Thám Hiểm Gia Cuối Cùng
Chapter 22. Vật phẩm Độc nhất (1)

Chương 22. Vật phẩm Độc nhất (1)

 

1.

 

Có nhiều lý do khiến cho các thám hiểm gia vui mừng trước sự xuất hiện của Cổng Thần Bí.

Có một điều mà hầu hết các thám hiểm gia – tức những thám hiểm gia bình thường – đều rất vui mừng chính là sự tiện lợi mà nó mang lại cho cuộc thám hiểm của họ.

Trước khi Cổng Thần Bí xuất hiện, các thám hiểm gia phải thực hiện những cuộc thám hiểm đúng nghĩa là vô cùng khó khăn.

Tuy nhiên, những thám hiểm gia kỳ cựu thì lại khác.

“Trong Cổng Thần bí có những quái vật và vật phẩm chưa từng thấy ở Phong Giới.”

Họ rất vui mừng trước những điều chưa từng có chỉ có thể tìm được ở Cổng Thần bí.

Và điều đó cũng không có gì là khó hiểu.

‘Những điều chưa biết chính là sự lãng mạn đối với một thám hiểm gia mà.’

Thám hiểm những nơi mới mẻ mà không ai dám đến, đó mới chính là sự lãng mạn thực thụ đối với một thám hiểm gia.

‘Nhưng mà điều chưa biết lại là cơn ác mộng trong chiến tranh.’

Vấn đề là vào ở thời điểm lũ quái vật tràn ra khỏi Cổng Thần Bí.

Trong rất nhiều con người ở Phong Giới – bao gồm thám hiểm gia, thợ săn và Hiệp sĩ Thiên Nga – có nhiều người cực kỳ mạnh mẽ.

Và trong số đó lại có những người có thể thể hiện được. khả năng vượt xa khả năng của bản thân mình trong trận chiến chống lại lũ quái vật.

Tuy nhiên, đó không chỉ đơn giản là vì sức mạnh của họ.

'Kiến thức chính là sức mạnh.'

Tất cả là nhờ kinh nghiệm và kiến thức mà họ tích lũy được.

Kinh nghiệm và kiến thức họ có được từ việc săn quái vật hàng trăm, hàng nghìn năm giúp cho họ thể hiện những khả năng vượt xa khả năng của chính mình.

Ngược lại, đối với những người không có kinh nghiệm và kiến thức, họ lại gục ngã dễ dàng hơn những gì họ nghĩ rất nhiều.

Phong Giới chính là như vậy.

Những thám hiểm gia, hiệp sĩ và thợ săn đáng tin cậy phải bất lực trước những con quái vật vô danh.

“Hobgoblin xanh à?”

Con Hobgoblin xanh vừa xuất hiện trước mắt họ cũng giống như vậy.

Chúng không phải là một loài quái vật không tồn tại ở Phong Giới.

Tuy nhiên chúng lại là loài quái vật rất hiếm thấy. Chỉ một số ít thám hiểm gia hiểu biết mới có thể nhận ra.

“Đúng, là Hobgoblin xanh.”

Nhưng mà El Paume biết loài Hobgoblin xanh này.

"Chúng rất mạnh."

Anh biết rõ điều đó.

“Mạnh hơn bất kỳ thám hiểm gia nào ở đây.”

Anh biết loài quái vật đó đáng sợ đến thế nào.

“Và chúng không đơn độc. Con đó chỉ là tiên phong mà thôi. Ít nhất phải có thêm mười con nữa.”

Và bây giờ anh đã hiểu.

‘Hóa ra đó là lý do tại sao không ai có thể chinh phục được nơi này.’

Hobgoblin xanh là một loài quái vật rất thông minh. Chúng có một khả năng bẩm sinh đáng kinh ngạc, đặc biệt là khả năng chiến đấu.

Thực tế thì chúng có thể được coi là ngang hàng với một thám hiểm gia kỳ cựu.

Điều đó có nghĩa là chúng ở một đẳng cấp khác so với những quái vật chỉ đơn giản là chiến đấu một cách thiếu suy nghĩ.

“Chúng đủ thông minh để đặt bẫy.”

Và Hobgoblin xanh cũng biết cách đặt bẫy, mặc dù đó chỉ là những cái bẫy thô sơ nhưng mà vẫn đủ có hiệu quả.

‘Chúng đã biết về những thám hiểm gia đã bước vào đây. Nhưng mà những thám hiểm gia thì khác.’

Ngược lại với chúng, những thám hiểm gia đã đến đây giờ đang ở trong tình thế phải chiến đấu sống chết với nhau vì bị gài bẫy.

‘Và rồi họ sẽ bị xóa sổ.’

Kết cục thảm khốc sẽ xảy ra sau đó là điều không thể tránh khỏi.

Vấn đề lớn hơn chính là điều gì xảy ra tiếp theo.

‘Chắc chắn sau đó Hobgoblin xanh sẽ lấy các vật phẩm của những thám hiểm gia ở đây.’

Những thám hiểm gia đến đây đều được các đội nhóm công nhận khả năng của mình và được trang bị những vật phẩm cực kỳ mạnh mẽ như một minh chứng cho sự công nhận đó.

Điều gì sẽ xảy ra nếu như những thứ vũ khí đó rơi vào tay Hobgoblin xanh?

Từ thời điểm đó trở đi, việc đối phó với một đối thủ khó nhằn như chúng sẽ không còn là vấn đề đơn giản nữa.

Quan trọng nhất, El Paume biết:

‘Mục tiêu của nhóm thứ hai vào Cổng Thần bí 100 người chính là thu hồi vật phẩm.’

Rằng những thám hiểm gia đã thất bại khi bước vào Cổng Thần bí đều không muốn liên quan gì đến cuộc thám hiểm.

Từ quan điểm của lũ Hobgoblin xanh thì họ chính là con mồi rất dễ xơi.

‘Dù bây giờ có chuyện gì xảy ra đi nữa thì mình cũng không quan tâm.’

Tất nhiên, El Paume không còn bận tâm suy nghĩ đến việc đó nữa.

Điều quan trọng bây giờ không phải là tìm hiểu hoàn cảnh trước khi anh quay trở về quá khứ.

Điều quan trọng là:

El Paume và Dibo có thể đánh bại con Hobgoblin xanh đó hay không?

Quá trình cân nhắc của anh về vấn đề đó cũng không quá lâu.

“Dibo.”

“Vâng, thưa sếp.”

El Paume đã quyết định ngay khi nhìn thấy lũ Hobgoblin xanh.

“Không phải cầm cự một phút nữa.”

“Chúng ta phải cầm cự lâu hơn nữa sao? Tôi sẽ thử…”

"Không."

"Hở?"

“Chỉ cần cầm cự trong 30 giây thôi.”

 

2.

 

Khịt!

Một con Hobgoblin xanh với đôi tai dài và cái mũi giống như con người đang đi dạo trong đám lau sậy, phát ra âm thanh khịt mũi thô ráp.

Vẻ ngoài của nó hoàn toàn khác với một con quái vật thông thường.

Khịt!

Con Hobgoblin cực kỳ thận trọng và im lặng.

Nỗ lực giảm thiểu tối đa sự hiện diện đó giống như một thợ săn lành nghề hơn là một con quái vật.

Và khi đó, bước chân của con Hobgoblin dừng lại.

Khịt, khịt!

Một lúc sau, con Hobgoblin đang khụt khịt như một con lợn quay đầu lại và nhìn ngó xung quanh.

Và rồi nó nhìn thấy.

Vút!

Lưỡi của thanh Polearm giống như một tia sét giáng xuống đầu nó.

Đó là một đòn tấn công bất ngờ vô cùng hoàn hảo.

Thanh Polearm lẽ ra đã làm vỡ hộp sọ của con Hobgoblin.

Tuy nhiên nó đã rút thanh trường kiếm của mình ra và làm chệch hướng thanh Polearm.

Keng!

Một âm thanh va chạm lớn vang lên.

Ầm!

Cùng lúc đó, giữa âm thanh va chạm, một âm thanh nghiến răng của Dibo -  thám hiểm gia đã vung thanh Polearm - phát ra.

'Điên thật!'

Chỉ với một đòn Dibo đã nhận ra:

'Tên quái vật nhỏ bé này không phải chuyện đùa đâu?'

Quả thật con Hobgoblin trước mặt anh ta là một chiến binh vượt xa cả một thám hiểm gia kỳ cựu.

Kết quả chỉ với một đòn lúc nãy quả là đáng kinh ngạc.

‘Và nó cũng rất mạnh nữa.’

Dibo lại vung thanh Polearm xuống.

Tất nhiên, sức mạnh của thanh Polearm ở một cấp độ hoàn toàn khác so với thanh kiếm bình thường.

Nó giống như một tảng đá khổng lồ rơi từ trên cao xuống vậy.

Nhưng mà con Hobgoblin đã ngăn chặn đòn tấn công bất ngờ chỉ bằng một thanh trường kiếm.

Nói chính xác thì nó không hề ngăn chặn.

“Kỹ thuật của nó đúng là không thể xem thường được.”

Nó đã làm chệch hướng thanh kiếm của anh ta.

Như mô tả lúc nãy thì nó đã làm chệch hướng sức mạnh bằng với tảng đá rơi từ trên cao xuống sang một bên.

Ực!

Khi đó, cổ họng Dibo trở nên khô khốc.

Anh ta biết tại sao mình lại phản ứng như thế.

'Nó đang đến.'

Bây giờ đòn tấn công bất ngờ đã thất bại, anh ta sẽ phải giao chiến trực diện với con Hobgoblin.

Khịt!

Đúng như dự đoán, con Hobgoblin thu hẹp khoảng cách giữa nó và Dibo, cầm thanh trường kiếm của nó lên.

Nó muốn cận chiến với anh ta.

Đó là một sự lựa chọn rất khôn ngoan.

‘Chết tiệt, tên khốn thông minh này.’

Nói cách khác, đó là một tình huống bất lợi cho Dibo.

Thanh Polearm này là một vũ khí không bao giờ có lợi trước đối thủ sử dụng trường kiếm, đặc biệt là khi đối thủ mạnh hơn.

Thông thường, sẽ tốt hơn nếu như thả thanh Polearm xuống và nâng khiên lên.

Nhưng mà Dibo đã không làm điều đó.

"Lên thôi!"

Anh ta sẵn sàng cầm thanh Polearm đối mặt với con Hobgoblin.

Có hai lý do cho việc này.

‘Nếu như mình không thể bắt được con này, mình sẽ phải từ bỏ việc làm thám hiểm gia và mở một quán bar.’

Một là nếu như anh ta thậm chí còn không thể làm được đến như vậy chỉ vì quá sợ hãi thì anh ta không cần phải làm một thám hiểm gia nữa.

Tất nhiên, lý do thứ hai chính là lý do lớn nhất.

“Ta là Dibo, Anh hùng Polearm!”

Anh ta có niềm tin vào chính mình.

Tự tin rằng mình có thể đánh bại con quái vật ở trước mặt bằng thanh Polearm của mình.

Và đó không chỉ là niềm tin mù quáng.

Vút!

Dibo đâm thanh Polearm của mình ra như một ngọn giáo vào con Hobgoblin đang tiến đến gần.

Vút!

Nó nhắm vào đầu của con Hobgoblin cực kỳ nhanh nhẹn và chính xác.

Rắc!

Bị bất ngờ trước đòn tấn công, con Hobgoblin vội vàng dừng bước và lăn sang một bên.

Dibo đuổi theo Hobgoblin đang lăn tròn và vẫn đâm thanh kiếm về phía trước.

Lần này cũng vậy, con Hobgoblin bị mất cảnh giác và lăn lộn trên mặt đất, không thể đứng vững được.

Vút!

Con Hobgoblin lăn đi lăn lại làm cho đám lau sậy đổ xuống.

Đây chính là kế hoạch của Dibo.

‘Chỉ chọc và chọc thôi là chưa đủ.’

Anh ta đang mài giũa kỹ thuật đẩy của mình.

Tất nhiên, đó không phải là một kỹ thuật mà anh ta có thể học chỉ vì mong muốn.

Thường phải mất rất nhiều năm để thành thạo kỹ thuật xoay thanh Polearm chứ chưa nói đến lực đẩy.

Tuy nhiên, Dibo không phải là một tài năng bình thường.

Chỉ với một thời gian huấn luyện ngắn ngủi, anh ta đã đạt được mức độ thành thạo đủ để tạo ra sự hiệu quả khi chống lại quái vật Hobgoblin.

Anh ta đã thể hiện khả năng tựa như một thiên tài.

Kết quả trước mắt anh ta chính là bằng chứng.

Tuy nhiên, anh ta đã đạt được kết quả như thế này cũng là dễ hiểu.

Không phải anh ta đạt được khả năng áp đảo Hobgoblin chỉ sau vài ngày huấn luyện.

Hơn hết thì Hobgoblin là một loài quái vật thông minh.

Két!

Giữa các cuộc tấn công lặp đi lặp lại của Dibo, con Hobgoblin nhanh chóng nắm bắt thời gian và hành động ngay khi có cơ hội.

Vút!

Ngay khi nó né được lực đẩy của Dibo, nó đã tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi mà Dibo cần để khôi phục lại đòn tấn công của mình và đứng dậy.

Két!

Sau đó nó giơ thanh trường kiếm lên và trừng mắt nhìn Dibo.

Trước cảnh tượng đó, Dibo không thể dễ dàng tiếp tục đòn tấn công của mình nữa.

Rõ ràng là nếu như đánh giá sai thời điểm và lực đẩy, anh ta sẽ bị phản công.

Hơn nữa, con Hobgoblin mạnh hơn rất nhiều.

Nếu như hai bên chiến đấu trực diện và đụng độ sức mạnh với nhau, việc ai sẽ là người chiến thắng đã quá rõ ràng rồi.

Thật ra, nếu như hai bên chiến đấu như thế này thì cũng đã quá rõ là ai sẽ thắng rồi.

‘Nếu như chiến đấu trực diện thì mình sẽ thua.’

Dibo cũng nhận thức được điều này.

'Sao cũng được.'

Tuy nhiên, anh ta không hề lo lắng.

'40 giây.'

Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng.

"Sếp!"

Vút!

Ngay khi Dibo hét lên, một sợi dây đột nhiên bay ra như một con rắn và quấn quanh cổ con Hobgoblin.

Rắc!

Cuộc tấn công bất ngờ khiến cho con Hobgoblin thở hổn hển.

Không có sinh vật nào có thể thích nghi với cảm giác bị thắt cổ cả.

Ngược lại, đó là lý do con Hobgoblin bắt đầu hành động theo bản năng. Nó tóm lấy sợi dây đang thắt cổ và giật đứt.

Sợi dây đang siết chặt cổ con Hobgoblin, nhưng mà sức mạnh của con Hobgoblin mạnh hơn rất nhiều.

Vì thế sợi dây đã dễ dàng bị lỏng ra.

Khịt!

Con Hobgoblin theo bản năng bắt đầu hít thở bằng toàn bộ sức lực của mình.

Đúng lúc đó, một làn khí độc xuất hiện trước mũi còn Hobgoblin và tất nhiên là nó đã hít phải.

Không sót lại một chút nào.

Kee-yaaack!

Con Hobgoblin hít phải làn khí độc liền phun ra máu chỉ trong một hơi thở.

Nó không chết ngay lập tức.

“Khốn kiếp.”

Tuy nhiên, kết cục duy nhất mà con Hobgoblin - kẻ đang phun máu và mất hết cảm giác trong cơ thể - sẽ phải đối mặt với Dibo trong khi bị nhiễm độc chỉ có một.

Xoẹt!

Và thế là cuộc đi săn đã kết thúc.

Khi cuộc đi săn kết thúc, El Paume và Dibo di chuyển nhanh chóng với vẻ mặt càng căng thẳng hơn.

“Dibo.”

“Vâng, sếp.”

Trong tình huống không có chỗ để thư giãn ngay cả khi có âm thanh của trận chiến, họ không thể làm được gì nhiều.

“Trước tiên hãy thu thập các vật phẩm đi.”

Vì vậy El Paume và Dibo quyết định thu thập các vật phẩm trước. Dibo ngay lập tức chộp lấy thanh trường kiếm mà con Hobgoblin đang cầm và sau đó bắt đầu cởi giày của nó.

Cùng lúc đó, El Paume tìm kiếm trên các ngón tay và cơ thể của Hobgoblin.

Sau đó, ánh mắt El Paume sáng lên khi tìm thấy một chiếc nhẫn trên ngón tay của con Hobgoblin.

‘Nó là một vật phẩm kỹ năng chiến binh sao?’

Việc thu thập các vật phẩm không bao giờ là dư thừa cả.

Và khi đó một chuyện đã xảy ra.

“Ugh!”

Dibo giật mình kêu lên.

"Hỏa Tiễn."

Khi nghe thấy âm thanh đó, El Paume lập tức chuẩn bị Hỏa Tiễn theo bản năng và quay đầu lại.

“X-xin lỗi, sếp.”

El Paume, người đang trong tư thế chiến đấu, bị Dibo dừng lại.

“Một con ốc sên đột nhiên nhảy ra.”

Vẻ mặt của Dibo đầy tội lỗi, khó chịu, tức giận và xấu hổ.

Cũng phải thôi.

Làm sao anh ta có thể giật mình chỉ vì một con ốc sên như vậy chứ?

Tất nhiên, những con ốc trong Phong Giới không chỉ là những con ốc bình thường.

Chúng là những con quái vật có kích thước bằng nắm tay của một người đàn ông trưởng thành hoặc thậm chí còn lớn hơn.

Chúng cũng nguy hiểm hơn người ta tưởng bởi vì chúng đã được phân loại là quái vật.

Có những con quái vật ốc sên có độc hoặc chứa chất dịch có tính axit mạnh.

Tiêu biểu nhất chính là ốc đỏ và ốc xanh. Chúng sẽ âm thầm tìm kiếm những thám hiểm gia đang ngủ say và gây ra cho họ những hậu quả thảm khốc.

“Con ốc sên chết tiệt.”

Tất nhiên là không có thám hiểm gia nào thích ốc sên cả.

Dibo cũng không ngoại lệ.

Anh ta nhấc chân lên và định nghiền nát con ốc trong vỏ chỉ trong một hơi thở.

"Dừng lại!"

"Hở?"

Đúng lúc đó, El Paume hét lên, ngăn Dibo lại.

“Là một bông hoa.”

"Hở?"

“Có một bông hoa ở trên con ốc sên.”

“Cái gì...”

El Paume giải thích cho Dibo đang hết sức ngạc nhiên.

“Đó là một con ốc sên thú cưng đấy.”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương