Thám Hiểm Gia Cuối Cùng
Chapter 21. Cổng 100 Người (3)

Chương 21. Cổng 100 Người (3)

 

7.

 

Hiệp hội Thám hiểm gia tồn tại để hỗ trợ các thám hiểm gia có những cuộc thám hiểm an toàn và hoành tráng hơn.

Nói cách khác, vai trò của Hiệp hội chính là hỗ trợ và do đó mà Hiệp hội hiếm khi chủ động trực tiếp thực hiện bất cứ điều gì.

Trong hầu hết các trường hợp, Hiệp hội sẽ không trực tiếp can thiệp hay là trừng phạt những thám hiểm gia vi phạm các quy tắc mà Hiệp hội đã đặt ra.

Tuy nhiên, có một vài trường hợp ngoại lệ.

Và đặt bẫy là một ví dụ điển hình.

“Những thám hiểm gia tham gia đặt bẫy bị coi là kẻ thù của Hiệp hội và sẽ bị tước bỏ tất cả các đặc quyền được Hiệp hội công nhận.”

Hiệp hội Thám hiểm gia rất nhạy cảm với các vụ đặt bẫy và phản ứng vô cùng kịch liệt.

Và điều đó lại càng nghiêm trọng hơn sau sự xuất hiện của Cổng Thần bí.

“Hiệp hội Thám hiểm gia sẽ hành động nếu như phát hiện hai hoặc nhiều trường hợp đặt bẫy liên tục.”

Hiệp hội đã có hành động trực tiếp chống lại những thám hiểm gia cố ý đặt bẫy, đến mức áp đặt các biện pháp trừng phạt cấp Hiệp hội.

Việc đặt bẫy rất nguy hiểm đối với các thám hiểm gia. Đó là một hành động  có thể dễ dàng đẩy một nhóm thám hiểm gia vào con đường tuyệt vọng và bị hủy hoại ngay lập tức.

Đó là lý do tại sao,

“Thật là may mắn cho mình.”

William, một thám hiểm gia hạng E vừa bước vào Cổng 100 Người, mỉm cười trước cảnh tượng diễn ra trước mắt.

Suy cho cùng thì anh ta đến đây cũng là để đặt bẫy.

‘Lợn ruy băng à?’

Sự xuất hiện của lợn ruy băng là một cảnh tượng đáng mừng đối với anh ta.

‘Nhờ có nó mà tất cả bọn họ đều đã chạy tán loạn.’

Vì lợn ruy băng nà 100 thám hiểm gia đã giải tán mà không thảo luận gì nhiều.

Nhờ đó mà William có thể giải quyết mọi chuyện dễ dàng hơn.

William đã có thể đầu độc những thám hiểm gia đã bước vào một cách dễ dàng, khiến cho họ coi anh ta như một đồng đội mà không cần phải lo lắng gì nhiều về trạng thái của họ.

“Ughhh…”

William lắng nghe tiếng rên rỉ của những người đồng đội đang hấp hối.

Và khi đó,

“T-tại sao, tại sao lại như vậy?”

Một người trong số họ vẫn chưa chết, anh ta nhìn William bằng ánh mắt dò hỏi, William mỉm cười đáp lại.

“Tất cả đều là vì mục đích hồi sinh của Pháp sư Bóng tối, chủ nhân ạ.”

Keng!

Nói xong, William rút con dao găm mà anh ta đeo ở bên thắt lưng ra.

 

8.

 

Bùm!

Polearm từ trên trời giáng xuống đất như một tia chớp và xuyên qua hộp sọ của con lợn ruy băng, một vệt máu phun ra cùng với một tiếng động lớn.

“Khụ, khụ, khụ.”

Hơi thở nặng nề phát ra từ miệng Dibo và anh ta giữ chặt lấy Polearm.

Điều đó cho thấy anh ta đã kiệt sức.

“Chết tiệt, tiêu diệt bọn nấm cũng không khó khăn bằng chuyện này nữa.”

Biết làm sao được. Những con quái vật mà Dibo đã đối mặt cho đến nay hoàn toàn khác với lợn ruy băng.

Ví dụ như nấm thì cũng chỉ là nấm mà thôi, kể cả là những loại nấm có màu xanh cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng mà lợn ruy băng thì khác. Chúng có da, xương và mạch máu bên trong. Sự dẻo dai do những thứ này tạo ra còn mệt mỏi hơn những gì anh ta có thể tưởng tượng.

Và vẫn chưa phải là hết.

“Dầu và máu đang nhanh chóng làm mòn lưỡi kiếm Polearm.”

Dầu và máu của lợn ruy băng đang khiến cho độ sắc bén của vũ khí bị giảm sút nhanh hơn nhiều so với những gì anh ta nghĩ.

Nhờ được huấn luyện mà Dibo đã có thể đánh bại được năm con lợn ruy băng.

Nếu như không nhờ bài huấn luyện chống lại vô số loài nấm thì Dibo bây giờ đã thành thức ăn cho lợn rồi.

“Chà, nếu như hàng trăm con này xuất hiện cùng một lúc thì…”

Thật ra anh ta có thể làm được như vậy bởi vì anh ta đang chiến đấu với chỉ có năm con.

Nếu như nhiều hơn thế thì việc chiến đấu thật sự là không thể.

“Và ngay cả việc ngăn chặn chúng cũng không hề dễ dàng có phải không?”

Điều rắc rối hơn nữa là lợn ruy băng còn khó ngăn chặn hơn cả nấm cam hay gốc cây.

Đây là một vấn đề rất lớn.

Cốt lõi của đội El Paume chính là để cho Dibo chặn bọn quái vật trong khi El Paume thì đánh bại chúng.

Nhưng mà điều gì sẽ xảy ra nếu như Dibo không thể làm tốt một lá chắn?

Điều đó có nghĩa là El Paume cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Hơn bất cứ điều gì khác, những hạn chế mà Dibo cảm nhận được, El Paume cũng sẽ cảm thấy như vậy.

“Hỏa Tiễn của sếp cũng không dễ dàng chống lại lũ lợn này…”

Đến thời điểm này, câu trả lời đã quá rõ ràng.

“Chúng ta không thể đi một mình được, phải đi săn cùng những thám hiểm gia khác thôi.”

Họ phải hợp lực lại với những người khác.

“Nhưng mà sẽ rất khó khăn bởi vì có kẻ gài bẫy.”

Vấn đề là họ không thể lựa chọn phương án đó.

Gài bẫy tức là có kẻ phá hoại từ bên trong, nghĩa là họ sẽ bị tấn công từ phía sau ngay khi hợp lực lại.

‘Nếu như sếp nói có thì tức là có.’

Dibo không nghi ngờ phán đoán của El Paume và tin rằng có những kẻ gài bẫy.

Không phải là vì niềm tin mù quáng.

Dibo chưa bao giờ là người mù quáng tin tưởng ai đó hay là trở thành loại người như vậy.

Đã sống như một kẻ điên cho đến tận bây giờ, điều duy nhất anh ta tin tưởng chính là người em gái của mình.

‘Sếp chắc chắn đã biết được điều gì đó. Giống như mọi khi.’

Dù vậy, anh ta vẫn tin lời El Paume vì những gì mà anh đã thể hiện.

‘Chỉ cần tuân theo mệnh lệnh của sếp thì mình sẽ không chết.’

Đối với những thám hiểm gia thì không có gì quan trọng hơn việc sống sót cả.

“Vậy thì chỉ có một câu trả lời thôi nhỉ?”

Thật ra Dibo đã đoán được ý định của El Paume.

“Sếp, cậu định làm như vậy sao?”

El Paume gật đầu ngay khi nghe câu hỏi đó, Dibo cũng gật đầu và nói.

“Trước khi bọn khốn đó có thể gây rắc rối… chúng ta sẽ trốn thoát…”

“Trước khi bọn khốn đó có thể gây rắc rối, chúng ta sẽ hạ gục quái vật trùm.”

"Hở?"

Đôi mắt của Dibo mở to ra khi nghe những từ đó phát ra cùng một lúc với mình.

“Sếp? Cậu đang nói về cái gì thế?”

Đó là một tình huống mà bất cứ ai cũng sẽ tự động thốt ra điều đó.

“Quái vật trùm?”

Hạ gục quái vật trùm?

Ngược lại với anh ta, El Paume lại nhìn nhận vấn đề theo cách khác.

“Đây chính là cơ hội của chúng ta. Cơ hội để hạ gục quái vật trùm mà không cần phải cạnh tranh.”

Khi El Paume vừa bước vào Cổng 100 Người, anh đã cố gắng nhắm vào quái vật trùm, điều mà anh nghĩ đến nhiều hơn cả những thám hiểm gia khác.

Tất nhiên, trong tình huống bình thường khi có nhiều đội như thế này tham gia, tình hình xung quanh quái vật trùm chắc chắn sẽ trở nên rất phức tạp.

Cho dù có giết nó thì họ cũng phải làm việc đó dưới sự giám sát của những người xung quanh, và ngay cả cơ hội để làm điều đó cũng khó có thể đến với họ.

Đánh cắp quái vật trùm giữa tất cả những ánh mắt đó sao? Rõ ràng là không thể.

Nếu như họ làm vậy, Longco và đồng bọn sẽ không thể đứng yên nhìn được.

“Cơ hội để độc chiếm vật phẩm ngay khi nó rơi ra.”

Điều quan trọng là, trong tình hình hiện tại, nếu như họ săn được quái vật trùm, họ có thể che giấu rằng họ đã làm như vậy.

‘Mình đã chuẩn bị cho việc này rồi, nhưng mà mình chưa bao giờ nghĩ rằng cơ hội như thế này sẽ đến với mình cả.’

Đây chính là cơ hội cuối cùng.

Dibo cũng hiểu rõ điều đó.

El Paume không sai, thật ra đây chính xác là trường hợp tốt nhất.

“Nhưng mà sếp à.”

Chỉ có một điều.

“Chúng ta thậm chí còn không thể xử lý lợn ruy băng một cách đàng hoàng, làm cách nào chúng ta có thể hạ gục quái vật trùm đây chứ?”

Vấn đề cơ bản vẫn còn đó.

Trước câu hỏi của Dibo, El Paume bình tĩnh trả lời.

“Không thể xử lý lợn ruy băng một cách đàng hoàng?”

“Không đúng sao? Tôi biết sếp rất tuyệt vời, nhưng mà không dễ dàng để hạ gục những con lợn ruy băng bằng Hỏa Tiễn đâu.”

Đối với câu hỏi này, El Paume lại trả lời.

“Vậy cho nên tôi sẽ sử dụng một phép thuật khác.”

Một phép thuật khác sao!

Vào lúc đó, ánh mắt của Dibo chợt thay đổi.

“Quả nhiên là sếp! Cậu đã chuẩn bị cho tất cả mọi thứ nhỉ!”

Vậy là thế cục đã khác hẳn.

“Vậy thì cậu đã chuẩn bị phép thuật gì rồi?”

Với giọng điệu phấn khích, Dibo hỏi và El Paume trả lời.

“Tôi sẽ sử dụng Hơi thở Độc.”

"Hở?"

“Tôi sẽ dùng độc.”

Dibo thoáng có vẻ mặt ngơ ngác trước câu trả lời đó.

"À."

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Dibo nói với giọng điệu có chút dao động.

“S-sếp. Tôi biết Hơi thở Độc là một câu thần chú tốt, nhưng mà chẳng phải nó không có tác dụng với lợn ruy băng sao?”

Anh ta đang cố gắng thuyết phục El Paume.

“Như cậu có thể thấy đấy, những con lợn ruy băng đó không bao giờ đứng yên. Ngay cả khi có rải chất độc bằng Hơi thở Độc thì chúng cũng chỉ hít phải một ngụm. Nó thậm chí còn không đủ làm  cho bọn chúng nhột nữa.”

Cách giải thích rất hợp lý.

"Cậu nói đúng."

Và El Paume biết anh ta nói không sai.

“Chúng cần phải hít ít nhất là một ngụm.”

"Sao cơ?"

Anh biết sự thật đó rõ hơn bất cứ ai.

Bất cứ ai trên thế giới này.

Hạn chế của kỹ năng Hơi thở Độc là gì?

“Vì vậy chúng ta cần một cách để giải quyết vấn đề đó.”

Và El Paume đã sống trong một thời đại mà anh sẽ không thể tồn tại nếu như không khắc phục được nhược điểm đó,

Cho đến giây phút cuối cùng.

“Hơi thở Độc.”

Và đúng lúc đó, El Paume kích hoạt kỹ năng Hơi thở Độc.

Dibo theo bản năng lùi về sau một bước.

Đó là một phản ứng tự nhiên.

'Điên rồi!'

Chất độc không phân biệt bạn và thù. Chỉ người sử dụng phép thuật mới được miễn dịch mà thôi.

Tuy nhiên, phản ứng của anh ta không đủ nhanh.

‘Chết tiệt, mình bị dính độc rồi à?’

Đó là lý do tại sao Dibo nghĩ rằng mình chắc chắn đã bị dính độc.

Sắc mặt anh ta bất giác vặn vẹo.

Anh ta cũng vô cùng tức giận.

“Không, sếp à, đây thật sự là…”

Và khi đó, Dibo chợt nhìn thấy điều đó.

Cơ thể của El Paume được bao phủ trong một làn sương mù mờ nhạt.

Và làn sương mù dần dần tụ lại một chỗ, chẳng bao lâu sau nó tụ lại thành một quả bóng có kích thước bằng nắm tay con người trên lòng bàn tay phải của El Paume.

Đó là một trong những kỹ thuật khác của El Paume.

"Căn phòng."

Kỹ thuật sử dụng điều khiển từ xa để ngưng tụ và tập hợp làn sương độc từ Hơi thở Độc vào một nơi.

“Đây là một kỹ thuật sử dụng điều khiển từ xa để tập hợp chất độc vào một nơi.”

Hơi thở Độc tập trung theo cách này sẽ dày đặc và mãnh liệt đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Và vẫn chưa hết.

Độc tính sẽ không hề giảm đi một chút nào, giống như bây giờ nó được chứa trong chiếc hộp điều khiển từ xa vậy.

Đó chính là ý nghĩa thật sự của kịch độc.

Ực!

Thế nên Dibo, người đang nhìn nó, nuốt nước bọt trong vô thức.

‘Nếu mình hít phải một ngụm này…’

Sau đó, những quả cầu độc trên lòng bàn tay El Paume bắt đầu di chuyển xung quanh.

Khi nhìn thấy điều đó, Dibo cuối cùng cũng hiểu ra.

'À, chính là nó.'

Tại sao El Paume lại sẵn sàng đề nghị đi săn quái vật trùm mà không hề do dự.

Chỉ cần anh có thể tự do di chuyển chất độc này, cho dù chỉ là chất độc thông thường, thì việc săn quái vật cũng sẽ trở nên dễ dàng, miễn là quái vật không có bất kỳ khả năng kháng độc nào.

Và đó chính là lý do khiến cho anh bất ngờ khi nhận được vật phẩm Hơi thở Độc.

Đối với anh ta thì Hơi thở Độc có thể là một trong những phép thuật mạnh nhất mà anh ta từng thấy.

“Hãy bắt đầu tìm kiếm quái vật trùm ngay thôi.”

Khi nghe anh nói, Dibo không còn chút nghi ngờ nào nữa.

“Tất nhiên là chúng ta cần phải tìm quái vật trùm rồi.”

Anh ta bỗng nhiên đầy tự tin.

“Chúng ta cũng phải chạm tay vào vật phẩm độc nhất đó nữa.”

Và anh ta trông như phát điên vì mùi tiền.

“Vậy thì làm sao chúng ta tìm được nó đâu?”

“Không khó tìm lắm đâu. Nhưng mà có một vấn đề.”

Với Dibo, vấn đề mà El Paume chỉ ra đã không còn là vấn đề nữa.

Anh ta tự tin nói,

“Có vấn đề gì khi có tôi và sếp nữa à?”

“Những quả cầu độc do Căn phòng ngưng tụ đòi hỏi mức độ tập trung cao, lượng mana tiêu thụ cũng rất đáng kể, cho nên tốc độ di chuyển không được nhanh.”

Tuy nhiên, nụ cười tự tin của Dibo bắt đầu hơi chùn lại khi nghe El Paume nói.

Anh ta chợt nhận ra.

“Vậy thì sao?”

“Cậu cần phải câu cho tôi chút thời gian.”

“T-thời gian à?”

“Hãy ngăn chặn con quái vật trùm lại một phút, chỉ một phút thôi.”

Nghe những lời đó, nụ cười tự tin của anh ta đã không còn nữa.

Nhưng mà nó không biến mất hoàn toàn.

“Heh, sẽ khó đấy, nhưng mà quái vật gì thế, tôi sẽ thử xem sao.”

Anh ra cố gắng mỉm cười dù cho cảm thấy thật khó xử.

Đó cũng là vì hy vọng của anh ta.

‘Có lẽ quái vật trùm cũng sẽ dễ dàng thôi? Đừng tỏ ra quá sợ hãi như vậy.’

Hy vọng đó có thể xảy ra bởi vì anh ta vẫn chưa biết quái vật trùm là gì.

Và đó là hy vọng mà anh ta cảm thấy mình có thể được đáp ứng.

Suy cho cùng, có những trường hợp quái vật trùm khá dễ dàng đối phó, tùy thuộc vào loại quái vật.

Thật ra El Paume cũng chỉ xin một phút mà thôi. Nó thậm chí có thể dễ dàng hơn nhiều so với việc đối phó với những con lợn ruy băng nếu như họ phối hợp đúng cách.

Với niềm hy vọng đó, El Paume và Dibo bắt đầu truy tìm quái vật trùm.

Và chẳng mấy chốc họ đã có thể nhìn thấy nó.

“Hở? Đó là cái gì vậy? Nó có khuôn mặt kỳ lạ quá.”

Quái vật giống người với làn da màu xanh lá cây.

Khi nhìn thấy chúng, El Paume nói với vẻ mặt nghiêm nghị.

“Hobgoblin. Hobgoblin xanh.”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương