cô biết được, cô sẽ gấp gáp đi qua bên đó bấm chuông cửa thì làm thế nào?

Đương nhiên, những điều này cũng không phải là điều quan trọng nhất! Quan trọng nhất chính là, anh lo lắng sau khi cô biết được chân tướng, sau khi cô ầm ĩ xong, lại la hét muốn trở về ký túc xá… Không dễ gì hai người mới có một không gian riêng tư, nếu cứ biến mất như vậy, thật sự rất lãng phí!!

“Có mệt không?”

Đình Hải hỏi cô, vươn tay ra ôm lấy cô, để cho cô ngồi xuống bên giường, vuốt mái tóc dài của cô: “Em nhìn em xem, chơi đùa đến mức đầu toàn mồ hôi, tóc cũng thấm ướt hết rồi, mau đi tắm rửa đi! Bên này, anh sẽ canh chừng giúp em, có động tĩnh gì anh sẽ gọi cho em.”

“Bên đó thật sự không có động tĩnh gì.”

“Nói không chừng là do em suy nghĩ quá nhiều! Hai người bọn họ chỉ đơn thuần là đắp chăn trò chuyện với nhau thôi! Chẳng lẽ nguyên một buổi tối mà không có động tĩnh gì sao, em cũng đã dán tai lên tường cả một buổi tối rồi mà? Mau đi tắm rửa trước đi!”

Đình Hải thúc giục cô.

Huyền My ngẫm nghĩ một lát, sau đó gật đầu: “Được rồi, vậy em đi tắm trước, cả người đều bốc một mùi chua rồi.”

Đình Hải không còn gì để nói.

Anh chỉ mới nghe nói chuyện bắt gian giữa hai vợ chồng, đây chính là lần đầu tiên anh nghe thấy chuyện bắt gian giữa hai anh em.

Sau khi tắm xong, Huyền My bọc một chiếc áo tắm màu trắng dùng một lần, từ trong phòng tắm đi ra ngoài, lần này Đình Hải đang nằm trên giường xem TV.

Huyền My lập tức đi lướt qua anh, đi tới bức tường ở phía đối diện, miệng nhỏ còn lẩm bẩm nói: “Bọn họ không có động tĩnh gì sao?”

“Em hy vọng hai người bọn họ không có động tĩnh hay có động tĩnh đây?”

“Đương nhiên là không có động tĩnh rồi! Ây ya, Đình Hải, anh mở tiếng TV quá lớn rồi, em không nghe thấy gì hết!”

Cô bắt đầu oán giận.

Đình Hải không thể làm gì khác là bật nhỏ tiếng TV lại một chút.

“Nhỏ hơn nữa đi, em vẫn không nghe rõ…”

Huyền My tiếp tục yêu cầu.

Đình Hải không chịu đựng được nữa, trực tiếp xốc chăn đứng dậy, sải bước về phía cô.

Không đợi Huyền My phản ứng lại, cả người cô đã bị Đình Hải bế lên, đi về phía giường ngủ.

“Ây ya! Anh làm gì vậy, làm gì vậy…”

Huyền My ngọ ngoạy thành một đường cong nhỏ trong ngực anh.

Dù sao thì được anh ôm cũng rất thoải mái!

Đối với phụ nữ mà nói, có thể được đàn ông bế ở trên tay, cảm giác đó… thật sự rất hạnh phúc!! Rất có cảm giác được chinh phục!

“Làm gì sao?”

Đình Hải nhướng mày: “Đương nhiên là đi ngủ!”

Anh nói xong, ném cô xuống chiếc giường lớn, không đợi Huyền My phản ứng lại, thân hình to lớn của Đình Hải đã đè lên người Huyền My.

“Nhưng hai chúng ta tới đây là để nghe lén…”

Huyền My được anh đè ở dưới thân, thế nhưng cô vẫn không quên mục đích ban đầu của mình.

Đình Hải sớm đã không thể chờ đợi được nữa, nụ hôn mặc ý rơi trên khuôn mặt, trên môi cô: “Không cho phép em náo loạn nữa, đi ngủ thôi!”

“Nhưng mà Văn Tịch… ô ô ô…”

Cô vẫn chưa nói xong, giọng nói đã bị Đình Hải hung hăng cắn nuốt, đôi môi đã bị anh chặn lại.

Theo sau đó, cô vẫn chưa kịp lấy lại ý thức, đã bị một bàn tay lớn của Đình Hải cởi sạch, anh tiện tay ném áo ngủ xuống dưới thảm.

“Đình Hải…”

Huyền My thở ra một hơi dài, bàn tay nhỏ chống đỡ lồng ngực rắn chắc của anh: “Nếu ngộ nhỡ Văn Tịch xảy ra chuyện gì…”

“Anh của em sẽ chịu trách nhiệm!!”

Đình Hải căn bản không muốn để ý đến Văn Tịch, nói thật, anh không hề quan tâm đến vấn đề tình cảm và tình huống của đôi tình nhân ở phòng bên cạnh kia, bây giờ anh chỉ quan tâm đến người phụ nữ đang ở dưới thân mình!

Anh đã kiềm nén rất lâu rồi!

Nếu anh còn kiềm nén nữa, chỉ sợ sẽ bị nghẹn đến hỏng mất!

Vì vậy anh không thể chờ đợi nữa!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương