Thiết Huyết Cẩu Kiếm Sĩ Báo Thù
Chapter 64: Cuộc giao thương bất bình đẳng (1)

Chap 64: Cuộc giao thương bất bình đẳng (1)

Tink-tink-tink-tink-tink-!

Trên tháp chuông, lính gác hét lên.

“Ngoại nhân đến rồi!”

Một điều gì đó đang diễn ra trong làng.

Vikir lồm cồm ngồi dậy

“...có chiến tranh sao?”

Đứng bên cạnh anh, Aiyen quay sang nhìn Vikir với một vẻ mặt khó hiểu

“Ngươi nghiêm túc hả?”

“......?”

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Khi nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Vikir, Aiyen đưa tay quấn lại tóc 

Cô ấy cười.

“Chẳng có tên điên nào dám thách thức tộc Ballak trong khu rừng này đâu.”

Cũng đúng. Chẳng có ai dám thách thức tộc Ballak trừ khi là một con quỷ cấp cao.

Bên ngoài khu rừng chẳng có ai có thể đối chọi với tộc Ballak, nếu có thì chắc đó là hai gia tộc Baskerville và Morgans.

Thậm chí bộ lạc ăn thịt người Lokoro cũng không phải là đối thủ của họ.

Phải hỏi làm sao một bộ lạc chỉ có vỏn vẹn hơn 300 người lại dám tuyên chiến với đế chế, ít hơn nhiều những nước láng giềng của họ?

Sẽ không ngoa khi nói tộc Ballak không sợ bất kì ai trên lục địa này, trừ Bát Túc phu nhân, kẻ ngự trị như một cơn ác mộng nơi rừng sâu.

“...Vậy kẻ xâm nhập có thể là ai?”

Vikir hỏi, và Aiyen đứng dậy, vén tấm màn ở cửa trại.

“Sẽ nhanh hơn nếu ngươi tự đi xem đó.”

Khi cô ấy nói, Vikir cũng hướng ánh mắt ra phía ngoài làng.

“......!”

Một cảnh tượng khá bất ngờ.

Da trắng, tóc vàng, đen và cả tóc xanh.

Tất cả đều ăn mặc sạch sẽ và nói một thứ ngôn ngữ rất thân thuộc, rõ ràng họ là người Đế Chế.

Nhà Bourgeois.

Vikir cau mày, chỉ một chút.

Bảy ngôi nhà của Đế chế.

Baskervilles, đại diện bởi kiếm, Morg, đại diện bởi phép thuật, và năm nhà còn lại là Thất Trụ của Cố quốc, đã thề trung thành với Hoàng đế.

Gia tộc Bourgeois là một gia tộc tài phiệt đã tích lũy được rất nhiều vốn liếng nhờ buôn bán và thương mại, là một trong Thất đại Gia tộc, cùng với Thánh gia Quavadis và Độc dược tộc Leviathan. 

Sau đó.

“Cũng đã khá lâu rồi kể từ khi bọn chúng đến đây ha.”

Những lời nói thẳng thừng của Aiyen đã phá vỡ ảo tưởng của Vikir. 

Anh khẽ cau mày. 

​(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Các thương nhân từ nhà Bourgeois được biết đến với việc làm bất cứ điều gì để bán được hàng hóa với giá hời. 

Đáng lý ra họ sẽ không lặn lội đường sá xa xôi đến vùng sâu vùng xa này cùng với hàng hóa để trao đổi với người bản địa. 

Aiyen không có ấn tượng tốt với chúng lắm. 

“Chuyện này thực sự không công bằng. Họ đang bán những thứ đó không có ở đây, về mặt tâm lý, điều này khiến dân làng cảm thấy bản thân sẽ hối tiếc nếu không mua hàng của chúng…Ta không thích những loại thương nhân kiểu đó.” 

Và ở một mức độ nào đó, Vikir đồng ý với cô ấy. 

Trước khi hồi quy, Hugo có nói anh nghe về những gia đình tư sản. 

“Chúng những kẻ ngốc nghĩ rằng tiền là sức mạnh. Chúng chưa bao giờ biết sức mạnh thực sự là gì.”

Có một sự khinh bỉ và khó chịu không thể che giấu trong giọng nói của ông ta. 

Anh vốn không thích ý tưởng của những tên Bourgeois lúc nào cũng tự hào khoe khoang về vùng đất giàu có ở thủ đô của đế chế trong khi Baskervilles đang chiến đấu trong những trận chiến đẫm máu với những kẻ man rợ ngoài biên giới của đế chế. 

Hơn nữa, việc lẻn họ vào lãnh thổ của Baskerville và giao dịch với kẻ thù của họ, những kẻ man rợ, khiến anh trông rất không ổn. 

Các nhà khác khác cũng không ưa gì gia tộc Bourgeois, nhưng thật trớ trêu là họ không có lựa chọn nào khác ngoài làm ăn với họ. 

Ngoại giao, thương mại, tài chính, bất động sản, ngân hàng và tất cả các khía cạnh khác của nền kinh tế tiền tệ của đế chế đều chịu ảnh hưởng của Bourgeois. 

“Nhưng làm cách nào họ đến được đây?” 

Vikir trông hoang mang.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Nếu Bourgeois gửi thương nhân tới đây từ hoàng thành bằng đại lộ của Đế chế, về cơ bản họ sẽ phải đi qua lãnh thổ của Baskervilles hoặc Morgans. Đặc biệt là để đến được sâu trong những nơi ngoài biên giới này, họ sẽ cần phải mua một lượng lớn vật tư, và điều đó là không thể nếu không có sự giúp đỡ của người dân địa phương.

 Trong đầu Vikir lóe lên một suy nghĩ. 

“…… Buôn lậu.”

Họ đã xâm phạm lãnh thổ của Baskervilles và tìm đường đến biên giới. 

Và rất có thể họ đã nhập lậu qua Underdog, thành phố gần biên giới nhất.

“.....”

Họ đi đến trung tâm thị trấn và bắt đầu dỡ hàng trong khi Vikir đứng yên và quan sát những thương nhân của Bourgeois Avenue. 

“Bây giờ, như thường lệ, là phiên chợ năm ngày. Chúng tôi đã đến bộ lạc của mọi người trước, trước cả các bộ tộc khác!” 

Tên lái buôn, xuất thân từ gia tộc Bourgeois, là một người đàn ông trung niên với bộ ria mép dài. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Trùm buôn lậu. 

Ông ta có vẻ ngoài dịu dàng và tử tế, nhưng ánh mắt tham lam của ông ta đang lướt qua cơ thể của những thiếu nữ Balak trẻ tuổi trông thật khó chịu. 

Ngay sau đó, các thương nhân bắt đầu lấy nhiều mặt hàng khác nhau từ các gói hàng của họ và phân phát chúng cho dân làng xung quanh. 

Chúng là những hạt thủy tinh rẻ tiền, trâm cài, sáo, nước hoa và mỹ phẩm bằng chất liệu sáng bóng, và thật ngạc nhiên, các chiến binh Balak nhận chúng với một ánh mắt lấp lánh.

“Đây đây, tất cả đều miễn phí, miễn phí, hãy thử những thứ này nữa!” 

Các thương nhân đã tặng đủ các loại quà tặng cho dân làng.

 Phụ nữ trung niên và đàn ông lớn tuổi đặc biệt phấn khích. 

“Đây là một số hạt thủy tinh mà mọi người có thể đặt trên giường để giúp mình có những giấc mơ đẹp, hãy lấy một hạt.” 

“Ở đây còn có một số loại nước hoa, các cô gái mau lại đây xem!” 

“Còn có mỹ phẩm, mỹ phẩm nữa!” 

Những hạt thủy tinh không chỉ lấp lánh mà còn tỏa ra mùi hương dễ chịu. 

Nước hoa hay mỹ phẩm cũng vậy.

Người bản địa cũng chấp nhận chúng, cũng như tôi, vì những mùi hương này rất khó tìm thấy trong rừng rậm cằn cỗi này. 

Chẳng mấy chốc, những thương nhân đã thu hút mọi người bằng cách phát quà miễn phí, họ bắt đầu bán sản phẩm của họ một cách nghiêm túc. 

Sản phẩm của họ chủ yếu là ngũ cốc và rau, những thứ không thể trồng được trong rừng. 

Cái giá mà các thương nhân yêu cầu từ người Ballak, những người không sử dụng tiền tệ, rất đa dạng. 

Da, xương, răng động vật, các bộ phận quý hiếm như gạc, sừng và các lâm sản như nấm quý, gia vị, dược liệu. 

Đôi khi là cả đá quý hoặc vàng. 

Khi Vikir nhìn thấy, anh ấy tự nghĩ. 

“Đúng là lừa đảo.” 

Thật vậy, dân làng Balak đã đổi kim cương để lấy ngô của các thương gia.

Đối với người Balak, đó là một giao dịch có lời, biến những tảng đá vô giá trị thành bắp ngô ăn được, nhưng đối với Vikir, người biết chúng đáng giá bao nhiêu……, điều đó thật sự khó tin. 

Sau đó.

"Đợi đã!" 

Aiyen bước lên phía trước. 

Đôi mắt cô lướt qua giữa kim cương và ngô. 

Sau đó, cô ấy đứng giữa cô gái với những viên kim cương và thương gia tay cầm ngô. 

“Đây là một giao dịch không công bằng,” cô ấy nói, “thật lố bịch khi đổi một viên kim cương lấy một túi ngô.” 

Khi Vikir nghe cô ấy nói, anh ấy nghĩ, “Đúng rồi! 

Aiyen có chút tiếng nói, và cô ấy sẽ có thể ngăn chặn giao dịch không công bằng này. 

Nhưng. 

“……Ta nên nhận được ít nhất hai túi ngô.” 

Nói xong, Aiyen quay lại nhìn Vikir và giơ ngón tay ra hiệu chiến thắng.

Vikir khẽ thở dài. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Cô ấy có thể là một chiến binh cừ khôi, nhưng cô ấy lại không biết gì về thế giới bên ngoài rừng rậm. 

Những dân làng Ballak bàn tán rôm rả xung quanh, cố gắng trả giá hàng hóa của các thương gia, nhưng mà, ......Vikir nghĩ.

“Hừm,Hừm. củ cải này không ngọt lắm. Tôi không nghĩ mình có thể đổi một con sò ngọc trai, lấy ít nhất hai củ cải.” 

“Chết tiệt, ngươi mang theo cái bắp cải thế này thôi à? Nó bị héo úa và bị sâu ăn nhiều chỗ lắm! Bởi vì vậy nên ta không thể cho ngươi cả một cặp gạc. Ngươi sẽ chỉ được lấy một cái thôi!”

“Ngươi có biết ta đã vất vả thế nào để làm khô những tấm da rái cá này không, ngươi nên cho ta ít nhất hai củ khoai tây nữa!” 

Mọi người đều cố gắng mặc cả. 

Trong đế chế, giá trị của cua, gạc, da rái cá, vỏ ngọc trai, kim cương, răng sói và xương gấu giờ đang được đổi bằng khoai lang, khoai tây, ngô, củ cải, lúa mạch, bắp cải, v.v. 

“Ôi không, chúng ta không thể để thua các chiến binh của Balak được.”

“Chà, tôi sợ ông bạn không thể tăng giá hàng hóa của mình như thế này đâu, nhưng tôi không thể giúp gì được. Ta sẽ chịu thua của ngươi lần này, Nene. Ngươi là một thương nhân tốt đó ~”

“Chúng tôi cũng không biết nói gì hơn.”

Các lái buôn nhanh chóng lấy hàng của dân làng, mặc cho họ đang càu nhàu. Chẳng mấy chốc, các sản phẩm nông nghiệp - khoai tây, khoai lang, ngô, bắp cải, củ cải, cà rốt, lúa mạch và gạo - đã hết sạch, cùng với những hạt thủy tinh, trâm cài và nước hoa rẻ tiền. 

Thay vào đó là gạc hươu, nấm, rùa biển, ngà voi, xương và da các loại, mẫu đơn, linh chi, matsutake, đồ trang sức, vàng, con non và trứng của những con thú nhỏ và đồ quý hiếm. 

Các lái buôn giả vờ bình thản nhìn hàng hóa chất cao trên xe nhưng trong lòng thì nhảy cẫng lên vì sung sướng.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Tôi tự hỏi đây là gấp bao nhiêu, hàng chục nghìn lần?

Khi giao dịch cuối cùng đã kết thúc, thái độ của các thương nhân trở nên kiêu ngạo. 

Họ thấy số lượng hàng hóa quá lớn so với chiếc xe chở hàng của họ, và bây giờ họ bắt đầu nhận hàng hóa dựa trên số hàng hóa mỗi người đổi được. 

Sau đó. 

Một bé gái bước tới. 

Cô ấy không hơn mười hai tuổi. 

Cô xinh đẹp, với mái tóc sẫm màu và đôi mắt đen. 

Cô ấy mang theo vài con sâu bướm mập mạp,được xiên và nướng cẩn thận trên một cành cây. 

Chúng là một món ăn ngon và được đánh giá cao bởi người dân Ballak. 

Cô gái chìa ra xiên sâu bướm và nói với những thương nhân Bourgeoisie.            

 “Xin lỗi, con có thể lấy một hạt thủy tinh được không?” 

Nhưng thái độ của các thương gia là lạnh lùng. 

“Có thể, nhưng cái đó là gì?”

“Đây là sâu bướm của một con bọ mặt trời.” 

Vài đứa trẻ Balak nhìn xiên sâu bướm mà cô bé đang cầm và liếc nhìn cô đầy ghen tị. 

Sâu bướm là một loài côn trùng quý hiếm có mùi vị đặc trưng giống như hỗn hợp sữa và lòng đỏ trứng, và nó đáng giá rất nhiều tiền. 

Tuy nhiên, những thương nhân Bourgeoisie lại nhìn xiên sâu bướm của cô gái với vẻ khinh thường.

 “……Chà,ngươi không định cho ta ăn cái này đấy chứ?” 

“Haha, nhóc, cái đó dành cho mấy đứa da đen thôi. Người da trắng như ta không ăn những thứ đó.”

“Đó là lý do tại sao ngươi đen như bọ phân. Ha ha!” 

“Tại sao ngươi không cho ta thứ khác hay ho hơn thay vì thứ đó, chẳng hạn như cho ta xem váy của ngươi chẳng hạn.”

Họ chế nhạo, cười đùa và quấy rối tình dục cô bé bằng thứ ngôn ngữ đế quốc mà cô không thể hiểu được. 

Bùm! 

Một trong những thương nhân đẩy xiên sâu bướm ra khỏi tay cô gái. 

Cô làm rơi những con sâu bướm xuống đất. 

Cô không thể hiểu những gì các thương nhân đang nói, nhưng ít nhất cô có thể đoán được ý nghĩa của những lời chế nhạo, khinh miệt, chế giễu và những cái nhìn thèm muốn của họ. 

Ngay sau đó. 

…Ngoàm! 

Một cậu bé nhặt xiên sâu bướm rơi dưới đất và ngấu nghiến chúng chỉ bằng một lần cắn. 

Vikir. 

Anh ta đứng trước mặt các thương nhân, nuốt những con sâu bướm. 

Khuôn mặt và cơ thể anh phủ đầy bụi than đen, như thể anh vừa trải qua một đêm trong đống lửa. 

“…” 

Cô bé ngước nhìn Vikir, hoảng sợ. 

Vikir xoa đầu cô bé, rồi quay sang nhìn những thương gia. 

Anh ta nói bằng một thứ tiếng Đế quốc lưu loát khiến những thương nhân trước mặt anh ta sững sờ trong giây lát. 

“Thương vụ này là không công bằng.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương