Hoa tâm như một con suối khổng lồ, một khi bị kích thích sẽ không ngừng chảy dâm thủy.

Mịt thịt siết chặt đầu ngón tay hắn, Đỗ Yểu Yểu nỉ non như khóc như sướng: "Thắt lưng ngứa, thắt lưng ngứa a..."

"Phải 'ngứa' mới được!" Hắn cắn một phát ở nơi có dấu đỏ trên thắt lưng nàng.

Sau giây phút đau đớn ngắn ngủi, hắn dùng đầu lưỡi tinh tế liễm mút chỗ vừa rồi, làm cho nàng giãy dụa muốn tránh thoát.

"Ngứa... A, ngứa... Không thể liếm..."

"Không thể liếm thắt lưng, vậy nàng nói phải làm sao?" Thẩm Giai ngẩng đầu, mái tóc đen tán loạn, môi hồng răng trắng, gương mặt anh tuấn lúc này lại nói ra câu chữ phong lưu.

Trung y màu trắng được cởi bỏ, để lộ ra phần ngực trơn bóng, ngón tay đặt trong tao huyệt nàng khẽ gãi.

Không hiểu sao Đỗ Yểu Yểu lại nghĩ đến cảnh nam chính vùi đầu vào giữa hai chân nữ chính liếm mút trong AV.

Có ai mà không thích được người đẹp trai như vậy liếm chỗ đó chứ?

Thẩm Giai cúi đầu liếm chỗ đó của Đỗ Yểu Yểu... Hình ảnh đó quá đẹp, nàng không dám tưởng tượng,

Nàng nhìn hắn lộ ra ý nghĩ kỳ quái, tiểu huyệt lại thành thực siết chặt tay hắn hơn.

Thẩm Giai cười khẽ, biểu hiện đã phát hiện nàng đang nghĩ gì.

Đỗ Yểu Yểu vội rũ mắt, che giấu chỉ vào nhũ tiêm của mình, nhỏ giọng nói: "Liếm chỗ này..."

Thẩm Giai chuyển người lên phía trên, vươn thẳng qua đôi gò bồng đào kia, mặt đối mặt hỏi nàng: "Đỏ hết lên rồi, nàng không sợ ta cắn đứt sao?"

Gương mặt hắn dán lại gần nàng, lông mi dài của hắn khẽ lướt qua mi mắt nàng. Đỗ Yểu Yểu cắn môi nói với hắn: "Chàng nhẹ chút..."

"Nhẹ như nào?" Tay hắn khẽ day mị thịt của nàng.



Khoái cảm ngưng tụ, dừng lại ở hoa tâm, nàng siết chặt lại, mắng hắn: "Không cho chàng ăn."

Hai mắt nàng đầy nước, đôi má ửng hồng, cái trán và chóp mũi khẽ nhăn lại, đôi môi đỏ mọng chu lên, cả người bị tình dục thiếu đốt, tạo nên dáng vẻ mê người.

Yết hầu Thẩm Giai khẽ nhúc nhích, cúi người hôn lên cánh hoa mềm mại của nàng.

Lúc mới bắt đầu chậm rãi, sau đó đầu lưỡi linh hoạt tiến vào trong miệng nàng, đảo quanh. Đỗ Yểu Yểu trốn hắn, chiếc lưỡi nhỏ nhắn vẫn luôn lùi lại nhưng hắn lại đuổi theo bám sát không tha. Nàng không muốn bị hắn bắt được nên uốn lưỡi vào bên trong cổ họng.

"Ưm... Ưm..." Ở bên trên thì hôn, bên dưới lại đâm chọc, ra ra vào vào, ngón tay thao tao huyệt khiến nàng cảm thấy tê dại.

Hoa tâm kịch liệt co rút vài cái, khoái cảm cao trào nháy mắt xâm chiếm, nàng mở to mắt, chờ đợi thời khắc khoái lạc phủ xuống.

Nhưng ngay vào giây phút cuối cùng ấy, Thẩm Giai lại dừng lại.

Đỗ Yểu Yểu chảy nước mắt, để lưỡi thẳng ra, thút thít nói: "Không cần... Không cần..."

Huyệt khẩu non nớt đỏ bừng dần dần khép lại, từng chút từng chút bất lực co rút.

Hoa tâm bị khiêu khích, đói khát tràn ra một dòng dâm thủy.

Thẩm Giai đè hai tay giãy dụa của nàng lại, yên lặng hỏi: "Muốn ai thao?"

Loại hành vi dùng thời khắc nữ nhân cao trào này để chính mình quan trọng hơn nam nhân khác này của Thẩm Giai quá ngây thơ rồi. Đỗ Yểu Yểu hận không thể nói rằng 'Muốn để Tống Giai Hành đến thao' để tức chết hắn. Tốt nhất là khiến hắn tức giận đến mức đỏ mặt bốc hơi, nổ mạnh tại chỗ.

Nhưng kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Trời đất bao la, mệnh là lớn nhất, muốn sống phải phóng túng trước!

Nàng hít sâu một hơi, kiều mị dụ dỗ hắn: "Muốn chàng..."

Thẩm Giai không hài lòng, nhắc nhở: "Nói tên."

"Muốn Thẩm Giai thao Yểu Yểu... Thao chết Yểu Yểu..." Âm thanh nịnh nọt lấy lòng đầy dâm đãng vang lên.

Đỗ Yểu Yểu không tin Thẩm Giai không biết nàng đang nịnh nọt, nhưng hắn lại chấp nhận.



Xì, nam nhân!

Thẩm Giai cởi bỏ y phục, tìm miệng huyệt của nàng, động thân một cái, dương vật được đưa vào sâu bên trong.

"A..." Đỗ Yểu Yểu không hề keo kiệt để lộ ra biểu cảm thỏa mãn của mình, thích bị hắn làm trướng. Quy đầu thô to của Thẩm Giai đặt trước hoa tâm.

Thẩm Giai nhẹ nhàng hôn lên giọt lệ trên mặt nàng.

Bởi vì trước đó đã làm tiền diễn đủ dài, lại bởi vì bị kéo dài trước khi lên đỉnh nên lúc dương vật của Thẩm Giai hung hăng đâm vào, khoái cảm cao triều đã tiêu hao đi phần nào.

Đỗ Yểu Yểu muốn trêu đùa Thẩm Giai, thở gấp nói: "Phu quân không chỉ có quan uy lớn mà là cái gì cũng lớn."

Thẩm Giai hiếm có khi dừng hứng thú lại nhìn nàng, đồ vật trong cơ thể nàng to thêm một vòng.

"Mỗi lần thao tao huyệt của Yểu Yểu đều làm Yểu Yểu yêu thích thỏa mãn!" Đỗ Yểu Yểu nhắm mắt nói ra một câu như vậy.

Thẩm Giai nhìn nàng, cười nói: "Tự tôn của ta không dễ bị đả kích như vậy đâu, dáng vẻ cao trào của nàng ta nhớ rõ đấy."

Dưới thân chậm rãi hoạt động.

Đỗ Yểu Yểu có ý muốn giúp hắn lấy lại tôn nghiêm, dù sao mọi chuyện cũng đều do 'nàng' mà ra.

Nhưng nàng lại không nghĩ Thẩm Giai sẽ nói như vậy, lời nói hoàn toàn khác.

Tao huyệt bị hắn ma sát.

Vách thịt căng chặt, hắn hít sâu một hơi, dừng động tác lại.

"Yểu Yểu, đừng mút mạnh như vậy, ta không động được."

Đỗ Yểu Yểu muốn nghe tiếng hắn thở dốc nên càng siết chặt hơn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương