- Chỉ có đến sau khi thể chất mạnh lên vào giai đoạn cuối, mới có thể một hơi vận chuyển mười lần.

- Nếu muốn tăng thêm số lần tu luyện với tiến độ, nhanh chóng cường hóa thể chất, nhất định phải mua một ít tài nguyên bổ khí huyết, huyết khí cấp thấp.

- Dù cho là những thiên tài đứng trên bảng xếp hạng tân sinh kia, thể chất Tiên Thiên của bọn hắn tốt hơn một chút so với chúng ta, vẫn phải dùng tài nguyên bổ sung khí huyết.

Trần Sở ngạc nhiên.

Thì ra là thế, khiến hắn thắc mắc những người kia làm sao chỉ tu luyện một ngày, đã có thể vận chuyển năm lần, bảy lần, đều là người bình thường, khoảng cách thể chất làm sao có khả năng lớn như vậy?

Tu luyện nhanh như thế vì nguyên nhân này.

………

Trần Sở nghe xong Hạ Hữu Huy giải thích, hắn giật mình, tò mò hỏi:

- Những tài nguyên bổ khí huyết này, rẻ nhất bao nhiêu tiền một phần?

- Rẻ nhất sao?

Hạ Hữu Huy suy nghĩ một chút:

- Trước mắt, tài nguyên thích hợp để chúng ta tu luyện Trúc Cơ có bảy loại, rẻ nhất chính là máu Lộc Nhung (Sừng Hươu) của tập đoàn công ty Thiên Hữu, một phần chỉ cần mười ngàn tệ.

- Chỉ cần dùng một phần, có thể duy trì thể lực liên tục vận chuyển khí huyết năm lần, cực kỳ có lời.

Xin tạm biệt!

Trần Sở nghe tới một phần tài nguyên khí huyết rẻ nhất cần mười ngàn tệ, hắn biết vì sao hắn cần biết, bởi vì đây không phải thứ hắn có thể mua.

Trong nhà hắn chỉ có Trương Hiểu Lan có thu nhập kinh tế.

Dù là quản lý chi nhánh công ty kim loại, tiền lương mỗi tháng của Trương Hiểu Lan chỉ khoảng bảy ngàn, trừ hết tất cả chi tiêu trong nhà và bảo hiểm, trong tay chỉ có thể dư lại một ít.

Đây là dưới tình huống tiền học phí của hai anh em hắn được miễn phí, chỉ cần cho bọn hắn tiền ăn.

Mười ngàn tệ đối với những gia đình giàu có như Lâm Tuyết không tính là gì, nhưng cũng là một số tiền lớn đối với nhà Trần Sở.

Còn chưa nói một phần máu Sừng Hươu chỉ có thể duy trì năm lần vận chuyển khí huyết, chính là phí tiền.

- Lão Hạ, cảm ơn lời nhắc nhở của cậu, tôi còn có việc phải đi trước.

Trần Sở vỗ vỗ bả vai của Hạ Hữu Huy, kéo balo lệch vai ra sau lưng rời đi.

Lão Hạ, mình rất già à?

Hạ Hữu Huy nhìn bóng lưng Trần Sở rời đi, quần áo hắn lộn xộn đứng trong gió, không biết rõ một thiếu niên đẹp trai như hắn tại sao biến thành lão Hạ, hắn rõ ràng rất đẹp trai nha?

Trần Sở đi ngang qua khu tập luyện trong trường học, suy nghĩ những lời của Hạ Hữu Huy nói trước đó.

Rất rõ ràng, Hạ Hữu Huy chắc đã chú ý tới hắn buổi chiều cưỡng ép vận chuyển khí huyết, đồng thời sau khi tu luyện tình huống cơ thể rõ ràng cực kỳ suy yếu, cố ý chờ hắn ở bên ngoài.

Tuy mới quen nhau mấy ngày, nhưng hai người rất hợp nhau, đối với tình huống đối phương cũng có một chút hiểu rõ.

Ví dụ như Hạ Hữu Huy biết rõ hình như Trần Sở không biết nhiều về các kiến thức tu luyện bình thường, nên hắn ta đặc biệt tới nhắc nhở hắn, tránh tu luyện quá cưỡng ép, tổn hại thân thể.

Đồng thời nói cho hắn biết, nếu thật sự muốn tiến độ tu luyện nhanh hơn, có thể mua một vài tài nguyên bổ sung khí huyết.

Chỉ là cực kỳ đáng tiếc, Trần Sở không có tiền.

Hơn nữa, hắn không cần tài nguyên, dựa theo tiến độ bây giờ, tu luyện từng bước trong một tháng cũng có lòng tin đạt đến Trúc Cơ.

Nhưng nhân tình này Trần Sở nhớ kỹ, xem gia hỏa này như bạn bè chân chính, cũng thay đổi cách xưng hô từ bạn học Hạ biến thành lão Hạ.

Không có cách nào, ai kêu gia hỏa này nhìn qua vô cùng có kinh nghiệm.

Đúng năm giờ, Trần Sở xách theo hai túi mua sắm về đến nhà, trước tiên làm một đĩa thịt cá lớn rồi bước lên lầu.

Trong hồ cá, Lục Giác Long đã dài đến hai mươi hai centimet ngẩng đầu, nhìn từ trên hồ rơi xuống một miếng thịt cá, mở miệng cắn nuốt vào trong.

Vị giác của cá cóc khác với con người, ý thức của Trần Sở có thể cảm nhận được sau khi thịt cá vào miệng, từng mùi vị tươi non truyền đến, ăn rất ngon...

Tốt, là vị giác cá cóc cảm giác ăn rất ngon, người bình thường ăn thịt cá sống đông lạnh này chỉ có tanh lạnh.

Phân thân cá cóc ăn xong một đĩa thịt cá lớn, cơ thể cũng biến lớn lên, tới hai mươi bốn centimet, đầu của nó đã to bằng quả trứng gà, kích thước cơ thể đã tăng lên to hơn gấp đôi so với vài ngày trước.

Nhanh!

Hắn đã nhìn vào điểm tiến hóa đã đạt đến 7 điểm, vừa ý gật đầu.

- Anh, em đã trở về.

Hơn sáu giờ một chút, Trần Hổ đeo cặp sách, vui vẻ chạy vào nhà, đầu đầy mồ hôi, hiển nhiên hắn đã đánh nhau với bạn bè của hắn trên đường về.

- Trở về rồi à!?

Lúc này, Trần Sở đang xào rau trong phòng bếp, cũng không quay đầu lại nói:

- Em đi rửa tay đi, xong giúp anh cầm chén đũa ra xếp lên bàn.

- Có ngay.

Trần Hổ ném cặp sách lên sô pha, đi rửa cái tay, rồi đi tới phòng bếp giúp đỡ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương