Phía chân trời thành phố biên giới, một vài vì sao vẫn tỏa ra ánh sáng yếu ớt, tựa như áng thơ sắp biến mất trong đêm tối.
Cho đến khi bình minh lặng lẽ đến, phía chân trời xuất hiện một vầng đỏ nhạt, phủ lên dinh thự nhà Range một lớp màu mờ ảo.
Tại thời khắc tịch mịch này, phòng ngủ của Range có vẻ đặc biệt yên bình, ánh sáng xuyên qua màn cửa sổ, tựa như từng tia tinh linh thuần khiết đang nhảy múa.
Nhưng mà Range đã tỉnh dậy.
Hắn di chuyển cơ thể, đem chăn đẩy qua một bên, thả hai chân xuống, nhẹ nhàng đạp trên mặt thảm, cảm nhận cảm giác mềm mại dưới chân.
“Làm sao mình mơ tới âm phủ, Diêm Vương nghỉ dài hạn, giao Bộ Sinh Tử cho mình quản lý...”
Hắn dụi dụi con mắt, nhớ lại giấc mơ, tự lẩm bẩm.
“Đúng, nên trả lại sách luật mình đã mượn hôm qua.”
Sau khi dùng sức duỗi lưng một cái, cảm giác ung dung truyền khắp thân thể, Range thẳng lưng, từ bên giường đứng lên.
Rửa mặt xong, hắn không vội đi xuống lầu ăn bữa sáng hôm nay.
Mà là kéo rèm cửa bên bàn đọc sách, tắm mình trong nắng ấm áp của mặt trời mới mọc.
Gió nhẹ khẽ vuốt lá cây ngoài cửa sổ, cách đó không xa, chim chóc cũng hót líu lo trên ngọn cây.
Một chuỗi âm thanh trong trẻo bay dọc theo bệ cửa sổ vào phòng ngủ của Range, lan tỏa sự thư thái trong ánh sáng ban mai.
Đã hai tuần trôi qua kể từ lúc tới thư viện biên giới mượn quyển sách luật này.
Mấy ngày nay, chồng sách trên bàn của hắn càng ngày càng cao.
Trừ sách luật, hắn còn nhờ quản gia mua cho mình mấy quyển sách cơ bản được bày bán trực tiếp bởi Hiệp hội chế tạo thẻ bài ma pháp của thành phố này.
Ma pháp ở thế giới này rất khó học và sử dụng, giống như toán học ở cấp độ tiến sĩ, không học nổi chính là không học nổi.
Nhưng thế giới này có điểm tốt là -Người người đều có thể sử dụng ma pháp thông qua “thẻ bài ma pháp”.
Chính vì thế, thợ chế tác thẻ bài ma pháp, là một nghề nghiệp được hoan nghênh vô cùng!
So với chế tạo đạo cụ ma pháp, việc chế tạo thẻ bài ma pháp đòi hỏi không chỉ phải hiểu thấu đáo nguyên lý kỹ thuật ma pháp, mà còn cần có trí tưởng tượng và khả năng tư duy cực cao, đồng thời cũng cần rèn luyện kỹ năng vẽ cực cao.
May mắn cho Range là những kiến thức liên quan đến kỹ thuật ma pháp, chẳng hạn như cách chế tạo đạo cụ ma pháp và nguyên lý của trang bị ma pháp, hắn học rất dễ, ngay cả khi đọc lướt qua cũng có thể hiểu nhanh chóng.
“Đương nhiên, cũng có thể là trình độ của người biên soạn tài liệu giảng dạy rất cao.”
Range nhìn chồng sách tham khảo ở trên bàn mà cảm thán.
Tình cờ là, những quyển sách tài liệu này đều viết bởi cùng một tác giả:
[Cơ sở về Công nghệ ma pháp của Vương quốc Hutton, bản thứ bảy ]- viết bởi Pollao”
[Những hiểu lầm thường gặp trong quá trình chế tạo thẻ bài ma pháp cấp một]-viết bởi Pollao”
[Đạo đức luân lý quy phạm của người chế tạo thẻ bài ma pháp] - viết bởi Pollao”
Nghe người ở trong Hiệp hội chế tạo thẻ bài ma pháp nói, vị giáo sư Pollao này chính là giáo sư hướng dẫn của Phân Viện Công Nghệ Ma Pháp trong Học Viện Icerita.
Đáng tiếc Pollao cũng không nhận học sinh.
Nếu không thì Range thật muốn cố gắng trăm ngày, ghi danh Viện Công Nghệ Ma Pháp.
Tuy nhiên, so với Viện Công Nghệ Ma Pháp có chương trình học phức tạp, nặng nề và có thêm cả giáo viên cố vấn riêng, hắn vẫn thích chương trình học tự do, thoải mái của Viện Hiền Giả và Viện Kỵ Sĩ hơn: số lượng môn học bắt buộc ít, số lượng môn học tự chọn nhiều, chỉ cần hoàn thành tất cả các môn học bắt buộc và tích lũy đủ tín chỉ là có thể tốt nghiệp.
Còn về những chương trình học của Viện Công Nghệ Ma Pháp thích hợp với bản thân, thì lúc đó cứ thêm vào chương trình học của mình dưới dạng môn học tự chọn là được.
Đây là kết luận của Range sau khi nghiêm túc nghiên cứu tin tức của học viện Icerita.
“Tốt, nghiên cứu xong lý luận, nên đi thí nghiệm chế tạo thẻ bài ma pháp.”
Range cảm thấy cái gọi là “pháp lực” mà hắn đã tiêu hao khi vẽ chân dung Thalia vài ngày trước, bây giờ cũng đã hồi phục gần đủ.
Hôm nay có thể đến Hiệp hội chế tạo thẻ bài ma pháp để thuê một xưởng chế tạo thẻ bài và thử luyện tập.
Với lại.
Vì hắn sẽ rời khỏi thành phố và đi đến thủ đô sau hai tháng rưỡi.
Hắn cũng phải an bài chuyện của Thalia cho tốt.
Cô ta tuy là ma tộc, nhưng hắn và cô đều cần có nhau.
Có thể, sau này bọn họ sẽ trở thành đối tác giao dịch không tồi.
Range nhìn về phía cửa sổ.
Rất nhanh, hắn nhìn thấy một thân ảnh ở bên ngoài sân trước.
Ở góc phố nơi ánh nắng mặt trời chưa chiếu tới, một cô gái đứng hiên ngang như một bức tượng nghệ thuật sinh động. Dáng người cô ấy như một chiếc bình sứ tinh xảo và mềm mại.
Trong làn gió nhỏ, chiếc áo choàng màu xám đen che trên người Thalia tung bay nhẹ nhàng, tăng thêm cảm giác huyền bí.
Trong thời khắc yên tĩnh này, cô ấy dường như hòa quyện với hoàn cảnh xung quanh thành một bức tranh, và dường như chỉ có sự hiện diện của cô ấy trong bức tranh đó.
Range nâng cằm lên, ngắm nhìn vị công chúa ác ma ngụy trang thành nhân loại này.
“Chỉ tiếc chính là quá già, ít nhất cũng phải mấy trăm tuổi rồi.”
Hắn cảm thán.
Mặc dù trong ma tộc, Thalia cũng được coi là trẻ tuổi.
Nhưng dựa theo khái niệm tuổi tác của nhân loại, gọi nàng là “bà lão” hình như cũng không sai.
Đương nhiên.
Range cũng không rõ ràng nếu thật sự gọi Thalia là “bà lão” sẽ nhận hậu quả như thế nào.
Nơi xa.
Như thể là phát hiện ánh mắt của Range, Thalia cũng hướng tầm nhìn về phía lầu hai.
“Buổi sáng tốt lành.”
Sau khi trao đổi ánh mắt, Range vẫy tay mỉm cười với Thalia ở đằng xa.
Thalia không để ý tới hắn.
Mái tóc bạc của cô ấy trượt qua vai như lụa, lặng lẽ buông xuống chiếc áo choàng, đôi mắt cô ấy nhìn về phía trước một cách bình thản.
Cô chỉ muốn xác nhận không có thứ gì có khả năng mang đến uy hiếp cho người bên trong dinh thự.
Nếu thứ đó là Range, mà không phải những thứ có thể đe dọa Range, thì cô ta không muốn quan tâm nữa.
Dường như cô chỉ muốn hoàn thành công việc của mình - Bảo vệ người thuê mình.
Mà không thèm quan tâm đến bản thân người thuê mình.
Chẳng qua…
Chẳng biết tại sao, nhưng cô ấy luôn cảm thấy tâm trí của thiếu niên kia đang hoạt động vô cùng bất thường.
Hơn nữa, dường như tên kia đang nghĩ đến một chút chuyện rất đáng chết.
Nhưng Thalia lại hoàn toàn không biết được trực giác của mình đến từ đâu, và thiếu niên kia rốt cuộc nghĩ gì trong đầu.
Nhìn kiểu gì thì.
Cũng rõ ràng là hắn đang chào hỏi thân thiện mà thôi.
Chắc là tưởng tượng quá nhiều thôi.
Dù sao kể từ khi quốc gia ma tộc bị hủy diệt... Chính mình liền bắt đầu căm hận nhân loại.
Cho dù là loại người dịu dàng ngoan ngoãn vô hại như Range, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ xuất hiện ảo giác đối với hắn, hoài nghi hắn có thể là một tên khốn kiếp cực kì ác độc lại rất giỏi ngụy trang.
Nhưng pháp thuật phát hiện nói dối, cùng với chính mình tận mắt quan sát, đều chứng minh nhân loại này tuyệt đối có phẩm hạnh tốt đẹp.
“Ai…”
Thalia khẽ thở dài.
Cứ tưởng rằng mình lang thang ở quốc gia của nhân loại nhiều năm như thế, đã coi như là có chút hiểu biết đối với loài sinh vật này.
Nhưng bây giờ xem ra, dường như bản thân muốn nhẫn nhục chịu đựng để hòa nhập hoàn hảo vào xã hội nhân loại, để tìm kiếm thời cơ phục quốc.
Còn cần thêm không ít thời gian.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook