Lạc Lối Trong Men Say - Hạ Giang
Chương 6: Nhân viên bất đắc dĩ

Trước đó tại showroom Đại Dương. Dũng đang đứng trước cửa chính của showroom, nhìn thấy ba vị khách là Hạ Giang và bố mẹ của cô vừa bước xuống từ xe taxi anh chạy vào trong showroom hô lớn:

"Chúng mày ơi, cô em khách làng chơi của thằng Dương ghé showroom của chúng ta này."

Thanh và đám nhân viên đang có mặt bên trong showroom chạy về phía cửa xem. Các anh nháo nhác như chim vỡ tổ:

"Đâu? Đâu?"

Khi nhìn thấy đúng là cô gái buổi tối hôm trước đã nhầm lãn Đại Dương là trai bao, Thanh nói:

"Chính con mẹ nó xác rồi." Dũng hô lớn với mọi người: "Tất cả rút."

Dũng và Thanh kéo theo tất cả các nhân viên trong showroom chạy về phía phòng điều hành.

Dũng nói với Đại Dương đang dán mắt lên màn hình máy tính làm việc:

"Khách của mày kìa, ra tiếp đi." Đại Dương ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra:

"Mấy thăng mày giống phụ nữ đến tháng vậy? Sao không lo tiếp khách mà tự nhiên chạy hết vào đây?"

Dũng nằm cổ áo Đại Dương đứng dậy rồi chỉ tay về phía ba vị khách vừa đi vào showroom:

"Em khách phá trinh của mày dẫn phụ huynh tới showroom kìa."

Nhìn thấy cô gái đúng là người buổi tối hôm đó lầm tưởng mình là trai bao, Đại Dương như bị điểm huyệt. Một hồi sau anh nói:

"Bọn mày ra làm việc đi, nhiều chuyện."

Các nhân viên khác bị lời nói của Đại Dương làm cho sợ, họ định đi ra ngoài thì bị Dũng kéo lại:

"Để thăng Dương nó ra tiếp."

Nói rồi Dũng đẩy Đại Dương ra ngoài showroom. Đại Dương không còn cách nào khác là phải ra ngoài để tiếp ba vị khách mới vào. Anh cũng rất muốn gặp lại cô gái đã hút mất hồn của anh buổi tối hôm đó nên đi về phía cô.

Cũng may đây là thời điểm đầu giờ chiều nên showroom vắng khách, nếu không không chắc chăn hai người bạn của Đại Dương không thể thực hiện được kế hoạch vườn không nhà trống này.

Lúc Đại Dương đi tới chỗ Hạ Giang mọi người nhìn thấy Hạ Giang mở cửa rồi đẩy Đại Dương vào trong xe.

Điều bất ngờ là bố mẹ của Hạ Giang lúc này cũng bị chiếc xe này hấp dẫn. Mọi người giống như đang xem một bộ phim hành động gay cấn, họ sợ bố mẹ của Hạ Giang mở cửa xe sẽ thấy Đại Dương và Hạ Giang bên trong, may mắn mọi chuyện xảy ra đều thuận lợi.

Xui xẻo lúc Đại Dương đang giới thiệu xe với bố mẹ của Hạ Giang thì có hai vị khách đi vào. Mọi người vẫn quyết không chịu ra tiếp khách, cũng may đó là một vị khách quen của showroom.

Nhưng khi Hạ Giang và hai vị khách tới khu vực làm thủ tục thì Thanh không còn cách nào khác là phải ra ngoài làm nhiệm vụ của mình. Hạ Giang không hề nhận ra anh, có lẽ buổi tối hôm đó Hạ Giang đã đặt hết sự chú ý lên người của Đại Dương hoặc là tối hôm đó cô uống hơi quá chén. Tới lúc này Thanh mới ra hiệu cho mọi người đang lẩn trốn trong phòng điều hành ra ngoài showroom làm việc.

Tôi cứ thể hiện như mình là chủ nhân của showroom này lấy nước mời hai vị khách đại gia uống. Cuối cùng một hồi sau cũng nhìn thấy có người ra đi từ căn phòng phía trong ra. Nhìn vào bảng tên anh ta đeo trước ngực tôi nháy mắt với anh †a nói:

"Thưa sếp Thanh, anh Bảo vừa chốt cùng lúc ba chiếc siêu xe hiện đang có mặt trong showroom đó là Ferrari 812 GTS màu đỏ, Lamborghini Aventador SV.J màu vàng gold và chiếc Lamborghini Huracan LP580 màu xám. Mời sếp làm thủ tục cho anh ấy đi ạ!"

Nghe tôi nói người đàn ông tên Thanh này nhìn Bảo hỏi lại:

"Hôm nay thiếu gia Bảo của chúng ta trúng vụ gì mà chơi lớn như vậy?”

Thì ra Bảo là khách quen của showroom. Bảo đáp lại lời của Thanh:



"Trước khi tới đây em cũng chỉ định mua một chiếc nhưng vì em Giang nhân viên mới vô cùng xinh đẹp của showroom nói thích cả ba chiếc xe vì vậy em chốt cả ba chiếc ủng hộ em ấy."

Nghe Bảo nói mà tôi giật mình. Chắc hẳn anh ta phải cực kỳ giàu có mới ngẫu hứng mua một lúc ba chiếc xe vì tôi như vậy. Tôi nhìn anh ta cười nói:

"Dạ cảm ơn anh Bảo, mời anh làm thủ tục mua bán với sếp của em ạ"

Lúc Thanh và Bảo làm thủ tục mua bán tôi mới có dịp nhìn về phía bố mẹ của tôi và anh chàng bạn trai hờ của tôi nhưng không thấy họ đâu.

Tôi chỉ không để ý một lúc mà khách vào showroom xem xe rất đông, nhân viên của showroom cũng không biết chui ra từ đâu đông không kém. Tôi sợ rằng tên trai bao kia đã đưa bố mẹ của tôi đi đâu đó để kể chuyện tôi nợ tiền anh ta rồi đòi tiền của bố mẹ tôi khiến tôi sốt ruột không thể đứng yên một chỗ đợi Bảo và Thanh làm xong thủ tục mua bán để kể công với Thanh. Tôi nói với Bảo:

"Em phải đi làm việc rồi, hẹn gặp anh vào buổi giao xe ạI" Bảo đứng dậy đưa cho tôi tấm card visit cười nói:

"Đây là số điện thoại của anh, khi nào rảnh rỗi gọi anh đi uống cà phê nhé."

"Dạ vâng ạ!"

Tôi đi một vòng dạo quanh showroom vẫn không thấy Đại Dương và bố mẹ của tôi đâu, tôi gọi điện thoại cho bố mẹ của tôi và Đại Dương cũng không ai bät máy.

Tôi định nhờ nhân viên trong showroom kiểm tra camera an ninh xem Đại Dương đã đưa bố mẹ của tôi đi đâu nhưng nghĩ lại tôi đoán anh ta chỉ là khách hàng mua xe ở showroom này, có lẽ hôm nay anh ta tới đây để bảo dưỡng xe vì thế anh ta chẳng liên quan gì tới showroom này cả nên tôi đành thôi.

Tôi mang tâm trạng lo lảng như bị lửa đốt trong người, tôi không thể ngồi yên một chỗ.

Có khi nào tên trai bao kia thấy bố mẹ của tôi vào showroom coi xe hắn ta nghĩ bố mẹ của tôi nhiều tiền nên có. ý định muốn bắt cóc tống tiền không? Nghĩ tới đây tôi liền đi tới công an phường để khai báo nhờ lực lượng công an vào. cuộc điều tra càng sớm càng tốt.

Lúc tôi vừa tới trụ sở công an phường thì mẹ của tôi gọi tới, tôi vội vàng bắt máy:

"Bố mẹ đang ở đâu?"

"Con làm gì mà nói năng gấp gáp như vậy?” Tôi mất kiên nhẫn hỏi mẹ của tôi lần nữa: "Con hỏi bố mẹ đang ở đâu?"

"Bố mẹ đang ở showroom Đại Dương chứ ở đâu? Thế con gặp chuyện gì mà ăn nói khó nghe như vậy?”

"Dạ không có chuyện gì ạ! Con tới chỗ bố mẹ ngay."

Rõ ràng vừa nãy tôi đã đi khăp showroom cũng không thấy bố mẹ của tôi đâu, gọi điện thoại cũng không ai bắt máy. mới khiến tôi lo lắng như vậy. Cũng may tôi còn chưa kịp báo với công an phường. Nếu không họ bắt tôi khai báo ra mối quan hệ của tôi với cái tên Đại Dương kia thế nào thì tôi cũng muối mặt.

Tôi đón xe tới showroom thì thấy bố mẹ của tôi đang đứng cười nói vui vẻ với cái tên trai bao Đại Dương ngay trước cửa chính của showroom. Tôi ôm chầm lấy mẹ của tôi nói nói:

"Con gọi điện thoại bố mẹ không bắt máy làm con lo muốn chết."

"Tại lúc đó bố mẹ đang chạy thử xe với cậu Dương nên không tiện bắt máy.

Bố tôi thấy tôi nhõng nhẽo thì khế quát:

"Con gái lớn rồi mà cứ như trẻ con thế? Có bạn trai ở đây mà không biết xấu hổ à?"

Tôi liếc cảnh cáo Đại Dương ý muốn nói vì anh ta tôi mới lo lắng như vậy sau đó tôi đứng thẳng người hỏi bố:

"Thế bố mẹ xem xe thế nào rồi ạ?”

"Bố đã làm xong thủ tục mua bán xe Maybach S450 màu đen rồi. Mẹ và con đều thích chiếc xe đó nên bố quyết luôn."

Tôi ngạc nhiên buông tay khỏi người mẹ, tôi chẳng ngại có mặt Đại Dương ở đây mà hỏi bố:

"Bố mẹ lấy đâu ra nhiều tiền mà mua nhiều xe đó ạ?"



"Nếu con chịu lấy chồng ngay bố mẹ còn có tiền mua tặng con chiếc xe đắt hơn cả chiếc này nếu con thích."

Đại Dương nghe bố của tôi nói thì nói xen vào: "Hay bọn mình tranh thủ cưới sớm em nhỉ?

“Anh đừng mơ."

Mẹ tôi thấy tôi nói chanh chua với Đại Dương thì lên tiếng:

"Con bé nói miệng vậy thôi cháu đừng để bụng với nó nhé!"

Đại Dương nhìn tôi cười nói:

"Dạ vâng. Con hiểu tính của em ấy nên hai bác không phải lo lắng đâu ạ."

Nói rồi Đại Dương nắm lấy tay tôi kéo lại gần anh ta:

"Cháu mời hai bác đi dạo phố Hà Nội rồi đi ăn tối ạ!"

Mẹ tôi vội từ chối:

"Hẹn cháu dịp khác vì có khách từ Sài Gòn ra xem hàng mà không có hai bác ở nhà. Họ vẫn còn ở đó đợi hai bác về nên hai bác phải về gấp."

Bố tôi tiếp lời:

"Tuần sau cậu Dương mang xe về Hải Phòng giao xe cho bố, con cũng xin nghỉ làm vài hôm về chơi cùng cậu ấy nhé."

Tôi giật nảy mình nhìn Đại Dương á khẩu không nói nên lời.

Anh ta thấy biểu hiện của tôi như vậy thì nghiêng đầu cụng vào đầu tôi nói:

"Bác nói mà em không nghe sao?”

Lúc này tôi không còn cách nào khác là phải gật đầu đồng ý:

"Dạ vâng, hôm đó con sẽ xin nghỉ ạ!"

Bố mẹ tôi định ra bến xe Mỹ Đình để đón xe về Hải Phòng thì Đại Dương cản lại, anh ta đón một chiếc xe taxi đậu gần showroom rồi trả tiền trước cho tài xế:

"Chúc hai bác thượng lộ bình an ạI!"

"Cảm ơn cháu đã tận tình giúp đỡ, tạm biệt cháu."

Mẹ tôi không quên nói với tôi:

"Cậu Dương là người hiền lành, con cũng đừng ăn hiếp. cậu ấy quá đấy nhé."

Đại Dương ôm chặt lấy eo tôi rồi nói với mẹ của tôi:

"Không sao bác vì con thích được em ấy ăn hiếp như thế

Sau khi bố mẹ tôi rời khỏi tôi mới đẩy Đại Dương đang ôm eo của tôi ra hỏi tội:

"Anh có đôn giá xe lên để ăn chặn tiền của bố mẹ tôi không đấy?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương