Túy Kiếm Dạ Hành
Chapter 36 Vì ta độc ác hơn

Chap 36: Vì ta độc ác hơn

Hội chủ Thái Long Hội Lâm Hỗ Tinh ngay khi về được Thái Long Hội liền cho gọi Triệu quân sư.

“Huy động toàn bộ lực lượng để tìm ra vị trí của Yêu Ma Thái Công.”

“Sao ạ?”

Triệu quân sư không hiểu rốt cuộc là Hội chủ Thái Long Hội đang nói điều gì.

Hắn đã nghe tin Hội chủ Thái Long Hội thua thảm ở Tây Hắc Lộ từ những người về trước rồi. Nhưng mà đi tìm Yêu Ma Thái Công sao… Triệu quân sư nhìn chằm chằm vào Hội chủ Thái Long Hội như muốn Hội chủ giải thích rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra cho mình.

“Triệu quân sư.”

“Vâng.”

“Ta đã thua ở Tây Hắc Lộ rồi.”

“Vâng… tiểu nhân có nghe qua rồi.”

“Vậy nên ta cũng chỉ làm theo những gì được sai bảo.”

Thực sự đây là lần đầu tiên mà Triệu quân sư thấy Hội chủ Thái Long Hội uất ức như hôm nay. Hắn đoán có lẽ đây là chuyện mà Đoàn chủ Huyền Nguyệt Đoàn là Chân Chiêu Hãn đã sai bảo. Triệu quân sư lặng lẽ đáp.

“Tiểu nhân sẽ đi tìm hiểu nhanh nhất có thể ạ.”

“Còn nữa, tìm hiểu xem có bao nhiêu sát thủ đi cùng Vô Ảnh Phi Đao, bọn chúng ở đâu, có bao nhiêu người. Tìm hiểu rồi báo cáo cho ta.”

Triệu quân sư kiềm chế bản thân để không phải thốt ra từ “sao ạ?” một lần nữa. Lần này thì Hội chủ Thái Long Hội mới chịu giải thích mục đích cho Triệu quân sư nghe.

“Để giết tất cả.”

“Vâng, tiểu nhân đã hiểu rồi.”

Hội chủ Thái Long Hội mệt mỏi quay trở về phòng ngủ của mình, hắn vừa mở rèm thì thấy Thư Lan đang ngủ. Thư Lan chợt tỉnh giấc, đầu tóc nàng bù xù.

Hội chủ Thái Long Hội nhẹ nhàng hỏi.

“Sao nàng lại ngủ tới giờ này vậy.”

“Thiếp đã thức đợi chàng cả đêm. Thực lòng xin lỗi hội chủ.”

“Đợi ta cả đêm sao?”

“Vâng. Vì chàng đã nói chỉ cần một đêm là có thể xử lý xong việc nên…”

Gương mặt Hội chủ Thái Long Hội trở nên đỏ rực.

Bọn thuộc hạ của hắn không có lý do gì mà phải báo cáo chuyện bên ngoài cho ái thiếp của hắn nên có vẻ như nàng vẫn chưa biết rằng hắn đã thất bại quay trở về.

Hội chủ Thái Long Hội nói với ái thiếp của mình.

“Ta đã thua rồi.”

Thư Lan dựa vào người Hội chủ Thái Long Hội rồi nói.

“Có vẻ như người đó là một người mạnh hơn hội chủ dự đoán. Nghe nói người đó một mình hạ gục được cả Hôi Huyết Môn. Thật khiến người khác đau…”

Hội chủ Thái Long Hội ngắt lời.

“Được rồi.”

“Dạ.”

Hội chủ Thái Long Hội nằm xuống giường rồi lẩm bẩm.

“Chắc chắn hắn yếu hơn Yêu Ma Thái Công…”

Hội chủ Thái Long Hội nuốt nghẹn câu nói phía sau.

“Nhưng không hiểu sao trông hắn lại đáng sợ hơn Yêu Ma Thái Công nhiều…”

Hội chủ Thái Long Hội nhắm hờ mắt rồi nói với Thư Lan.

“Thư Lan này.”

“Dạ.”

Hội chủ Thái Long Hội liên lục lặp lại chuyện mình thua cuộc. Mặc dù đang nói với Thư Lan, nhưng có lẽ đó là những lời mà hắn đang tự nói với chính bản thân mình.

“Ta… đã thua thật rồi. Chỉ thua về võ công thôi thì không nói… Đằng này lại thua về tất cả.”

“Thiếp lại cảm thấy thật may mắn khi hội chủ quay trở về. Sau này cùng nhau làm việc với người đó là được mà.”

Hội chủ Thái Long Hội cười nhạt.

“Làm việc sao?”

“Có lẽ như thiếp lại nói sai rồi. Xin lỗi hội chủ.”

“Không đâu. Việc thì vẫn phải làm chứ. Ý nàng là nếu ta cùng nhau làm việc mới hắn thì mới có thể sống đúng chứ…”

Nghĩ đến việc bản thân mình bị trúng độc của Chân Chiêu Hãn trong lúc đang ngủ, hắn ta lại nổi cả da gà.

“Thư Lan à.”

“Vâng.”

“Có chết ta cũng không muốn bị nhục nhã như thế này nữa.”

Hội chủ Thái Long Hội thở dài với nét mặt đầy buồn bã.

***

Vài ngày sau, báo cáo của Hội chủ Thái Long Hội đã đến tay của Chân Chiêu Hãn.

Lúc đó Chân Chiêu Hãn đang xem xét tất cả những loại roi có trong kho được đặt trên bàn. Khi nhận được báo cáo thị sát của của Hội chủ Thái Long Hội thì hắn tạm ngưng lại để đọc.

Hội chủ Thái Long Hội đã bắt giữ được người liên lạc của bè phái Vô Ảnh Phi Đao, hiện đang tra tấn. Chẳng bao lâu nữa hắn sẽ đột kích để tìm được nơi ẩn náu của bọn chúng.

Tin tức về Yêu Ma Thái Công cũng có, nhưng khá ngắn.

“Yêu Ma Thái Công được phát hiện lần cuối ở Trường An Hắc Đạo. Chúng tôi sẽ tìm hiểu thêm. Hội chủ Thái Long Hội kính thư.”

Chân Chiêu Hãn ngồi ở phía đối diện Thu Tử Hách nói.

“Thì ra Yêu Ma Thái Công có mặt ở lãnh địa Trường An Hắc Đạo.”

Thu Tử Hách ngẩng đầu và hét lên.

“A…”

“Phản ứng của ngươi như vậy là sao?”

“Đoàn chủ nói là Trường An Hắc Đạo sao.”

“Trường An Hắc Đạo thì sao? Là một nơi đặc biệt à?”

Thu Tử Hách nhìn chằm chằm vào Chân Chiêu Hãn. Chân Chiêu Hãn giống như một thiếu niên khi thì biết rõ mọi thứ khi thì lại chẳng rành về chuyện thời cuộc vậy. Nhưng Thu Tử Hách đoán Chân Chiêu Hãn đã bế quan luyện tập trong một thời gian dài trước khi đến Tây Hắc Lộ nên mới như vậy.

Thu Tử Hách giải thích.

“Trường An vốn dĩ có hai thế lực hắc đạo là Bắc Đẩu Hắc Đạo và Nam Đẩu Hắc Đạo, nhưng hiện tại đã sát nhập nên được gọi là Trường An Hắc Đạo. Đông Bắc Trường An có phái Hoa Sơn, Đông Nam Trường An có phái Tông Nam. Mỗi khi thế lực hắc đạo trở nên mạnh mẽ thì bọn chúng thường truy sát những cao thủ của phái Hoa Sơn và phái Tông Nam. Nhưng hiện tại bọn chúng đã tạm thời bỏ qua hai môn phái đó sau khi sát nhập làm một. Hiện tại, Trường An Hắc Đạo được gọi là Thiểm Tây Đệ Nhất Hắc Đạo vì chúng đang duy trì thế lực chống lại phái Hoa Sơn và Tông Nam.”

“Ý ngươi là bọn chúng mạnh hơn phái Hoa Sơn và phái Tông Nam sao?”

“Chưa rõ. Vì là hắc đạo mà. Nhưng điều đó có nghĩa là chúng ta phải dùng phương pháp thô bạo để đối đầu với chúng. Trước tiên, do số lượng của chúng quá nhiều nên chúng ta cũng không thể tùy tiện được.”

“Sao ngươi biết rõ vậy?”

Thu Tử Hách gãi gãi thái dương rồi nói.

“Nếu chỉ có nhiêu đây thì đầu bếp Đạo Khôn cũng biết ạ.”

Chân Chiêu Hãn nói vọng tới phòng bếp.

“Đạo Khôn.”

Đạo Khôn trong bếp đáp lời.

“Sao thế? Ngươi đói rồi hả?”

“Ngươi đang làm gì vậy?”

“Hấp bánh bao.”

“Ăn thôi.”

“Đợi chút đi.”

Thu Tử Hách nói.

“Đoàn chủ không tin tôi sao? Chỉ nhiêu đấy thôi thì đến cả những quan khách ở khách điếm cũng biết đấy ạ.”

“Không, ta tin mà.”

“Vậy sao ngài lại…?”

“Nhưng ta nghĩ Đạo Khôn biết nhiều hơn ngươi.”

“À…”

Thu Tử Hách thở dài. Tiếng thở dài lần này hoàn toàn khác với tiếng thở dài của hắn trước đó.

Có lẽ trong thời gian Chân Chiêu Hãn biến mất khỏi Tây Hắc Lộ để rèn luyện võ công thì tiểu nhị Đạo Khôn đã nghe ngóng được nhiều tin tức trong giang hồ. Biết đâu lại có được tin gì đắt giá.

***

Đạo Khôn cắn một miếng lớn rồi hỏi Chân Chiêu Hãn.

“Mấy cái roi này là sao vậy… Không lẽ ngươi định học cả võ công dùng roi sao?”

“Không.”

“Thế sao lại để nó ở đây?”

“Người ta sắp gặp dùng loại binh khí này nên ta muốn xem qua một chút.”

“Vậy à. Thế còn chuyện Trường An Hắc Đạo là sao vậy?”

“Bắc Đẩu Hắc Đạo và Nam Đẩu Hắc Đạo sát nhập với nhau từ khi nào?”

“Ta cũng không rõ, hình như là tầm 4, 5 năm trước… sao thế?”

“Ta có việc phải đến đó.”

“Các thủ lĩnh ở Thiên Dương Hắc Đạo… nhưng sao ngài đoàn chủ lại phải đến đó.”

Chân Chiêu Hãn điềm đạm nói.

“Đến gặp Yêu Ma. Nghe nói bà ta đang ở lãnh địa Trường An Hắc Đạo.”

Đạo Khôn nhìn quanh để tìm rượu, khi lấy được rượu rồi hắn liền đổ đầy vào ly mình.

“Ngươi đang nói đến Yêu Ma Thái Công của Tứ Đại Ma Đầu sao?”

Chân Chiêu Hãn vừa gật đầu một cái thì Đạo Khôn lập tức nâng ly lên uống cạn.

Đạo Khôn là người duy nhất biết Chân Chiêu Hãn là đệ tử của một trong Tứ Đại Ma Đầu. Vậy nên hắn là người hiểu rõ ý nghĩa của việc Chân Chiêu Hãn sẽ đến gặp Tứ Đại Ma Đầu hơn bất cứ ai. Có vẻ như không phải Chân Chiêu Hãn đi đến đó để gặp “sư phụ”.

Nhưng mà đệ tử của Tứ Đại Ma Đầu lại đi đánh Tứ Đại Ma Đầu ư?

Mặc dù Đạo Khôn không biết gì về võ công nhưng nghĩ đến thôi cũng thấy nguy hiểm rồi, rõ ràng đây là một chuyện không hề dễ dàng gì.

Đạo Khôn đặt ly rượu xuống và nói.

“Thảo nào mấy ngày nay ta lại thấy yên ắng lạ thường thì ra Đoàn chủ Huyền Nguyệt Đoàn của chúng ta chuẩn bị mở rộng thế lực ở Trường An Hắc Đạo. Đến đó để bắt Yêu Ma Thái Công… đánh gục những thủ lĩnh của Trường An Hắc Đạo.”

Đạo Khôn đang nói lòng vòng để ám chỉ cho Chân Chiêu Hãn đừng nên đến đó thì hơn.

“Vừa khéo xâm chiếm toàn bộ Thiểm Tây. Đoàn chủ, mong ngài bình an vô sự. Thủ lĩnh Quỷ Đạo Đội, cố lên.”

Thu Tử Hách chỉ biết nín lặng trước lời của Đạo Khôn. Đạo Khôn với tư cách là một người bạn nên có thể nói như thế, còn bản thân hắn thì không.

Chân Chiêu Hãn cười nói.

“Đạo Khôn, nếu có gì muốn nói thì hãy nói thẳng ra đi, đừng vòng vo nữa. Ta phải đi để xem thử Trường An Hắc Đạo như thế nào.”

Đạo Khôn lấy tay áo lau miệng rồi nói.

“Yêu Ma Thái Công thì đến Trường An Hắc Đạo để làm gì? Chẳng phải đến để gây phiền phức cho những cao thủ bạch đạo ở đó chứ sao. Vậy tại sao bạch đạo không thể đụng đến bà ấy? Vì lòng dạ Trường An Hắc Đạo cực kỳ bẩn thỉu nên phải tránh chứ sao.”

“Chuyện đó thì ta biết rồi.”

“Dù sao thì thủ lĩnh của bọn lòng dạ bẩn thỉu đó là Cao Từ Khắc - hội chủ của Đẩu Thành Hội, chí ít thì trong Trường An không ai dám động vào hắn. Vì tính cách của hắn rất nổi tiếng.”

“Nổi tiếng thế nào?”

Thu Tử Hách đáp.

“Nhất định phải giữ lời hứa ạ.”

“Quả là nam nhân thực thụ.”

Chân Chiêu Hãn đã hiểu “giữ lời hứa” có nghĩa là gì. Một khi đã hứa sẽ giết ai thì sẽ giết đến cùng. Quả là một mẫu người hiếm gặp trong giới hắc đạo.

Đạo Khôn nói.

“Không biết là Yêu Ma Thái Công đến đó để làm thân với Cao Từ Khắc hay là làm việc khác, không liên quan đến Cao Từ Khắc nữa.”

Thu Tử Hách nói thêm.

“Không phải làm thân đâu. Vì Tứ Đại Ma Đầu hoạt động riêng lẻ và độc lập.”

Chân Chiêu Hãn đồng tình.

“Như Thu Tử Hách nói, Tứ Đại Ma Đầu không phải là những người muốn kết nghĩa thâm tình với người khác. Dù sao thì cảm ơn ý kiến của ngươi, quân sư Đạo Khôn. Cuộc sống của một tiểu nhị quả là không lãng phí.”

Nghe thấy Chân Chiêu Hãn gọi mình là quân sư, Đạo Khôn liền chắp tay đáp lời.

“Đoàn chủ quá khen rồi. Ngài có muốn ăn thêm bánh bao không? Chân đoàn chủ.”

Chân Chiêu Hãn nắm lấy tay đăng chắp lại của Đạo Khôn rồi lắc lắc.

“Không.”

Thu Tử Hách ngồi cạnh đang dùng hết sức lực để quản lý biểu cảm của mình. Hắn cảm thấy thật buồn cười nhưng vì hai người này đều trên cơ của hắn nên hắn chẳng dám nói gì. Nhưng mà phải nói là cách mà Đạo Khôn nói chuyện thoải mái với Chân Chiêu Hãn thật là kỳ diệu, cả cách Chân Chiêu Hãn đáp lại lời đùa của Đạo Khôn cũng thế.

Đạo Khôn đứng dậy.

“Chân đoàn chủ, phải tìm hiểu kỹ trước khi hành động. Vì ta không muốn mất đi người bạn lâu năm đâu…”

Chân Chiêu Hãn nhai nhai miếng bánh bao rồi nói.

“Ta sẽ tìm hiểu tới cả phòng bếp của chúng luôn. Cả tài nghệ nấu nướng của quân sư đây quả là không phải dạng vừa.”

“Tự dưng lại đi gặp Yêu Ma làm gì chứ. Haizz…”

Đạo Khôn thở dài rồi lủi thủi đi vào bếp, Thu Tử Hách quay trở về trạng thái cẩn trọng rồi nói với Chân Chiêu Hãn.

“Đoàn chủ, nếu như Yêu Ma Thái Công thật sự có mối thâm tình với Trường An Hắc Đạo thì quả là vấn đề lớn. Đợi đến khi Yêu Ma rời khỏi Trường An rồi tấn công vẫn tốt hơn. Chờ đến khi nắm được rõ vị trí của bà ấy rồi thì gọi các thủ lĩnh khác nữa. Chúng ta cùng đi với nhau.”

“Ngươi nói thật à?”

“Vâng.”

Chân Chiêu Hãn thành thật nói.

“Cảm ơn tấm lòng của ngươi, ta sẽ cân nhắc.”

Thu Tử Hách tưởng rằng Chân Chiêu Hãn không có ý định dẫn theo hắn cùng các thủ lĩnh nên lại nói thêm một lần nữa.

“Vì thực lực của tiểu nhân quá yếu nên không thể tương trợ được cho ngài sao? Vậy thì đoàn chủ hãy mang các thủ lĩnh đi theo đi. Thực lực Kiếm Lang và Hội chủ Thái Long Hội cũng không thua kém gì ở Trường An đâu. Bọn họ cũng có chút quen biết ở đó nữa.”

Chân Chiêu Hãn nhìn vào Thu Tử Hách, hắn thầm nghĩ.

“Có nên giải thích cho Thu Tử Hách nghe không nhỉ?”

Chân Chiêu Hãn cầm lấy một cái roi đặt một phía ở trên bàn rồi nói.

“Tử Hách.”

“Vâng.”

Chân Chiêu Hãn truyền nội công vào roi như thể bảo Thu Tử Hách hãy xem cái này đi, cây roi uốn éo như con rắn đột nhiên vụt lên không trung và rồi bùm. Trong thoáng chốc, cây roi cong vòng lúc nào đã trở nên cứng cáp đến mức có thể dùng nó đương đầu với kiếm đao.

Thu Tử Hách trố mắt ra nhìn, Chân Chiêu Hãn tiếp lời.

“Yêu Ma dùng loại tiên tương tự thứ này. Vì nội công mạnh nên tiên cũng rất dài.  Chỉ cần vẫy tầm mười phát là Hội chủ Thái Long Hội, Kiếm Lang hay ngươi đều sẽ chết hết.”

“Nhưng chẳng phải đoàn chủ đã nhấn mạnh phải quyết tâm khi đối đầu với kẻ mạnh sao. Tiểu nhân cũng…”

“Ừ. Nhưng mà… Lỡ như Yêu Ma mạnh hơn ta thì sao. Lòng quyết tâm đó phải là lòng quyết tâm mà ta phải có khi đối đầu với Yêu Ma mới đúng.”

“Ưm.”

Đúng là một chuyện kinh ngạc. Thu Tử Hách vẫn trố mắt ra nhìn.

“Mạnh hơn đoàn chủ sao? Sao đoàn chủ có thể chắc chắn như vậy… dù sao đoàn chủ cũng chưa từng gặp qua người đó… chẳng phải thực lực của Yêu Ma sẽ tương đương với đoàn chủ sao.”

Chân Chiêu Hãn nhớ lại các sư phụ của mình rồi cười nhạt.

“Kẻ mạnh thì là kẻ mạnh thôi… sống chết là một vấn đề khác.”

“Tiểu nhân thực sự không thể hiểu được.”

“Ý ta là về vũ lực. Vũ lực của Yêu Ma chắc chắn sẽ hơn ta. Hơn nữa, Yêu Ma còn tập luyện võ công sớm hơn ta mười năm, vậy nên chắc chắn sẽ có sự chênh lệch về nội công. Mưu trí của một thành viên trong Tứ Đại Ma Đầu có lẽ cũng không phải dạng vừa…”

Chân Chiêu Hãn yên lặng rồi nói tiếp.

“Nhưng ta không dễ chết thế đâu.”

Đúng vậy.

Chân Chiêu Hãn có năng lực phục hồi kỳ lạ.

Dù trên thế gian này có nhiều cao thủ đến đâu, dù có võ công độc đáo đến mấy thì hiện tại vẫn chưa có ai có cơ thể đặc biệt như Chân Chiêu Hãn cả. Nhờ vào Độc Ma và Y Tiên mà Chân Chiêu Hãn có được cơ thể độc nhất vô nhị trên thế gian này.

Vậy nên ngay từ đầu, Chân Chiêu Hãn không phải là người đi gây chiến mà chỉ có mỗi vũ lực trong tay. Chân Chiêu Hãn nói, nhưng có lẽ những lời này không phải dành cho Thu Tử Hách.

“Không cần phải lo. Vì ta hiểm ác hơn Yêu Ma nhiều.”

Thu Tử Hách nghe rõ từng câu từng chữ nên chỉ biết nhai đi nhai lại chữ ác.

“Ác?”

Sao Chân Chiêu Hãn có thể ác hơn Tứ Đại Ma Đầu được chứ, Chân Chiêu Hãn không giải thích gì thêm. Nhìn lại thì đúng là Chân Chiêu Hãn ác thật. Nhưng mà những gì Chân Chiêu Hãn nói còn chứa đựng ý nghĩa nhiều hơn thế. Vì Chân Chiêu Hãn có thể áp đảo Hội chủ Thái Long Hội không chỉ với võ công.

Chân Chiêu Hãn nói.

“Ta sẽ xuất phát khi nghe tin tức. Trong thời gian đó ta giao Huyền Nguyệt Đoàn lại cho ngươi. Những thủ lĩnh khác có làm gì xằng bậy thì ta sẽ quay về xử lý chúng sau.”

“Vâng, tiểu nhân hiểu rồi.”

Chân Chiêu Hãn vừa nhẹ nhàng xoa những cây roi vừa tưởng tượng ra Yêu Ma. Trong đầu hắn hiện lên cảnh Yêu Ma cầm tiên đối đầu với Chân Chiêu Hãn cầm đao Song Nguyệt trong bóng tối sâu thẳm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương