Chap 44

Quá trình hồi phục của cậu diễn ra với tốc độ khá là đáng nể. Đó là nhờ chỉ số thành phần khá cao và đống thuốc men của Hephaestus.

Sau khi đã ngủ cả một ngày, khi đã tỉnh lại, cậu cảm thấy bản thân đã hồi phục hoàn toàn.

“Mình nghĩ chắc mình có thể cử động được rồi.”

Rắc, rắc___

Cậu không thể nhớ lần cuối cùng bản thân nằm dài mấy ngày liền như thế này. Dù chỉ mới một ngày trôi qua, nhưng cậu đã cảm thấy cơ thể trở nên cứng cáp hơn nhiều.

“Mình đánh nhau với một Ranker sớm hơn mình nghĩ. Với cả mình cũng nghĩ là sẽ đối mặt với Olympus ít nhất là khi lên đến Tầng thứ mười cơ, nhưng giờ mọi thứ lại đến sớm hơn dự định nữa.”

Bây giờ thì mọi thứ đã trở nên rõ ràng. YuWon ngồi dậy và duỗi người.

“Mà, dù mọi thứ có diễn ra sớm hơn dự tính đi nữa thì mình cũng nhận được một thứ rất lớn rồi, nên chắc sẽ ổn thôi.”

Hephaestus cuối cùng cũng chịu công khai thân phận.

Nhờ vào sự can thiệp của Quản trị viên, Olympus sẽ không thể lập kế hoạch oanh tạc ở Tầng thứ nhất với một Ranker như thế này thêm lần nào nữa. Họ sẽ cần tận vài năm nữa để lại có thể nhúng tay vào, và vài năm ấy là đủ để YuWon tạo ra một sự thay đổi trong dòng lịch sử.

“Với sự giúp đỡ của ông chú, việc tạo lắp trang bị giờ sẽ trở nên dễ dàng hơn. Và có lẽ mình sẽ nối lại được các mối quan hệ sớm hơn mình nghĩ…”

Soạt____

YuWon khoác lên người chiếc [Nhiệt Bào Chiêm Tinh] mà cậu cất tạm trong túi đồ.

“Điều quan trọng hơn hết, thứ này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến Đại Chiến thứ hai.”

Cậu nhìn chằm chằm viên pha lê màu đen trong tay.

“Nó là sự hỗ trợ cực kì lớn vào lúc này.”

Cậu không cần phải suy tính thiệt hơn. Một mặt thì cậu đã hoàn thành tinh chế viên pha lê, đã gầy dựng lòng tin với Hephaestus, đã can thiệp vào Đại Chiến và đặt Olympus dưới sự quan sát đặc biệt của Quản trị viên.

Mặt khác, cậu có thể trở thành kẻ thù của Olympus. Nhưng đó là điều tất yếu thôi, nên thực sự thì cậu chẳng mất mát gì nhiều.

“Chỉ còn một ngày.”

Hephaestus không bao giờ thất hứa. Một ngày trước, ông ta hứa với cậu rằng chỉ mất hai ngày để làm cho cậu thanh kiếm tuyệt vời nhất bằng Bí ngân.

YuWon kỳ vọng khá nhiều vào điều đó. Cậu không chỉ có được viên [Chân Dạ thánh pha lê], mà còn, sớm thôi, sẽ có được trang bị thuộc hàng cao cấp nhất.

“Sau khi thanh kiếm ấy hoàn thành…”

Đôi mắt cậu ngập tràn nhiệt huyết khi cậu ra khỏi phòng bệnh.

“…Mình sẽ bắt đầu cuộc nổi dậy.”

***

Xẹt___!

Xì____

Luồng mana từ viên [Chân Dạ thánh pha lê] nhanh chóng biến mất khỏi cơ thể con quái vật. Đó là do yếu tố đặc thù của mana thuộc tính Âm.

Chỉ số hoàn thiện của [Diệt Thiên Tinh] sáng lên một chút.

Khi đang chầm chậm bước đi giữa hàng loạt xác chết của những con quái vật khổng lồ xung quanh, YuWon nhìn xuống viên pha lê trong tay.

“Khó dùng thật đấy.”

Cậu nghĩ đến sức mạnh của [Chiếc mũ tàng hình] mà Hades đã dùng. Nếu ví [Chiếc mũ tàng hình] là mặt trời thì viên [Chân Dạ thánh pha lê] chẳng hơn một con đom đóm là bao. Dù không phải là chiếc mũ hoàn thiện và chỉ là một viên pha lê đã qua tinh chế, sự khác biệt về sức mạnh vẫn là quá lớn.

“Có nghĩa là do sự khác nhau về người sử dụng à.”

YuWon đã đánh hòa với một Ranker trong trận chiến lần trước, nhưng đó là do họ đánh nhau ở Tầng thứ nhất. Cũng một phần là do Chryses đã bị thương nặng từ sau trận đánh với Hephaestus, còn thêm cả hình phạt nữa.

“Vậy nên là mình vẫn chưa sử dụng thành thạo thứ này cho lắm đâu.”

Cậu kiểm tra bảng trạng thái của [Chân Dạ thánh pha lê]

[Chân Dạ thánh pha lê]

  • Một mảnh vỡ chứa đựng sức mạnh của bóng tối từ thuở sơ khai. Chứa đựng nguồn mana bóng tối vô tận.
  • Loại vật phẩm: Vật phẩm chế tạo.
  • Có khả năng Tàng hình.
  • Có khả năng thay đổi thuộc tính mana thành Bóng tối.
  • Địa ngục Triệu hồi (giới hạn)
  • Tăng 50% khả năng kháng mana thuộc tính Âm
  • Tăng 30% khả năng cường hóa mana thuộc tính Âm 
  • Giảm 30% tiêu hao mana thuộc tính Âm.

Có ba sự thay đổi đáng chú ý. 

Thứ nhất: Dòng trạng thái “Chưa tinh chế” đã biến mất
Thứ hai: Khả năng kháng cự, khả năng cường hóa và mức tiêu hao thay đổi.
 

Và cái thứ ba: Địa ngục Triệu hồi.

Đây là hiệu ứng đáng chú ý nhất của nó.

“Địa ngục” là cụm từ tiêu biểu để chỉ về Hades, và cũng là nguồn gốc sức mạnh của ông ta.

Tuy nhiên, vì dòng trạng thái ‘giới hạn’ nên YuWon vẫn chưa thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của viên [Chân Dạ thánh pha lê]. Nhưng ít ra thì nó cũng cho thấy trước sức mạnh thật sự của viên pha lê này.

“Nó không hẳn giống với vật phẩm chứa sức mạnh lắm, mà giống với thứ để triệu hồi sức mạnh thì đúng hơn.”

Địa ngục. Cậu không biết nơi đó là như thế nào. Có thể là nơi người ta đến sau khi chết hoặc là tên của thế giới bên ngoài Tháp. Nhưng có thể chắc chắn một điều rằng viên [Chân Dạ thánh pha lê] là một vật phẩm có thể trích xuất năng lượng của thế giới đó.

“Mình cũng bắt đầu hiểu sơ sơ về nó rồi.”

Cả ngày hôm đó, cậu học cách sử dụng viên pha lê.

Sau trận đánh với Chryses, cậu cũng phần nào nhận thấy giới hạn của bản thân.

Đường vẫn còn dài để cậu bắt đầu một cuộc nổi dậy, nhưng cậu đã có đủ những gì cần thiết để bù đắp cho điều đó.

Đúng lúc đó…

[Hephaestus: Đến đây xem đi.]

…YuWon nhận được tin nhắn từ Hephaestus, đã đổi tên trên bộ dụng cụ người chơi.

***

Ngoại ô thành phố.

Vụt, vụt____

Xưởng làm việc có trần khá thấp, những ống khói nhỏ tỏa nhiệt khắp nơi.

Trông cũng khá tươm tất.

“Chắc tốn hơi nhiều nhỉ.”

Có vẻ như Hephaestus có khá nhiều tiền tiết kiệm, nhưng điều đó cũng không gây ngạc nhiên lắm. Vật phẩm ông ta làm ra đáng giá ít nhất là mười ngàn điểm, và ông ta còn có được những khoảng thu từ trang bị bán cho Olympus nữa. Ông ta chắc chắn thuộc top 1% những Ranker giàu nhất Tháp.

“Hôm nay yên ắng nhỉ.”

“A, đến rồi à?”

Hephaestus đón YuWon bằng thái độ như thường lệ. Vẫn với bản tính thiếu kiên nhẫn, ông ta ngay lập tức đem các trang bị ra.

“Xem thử đi nào.”

Ông ta đưa cậu một cái hộp nhỏ và một thanh kiếm bọc trong tấm vải màu đen.

Cậu cầm mỗi tay một thứ, và thắc mắc sau khi lắc lắc chiếc hộp gỗ, “Thanh kiếm thì đây, thế còn cái này là gì?”

“Mở ra xem đi.”

“…?”

Cậu đặt thanh kiếm xuống để mở cái hộp ra, nhưng chẳng có gì bên trong cả.

“Hộp trêu ngươi à?”

“Đần thế. Nhìn kỹ hơn đi.”

“Nhưng chẳng có gì bên trong hết mà…”

Khi cậu cho tay vào chiếc hộp, cậu bỗng cảm thấy có thứ gì đó mươt mà trên đầu ngón tay mình. Mắt cậu sáng lên. Sau khi đã cảm nhận kỹ lưỡng, cậu đã có thể hình dung hình dạng của nó.

“Một cái găng tay.”

[Găng tay vô hình]

  • Một đôi găng tay mỏng làm từ một loại vật liệu đặc biệt. Có khả năng dẫn mana rất tốt.
  • Có thể tùy chọn tàng hình trong phần cài đặt.

Tên món trang bị và dòng miêu tả khá đơn giản và thẳng thắn. Làm từ một loại vật liệu đặc biệt và có khả năng dẫn mana rất tốt.

Hai dòng miêu tả giúp cậu có thể biết được chúng làm từ loại vật liệu gì.

“Ông làm ra thứ này với Bí ngân à?”

“Nhanh mồm đấy.”

Hephaestus bật ra tiếng cười vui vẻ.

Bí ngân là loại vật liệu có điểm mạnh là khả năng dẫn mana. Người ta thường nói nếu vận mana vào trong một thanh kiếm làm từ Bí ngân nguyên chất, ta sẽ có cảm giác như cơ thể mình được khai phóng vậy.

YuWon mang đôi [Găng tay vô hình] lên tay. Vì nó vô hình đúng nghĩa đen, cách duy nhất để cậu có thể mang nó lên tay là dùng cảm giác của mình.

Sau một hồi vật lộn để mang nó lên tay…

“Chẳng cảm thấy gì hết.”

…Cậu chẳng cảm thấy bất cứ thứ gì. Cứ như cậu chẳng hề mang nó lên vậy.

Cậu thắc mắc về lý do mà Hephaestus lại làm cho cậu một thứ như thế này. Vừa mất công khiến nó trở nên vô hình mà còn phải động đến đống Bí ngân đắt tiền kia nữa.

Cậu không phải suy nghĩ lâu.

“Có một cái lỗ trên này.”

Trên lưng của cái găng tay có một cái lỗ nhỏ. Cậu đặt viên [Chân Dạ thánh pha lê] vào trong đó.

Xì____

Viên pha lê gắn mình vào cái găng tay. Sau đó thì biến mất cùng với nó.

[Găng tay vô hình] cũng không phải là món trang bị gì quá đặc biệt. Nó được tạo ra để giúp cậu giữ viên pha lê mà không cần phải nắm nó trong tay nữa.

“Hóa ra đây là lý do ông làm nó bằng Bí ngân nhỉ.”

YuWon nắm tay mình lại, tập trung mana vào lòng bàn tay.

Mặc dù giữa cậu và viên pha lê giờ đã có một bức màn ngăn cách, cậu vẫn có thể điều khiển dòng mana bóng tối mà không gặp bất kỳ trở ngại gì theo ý mình. Đó là nhờ khả năng dẫn mana rất tốt của Bí ngân.

“Ta mừng vì không phải giải thích về cách sử dụng nó. Ta chẳng còn thời gian hay nguyên liệu nên cũng làm ra nó một cách khá tiện tay, nên cứ dùng nó theo ý cậu thích.”

“Tôi sẽ sử dụng nó thật tốt.”

“Xem thanh kiếm đã rồi hẵng nói câu đó.”

YuWon gật đầu và mở tấm vải đen ra.

Một cái vỏ kiếm nhẵn thín màu xám. Chiều dài và hình dáng y hệt như [Thanh kiếm sắc bén] mà cậu nhờ ông ta làm.

“Y hệt như hai giọt nước.”

Chỉ bằng việc mở tấm vải ra và chạm vào nó, cậu có thể nói rằng thanh kiếm là một tuyệt phẩm.

Xoeng___

YuWon chầm chậm rút thanh kiếm khỏi bao. Thanh kiếm sắc bén phát ra ánh sáng.

Bí ngân vốn trong suốt, nhưng một lượng nhỏ sản phẩm phụ từ viên Pha lê hắc thánh khiến lưỡi kiếm bị nhuộm thành màu đen.

Một thanh kiếm tuyệt vời. Chỉ bằng việc cầm nó thôi cũng khiến cậu cảm thấy nó sắc bén đến mức nào.

“Đặt tên cho nó đi.”

[Thợ chế tác Hephaestus yêu cầu đặt tên cho thanh kiếm.]

[Xin hãy chọn một cái tên.]

Cậu quan sát thanh kiếm thật kỹ lưỡng, không muốn đặt tên cho nó chỉ vì vẻ bề ngoài, mà là sau khi đã đọc thấy toàn bộ dòng miêu tả của nó.

[? (không có tên)]

  • Vũ khí chế tạo bởi thợ chế tác Hephaestus. Chế tạo từ bí ngân và sản phẩm phụ của một viên pha lê đặc biệt.
  • Có khả năng tích lũy mana bóng tối.
  • Tăng tối đa 200% khả năng hồi năng lượng trong bóng tối.
  • Tăng tối đa 100% khả năng cường hóa mana trong bóng tối.
  • Tăng tối đa 100% khả năng hồi mana trong bóng tối.

Sau khi kiểm tra tất cả khả năng của thanh kiếm, mắt cậu mở to.

“Cái khả năng hồi phục gì đây…?”

Có dòng chữ ‘tối đa’ gắn bên cạnh tất cả các chỉ số chứ không chỉ là một mức hồi phục cố định nào, nhưng khả năng cường hóa mana và khả năng hồi năng lượng thật là điên rồ.

Nếu tính cả khả năng hồi năng lượng và khả năng hồi mana, cậu có thể duy trì chiến đấu đến mức gần như vô hạn trong bóng đêm.

“Thanh kiếm có thể tăng cường khả năng chiến đấu của mình về mọi mặt trong bóng tối, và còn có cả khả năng tích lũy mana…”

Đây không chỉ là một thanh kiếm bền bỉ và sắc bén thông thường, nó là thanh kiếm với khả năng vượt xa những gì cậu mong đợi.

Xoeng___

Cậu nhìn khuôn mặt mình phản chiếu trong lưỡi kiếm, khẽ mỉm cười.

Nhìn thấy phản ứng của YuWon, Hephaestus cảm thấy rất tự hào.

“Chọn được tên chưa?”

Cậu gật đầu.

Một thanh kiếm màu thạch anh tím, chuyên dụng trong ban đêm và bóng tối.

“Tôi sẽ đặt tên nó là [Bạc mộ chi nhận].”

[Bạn đã có được Bạc mộ chi nhận]

[Bạn được liên kết với Bạc mộ chi nhận nhờ ý chí của Hephaestus]

Một trang bị liên kết. Có vẻ như Hephaestus không muốn thanh kiếm này rơi vào tay ai khác ngoài cậu.

YuWon cũng không bận tâm về chuyện ấy. Nếu không có bất kì hoàn cảnh cực kỳ đặc biệt nào thì cậu sẽ không bao giờ bán đi thanh kiếm này để lấy điểm cả.

“’Bạc mộ chi nhận’ hả? Chắc chưa?” Hephaestus hỏi.

YuWon trả lời trong khi vuốt nhẹ lưỡi kiếm. “Sao lại không chứ? Nó giống như thanh kiếm sắc bén của bóng đêm dày đặc mà.”

“Cái gì chứ…?”

Hephaestus không thể tin vào tai mình. YuWon thật khiến ông bực mình… Ông nghĩ tới việc mắng cậu một trận, nhưng rồi lại thôi.

YuWon vung vẩy thanh kiếm bên hông với nụ cười thỏa mãn trên mặt, không hề biết mình vừa làm sai điều gì.

“…Thằng nhóc với thanh kiếm trông hợp nhau thật.” Hephaestus nghĩ thầm trong khi lắc đầu và thở một hơi dài. Ông chẳng làm gì được. YuWon trông rất vui vẻ với cái tên cậu vừa nghĩ ra.

“Cách đặt tên tệ quá đi.” Hephaestus bất bình. Ông vốn nghĩ một món trang bị hoàn thiện nhất là khi nó được đặt tên đàng hoàng nên nó cũng khiến ông cảm thấy khá là không hài lòng lắm.

Nuốt xuống cảm giác không hài lòng đó, ông hỏi YuWon, “Bây giờ cậu tính làm gì?”

“Tôi cần phải leo tháp.”

Không có một chút băn khoăn trong giọng nói của cậu.

Hephaestus gật đầu, sớm đã biết câu trả lời đó. “Ta cũng nghĩ thế.”

Khuôn mặt ông chuyển từ trạng thái chuẩn bị mắng cậu sang khuôn mặt đầy lo lắng.

“Cậu tính làm gì với Olympus?” Ông hỏi, chuyển ánh nhìn sang chỗ khác.

Ông cảm thấy tội lỗi. Vì ông mà cậu dây vào Olympus, đó là một ải quá khó với cậu, một người vừa bắt đầu leo Tháp. Vì vậy nên ông cảm thấy cực kì đắn đo.

Tuy nhiên…

“Ông hỏi tôi ‘Cậu tính làm gì’ là như nào vậy?

…YuWon có vẻ chẳng quan tâm lắm. Có phải do cậu không biết rõ Olympus hay không? Không, không phải vậy. Chắc chắn không có người nào trong Tháp hiểu Olympus nhiều như cậu.

Câu trả lời vốn được cậu chuẩn bị sẵn từ lâu.

“Tôi sẽ hạ gục bọn họ…”

Cậu chỉ tay lên trần xưởng. Không phải, cậu đang chỉ tay lên tầng cao nhất của ngọn Tháp to lớn này.

“…Từ tận trên đó, cho đến dưới này.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương