Thám Hiểm Gia Cuối Cùng
Chapter 10. Bài kiểm tra (1)

Chương 10. Bài kiểm tra (1)

 

1.

 

Trước đây, vai trò của các thương nhân là vận chuyển hàng hóa.

Đó cũng không phải là một công việc dễ dàng.

Ở Phong Giới, một nơi đầy rẫy quái vật, việc di chuyển từ thành phố này sang thành phố khác là rất nguy hiểm.

Và ở một nơi như vậy lại còn mang theo hàng hóa nữa sao?

Quả thật là mệt mỏi.

“Mỗi thương nhân đều có bí quyết riêng để băng qua các lục địa. Bí quyết để né tránh lũ quái vật.”

Đó là lý do tại sao các Thương nhân lại trở nên vô cùng thành công trong kỷ nguyên Cổng Thần bí.

“Và bí quyết đó rất hữu ích khi tìm kiếm Cổng Thần bí.”

Họ có năng lực tìm kiếm nhanh hơn và an toàn hơn những Cổng Thần bí đang xuất hiện trên khắp Phong Giới.

Dù sao thì trong kỷ nguyên Cổng Thần bí, những thương nhân nhanh trí và có năng lực đã phát triển rất nhanh chóng, và cùng với sự phát triển thì họ cũng có rất nhiều việc phải làm.

Các nhân viên bận rộn với công việc của mình, những người điều hành cũng bận rộn với công việc của họ.

Và tất nhiên, người bận rộn nhất chính là người ở giữa.

Ebisu,

Cánh tay trái của người điều hành Lakan, y đang có một ngày vô cùng bận rộn.

Đương nhiên, thần kinh của y cũng rất căng thẳng.

“Cái gì? Cậu nói là El Paume hỏi vay tiền à?”

Khi nghe thấy điều đó trong trạng thái như vậy, Ebisu bật cười như không thể tin được.

Tất nhiên, sau đó y đã tỉnh táo lại và hét lên.

“Bao nhiêu cơ? 200.000 meso à? Thằng nhãi điên khùng này!”

Y bùng phát cơn giận.

Cũng dễ hiểu thôi.

Anh đã nợ 2 triệu meso, giờ lại muốn vay thêm 200.000 meso nữa ư?

‘Mình cần một kẻ điên, nhưng mà như thế này là quá điên rồi!’

200.000 meso không phải là số tiền lớn đối với Ebisu.

Hơn nữa người cho vay tiền không phải là Ebisu. Hooin Gafor mới là người cho vay.

Tuy nhiên, nếu như số tiền đó không lấy lại được thì đó sẽ là trách nhiệm của Ebisu.

‘1 triệu meso cậu ta đã vay được tiêu vào đâu kia chứ?’

Và hơn nữa, anh đã vay một số tiền lớn là 1 triệu meso, vậy bây giờ anh còn đòi hỏi thêm gì nữa chứ?

Tất cả những chuyện này thật là khó hiểu.

Ngay lúc này, Ebisu đã tự đưa ra quyết định của riêng mình.

‘Sao cũng được, mình sẽ không bỏ qua vụ này đâu.’

Ngay cả khi có cho anh mượn, y cũng không muốn cứ thế mà đưa cho anh.

‘Chó điên cũng cần phải bị trừng phạt.’

Không, y quyết định nhân cơ hội này để thuần hóa anh mãi mãi.

Đúng vậy.

“Ebisu.”

“Vâng? Ngài Lakan?”

Tuy nhiên, đúng lúc này Lakan lại ghé qua văn phòng của y.

“Cổng 100 người cấp đỏ đã xuất hiện rồi.”

Và khi y nghe thấy những lời đó, suy nghĩ của Ebisu đã thay đổi.

 

2.

 

“Đây là 200.000 meso.”

Dibo trông rất ngạc nhiên khi người nhân viên vừa nói vừa đưa cho anh ta hai tấm séc.

‘Ôi không, cậu ấy thật sự cho mình vay sao? Và nhanh đến như vậy à?’

Rõ ràng là El Paume nợ Hội Gafor 2 triệu meso, giờ lại vay thêm 200.000 meso nữa cơ à?

‘Hội Gafor sao?’

Hơn nữa bên kia lại chính là Hội Gafor?

Cho dù có bị đánh cũng là chuyện thường tình chứ đừng nói đến chuyện được cho vay tiền.

‘Danh tính của sếp là gì đây chứ?’

Dibo bắt đầu nhìn El Paume với ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ chứ không còn sự nghi hoặc nào nữa.

Ngược lại, ánh mắt của El Paume lại không giống như trước.

‘Cậu ta bước ra ngay mà không nói gì. Đó là điều không thể nếu như Hội Gafor vẫn ở trạng thái bình thường.’

Khi y ngay lập tức cho vay 200.000 meso, anh đã chắc chắn.

‘Cổng 100 người đã xuất hiện rồi.’

Nghĩa là Ebisu đang rất cần một kẻ điên.

Tất nhiên, anh cũng biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

‘Ông ta sẽ cho làm kiểm tra sớm thôi.’

Đối với cổng 100 người ngay trước mắt, Hội Gafor sẽ bắt đầu chuẩn bị lựa chọn những thành viên giỏi nhất trong số các thám hiểm gia từ 2 vòng trở xuống.

‘Mình cũng là một ứng viên.’

Theo đó, việc cho anh vay 200.000 meso có nghĩa là y đang coi El Paume là một thành viên tham dự.

Tất nhiên không phải vì y công nhận những kỹ năng của El Paume. Vốn dĩ Ebisu chưa bao giờ nhìn thấy kỹ năng của El Paume.

Y mới chỉ nghe chuyện El Paume tay không bắt được một con slime vàng và kết quả là anh đã trở thành thám hiểm gia 2 vòng trong chưa đầy một tháng.

Điều này đúng là rất tuyệt, nhưng mà Ebisu không ngu ngốc đến mức tin vào tất cả những thứ bề nổi ấy.

Vậy nên lý do y đối xử tử tế với El Paume cũng không có gì là lạ.

‘Bọn họ cần ít nhất một kẻ điên.’

Trong cuộc chinh phạt Cổng Thần bí, cần phải có ít nhất một kẻ có thể ôm bom và làm những điều điên rồ.

‘Nhưng mà mình vẫn phải làm nhiệm vụ.’

Tất nhiên, vẫn cần phải có một kỹ năng ở mức tối thiểu, và giờ Ebisu sẽ kiểm tra kỹ năng mức tối thiểu đó của anh.

200.000 meso này là số tiền y đưa cho anh để thực hiện bài kiểm tra.

“Nhưng nà tại sao cậu lại vay 200.000 meso chứ không phải 100.000 meso?”

“Tôi cũng cần dùng tiền.”

"Ồ."

Vậy thì anh ta sẽ rất vui khi tiêu số tiền đó.

Dibo lập tức gật đầu khi nghe nói thế.

Dù sao thì cũng chẳng có lý do gì để ngồi yên trên đống tiền mà giờ anh ta đã có cả, đúng chứ?

Hơn nữa anh ra cũng cần chuẩn bị nhiều hơn dự kiến cho chuyến đi săn trong Cổng Thần bí.

“Tôi sẽ mua vũ khí.”

Trong số đó, vũ khí là rất quan trọng.

‘Quả nhiên sếp là một người rất quan trọng.’

Khi đó Dibo lập tức gật đầu.

“Vậy cậu định mua loại vũ khí nào?”

“Một kỹ năng.”

Khi nghe những lời đó, sự tin tưởng hiện lên trong mắt Dibo.

Lý do các thám hiểm gia được đối xử tốt như vậy là vì sức mạnh mà họ thể hiện cùng với các vật phẩm của mình.

“Cậu có thể cho tôi biết cậu định mua vật phẩm nào không?”

Nghe Dibo hỏi, El Paume liền trả lời.

“Tôi sẽ mua Polearm.”

“Hả? Không phải sếp là pháp sư sao?”

"Tôi là pháp sư."

“Nhưng mà thứ cậu định mua là gì cơ?”

“Polearm.”

Dibo nhìn Polearm trong tay anh và bật cười.

‘Cậu ấy đã mua Polearm có kỹ năng vòng thứ nhất là Bạo Trảm với giá 50.000 meso……’

50.000 meso.

Một số tiền không hề nhỏ.

‘Chà, với kỹ năng Bạo Trảm thì giá tiền đó cũng xứng đáng rồi.’

Tuy nhiên, Dibo hài lòng với mức giá đó.

Thông thường các vật phẩm có kỹ năng hoặc phép thuật ứng với vòng thứ nhất được giao dịch với giá khoảng 10.000 meso, nhưng mà Bạo Trảm thì khác.

Đó là một kỹ năng rất mạnh mẽ của chiến binh, mặc dù chỉ là kỹ năng vòng thứ nhất.

‘Dù sao thì, sức tấn công ít nhất cũng sẽ tăng gấp đôi khi kỹ năng này được kích hoạt.’

Sức tấn công tăng hơn gấp đôi có nghĩa là ta có thể phá vỡ những gì trước đây ta không thể.

‘Ta có thể giết ba hoặc bốn cây nấm cam cùng một lúc.’

Vậy nên giá trị của một chiến binh có thể sử dụng kỹ năng Bạo Trảm cũng sẽ gấp đôi, hay thậm chí là nhiều hơn, so với một chiến binh không thể sử dụng kỹ năng này.

50.000 meso là mức giá không tệ một chút nào. Ngay cả khi ta gấp rút bán nó đi thì ta vẫn sẽ thu được hơn 30.000 meso.

"Sếp, tại sao cậu lại mua thứ này?"

Vấn đề là một vật phẩm dù cho có tuyệt vời đến đâu thì cũng chỉ là đồ bỏ đi nếu như không có người có thể sử dụng nó.

“Cậu là pháp sư mà nhỉ?”

Và các thám hiểm gia không thể sử dụng những kỹ năng khác với chức nghiệp của họ.

Đó là lý do khái niệm chức nghiệp, danh hiệu ra đời.

Khi nghe hỏi như thế, El Paume liền trả lời cộc lốc.

“Người khác sẽ sử dụng nó.”

"Người khác sao?"

Dibo mỉm cười trước câu nói đó.

“Quả nhiên là sếp! Cậu đã chuẩn bị mọi thứ rồi sao! Đúng thế, thật là điên rồ khi chỉ có một thám hiểm gia và một nô lệ chinh phạt Cổng Thần bí! Tôi đã đánh giá sai về cậu rồi, sếp à!”

Bước chân của Dibo trở nên nhẹ nhàng hơn.

Chẳng mấy chốc, hai người họ đã đến nơi.

“Đây rồi.”

Trước mặt hơn là Cổng Thần bí do Hội Gafor ủy quyền.

“Cấp đỏ, có 1 vết khắc, giới hạn số người là 8 người, xem nào… Hình như mới chỉ có một vết khắc thôi.”

Và độ khó của Cổng Thần bí, theo phát hiện của Dibo, là khá cao.

Việc có một vết khắc cho thấy cổng nahf đủ khó để có thể dẫn đến thất bại.

Giới hạn số người là 8 người cũng khá nhiều.

Tuy nhiên, đó không phải là điều mà Dibo lo lắng.

“Vậy những người khác đâu rồi?”

Anh ta tin rằng El Paume có đồng đội.

“Ai sẽ sử dụng Polearm này?”

Như để đáp lại lòng tin của anh, El Paume dùng ngón tay chỉ vào Dibo, Dibo mỉm cười và nghiêng đầu thắc mắc.

"Ah."

Sau đó anh ta quay đầu lại và nói.

“Họ đến rồi à. Xin chào, tôi là Di… hả?”

Tuy nhiên, Dibo lại nghiêng đầu khi nhìn thấy không có ai trước mặt và quay đầu lại vị trí ban đầu.

Rồi anh ta nhìn thấy,

Ngón tay của El Paume vẫn chỉ vào mình.

"Tôi sao?"

Dibo nhận ra điều đó có nghĩa là gì và vô cùng ngạc nhiên.

“Tôi sử dụng trường kiếm, cậu cũng biết mà?”

Anh ta đã sử dụng trường kiếm cả đời và giờ đây anh ta lại bị yêu cầu sử dụng Polearm ư?

Đây không đơn giản chỉ là chuyện thay đổi vũ khí.

Vốn dĩ hầu hết nô lệ chiến đấu đều sử dụng trường kiếm. Lý do cũng rất đơn giản. Đó là cách duy nhất để cho họ có thể sử dụng chiếc khiên mà Dibo đang mang trên lưng. Và chiếc khiên đó còn quý hơn cả mạng sống.

Tuy nhiên, nếu như anh ta sử dụng một Polearm, chắc chắn anh ta sẽ không thể sử dụng khiên.

Làm như vậy là vứt đi sinh mạng dự phòng mà anh ta đã cẩn thận chuẩn bị. Và điều đó đồng nghĩa với cái chết, đơn giản như vậy thôi.

Tất nhiên, El Paume biết điều đó.

‘Cậu ta là đệ tử của Aran. Cậu ta là một trong số những người sử dụng Polearm giỏi nhất trong lịch sử Phong Giới.’

Dựa vào tài năng của Dibo, anh ta có thể sử dụng Polearm tốt hơn bất kỳ ai, ngay cả khi hôm nay là lần đầu tiên anh ta sử dụng nó.

“Sếp, trước đây tôi thậm chí còn chưa bao giờ cầm Polearm! Ồ, bây giờ tôi đang cầm nó, nhưng mà cái đó không được tính!”

Tuy nhiên, Dibo không cách nào hiểu được và phản ứng vô cùng mạnh mẽ.

Cuối cùng, Dibo hét lên.

“Ôi, thôi nào. Cậu có điên không đấy?”

Khi những sự việc khiến cho nhận thức thông thường của anh ta không thể lý giải nổi chồng chất lên nhau, sự kiên nhẫn và tự chủ của Dibo cuối cùng cũng bộc phát.

“Cậu điên cũng phải có giới hạn chứ! Này? Cậu giải thích đi! Đây giống như một trò đùa với cậu hả?”

Và trước giọng nói giận dữ của Dibo, có âm thanh của thứ gì đó đáp lại.

Thịch, thịch, thịch!

Dibo im lặng lắng nghe âm thanh đó.

Đôi mắt của Dibo mở to ra.

Hàng tá cây nấm cam đang tiến đến gần anh ta và El Paume.

Khuôn mặt của Dibo đanh lại khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Anh ta nhận ra rằng tiếng hét của anh ta đã kích thích những cây nấm cam ở xung quanh.

'Đúng là sai lầm.'

Đó là một sai lầm chết người mà lẽ ra anh ta không bao giờ nên mắc phải, nhưng mà ngay cả khi phải đối mặt với sai lầm đó, Dibo vẫn chuẩn bị sẵn sàng.

Anh ta đã sẵn sàng cho trận chiến khốc liệt sắp nổ ra.

"Đúng là sai lầm."

"Gì cơ?"

Và El Paume cũng bắt đầu trận chiến bằng câu nói ngắn gọn đó.

"Hỏa Tiễn."

Vút!

El Paume tạo ra một mũi tên lửa.

Thịch, thịch, thịch!

Anh bắn mũi tên vào hai mươi bảy cây nấm cam đang lao về phía mình.

Vù!

Mũi tên bay trong không khí, tạo thành một vòng cung duyên dáng giữa hai mươi bảy cây nấm cam.

Bùm!

Mọi chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt.

'Hả? Cái gì vậy?'

Trước khi Dibo kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì mọi thứ đã kết thúc.

Bùm!

Toàn bộ hai mươi bảy cây nấm cam đều bị thủng đầu, giờ chỉ còn là đống hỗn độn trên mặt đất.

'Chà!'

Dibo không nói nên lời trước cảnh tượng đó.

El Paume nói với Dibo.

“Đừng phạm sai lầm tương tự nữa đấy.”

Nói xong, ngón tay của El Paume chỉ vào Cổng Thần bí.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương