Ngày hôm sau, khi Mục Thu tỉnh lại cảm thấy thật đau lòng.

Điện thoại quốc tế a, một tiếng đồng hồ là một đống tiền, mất bao nhiêu tiền a, lòng của cô đang chảy máu...... Rươm rướm nước mắt kiểm tra điện thoại, mới vừa nạp 200 đồng, chỉ còn có mấy đồng. Không chịu nổi a không chịu nổi, sau này nhất định phải bảo Mục Yên gọi điện thoại bàn, không thể tiếp tục gọi qua di động nữa.

~~~~(>_<)~~~~

Kỳ nghỉ hè trong lúc Mục Thu cầm di động rơi nước mắt, đã lặng lẽ kết thúc.

Học kỳ mới hoa lệ lệ bắt đầu. Mục Thu lên năm ba.

Học viện Anh lúc khai giảng là cực kỳ bận rộn, nhất là Hội học sinh của học viện, vừa khai giảng là càng thêm bận rộn. Tiếp tân sinh viên, phân công nhiệm vụ trong buổi khai giảng, hoàn thành tốt công tác thống kê tân sinh viên, nhập thông tin vân vân. Còn có nhiều buổi khai mạc các câu lạc bộ đội nhóm, kinh phí chi trả, cái có thể thông qua, cái không thể thông qua, đều phải chuẩn bị cho tốt trước thời điểm khai giảng.

Toàn bộ thành viên của Hội học sinh đều bận đến tối tăm mặt mũi.

Mục Thu thuộc đội tuyên truyền cũng bận túi bụi. Nhưng thật ra Tô Thiến bên hội thể thao, thoải mái đến bất ngờ.

"Yêu yêu, sao vội vàng dữ vậy." Nữ sinh mặc đồ thể dục, đứng một bên cười đến bỉ ổi.

"!!!" Mục Thu tức giận trừng mắt. "Nếu quá rảnh rỗi đứng đấy nói nhảm, thì qua đây hỗ trợ chút đi."

"Đây không phải là nói nhảm, người ta thật vất vả mới rảnh được."

"Lại đây nhanh lên, cầm lá cờ này treo lên dùm tui đi!" Ra lệnh.

"Dạ dạ dạ."

Kết quả hai người thật vất vả xử lý công việc bên này xong, nghĩ rằng cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi một lát, ai ngờ bên kia là có người tới kêu.

"Hai vị học tỷ, bên tiếp tân sinh viên thiếu người. Nếu rảnh, có thể qua đó cùng em không?"

"......"

"......"

Hai người lập tức giả chết.

"Cho dù có giả chết với em cũng không được đâu, học tỷ~~~ biến thành cương thi đứng lên đi thôi!" Học muội thật là tràn trề tinh lực nha~~~

......

Kết quả vẫn là phải đi.

"Thật có lỗi, học tỷ, xin hỏi một chút, lớp 4 khoa tâm lý năm nhất đi đường nào vậy ạ?" Một nữ sinh diện mạo khá xinh xắn kéo một vali màu đỏ, chạy tới trước mặt Mục Thu và Tô Thiến, hỏi, trên mặt nở một nụ cười tươi tắn, tựa như ánh nắng ngày hè.

"Khoa tâm lý? À, ở phía đông. Em là sinh viên mới? Đi thôi, bọn này dẫn em đi." Vừa thấy sắc đẹp, Tô Thiến cũng đã lộ ra gương mặt chuyên môn lừa gạt tiểu loly của nàng, tiến lên mấy bước, còn nhiệt tình giúp đối phương kéo hành lý. "Sao em chỉ có một mình thôi à?"

"A, vốn là người nhà cũng muốn đi cùng, nhưng bởi vì không xa, cho nên tự mình đến. Bọn họ bận rộn công việc, em cũng không muốn phiền họ." Nữ sinh hơi đỏ mặt mặc Tô Thiến kéo vali của mình, mái tóc dài mượt xõa tự nhiên trên vai, làm cho người ta rất muốn sờ sờ thử.

"Học muội tên là gì?" Tô Thiến hoàn toàn đã bị sắc đẹp mê hoặc.

"Dạ, em họ Lạc, tên chỉ có một chữ 'Hà'. Lạc Hà."

"Lạc Hà? Tên nghe hay thật nha."

"......" Mục Thu hoàn toàn bị Tô Thiến vứt bỏ ở phía sau, nhìn nữ sinh trước mặt mang vẻ mặt sắc lang, trong lòng vô cùng khinh bỉ.

Xem bộ dạng này của nàng, lại bắt đầu dụ dỗ sinh viên mới, sớm muộn gì cũng có báo ứng. Trong lòng nguyền rủa. Về phần nguyền rủa sau này thật là có hiệu nghiệm, tính ra cũng là ngoài dự liệu của Mục Thu rồi.

Đây là nói sau, nơi này không đề cập tới.

Tóm lại, để tất cả đều ổn định, đã qua đi gần một tháng.

Tháng 10, cuối thu khí sảng, thoang thoảng hương quế vàng.

"Ngày mai sẽ được nghỉ nhân lễ quốc khánh."

"Vậy à, cuối cùng có thể nghỉ ngơi, tháng này thật không phải để người sống."

"Quốc khánh đi chỗ nào chơi đây?"

"Về nhà."

"Tôi tính đi Bắc Kinh."

"Thật tốt. Còn có sức đi chơi, tôi mệt muốn chết đây, muốn ở nhà ngủ nghỉ ăn cơm xem tivi." Người nào đó vô tình trả lời.

"Tiểu Mạt, quốc khánh đi đâu?" Cốc Vũ nâng mắt, nhìn Hạ Mạt ngồi không thèm để ý mà xử lý hồ sơ, cười...... đến xấu xa.

"Không có thời gian! Tôi có một đống chuyện phải làm đây này!" Bá Vương Long cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục vùi đầu làm việc.

"Hửm? Không ra ngoài đi chơi?" Mỹ nhân khí chất sáp lại gần.

"Di~~~~" Người đang vùi đầu làm việc đột nhiên ngồi thẳng dậy. Biểu tình rất quái dị, mặt đỏ lên.

"Thật sự không ra ngoài đi chơi?" Mỹ nhân khí chất lại hỏi một lần nữa, có loại hương vị dụ hoặc, thực tà mị.

"Cốc Vũ cô rốt cuộc muốn làm cái gì?!" Bá Vương Long hổn hển oa oa kêu to.

"Không ra ngoài đi chơi? Hử?" Cười.

"......" Vẻ mặt Bá Vương Long quỷ dị.

"......"

"......" Thành viên Hội học sinh lui qua một bên. Xem trận thế này, chắc chắn sẽ xảy ra một trận đại chiến.

Người khôn giữ mình, vẫn là trốn qua một bên đi. Ừ...... Bùm bùm tiềng ồn ào thật sự là quen thuộc a, một ngày không nghe, cả người đều cảm thấy không thoải mái. o(╯□╰)o

"Tiểu Thu đi đâu vậy?"

"Mình hở? Mình tính đi Tây An, tham quan khu lăng mộ khai quật." Trong ánh mắt lóe kim quang.

"A? Sở thích của Tiểu Thu cậu cũng thật đặc biệt."

"Hì hì. Lần này thì khác, lần này là đi theo cả đoàn, thuận tiện hơn rất nhiều đấy." Có chút cao hứng.

"Bây giờ du lịch theo đoàn thật sự không tốt đâu, du lịch cùng một đám người như vậy rất chán." Một người nào đó xen mồm.

"Không phải đâu, không phải đi theo đoàn." Mục Thu giải thích.

"A? Không hiểu."

"Tiểu Thu là đi theo Hội cosplay chúng tôi đó, chúng tôi lần này tính đi cos ở Tây An."

"Oa! Thật tốt!"

"Cosplay? Ồ...... Có chút hứng thú."

"Như vậy đi." Công chúa vốn im lặng bống nhiên lên tiếng, hoa hoa lệ lệ, thực yêu nghiệt cười nói: "Lần này nghỉ dài hạn trở về vào cuối tuần thứ hai, tôi mời mọi người cùng đến Bổn gia chơi."

"Ôi chao?!" Tập thể sợ hãi than.

"Thật sao!" Tập thể lại sợ hãi than.

"Thật sự, thịnh tình khoản đãi."

"Oa! Hay quá! Có thể đi Bổn gia đó!"

"A a, gốc cây anh đào gốc cây anh đào! Bổn gia có một cây anh đào siêu bự luôn nhá!"

"Ngu ngốc! Bây giờ anh đào không có nở đâu!"

"Sao cũng được a, nhìn thấy thế nào cũng đẹp."

"Xem hoa sen đi! Ao sen phía sau Bổn gia vẫn còn nở!"

"Hay là thưởng quế đi? Tháng 10 kim quế tỏa hương a. Bổn gia cũng có cây quế đó."

"Tóm lại như thế nào cũng tốt!"

Tháng 10, người đến Tây An nhiều như bánh trôi trong nồi. Không nhận ra người nào là người nào. Nhưng bởi vì phải đi chụp ảnh cosplay, trang phục của hội viên đều vô cùng chói mắt. Thế nên cho dù người nhiều như bánh trôi, cũng có thể dễ dàng nhận ra. Dọc theo đường đi, có thể thường xuyên gặp được nhiều du khách cầm máy ảnh chụp hình bọn họ. Một đám người đi ở trên đường, lại đều là mỹ nhân, tỷ lệ quay đầu lại nhìn là 100%.

Hội dừng chân ở Thúy Hoa Sơn, thành viên đi trước đã tìm được một thạch động không có nhiều du khách lắm.

"Xe còn chưa có đến à?" Vi Vi đứng trước cửa khách sạn oán giận.

"A a, lái xe có chuyện chậm trễ, chờ một chút đi." Tô Thiến nói.

"Thật sự là bực mình."

"......" Mục Thu cảm thấy rất oái ăm. Bây giờ cô một đầu tóc bạc, đi lại trên đường còn phải dùng tay đỡ, đồ thì áo hở tay quần hở đùi, trên đầu cũng mang một đống trang sức bạc, đứng ở nơi công cộng này, chịu đừng thử thách không ngừng từ nhóm người qua đường, hơn nữa người đi đường cũng có xu thế tăng nhiều hơn. Loại cảm giác này đối với Mục Thu luôn luôn thích biến thành tiểu trong suốt mà nói, thật sự là không tốt lắm.

"Oa a a! Đông Đông, cậu xem, người bên kia ăn mặc thật quái." Là tiếng của tiểu quỷ.

"......" A a! Ngay cả tiểu quỷ cũng thấy lạ, này này, xe này của cậu là muốn tới lúc nào đây?

"Ừm...... Đó là cosplay." Chất giọng thản nhiên. Nhưng lại vô cùng quen thuộc. Mục Thu ngẩn ra, theo bản năng quay đầu.

Dưới ánh mặt trời, mặc một thân trang phục màu trắng đơn giản, mái tóc dài được buộc lên, phía sau thắt kiểu nho nhỏ, tóc mái rũ trước trán, khuôn mặt trắng nõn, tuy rằng trên mặt mang theo một ít cô đơn, đã không còn vẻ giương nanh múa vuốt kia, nhưng Mục Thu vẫn nhận ra kia là Đại tiểu thư.

"Thì ra chỗ này cũng có Hội cosplay à." Kế Hoa Thanh bên cạnh nhìn Mục Thu bên này nói.

"Đông Đông, đi tới chụp hình chung với bọn họ đi?" Có tiểu quỷ lấy lòng đề nghị.

Ánh mắt Đại Tiểu thư thoáng nhìn, lãnh đạm nói: "Tôi không có hứng thú."

"......" Vẻ mặt Mục Thu kinh ngạc nhìn bên kia. Đại tiểu thư sao cũng đến Tây An? Thế giới này có phải quá mức nhỏ hay không? Mục Thu có xúc động muốn run luôn.

"Kế Hoa Thanh, bọn mình đi chụp nha?"

"Ừm...... Không sao cả." Kế Hoa Thanh cười cười, lại quay đầu nhìn Sơ Đông, cũng không có nói cái gì, liền kéo nàng đi.

"Kế Hoa Thanh cậu làm gì đó? Tôi không muốn chụp." Đại tiểu thư mất hứng nói.

"Khó có khi bắt gặp, không nên bỏ lỡ cơ hội. Đến Tây An là cậu đề nghị, bọn này đều nghe lời cậu, giờ cậu cũng nên nghe bọn này đi?" Kế Hoa Thanh nói, tuy rằng chỉ mới tí tuổi, nhưng đã có thể đoán được tiềm chất phúc hắc của nàng trong tương lai.

Sơ Đông kinh ngạc khi nghe như vậy, cũng không có phản đối nữa. Mặc kệ Kế Hoa Thanh kéo nàng đi đến chỗ Mục Thu.

"!!" Đi tới?!

Mục Thu kinh hãi. Đột nhiên vội chạy tới bên cạnh Tô Thiến, sau đó liền lui ra sau lưng Tô Thiến.

"Tôi nói Tiểu Thu nha? Cô làm cái gì vậy? Yêu thương nhung nhớ thì nên bổ nhào vào trong lòng tôi chớ không phải bổ nhào lên lưng của tôi." Tô Thiến có chút kỳ quái, mồm mép vẫn trước sau như một thực tiện.

"Không nên cử động, tui nhìn thấy tiểu tổ tông." Mục Thu vẫn lui lui ra phía sau của Tô Thiến, thấp giọng nói.

"What?" Vẻ mặt ngạc nhiên. "Ở đâu?"

"Chính là đứa đi giữa trong đám tiểu quỷ đang tới bên này, mặc đồ trắng, mặt cực kỳ đẹp."

"Ồ?" Tô Thiến chọn mi. "Nếu là người quen, gặp mặt sao không chào hỏi mà lại trốn trốn tránh tránh thế này? Không có tốt lắm đâu."

"Câm miệng! Tiểu tổ tông cho rằng tôi đã xuất ngoại, còn chưa có biết tôi gả thay đâu!" Hung hăng nhéo lên lưng To Thiến một cái, có chút tức giận nói.

"À~~~~~"

"......" Híp mắt.

Người này 'À~~~' là ý gì?

"Thực xin lỗi, chị ơi, có thể chụp chung với bọn em vài tấm không?" Có tiểu quỷ vẻ mặt đầy ý cười tiến lên hỏi.

"Có thể! Đương nhiên có thể rồi!" Tô Thiến đột nhiên cao giọng cười nói.

"!" Tên xứng đáng bị nguyền rủa này đến tột cùng là muốn làm cái gì đây! Mục Thu nhéo, ra sức nhéo. Nhéo đến nỗi Tô Thiến "Tê" hít mấy ngụm khí.

"Thật sao? Thật tốt quá, cám ơn chị."

Các tiểu quỷ cực kỳ kinh hỉ, cầm máy ảnh, một đám bu tới.

"A! Tiểu Thu! Cậu đừng có lủi lủi như vậy, cũng lại đây đi!" Tô Thiến nhìn Mục Thu lui ở phía sau giương giọng nói.

"!##%......" Trong lòng Mục Thu đem tất cả thành viên trong gia phả nhà Tô Thiến ân cần thăm hỏi một lần.

"......" Sơ Đông kinh ngạc nhìn Mục Thu.

"......" Trong lòng Mục Thu đã run rẩy kịch liệt. Lộ rồi lộ rồi~~ Lần này chắc chắn bị lộ rồi!

"......" Sơ Đông vẫn còn kinh ngạc nhìn Mục Thu.

"......" Mục Thu rất muốn chạy trốn. ~~~~(>_<)~~~~

"Đông Đông cậu nhìn cái gì vậy?" Kế Hoa Thanh ở bên cạnh đẩy đẩy Đại tiểu thư.

"...... Không có gì." Ánh mắt Đại Tiểu thư vòng vo xoay chuyển, lại lần nữa nhìn về phía Mục Thu, hỏi: "Em có thể chụp chung với chị không?"

Mục Thu không nói lời nào, sợ vừa nói sẽ lộ mất tiêu.

"Đương nhiên có thể rồi, Tiểu Thu luôn luôn dễ nói chuyện lắm. Đúng hay không?" Tô Thiến tự chủ trương, nhìn Mục Thu cười nói.

"......" Mục Thu dùng ánh mắt giết chết nàng. Lại gật gật đầu với Đại tiểu thư. "Ừm" một tiếng.

Thì ra, một thân trang phục này, đầu tóc bạc này, lớp hóa trang này, làm Sơ Đông nhất thời khó có thể nhận ra. Hai người họ đứng chung một chỗ, chụp hình. Nhìn Đại tiểu thư nói lời cảm ơn với mình.

"?" Đại tiểu thư này bị đả kích gì đây? Sao tính cách lại trở nên quái dị như vậy? Hoàn toàn khác xa dáng vẻ kiêu ngạo lúc trước. Ăn nhầm cái gì sao?

Mục Thu cực độ rối rắm.

- ------

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Về Mục Yên, ừm...... giải thích một chút, cuối cùng đương nhiên không phải Mục Yên cùng một chỗ với Mục Thu......[Cái này hình như là vô nghĩa?] Mục Yên cuối cùng là cùng một chỗ với Triết Vũ. [Nếu đầu óc mỗ Bổn không động kinh, hẳn sẽ là loại tình huống này, nếu động kinh thì không thể đoán được.].

Về phần cảm giác của Mục Yên với Mục Thu ~~~ kỳ thật là có chút ái muội, là có hơi thích, không phải tình thân, không phải tình bạn, cũng không phải là loại tình yêu không phải ngươi không thể. Mỗ Bổn nghĩ rằng, con người khi còn sống, luôn sẽ nảy sinh một chút tình tố như vậy. Cảm giác này rất khó hình dung. Được rồi, mỗ Bổn thừa nhận chuyện thành như vậy là bơi vì mỗ Bổn đối với huynh đệ luyến, tỷ muội luyến thực manh lạp! *bay thẳng nóc nhà*.

Về phần Triết Vũ kia, người ta không phải vật hi sinh đâu, người ta cuối cùng là ở bên cạnh Mục Yên đó. [chắc vậy] Triết Vũ tuyệt đối là thích Mục Yên, tuyệt đối tuyệt đối!

- ------

Editor có lời muốn nói: vậy là đại tiểu thư tránh được một tình địch rồi~ Mình cũng có thể hiểu sơ sơ tình cảm của Mục Yên với Mục Thu, chắc là do sinh đôi nên mới vậy~~

Ps: Từ nay, bộ này mình chỉ đăng lên wordpress thôi nhá, thông cảm~~ Sau khi hoàn sẽ đăng lên wattpad luôn thể~ [mà có vẻ xa lắm lắm orz]

D!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương