Sau khi hồi phủ, Đỗ Yểu Yểu nhận được tin tức mới.

Tống Hành Giai đã nhận được bức thư nàng gửi đến Vĩnh Ninh hầu phủ, nói hắn ta không hiểu, mong rằng sau này nàng đừng dựa vào thân phân của mình làm những chuyện người khác không thể tưởng tượng nổi nữa.

Sau khi nhìn thấy gương mặt của Tống Hành Giai ở hầu phủ ngày hôm đó, Đỗ Yểu Yểu nghĩ tới nghĩ lui vẫn không từ bỏ ý định, nóng lòng muốn thăm dò nên đã gửi cho hắn ta một phong thư.

Ngoại trừ người hiện đại ra, không một ai có thể hiểu được nội dung trên đó.

'Wechat thế kỷ hai mươi mốt, năm năm thi đại học ba năm mô phỏng của Yêu Yểu.'

Nàng và Thanh Đại thường liên lạc qua điện thoại, Thanh Đại cũng từng gửi cho nàng câu 'năm năm thi đại học ba năm mô phỏng', còn thường xuyên dùng wechat để kiểm tra bài tập của nàng.

Nếu như bọn họ là cùng một người thì nhất định đối phương sẽ hiểu nàng đang nói gì.

Đây chính là ám hiệu thuộc về nền văn minh hiện đại giữa hai người bọn họ.

Mà Tống Hành Giai lại nói hắn ta không hiểu, từ chối vô cùng hợp lý.

Hoàn toàn phù hợp với cách làm của người cổ đại.

Đỗ Yểu Yểu vừa buồn bức vừa uể oải.

Chẳng lẽ thật sự là chỉ có gương mặt giống nhau còn linh hồn lại là người khác sao? Điều này đã quét sạch một chút hy vọng cuối cùng của nàng ở thế giới này.

"Phu nhân, đại nhân mời người đi qua." Ngân Diệp lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Đỗ Yểu Yểu.

Đỗ Yểu vừa mới tắm rửa xong, lúc này chỉ muốn vùi mình vào ổ chăn ấm áp, không muốn đi ra ngoài chút nào. Nhưng vì tiền đồ sau này của mình, nàng chỉ có thể mặc bộ quần áo màu có lệ rồi ra ngoài.

Sau khi vào phòng, Thảm Giai đã tắm gội xong, tiến lại gần là có thể ngửi thấy mùi rượu nhè nhẹ. Hẳn là lúc nãy hồi phủ mới uống.



"Cởi!" Hắn ngồi ở trên giường, hất cằm ra lệnh.

Đỗ Yểu Yểu biết bản thân mình hôm nay đuối lý nên chậm rãi cởi bỏ xiêm y, mặc yếm và tiết khố đi đến trước mặt hắn.

"Lại đây." Thấy nàng thuận theo như vậy, giọng hắn cũng ôn hòa đi không ít.

Đỗ Yểu Yểu đi đến bên cạnh, Thẩm Giai thuận thế ôm nàng từ bên phải. Phần eo có vết đỏ do Sở Tuân lưu lại, hắn dùng lực, làm nàng đau đến mức hít khí lạnh.

Thẩm Giai ấn nàng ngồi trong lòng mình, vén yếm lên xem kỹ, làn da trắng nõn nà lúc này đã hiện lài vài dấu vết đỏ ửng do bị người ta cố tình để lại, phiếm hồng hơi sưng.

Ngón tay hắn vuốt ve nơi đó, Đỗ Yểu Yểu sợ hắn tức giận tăng lực, nhẹ nhàng rên rỉ: "Đau..."

Thẩm Giai rút tay về. Lông mi đen nhánh rũ xuống, nhìn yếm màu trắng trước ngực nàng.

Mảnh vải hơi mỏng nên không thể che được hai luồng bồng đào cao ngất tròn trịa trước ngực. Đầu ngực hơi nhô ra, dựa theo ngọn đèn mơ hồ có thể nhìn thấy hai điểm hồng hồng.

Lúc này trong mắt Thẩm Giai hiện lên tia dục vọng bị trộn lẫn với một ít cảm xúc khác.

Hắn cúi đầu, khẽ ngửi vú nàng.

Từng đợt hương đào ngọt ngào phả vào mũi hắn, tựa như được tỏa ra từ rãnh sâu thần bí kia.

Hắn há mồm, cắn đầu vú một bên.

Là cắn thật. Thẩm Giai các lớp yếm gặm nhấm đầu vú nàng. Đỗ Yểu Yểu sợ hắn quá đà, nghỉ luẩn quẩn trong lòng cắn đứt vú nàng.

Bất kỳ nam nhân nào nghe thấy người khác nói thắt lưng thê tử mình mềm mại, nhìn thấy hắn ta cầm nội y thê tử mình thưởng thức mùi hương cơ thể, nói không thể không yêu thích thì đều sẽ cảm thấy khó chịu.

Đỗ Yểu Yểu lại gần tai hắn trấn an: "Chiếc yếm Thần Vương lấy kia là cái mới, ta chưa từng mặc bao giờ."



Động tác của Thẩm Giai dừng lại, trong chớp mặt càng kịch liệt hơn, thô bạo kéo yếm của nàng xuống rồi đè nàng dưới người.

Hắn vùi đầu ăn đầu vú nàng, tay cởi bỏ tiết khố nàng, dùng ngón tay ma sát hoa huyệt khô khốc.

Tách mở hoa môi, xoa nắn cánh hoa rồi cố ý vô tình chạm vào hột le mẫn cảm.

Đầu ngón tay ma sát ngoài huyệt khẩu mà không xâm nhập vào, làm cho nơi bí ẩn kia tí tách phun ra từng dòng dâm thủy.

Cả người Đỗ Yểu Yểu nóng lên, hai đầu nhũ tiên bị hắn gặm nhấm sưng đỏ đứng thẳng.

Mặc dù chưa đi vào nhưng tiểu huyệt của nàng đã chảy nước thành dòng.

"A... Thẩm Giai..." Nàng nhu nhược thở dốc, là mời, cũng là khát cầu.

Chảy nhiều nước như vậy, hoa tâm không nhịn được bắt đầu nóng lên, chỉ muốn có thứ gì đó đi vào, dùng sức nhét đầy, hung hăng đâm chọc.

"Muốn sao" Thẩm Giai nhả đầu vú ra, đầu ngón tay hắn thấm đẫm dâm thủy của nàng.

Mông Đỗ Yểu Yểu không tự chủ nhướng lên, cọ xát vào tay hắn.

Thẩm Giai nhìn xuống phía dưới, đưa tay tay hai chân nàng ra, hai ngón tay nhanh chóng chui vào trong tao huyệt.

Huyệt thịt nóng bỏng, ngón tay lạnh lẽo, giống như hỏa gặp phải băng lạnh, thèm muốn đói khát sau khi đạt được mong muốn lập tức thỏa mãn thở dài.

Hắn đưa ngón tay vào sâu bên trong, quấy nhiễu hoa tâm. Đôi môi hôn lên vết hồng bên thắt lưng nàng.

Thắt lưng là nơi vô cùng mẫn cảm, hô hấp nóng rực phả lên thắt lưng khiến Đỗ Yểu Yểu càng rối loạn, chỉ biết dựa theo tốc độ của tay hắn kêu to: "Đừng... A... Ngứa, ngứa nha..."

Thẩm Giai cố ý xuyên tạc ý của nàng, dùng sức đâm chọc vào hoa tâm: "Ăn hết rồi mà vẫn còn 'ngứa'."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương