Thiết Huyết Cẩu Kiếm Sĩ Báo Thù
-
Chapter 63: Nhân vật chính của cuộc săn (3)
Chap 63: Nhân vật chính của cuộc săn (3)
Vikir ngồi trong doanh trại, bắt đầu nhóm lửa
“.......có ai ở trong không?”
Bên ngoài truyền đến một âm thanh yếu ớt.
Khi Vikir bước ra khỏi lán trại của mình, anh bắt gặp một cô gái với mái tóc, đôi mắt đen nhìn lên anh với vẻ mặt nhút nhát.
Đó là cô gái đã thức dậy từ lúc bình minh để xếp hàng trước lều của tù trưởng hôm trước.
“Tôi tới để nói anh biết là thủ lĩnh đang cho gọi anh đó”
Chắc cô ấy gọi mình để sai vặt.
Vikir lập tức đi về phía lều của tù trưởng.
Sau đó.
“Ah, này, này!”
Cô gái ấy gọi.
Khi Vikir quay đầu lại, mặt cô đỏ bừng và bắt đầu nói lắp bắp.
“Ừmm, cảm ơn vì món thịt nướng, chúng rất ngon!”
Chắc hẳn cô ấy đang nói tới thịt nướng hôm lễ hội săn bắn.
Vikir gật đầu và xoay người rời đi.
Thủ lĩnh đang gọi mình, mình phải đi nhanh thôi.
Ngay cả những chiến binh Ballak, những chiến binh có thể tự do đi lại trong rừng, cũng không được phép hành động một cách liều lĩnh, đặc biệt là trước mặt thủ lĩnh của họ, tù trưởng Aquila.
Vikir bước qua tấm màn và nhìn thấy một con đại bàng ở phía cuối của lán trại.
Bên dưới nó, là một chiếc ghế lớn, nơi thủ lĩnh Aquila đang an tọa.
Cô có vẻ ngoài nghiêm khắc, những vết sẹo rải rác trên khuôn mặt.
Cô ấy không quá cao, nhưng chiếc áo choàng lông đại bàng cùng cảm giác áp bức mà cô ấy tỏa ra khiến anh có cảm tưởng như đang phải đối mặt với một người khổng lồ vậy.
Đặc biệt, vết thương lớn ở một bên mắt của cô không thể không khiến người đối diện phải rợn người.
Có biệt danh Cáo đêm, cô ấy là thủ lĩnh của người Ballak và cũng là chiến binh mạnh nhất của tộc.
Cô đã giành được nhiều chiến thắng trước Hugo Les Baskervilles, tộc trưởng kiêm kiếm sĩ nhà Baskerville,và Morg Adolf, tộc phó và là pháp sư sáu vòng phép nhà Adolf.
Chính nhờ cô ấy, mà tộc Ballak - vốn chỉ có khoảng ba trăm người, được đế chế kinh sợ và được tôn vinh là bộ tộc chiến binh mạnh mẽ nhất rừng sâu.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
“Thủ lĩnh”
Vikir khuỵu một gối và cúi đầu như cách anh đã được dạy.
Aquila, Cáo đêm, cung thủ vĩ đại nhất kể từ sau Adonai,cung thủ huyền thoại đã dẫn dắt tộc Ballak đến đỉnh cao vài thế kỷ trước.
Cô mở con mắt duy nhất của mình nhìn Vikir một cách chăm chú.
Không giống như các bài phát biểu của Đế chế, bài phát biểu của người Ballak rất ngắn gọn và súc tích.
“Ta thấy ngươi đã bắt được Ngưu Hùng nhỉ, nhờ ngươi mà ta đã ăn được một bữa ngon đấy.”
Aquila nói với nụ cười dịu dàng đi ngược lại với hình tượng của cô.
Giọng của cô có chất vương giả như của Hugo, nhưng thiếu đi sự sắc sảo, thay vào đó là sự ấm áp và dịu dàng.
“Không, thưa thủ lĩnh, tôi chỉ làm những gì phải làm”
“Không cần phải khiêm tốn, ngươi đã làm rất tốt.”
Aquila đáp lại sự khiêm tốn của Vikir bằng một nụ cười còn nồng hậu hơn trước.
Vikir thật sự ngạc nhiên khi Cáo đêm đáng sợ có thể cười một nụ cười nồng hậu như vậy.
Cuối cùng, Aquila lên tiếng.
“Để ghi nhận những việc ngươi đã làm, ta sẽ ban thưởng cho ngươi. Ngươi sẽ không còn là một nô lệ nữa mà sẽ được công nhận thành một thành viên của bộ lạc.”
Từ giây phút đó trở đi, Vikir không còn là một nô lệ nữa, mà đã trở thành một thành viên của bộ lạc Ballak.
Đột nhiên.
“.....Khụ.”
Một tiếng ho khan đầy ghê tởm vang lên.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Vikir liếc sang bên cạnh và thấy một người đàn ông tóc hoa râm đang trừng mắt nhìn anh với đôi môi mím chặt.
“Chắc hẳn là ông ta là ông lão pháp sư đã bôi tro lên mặt của các thợ săn trẻ”
Ahmen, thầy cúng của bộ lạc Ballak.
Ông ta là người quyền lực nhất làng, chỉ sau mỗi tộc trưởng Aquila.
Ông ta không được lòng những người trẻ, những người không thích truyền thống cũ kĩ và những tín ngưỡng lạc hậu, tuy vậy thì những già làng, những thợ săn lớn tuổi, dày dặn kinh nghiệm đều tin ông ta.
Câu nói “Không có người vô thần nào trong chiến hào” là vô cùng chính xác.
Những người đã trải qua giông bão cuộc đời, sóng gió chiến tranh luôn muốn tìm cho mình một chỗ dựa tinh thần, và Ahhmen hiểu rõ điều đó.
Mà khoan, tôi đã nói bạn biết điều này chưa…….rằng Ahun là con trai của lão ấy?
Ahun, một thợ săn trẻ luôn mang trong mình trái tim nhiệt huyết, đang tỏ vẻ khó chịu đằng kia, và tôi thậm chí còn thấy được cảm xúc của Ahmen trên khuôn mặt anh ta.
Rõ ràng ông ta không tán thành với việc tộc trưởng Aquila công nhận Vikir.
Và không thể nào Aquila không biết rằng Vikir đã để ý.
“Này, thầy pháp”
Aquila quay sang nhìn Ahman.
“...Vâng, tù trưởng”
“Ngươi không tán thành với việc ta công nhận cậu bé trở thành một thành việc của bộ lạc phải không?”
Aquila thẳng thừng hỏi.
Ahmen có thể có quyền hành trong bộ lạc, nhưng lời của thủ lĩnh là tuyệt đối.
Ông ta nhận ra sự răn đe trong câu nói của Aquila và cúi đầu thật sâu.
“Tất nhiên là không thưa tộc trưởng, tôi chỉ lo lắng khi có dòng máu của đế chế được truyền trong bộ lạc.”
“Chuyện đó không cần thầy pháp phải lo lắng, tất cả những gì ông cần quan tâm là đảm bảo trời mưa khi hạn hán, lời cầu nguyện cho các chiến binh khi đi săn, những ngọn lửa rực cháy khi có chiến tranh, lời tưởng niệm khi có chiến binh hi sinh và phòng ngừa tốt khi có dịch bệnh.”
Nghe những lời nói đanh thép của Aquila, lão chỉ biết cúi sát đầu.
Đằng sau ông ta, Aiyen đang tặc lưỡi.
Sao cũng được.
Aquila đã công nhận công lao của Vikir và chấp nhận anh là một phần của bộ lạc.
Aquila liếc xuống cơ thể nhỏ bé của Vikir.
“Ngươi có vẻ đã hồi phục không ít, thật không thể tin được là ngươi có thể hồi phục nhanh như vậy.”
“Cảm ơn sự quan tâm của ngài”
“Bây giờ mọi thứ xong rồi, bây giờ nếu còn còn chuyện gì thắc mắc, thì hãy hỏi con gái ta”
Aquila liếc mắt nhìn Aiyen đang đứng dựa vào tường.
“......”
Aiyen lảng tránh ánh nhìn của mẹ và cố gắng thì thầm điều gì đó.
Cuối cùng, Aquila nói.
“Ta không sinh ra hay nuôi lớn ngươi, nhưng bây giờ ngươi đã là một thành viên của bộ lạc, ta sẽ chấp nhận yêu cầu của ngươi.”
Aquila nhẹ nhàng nói tiếp
“Trong làng có khá nhiều phụ nữ, nếu muốn, ta sẽ chúc phúc cho hai người, còn không thích thì ngươi cũng có thể chọn nô lệ, có khá nhiều cô gái từ các bộ lạc khác ta bắt về làm tù binh.”
Có tiếng thì thầm bàn tán từ phía ngoài trại.
Đó là tiếng các cô gái trẻ trong làng đã đứng xếp hàng ở đó từ sáng sớm.
Nhưng Vikir chỉ lắc đầu.
“Tôi cảm ơn lời đề nghị của ngài, nhưng tôi chưa muốn tìm bạn đời.”
Những người vợ và nữ nô lệ được yêu cầu tăng sinh, nhằm giữ chân nhân tài như Vikir.
Khi nghe Vikir từ chối lời đề nghị, Aquila có vẻ suy tư trong giây lát.
“Hmm. Ngươi không muốn phụ nữ sao?Thật kì lạ. Đa số đàn ông từ bên ngoài đều thích phụ nữ.”
Thật ra, người Ballak rất đẹp và ưa nhìn.
Cơ thể của họ tiến hóa để phù hợp với việc huấn luyện và săn bắn, tóc và mắt của họ mạnh mẽ và rực rỡ khác thường, không như các bộ tộc khác.
Những chiến binh Ballak cũng có sức hấp dẫn khác thường so với các tộc người man rợ khác.
Nhờ việc thỉnh thoảng lại được lai với dòng máu từ bên ngoài, họ không bị các bệnh cận huyết.
Có lẽ vì thế mà người của đế chế thường bắt các cô gái Ballak.
Tất nhiên, họ thường bị mũi tên biến thành đồ ăn cho sói…..
Trong lúc đó, Aquila hơi nhăn mũi. Cô ấy dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Vậy ngươi muốn gì, một nửa số da Ngưu Hùng mà ngươi bắt được thì sao?”
Da của Ngưu Hùng rất có giá trị.
Anh như nhảy cẫng khi nghe mình được chia một nửa số da Ngưu Hùng.
Nhưng cắt đôi da thú sẽ làm giá trị của nó giảm đi còn 1/10 so với giá trị ban đầu, và vì biết được giá trị của nó, anh không hề muốn điều đó.
Ngay sau đó.
Vikir cảm thấy một ánh mắt sắc lẹm hướng về phía anh.
Aiyen đang lườm anh một cách chăm chú.
“Ngươi vẫn không quên những gì ta đã nói với ngươi chứ?”
Cái nhìn đó, cái nhìn của cô ấy nói lên tất cả.
Aquila liếc xéo con gái, như thể bà không quen nhìn cô như vậy.
Aiyen vẫn tức giận gửi tín hiệu cho Vikir mà không biết rằng Aquila đang nhìn cô.
Cuối cùng, Vikir cũng lên tiếng, như Aiyen đã thúc giục anh trước đó.
“Phần thưởng vật chất rất hấp dẫn. Tuy vậy, tôi không biết ngài có sẵn sàng cho phép tôi dùng Suối nguồn dũng cảm không?”
Trước khi trả lời câu hỏi Aquila, Aiyen đã nhấn mạnh rằng Vikir phải yêu cầu nó là phần thưởng của mình.
Lần đầu tiên, Aquila cau mày.
“……hừm.”
Nếu ngay cả Aquila, người khá thân thiện với Vikir, cũng phản ứng như vậy, thì những người khác thì sao?
Hầu hết các trưởng lão đều nuốt nước bọt trong sự ghê tởm.
Pháp sư Ahmen, ngồi ở hàng ghế đầu, khuôn mặt cáu kỉnh.
“Khốn kiếp! Ngươi nghĩ bản thân là ai mà nói như vậy trước mặt ta?
Như thể không thể chịu đựng được nữa, Ahmen sải bước tới và quỳ xuống trước Aquila. “Thủ lĩnh! Trong nhiều thế hệ, chỉ những chiến binh kiêu hãnh của Ballak mới được phép tắm Suối Nguồn Dũng Cảm!”
Những tiếng xì xầm xung quanh họ ngày càng lớn hơn.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Ahun, đứng ở cửa doanh trại, nói một cách mỉa mai.
“Suối nguồn dũng cảm chỉ dành cho những người đã chứng minh được sức mạnh của mình thôi. Sao mày dám."
Aiyen đứng cạnh bên lên tiếng.
“Vikir đã chứng minh được sức mạnh của mình rồi mà .
Hắn ta đã bắt được một con Ngưu Hùng và mang đến lễ hội săn bắn còn gì!”
“Hừm. Tôi nhớ là tôi có ném cục đá vào anh lưng anh khi anh đang đi săn.”
“Nên anh có cái lưng như vậy vì bị đá đập trúng phải không?”
Cơ thể của Ahun run lên khi Aiyen chọc vào những miếng băng và thuốc bó quanh eo anh.
Trước câu hỏi của Aquila, Vikir suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.
“….Suối nguồn dũng cảm. Ngươi có biết nó là gì không?"
Đó là một con suối nhỏ chảy sâu bên dưới mạch nước của địa điểm linh thiêng nhất của Ballak, là Lăng mộ của những nhà vô địch, nơi chôn cất những chiến binh dũng cảm nhất và mạnh mẽ nhất của Ballak.
Nó được cho là đã được các tổ tiên vĩ đại ban phước và có thể chữa lành mọi nội thương và ngoại thương chỉ bằng cách ngâm mình trong dòng nước.
Tuy nhiên, lượng nước rất ít, mất rất nhiều thời gian để thu thập và tác dụng sẽ giảm đi một nửa nếu có quá nhiều người tắm cùng một lúc, vì vậy tộc Ballak chỉ cho phép những chiến binh đã được công nhận đặc biệt từ thế hệ này sang thế hệ khác được sử dụng.
“Tộc trưởng, yêu cầu như vậy quá cao, ngài làm sao có thể cho phép một người ngoài vừa mới trở thành tộc nhân tiến vào thánh địa……!”
“Tuy nhiên, hắn ấy khá có triển vọng, đã bắt được một con Ngưu hùng, vì vậy động viên hắn ta một lần cũng không phải là ý kiến tồi.”
"Vô lý! Từ khi nào Suối nguồn dũng cảm trở thành nơi mà bất cứ ai cũng có thể ngâm mình trong đó!”
“Heh, nhưng hắn ta trông không giống người lớn lắm, vì vậy chúng ta nên đối xử tốt với hắn như một người trong bộ lạc.”
Các bô lão xung quanh tộc trưởng cũng đang tranh cãi.
Một số người ủng hộ vì anh đã bắt được Ngưu Hùng vào thời điểm cần thiết cho cả bộ tộc, trong khi những người khác thì không.
Aquila muốn bí mật chấp nhận yêu cầu của Vikir, nhưng cô ấy hơi yếu thế khi lấy việc săn Ngưu Hùng làm lý do cho hành động của bản thân.
Một số người, bao gồm cả Ahmen, ngay từ đầu đã không mấy hào hứng với việc coi Vikir là một thành viên trong bộ lạc, bây giờ thậm chí còn phản đối quyết liệt hơn với việc dùng Suối nguồn dũng cảm.
Aquila muốn chấp thuận lời thỉnh cầu của con gái mình, nhưng hơi khó xử với thầy cúng và phe cánh không thân thiện của ông ta đang phản đối rất quyết liệt.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Đột nhiên.
Đinh, đinh, đinh, đinh.
Một hồi chuông lớn bỗng vang lên từ đỉnh tháp canh sừng sững nơi ranh giới bao quanh làng
Cùng lúc đó, một người canh gác hét lên.
“Ngoại nhân đến rồi!”
Một điều gì đó đamg xảy ra trong làng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook