Thám Hiểm Gia Cuối Cùng
Chapter 11. Bài kiểm tra (2)

Chương 11. Bài kiểm tra (2)

 

4.

 

“Cổng Thần bí càng có nhiều vết khắc thì càng nguy hiểm.”

Hầu hết các thám hiểm gia đều cho rằng Cổng Thần bí có nhiều vết khắc là nguy hiểm nhất.

“Tuy nhiên Cổng Thần bí không có vết khắc nào mới là nguy hiểm nhất. Bởi vì không ai biết bên trong có gì.”

Nhưng mà những thám hiểm gia giàu kinh nghiệm lại nghĩ khác.

“Đó là lý do các đội nhóm xuất hiện.”

Vì thế nên các thám hiểm gia bắt đầu tổ chức đội nhóm một cách nghiêm túc.

Tất nhiên, khái niệm về đội nhóm vốn đã tồn tại trong quá khứ.

Các thám hiểm gia với các chức nghiệp khác nhau sẽ thành lập các nhóm nhằm bù trừ điểm yếu của nhau và cùng nhau thám hiểm.

Tuy nhiên, cùng với sự ra đời của Cổng Thần bí, vai trò của đội nhóm được hệ thống hóa hơn trước.

Hiệp hội Thám hiểm gia dựa trên các tài liệu khác nhau do các thám hiểm gia cung cấp cùng với các nghiên cứu và điều tra của chính mình đã đưa ra các điều luật Hiệp hội Thám hiểm gia như sau:

Khuyến nghị nên có ít nhất 4 người gia nhập một nhóm khi tấn công Cổng Thần bí, bao gồm 1 chiến binh, 1 pháp sư, 1 cung thủ và 1 cướp biển hoặc 1 tên trộm.

Không chỉ là khuyến nghị mà là tích cực khuyến nghị.

Và điều này vô cùng hữu ích.

Theo nghiên cứu của Hiệp hội Thám hiểm gia, nhóm 4 người bao gồm đủ những thành phần trên có tỷ lệ sống sót cao hơn 125% so với nhóm 4 người không có đủ những thành phần này.

Trong mọi trường hợp, việc thành lập nhóm 4 người là điều cơ bản nhất cần làm, và phương pháp chiến đấu của các thám hiểm gia cũng đã phát triển để phù hợp với nhóm 4 người.

Chiến binh sẽ đối mặt với những quái vật ở phía trước, và trong khi họ đang ngăn chặn chúng, cung thủ và pháp sư sẽ tấn công từ phía sau, còn tên trộm và cướp biển sẽ hỗ trợ trận chiến theo nhiều cách khác nhau.

Đó chính là ý tưởng cơ bản.

Dibo cũng biết điều này.

Anh ta là một thám hiểm gia đầy tham vọng.

Và cũng là một nhân tố đầy hứa hẹn.

Điều đó là nhờ vào giác quan chiến đấu xuất sắc bẩm sinh của anh ta. Thứ duy nhất ngăn cản anh ta trở thành một thám hiểm gia chính là anh ta chưa thức tỉnh vòng tròn của mình.

Dù sao thì Dibo cũng đã học tập và rèn luyện để trở thành một Thám hiểm gia chiến binh, và cho đến hiện tại vẫn như vậy.

'Gì thế này?'

Nhưng rồi đột nhiên, nhận thức chung của Dibo đã bị đảo lộn.

‘Là pháp sư sao?’

El Paume đã làm đảo lộn nhận thức chung của Dibo.

Chẳng ngạc nhiên chút nào khi anh ta tự mình xử lý hơn hai mươi cây nấm cam với tư cách là một pháp sư.

Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra.

Đặc biệt là với một pháp sư sử dụng phép thuật ảnh hưởng theo phạm vi thì thậm chí có thể làm được nhiều hơn thế chỉ trong một hơi thở.

Dù vậy, điều khiến cho Dibo kinh ngạc chính là phương thức thực hiện.

Anh đã xử lý được tất cả bọn chúng chỉ bằng một phép thuật duy nhất, Hỏa Tiễn.

Anh kinh ngạc cũng không có gì là lạ.

Tuy nhiên mọi thứ không chỉ dừng lại ở việc kinh ngạc.

‘Đó là kỹ năng điều khiển bằng tâm trí sao?’

Anh ta đang cố gắng phân tích những gì El Paume đã cho anh ta thấy.

‘Sếp không phải người tầm thường.’

Dibo bắt đầu tính toán.

Một lúc sau, anh ta đã tính toán xong.

“Sếp, cậu tuyệt thật đấy! Tôi chưa thấy điều tương tự như thế bao giờ! Ôi, với khả năng của cậu thì Cổng Thần bí này sẽ dễ như ăn bánh thôi. À, đợi chút đã. Tôi sẽ đi lấy đá ma thuật từ đám nấm đó ngay đây.”

Anh ta quyết định sẽ đi theo El Paume.

El Paume không hề ngạc nhiên về điều này.

‘Quả đúng như mong đợi.’

Phản ứng của Dibo giống hệt với mong đợi của anh.

Cũng không khó để dự đoán điều này.

Cách Dibo hành động hiện giờ chính là điều cơ bản mà một thám hiểm gia nên có.

Khi đối mặt với thứ mà trước đây họ chưa từng thấy, họ không nên sợ hãi mà nên tính toán lợi ích và nắm bắt mà không một chút do dự nếu như điều đó có lợi cho mình.

Tất nhiên, cách làm này cũng có phần nguy hiểm.

Nếu ta muốn giữ mạng, theo lẽ thường thì phải nhạy cảm với bất cứ điều gì ta thấy lần đầu tiên và giữ khoảng cách với nó 

Tuy nhiên, tất cả những thám hiểm gia đã ghi dấu ấn trong lịch sử Phong Giới, bắt đầu từ những thám hiểm gia đầu tiên, đều đã chọn cách làm nguy hiểm này.

Dibo là một trong số họ.

Dù sao thì đó cũng là điều mà El Paume đã đoán.

“Sếp, tôi đã thu thập tất cả đá ma thuật rồi!”

Giờ đây Dibo sẽ không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa.

“Hãy cùng nhau đập tan Cổng Thần bí nào!”

Và thế là, Dibo, người đang đứng trước Cổng Thần bí, bước vào trong mà không hề do dự.

El Paume cũng đj theo.

Sau đó, thế giới mà họ đang nhìn thấy chợt thay đổi.

Khu rừng tươi tốt biến mất và chào đón họ là một khung cảnh ảm đạm và xám xịt.

Thứ duy nhất còn sót lại là những gốc cây cổ thụ đã bị đốn hạ.

Ngay khi nhìn thấy nó, Dibo hét lên.

"Coi chừng!"

Anh ta vừa dứt lời, những gốc cây bắt đầu tự di chuyển và nhô lên khỏi mặt đất.

Chúng dùng rễ làm chân để đứng vững trên mặt đất.

Còn trên phần thân xuất hiện đường xẻ dọc, lộ ra một con mắt.

“Là bọn Stump à.”

Loài Stump.

Stump là một loài quái vật có hình dáng trông giống gốc cây sau khi bị chặt đi nhưngaf nó sẽ di chuyển khi tìm thấy con mồi. Ngay khi đến gần con mồi, nó sẽ quấn rễ và cành xung quanh con mồi.

Chỉ nhìn vào mô tả thì nó có vẻ không phải là loài quái vật mạnh cho lắm.

“Rắc rối tới thật rồi đây.”

Tuy nhiên, Stump là một trong những loài quái vật phiền toái nhất đối với các thám hiểm gia.

“Đâm nó bằng kiếm còn khó ấy chứ.”

Có một vấn đề là khả năng phòng thủ của nó ở một cấp độ hoàn toàn khác so với loài Slime hay Nấm.

Và đó là điều hoàn toàn bình thường, bởi vì ngay cả khi dùng rìu để chẻ một khúc gỗ đã được cố định sẵn cũng không hề dễ dàng gì.

Còn kích thước của Stump lại tương đương với một người đàn ông trưởng thành, hoặc thậm chí là lớn hơn. Độ dày của thân nó cũng phải hai người đàn ông trưởng thành mới ôm hết được.

Thực tế là ta không thể tạo ra thương tổn đáng kể nào cho nó chỉ với một thanh kiếm hoặc con dao bình thường.

“Một khi bị mấy cái rễ tóm được thì đó chính là địa ngục.”

Một vấn đề khác đó chính là lực của rễ cây quá lớn khiến cho hầu hết các thám hiểm gia không thể chịu đựng được.

Chỉ những thám hiểm gia chiến binh với những vật phẩm có kỹ năng tăng sức mạnh và thể lực, ví dụ như kỹ năng huấn luyện thể lực, mới có thể xử lý được.

“Và tiếp đó là tấn công tầm xa.”

Khỏi phải nói, ngay cả cây cung của cung thủ hay phép thuật của pháp sư cũng không thể đâm thủng phần thân dày của nó.

Ngay cả khi làm được thì cái giá phải trả cũng rất đắt.

Suy cho cùng thì thể lực của chiến binh, mana của pháp sư và mũi tên của cung thủ đều không miễn phí.

Tất nhiên vẫn có những ngoại lệ.

“À, chúng là mồi ngon cho sếp rồi.”

Đúng vậy, các pháp sư thuộc tính hỏa!

Đối với El Paume, chúng là một đối thủ dễ xử lý đến mức nực cười.

“Tôi có đối thủ tốt đấy nhỉ.”

"Tất nhiên rồi!"

Đó là lý do Dibo mỉm cười thoải mái hơn bao giờ hết.

‘Với năng lực của sếp, bọn Stump này chỉ là trò trẻ con. Mình sẽ tận dụng thời cơ thu lợi từ Cổng Thần bí này. Xem nào, mức chia là 7 : 3 đúng không nhỉ? Ồ, nếu mình làm tốt thì chỉ riêng Cổng Thần bí này thôi mình cũng sẽ kiếm được rất nhiều tiền nhỉ? Yeah, đến lúc được thư giãn một chút rồi. Mình sẽ trả được phí điều trị bệnh Cái chết Đen và cả phí sinh hoạt nữa.’

El Paume nói lại với Dibo đang mỉm cười.

“Đây là thời điểm tốt để tập luyện cách sử dụng vũ khí Polearm đấy.”

"Hả?"

 

5.

 

Có rất nhiều thám hiểm gia đầy tham vọng trên thế giới.

Trong số đó, phổ biến nhất là những Thám hiểm gia chiến binh.

Không có gì là lạ, bởi các pháp sư không thể tập luyện trước khi thi triển phép thuật.

Mặt khác, các chiến binh có thể thực hành huấn luyện cơ bản bao nhiêu lần tùy thích trước khi thức tỉnh vòng tròn.

Điều đầu tiên mà những thám hiểm gia chiến binh đầy tham vọng ấy học được chính là cách sử dụng kiếm và khiên.

Nói chính xác hơn thì họ sẽ học cách sử dụng khiên.

“Ta không thể thay thế cơ thể của mình nếu như bị kiệt sức, nhưng mà tấm khiên thì khác. Ta luôn có thể thay thế nó bằng một cái mới nếu như ta có đủ điều kiện. Đó là lý do tại sao ta cần phải biết cách sử dụng khiên. Khi ta chiến đấu với quái vật thì tấm khiên chính là mạng sống của ta.”

Cho dù ta có một cuộc phiêu lưu tuyệt vời đến đâu, nó cũng chẳng có ý nghĩa gì nếu ta chết.

Tất nhiên, vẫn có những ngoại lệ.

“Đó là cho đến khi các kỹ năng cường hóa cơ thể như Mình Đồng Da Sắt, Chiến binh Thông tuệ và Tường Sắt ra đời.”

Nếu như ta học được một kỹ năng khiến cho cơ thể ta cứng hơn thép thì tình hình sẽ khác.

Tuy nhiên, đó lại là câu chuyện sau khi ta thức tỉnh vòng tròn.

Dibo cũng vậy.

Kể từ khi có khao khát trở thành một thám hiểm gia, anh ta đã luyện tập sử dụng kiếm và khiên hàng ngày không ngừng nghỉ.

‘Polearm chết tiệt.’

Trước đây anh ta thậm chí còn chưa bao giờ cầm thứ vũ khí được gọi là Polearm này.

'Cậu muốn tôi xử lý chúng bằng Polearm sao?'

Và đối thủ của anh ta lại là Stump, loài quái vật được coi là ác mộng với các chiến binh!

‘Sếp điên thật rồi.’

Thành thật mà nói, chuyện này quả là điên rồ.

Hơn nữa, Polearm nằm trong nhóm vũ khí khó sử dụng nhất trong số tất cả các loại vũ khí.

Không giống như giáo, loại vũ khí này có một đầu nhọn rất nặng. Trọng tâm của nó không hề giống với các loại vũ khí khác.

‘Mình có phải là thiên tài bẩm sinh trong việc sử dụng Polearm như chiến binh Polearm đâu.’

Vậy mà anh ta lại được yêu cầu phải dùng nó để chiến đấu sao?

‘Chết tiệt, không đời nào mình có thể vung nó đúng cách được!’

Thật là nực cười và vô lý.

‘Làm sao mình có thể…?’

Rắc!

'Hử?'

Nhưng thời điểm anh ta cầm Polearm lên và vung nó, Dibo có thể cảm nhận được điều gì đó kỳ lạ.

‘Gì thế này? Sao lại dễ như vậy?’

Trước hết là, việc vung Polearm dễ hơn những gì anh ta nghĩ.

Vì nó khá nhẹ nên anh ta có thể vung nó thoải mái.

Rắc!

‘Ái chà, đúng là không đùa với sức mạnh này được.’

Và sức mạnh tỏa ra khi anh ta vung Polearm lại ở một đẳng cấp khác so với khi vung kiếm.

Rắc!

Mỗi lần Polearm di chuyển, phần thân của bọn Stump lại bị xé toạc ra như thể đang xé một cây nấm mồng gà.

Hơn nữa Dibo đã cảm nhận được một điều.

‘Không có trở ngại nào về khoảng cách cả.’

Nhờ tầm với xa của Polearm, anh ta có cảm giác an toàn khác hẳn với khi cầm kiếm.

Và cảm giác an toàn ấy đã mang đến cho anh ta niềm tin.

"Chúng mày xong rồi."

Và Dibo là kiểu người có thể bừng cháy lên niềm tin lớn hơn bất kỳ ai khác.

Suy cho cùng, Dibo là kiểu người mạnh mẽ trước kẻ mạnh và thậm chí còn mạnh mẽ hơn trước kẻ yếu.

“Tôi là Dibo, anh hùng của Cảng Lith!”

Và thế là, ngay lần đầu tiên sử dụng Polearm, Dibo đã dần dần áp đảo bọn Stump.

Anh ta bắt đầu thể hiện một cảnh tượng đáng kinh ngạc.

‘Điên mất, sao mình lại làm được thế này nhỉ?’

Ngay cả bản thân Dibo cũng rất ngạc nhiên.

Tất nhiên, El Paume thì khác.

'Quả đúng như mong đợi.'

Danh hiệu đệ tử của Aran không phải là thứ mà ai cũng đạt được.

Không, phải nói là không có ai cả, Dibo là người duy nhất trong lịch sử Phong Giới đạt được danh hiệu đó.

Dibo thậm chí còn có một biệt danh khác.

‘Anh ta là Kẻ tàn sát Anh hùng.’

Kẻ đã giết Aran, một trong sáu anh hùng.

Một số người nói rằng Aran đã tự vẫn nhưng mà El Paume có thể khẳng định chắc chắn.

‘Từ bỏ mạng sống của mình cũng có nghĩa là sẽ có người có thể thay thế.’

Bởi vì Aran thừa nhận Dibo, cho nên cô ấy có thể sẵn sàng từ bỏ mạng sống của mình.

‘Sáu anh hùng, họ là những anh hùng thực thụ. Sẵn sàng làm bất cứ điều gì để cứu lấy thế giới.’

Anh có thể nói như vậy bởi vì anh biết sức nặng của từ “anh hùng”.

Trong mọi tình huống thì đây cũng là điều chắc chắn.

‘Huấn luyện Dibo cũng không khó.’

Không cần thiết phải dành cho Dibo bất cứ sự đào tạo đặc biệt nào.

Anh ta chỉ cần đi săn thật nhiều.

Và với El Paume cũng vậy.

Từ giờ trở đi, sẽ không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì nữa.

‘Tất cả những gì chúng ta cần phải làm chỉ là đi săn.’

El Paume ngẩng đầu lên và thể hiện quyết tâm.

Thịch!

Bọn Stump đang cắm rễ vào vùng đất hoang rộng lớn bắt đầu ngoi mình lên khỏi mặt đất do bị thu hút bởi âm thanh của trận chiến và tiếng la hét của đồng đội.

Chúng bắt đầu tạo ra những tiếng động lạ.

“Lũ chuột nhắt.”

Dibo mỉm cười nhìn chúng.

“Chúng mày tự đến đây để trở thành vật hi sinh cho chiến binh Polearm Dibo này sao!”

Anh ta trông có vẻ rất tự tin.

Thịch!

"Hả?"

Nhưng ngay sau đó, biểu cảm của Dibo thay đổi khi thấy số lượng Stump xuất hiện ngày càng nhiều.

Thịch!

Và rồi, ngay khi nghe thấy tiếng thét mạnh mẽ hơn nhiều so với âm thanh bọn Stump tạo ra, Dibo quay đầu về hướng phát ra âm thanh và hét lên.

"Chết tiệt!"

Không giống như những gốc cây đã bị chặt đi, một cây cổ thụ duy nhất còn nguyên vẹn xuất hiện.

Một cây cổ thụ khổng lồ cao tới 10 mét.

“Là Stumpy!”

Stumpy, một cá thể có sức mạnh to lớn giữa loài Stump và được xếp vào loại quái vật trùn, đã xuất hiện.

“Sếp, chạy mau!”

Lúc đó, Dibo không còn hừng hực tinh thần chiến đấu nữa.

Không phải mỗi anh ta phản ứng như thế.

Chỉ riêng sức mạnh của Stumpy vượt trội hơn so với một con Stump thông thường.

“Nó thậm chí còn không bị ảnh hưởng bởi lửa!”

Nhưng mà điều khó khăn nhất là Stumpy có khả năng kháng thể mạnh mẽ trước các đòn tấn công thuộc tính hỏa.

Có nghĩa là ngay cả El Paume cũng không phải là đối thủ của nó.

"Hỏa Tiễn."

“Hả? Sếp? Cậu vẫn định xử lý nó à?”

Nhưng mà El Paume đã chuẩn bị cho trận chiến.

“Cậu thừa biết là không thể gây sát thương trên cơ thể nó bằng Hỏa Tiễn mà?”

Dibo thắc mắc một điều rất thực tế.

Tất nhiên El Paume cũng biết điều này.

Không thể xuyên thủng Stumpy bằng Hỏa Tiễn.

Dù vậy, El Paume vẫn không lùi bước.

‘Mình sẽ rút lui nếu như mình chỉ có 1 vòng.’

Nhưng mà giờ anh không có lý do gì để làm vậy cả.

‘Nếu như mình có 2 vòng thì cũng sẽ chẳng có gì khác cả.’

Đạt 2 vòng không chỉ có nghĩa là anh có thể sử dụng nhiều mana và phép thuật mạnh hơn.

‘Nhưng mà bởi vì mình có thể sử dụng hai phép thuật 1 vòng cùng một lúc.’

Giờ đây El Paume có thể sử dụng hai phép thuật Hỏa Tiễn và điều khiển bằng tâm trí cùng một lúc.

Nói cách khác, El Paume có khả năng thực hiện được việc này.

"Hỏa Tiễn."

"Hả?"

Đó là triệu hồi thêm một Hỏa Tiễn trong khi sử dụng phép thuật điều khiển bằng tâm trí.

"Hỏa Tiễn."

"Ồ!"

Và việc di chuyển hai Hỏa Tiễn cùng lúc với phép thuật điều khiển bằng tâm trí.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương