NhưngTrần Sở vốn cho rằng tính cách trưởng lớp này hơi cao ngạo lạnh lùng, không nghĩ tới có chút dễ nổi nóng, không dễ chọc.

- Nói đến chuyện này.

Hạ Hữu Huy thần bí nhìn xung quanh một chút, rồi thấp giọng nói:

- A Sở, cậu biết không, lớp trưởng còn có một người em gái song sinh.

- Song sinh! Em gái.

Trần Sở có chút dừng lại.

Hạ Hữu Huy gật đầu:

- Đúng, em gái lớp trưởng tên là Lâm Vũ, cũng là lớp trưởng lớp 9, xinh đẹp như lớp trưởng chúng ta.

Lần này, dù cho Trần Sở cũng có chút bất ngờ, một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, còn có một người em song sinh giống nhau như đúc, chậc chậc...

Không biết rõ Hạ Hữu Huy lấy được thông tin ở nơi nào, rồi hắn ta tiếp tục ăn cơm, vừa cùng Trần Sở nói mấy chuyện bát quái trong lớp, nội dung gì đều có.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Buổi chiều, lớp học võ đạo vẫn học ở phòng học tu luyện cũ.

Trong phòng học tu luyện năm trăm mét vuông, bốn mươi người tản ra, hơn nữa không có giáo viên trông coi bọn họ, do lớp trưởng Lâm Tuyết và Y Duệ duy trì trật tự.

Khả năng trong mắt những giáo viên võ đạo kia, những học sinh Trúc Cơ này đều không đủ tư cách để bọn họ hao tâm tổn trí.

Nhưng Trần Sở cảm giác được, thật ra theo hôm qua đã chọn ra, chọn ra người có thiên phú tu luyện.

Thiên phú này không chỉ là thể chất, còn có ý chí với tự hạn chế.

Nếu không có giáo viên giám sát, không cố gắng tu luyện, lạnh nhạt lười biếng, như vậy thì dù người này có thể tu luyện Chân Võ, cũng không có giá trị bồi dưỡng nào.

Nếu đã hao tâm tổn trí phí sức không được gì, không bằng sớm một chút buông tha.

Trần Sở tìm một góc khuất ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần, chớp mắt đã tiến vào trạng thái minh tưởng.

... . . .

Bốn giờ chiều đến, kèm theo tiếng chuông tan học vang lên, trong phòng học tu luyện, Trần Sở đau nhức toàn thân, đặt mông ngồi dưới đất, thở dốc.

Lúc này, quần áo trên người hắn đều bị mồ hôi làm ướt.

Sau khi minh tưởng nửa giờ kết thúc, hắn hơi nghỉ ngơi một hồi, đã bắt đầu tu luyện Chú Thể Quyết vận chuyển khí huyết.

Nhờ vào sự trợ giúp của tia sáng màu đỏ của đá Tinh Huyết, hơn một giờ trôi qua, vận chuyển ba lần, độ thuần thục +3, thể chất +0.2, thời gian ngắn nhất 24 phút.

Lại thêm độ thuần thục minh tưởng +4, thuộc tính tinh thần +0.1, toàn bộ tiến độ không tệ.

Trần Sở liền vận chuyển khí huyết nhiều thêm một lần dẫn đến hao hết sức lực, lúc này hắn cảm giác bên trong cơ thể trống rỗng suy yếu cạn kiệt sức lực, lại bởi vì thông suốt mạch lạc, vô cùng thoải mái. Loại cảm giác này hết sức kỳ quái.

- Cuối cùng cũng đến giờ ra về.

- Thật mệt!

- Đúng vậy, Chú Thể Quyết quá khó khăn.

- Vương Cương, có muốn cùng nhau đến đoàn trường hay không?

- Tớ muốn đi tắm trước.

- Vậy chúng mình đi trước.

Thiên tài đều là số ít, hôm nay Trần Sở quan sát một thoáng, ngày hôm qua phần lớn các bạn cùng lớp lần đầu tiên tu luyện, đều đã hoàn thành vận chuyển lần đầu trong ba mươi phút.

Nhưng hôm nay, rất nhiều người hết một tiết học, chỉ có thể miễn cưỡng vận chuyển hai lần, chỉ có hơn mười người hoàn thành trong khoảng thời gian hơn 20 phút, thậm chí ít hơn hai mươi phút.

Tuy sau khi những người này tu luyện xong, không có bộ dáng mệt mỏi đau nhức như hắn, thể chất của bọn họ tốt hơn một chút, nhưng tiến độ hình như chậm hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của Trần Sở.

Tất nhiên, Trần Sở không có quan tâm đến mấy vị thiên tài như lớp trưởng Lâm Tuyết và Y Duệ.

Hiện tại, hắn và những người này vốn không cùng một bậc, mặc kệ là thiên phú hay xuất thân, cưỡng ép so sánh sẽ chỉ để khiến bản thân nhụt chí muốn từ bỏ.

Cuộc đời dài đằng đẵng, rùa và thỏ vừa mới bắt đầu thi chạy, không vội.

Trần Sở nghỉ ngơi một hồi, chờ thể lực khôi phục ổn định, mới đứng lên.

Trong tòa nhà tu luyện, mỗi tầng đều có phòng tắm công cộng, nam nữ tách ra, sau khi tắm xong chỉ cần ném quần áo vào máy giặt sấy một lần, chỉ cần vài phút đã khô sạch.

Trần Sở tắm rửa xong, lúc hắn mặc quần áo tử tế đi ra, gặp được Hạ Hữu Huy.

- A Sở, phải đi về ư?

Trần Sở gật đầu:

- Đúng, có việc à?

- Không có việc gì.

Hạ Hữu Huy lắc đầu, lập tức đột nhiên hỏi:

- Đúng rồi, A Sở, hai ngày qua, cậu có mua thức ăn bổ khí huyết ăn không?

- Bổ khí huyết.

Trần Sở hơi sững sờ.

Hạ Hữu Huy thấy dáng vẻ mờ mịt của hắn, nâng trán bảo:

- Tớ biết cậu sẽ không biết mà!

Hạ Hữu Huy kiên nhẫn giải thích nói:

- Tác dụng chủ yếu của Chú Thể Quyết mà chúng ta tu luyện là vận chuyển khí huyết, đả thông huyết mạch toàn thân, đồng thời còn có hiệu quả rèn luyện cơ thể nhất định.

- Dưới loại tình huống này, năng lượng trong cơ thể tiêu hao rất lớn, lúc mới bắt đầu tu luyện, người bình thường một lần vận chuyển được ba bốn lần, một ngày tu luyện hai lần đã là cực hạn, nhiều hơn nữa sẽ tạo ra tổn thương thụt lùi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương