Khi Hồ Ly Biết Yêu
-
Chương 64
"Chị đã từng yêu tôi chưa? Còn tôi thì yêu chị nhiều lắm."
"Lee Do Kyung, chị thật độc ác, chị cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất vẫn là làm tổn thương tôi."
...
Do Kyung giật nảy mình tỉnh dậy, trên trán lấm tấm mồ hôi, cô hoảng sợ véo vào má một cái, cảm nhận thấy má phải đau thì mới yên tâm. Đã không biết đây là lần thứ bao nhiêu cô mơ về người con trai tên là Song Jinwoo đó, cậu ta giống như bóng ma vậy, từ năm cô tròn 20 tuổi thì cậu ta xuất hiện như một bóng ma, quanh quẩn suốt trong mơ. Mặc dù cô đã thử rất nhiều cách trị liệu, uống không ít thuốc ngủ, thuốc an thần nhưng đều vô dụng. Dường như cô càng uống thì tần suất cậu ta xuất hiện trong mơ càng nhiều.
"Có lẽ mình nên đi điều trị tâm lý." Do Kyung mệt mỏi dựa lưng lên thành giường, cô khẽ cuộn tròn vào chăn. Song Jinwoo rốt cuộc cậu ta là ai? Tại sao vẫn luôn tới tìm cô khi cô chìm vào giấc ngủ. Bất giác cô nhớ tới lời cậu ta nói trong mơ, "Chị cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất vẫn là làm tổn thương tôi.", nếu đúng như lời cậu ta nói thì cô đúng là quá độc ác rồi.
Đèn bên ngoài sáng, Yoo Kyung bất giác mở cửa phòng, trên mặt cô đã biểu hiện vẻ rất lo lắng, suy tư:"Chị lại mơ tới Song Jinwoo sao?"
Do Kyung khẽ gật đầu, trầm tư suy nghĩ hồi lâu.
"Chị, hay là chị đi xem bói đi. Biết đâu chị lại tìm được nguyên nhân thì sao? Sau đó chúng ta sẽ cùng nghĩ ra cách giải quyết." Nhìn Do Kyung bị dày vò bởi giấc mộng, Yoo Kyung vô cùng đau lòng. Trước đó chị đâu có như thế này, chị xinh đẹp, thông minh lại đàn rất hay. Nhờ tài năng thiên phú, chị được mời về trường làm giáo viên dạy đàn cho học sinh. Vậy nhưng mọi thứ liền thay đổi khi chị tròn 20 tuổi. Vào đúng đêm sinh nhật chị, chị đã mơ một giấc mộng rất kì lạ, về một người con trai tên Song Jinwoo, cậu ta tha thiết gọi tên chị, giống như chị và cậu ta từng là một đôi nhưng không thể đến được với nhau. Cứ như vậy cậu ta sẽ xuất hiện đều đặn vào đêm chị bước sang tuổi mới.
Sau đó chị đi điều trị tâm lý, cố làm mọi cách để không phải mơ tới cậu ta nữa, ban đầu bệnh tình có tiến triển tốt nhưng càng về sau chị mơ tới cậu ta ngày càng nhiều. Có thời gian đêm nào chị cũng gặp ác mộng, thấy cậu ta đứng trước mặt chị với một cơ thể không lành lặn, bên phải ngực cậu ta không có tim...
"Lee Do Kyung, chị thật độc ác, chị cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất vẫn là làm tổn thương tôi."
...
Do Kyung giật nảy mình tỉnh dậy, trên trán lấm tấm mồ hôi, cô hoảng sợ véo vào má một cái, cảm nhận thấy má phải đau thì mới yên tâm. Đã không biết đây là lần thứ bao nhiêu cô mơ về người con trai tên là Song Jinwoo đó, cậu ta giống như bóng ma vậy, từ năm cô tròn 20 tuổi thì cậu ta xuất hiện như một bóng ma, quanh quẩn suốt trong mơ. Mặc dù cô đã thử rất nhiều cách trị liệu, uống không ít thuốc ngủ, thuốc an thần nhưng đều vô dụng. Dường như cô càng uống thì tần suất cậu ta xuất hiện trong mơ càng nhiều.
"Có lẽ mình nên đi điều trị tâm lý." Do Kyung mệt mỏi dựa lưng lên thành giường, cô khẽ cuộn tròn vào chăn. Song Jinwoo rốt cuộc cậu ta là ai? Tại sao vẫn luôn tới tìm cô khi cô chìm vào giấc ngủ. Bất giác cô nhớ tới lời cậu ta nói trong mơ, "Chị cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất vẫn là làm tổn thương tôi.", nếu đúng như lời cậu ta nói thì cô đúng là quá độc ác rồi.
Đèn bên ngoài sáng, Yoo Kyung bất giác mở cửa phòng, trên mặt cô đã biểu hiện vẻ rất lo lắng, suy tư:"Chị lại mơ tới Song Jinwoo sao?"
Do Kyung khẽ gật đầu, trầm tư suy nghĩ hồi lâu.
"Chị, hay là chị đi xem bói đi. Biết đâu chị lại tìm được nguyên nhân thì sao? Sau đó chúng ta sẽ cùng nghĩ ra cách giải quyết." Nhìn Do Kyung bị dày vò bởi giấc mộng, Yoo Kyung vô cùng đau lòng. Trước đó chị đâu có như thế này, chị xinh đẹp, thông minh lại đàn rất hay. Nhờ tài năng thiên phú, chị được mời về trường làm giáo viên dạy đàn cho học sinh. Vậy nhưng mọi thứ liền thay đổi khi chị tròn 20 tuổi. Vào đúng đêm sinh nhật chị, chị đã mơ một giấc mộng rất kì lạ, về một người con trai tên Song Jinwoo, cậu ta tha thiết gọi tên chị, giống như chị và cậu ta từng là một đôi nhưng không thể đến được với nhau. Cứ như vậy cậu ta sẽ xuất hiện đều đặn vào đêm chị bước sang tuổi mới.
Sau đó chị đi điều trị tâm lý, cố làm mọi cách để không phải mơ tới cậu ta nữa, ban đầu bệnh tình có tiến triển tốt nhưng càng về sau chị mơ tới cậu ta ngày càng nhiều. Có thời gian đêm nào chị cũng gặp ác mộng, thấy cậu ta đứng trước mặt chị với một cơ thể không lành lặn, bên phải ngực cậu ta không có tim...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook