Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
-
Chapter 12: Vệ Lẫm bị Cửu Ca xách giữa không trung, hắn quay đầu lại dùng vẻ mặt cực kỳ u oán nhìn Cửu Ca
Tác giả: Sách Mã Thích Phong
Editor: Etar
Beta: Shin
Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vệ Lẫm không để ý đến Cửu Ca, cất kỹ cái đuôi của mình, biến ra hai chân rồi mặt mũi bình tĩnh bỏ đi, trong lòng hắn có bực bội cho nên giận chó đánh mèo lên người Cửu Ca. Lâm Vị trúng yêu độc cùng với cái tính cách tùy tiện vô tâm của Hi Thần, đây con mẹ nó đều là tác giả vì con ruột của mình mà dọn sạch chướng ngại. Nghĩ đến chuyện mình chỉ là một vật hi sinh không có mẹ thương yêu, Vệ Lẫm liền… thấy Cửu Ca không vừa mắt.
Cửu Ca sờ sờ chỗ mình bị đánh, hắn thở dài một hơi, rốt cuộc vẫn là ngoan ngoãn đuổi theo quân thượng của mình. Qua Chiến vẫn chờ ở chỗ cũ, đầu tiên là bộ dáng không có việc gì của Hi Thần đại nhân, sau đó là bệ hạ thần tình giận dữ, sau đó nữa chính là Cửu Ca thượng thần nhăn mắt nhíu mày.
Qua Chiến: Này???
Hi Thần ghét bỏ bọn họ hành quân chậm chạp, nàng ngồi lên tuyết linh điểu của mình bay đi trước tìm yêu tộc tính sổ. Tuyết linh điểu so với xích thố mã tốc độ nhanh hơn, nó chở Hi Thần trên lưng, đôi cánh rung lên sau đó nhằm phía chân trời lập tức bay mất. Vệ Lẫm mặt không chút thay đổi nhặt hai chiếc lông của tuyết linh điểu rụng trên mặt xuống, thần tướng phía sau hoặc nhiều hoặc ít cũng đều bị như hắn, ngay cả trên đầu Cửu Ca cũng bị mắc vài chiếc lông chim.
Vệ Lẫm: Con chim này thế mà lại rụng lông!
Tựa hồ nhìn ra Vệ Lẫm đang suy nghĩa cái gì, Cửu Ca ở một bên giống như cuốn bách khoa toàn thư di động, hắn giải thích: “Sắp vào xuân rồi, tuyết linh điểu cũng tới ngày thay lông.”
Cửu Ca vừa mới nói xong, hắn liền từ trong miệng phun ra một sợi lông tơ nhỏ xíu của tuyết linh điểu. Điều này không biết chỗ nào chọc Vệ Lẫm buồn cười, hắn kẹp bụng ngựa, xích thố mã bốn vó đạp trên lửa, mang theo Vệ Lẫm cười ha ha nghênh ngang mà đi.
Qua Chiến vẻ mặt không hiểu, “Thượng thần?”
Cửu Ca trong đầu suy nghĩ đủ thứ, nhưng trên mặt lại vô cùng lạnh nhạtl “Xuất phát.”
Nói xong hắn dẫn đầu đuổi theo, nhìn phía trước bệ hạ trẻ tuổi giục ngựa bay nhanh, trong đầu Cửu Ca hiện ra rất nhiều ý niệm, ánh mắt càng thêm thâm thúy nội liễm. Tính tình bệ hạ gần đây thay đổi rất nhiều, tâm tư cũng không dễ suy đoán, khiến cho hắn làm thần tử cũng rất là gian nan.
Vệ Lẫm phóng ngựa chạy như điên, phía trước càng ngày yêu khí càng nồng đậm, trừ bỏ yêu khí còn có một cỗ mùi máu tươi rất khó ngửi, Vệ lẫm đoán có lẽ là Hi Thần đang quần ẩu chém giết với yêu tộc. Hi Thần tuy không học vấn không nghề nghiệp nhưng thực lực không hề yếu, Vệ Lẫm không quá lo lắng cho an nguy của nàng, bất quá vẫn đẩy tốc độ nhanh hơn. Cũng không biết có phải yêu độc nổi lên tác dụng hay không, Vệ Lẫm một trạch nam thế kỷ hai mươi mốt thế mà tại loại thời điểm này máu nóng sôi trào, đặc biệt háo hức muốn xông lên chém giết chiến đấu ba trăm hiệp. Tựa hồ chỉ có huyết tinh giết chóc mới có thể áp chế nội tâm không ngừng táo bạo quay cuồng của hắn, điều này làm cho Vệ Lẫm thực bất đắc dĩ.
Xích thố mã bước qua một dòng suối thật dài, phía trước chính là một mảnh rừng rậm tràn đầy sương độc. Sương độc vô cùng nồng, tầm nhìn trong rừng rất ngắn, không chỉ vậy yêu khí còn hòa lẫn bốc lên tận trời.
Cửu Ca mở ra hai cánh của mình, hắn bay đến trước Vệ Lẫm, chủ động xin đi giết giặc, “Chẳng qua là một ít yêu tộc tráng miệng, xin bệ hạ ở đây chờ thần một lát, thần đi một chút sẽ trở về.”
Cửu Ca vừa muốn giương cánh bay vào màn sương trong rừng rậm thì cánh bị người ta giữ lại, Cửu Ca quay đầu liền thấy Vệ Lẫm vẻ mặt nghiêm túc.
“Cô đi với ngươi.” Nói xong Vệ Lẫm đứng dậy rời khỏi xích thố mã, sau đó xoay người nhảy lên lưng Cửu Ca, nghiễm nhiên coi hắn thành tọa kỵ.
Cửu Ca: …
Cửu Ca đứng hình tại chỗ một lát, cuối cùng vẫn là biến trở về nguyên hình đằng xà, như vậy có thể giúp Vệ Lẫm thoải mái một chút, nguyên hình của hắn hai cánh cũng lớn hơn. Cõng theo Vệ Lẫm nhằm vào khu rừng rậm, hai cánh thật lớn của Cửu Ca vỗ vỗ liền tạo ra gió mạnh thổi tan chướng khí sương mù, nhưng rất nhanh sương mù dày đặc lại ngưng tụ thành một khối.
Vệ Lẫm khó có thể khắc chế hưng phấn trong lòng, tuy rằng hắn cũng không biết rốt cuộc mình có nổi mấy sợi hưng phấn thật sự nhưng khi bị yêu khí vây quanh, tứ chi bách hải đều giãn ra, tựa như ngâm mình trong ôn tuyền. Một thanh âm ở trong đầu Vệ Lẫm kêu gào, giết bọn họ, sau đó… ăn.
Vệ Lẫm thật sự là bội phục ham muốn ăn uống của long dăng, hắn không tự chủ liền từ trong linh giới của mình rút ra Côn Luân thần cung.
“Bay cao một chút.” Vệ Lẫm chỉ huy Cửu Ca.
Cửu Ca thực nghe lời mà bay lên trên rừng rậm, đến khi bọn họ đều đã ra khỏi Vệ Lẫm mới nhìn rõ hình dạng của nó. Đây là một khu rừng rất rộng lớn, liên miên kéo dài mấy ngàn dặm, bên trong nhung nhúc đều là vong linh yêu tộc nên mới tạo thành đám mây yêu khí. Nhưng mấy vong linh yêu tộc này so ra kém Cửu Lê tộc mà Yêu Vương triệu hồi ra, đúng như Cửu Ca nói, đều chỉ là món tráng miệng, vừa thấy đã biết là vật hi sinh không chính thức. Bởi vì số lượng quá nhiều, thời điểm đám vong linh này ngọ nguậy, từ góc độ của Vệ Lẫm mà nhìn liền giống như một đám nhung nhúc giòi bọ, nếu bị chứng sợ hãi mấy thứ này phỏng chừng sẽ ngay lập tức đổ bệnh.
Vệ Lẫm đứng trên lưng Cửu Ca, hắn nhìn xuống đám yêu quân lộn xộn sau đó giương cung thần, tay buông ra, thần uy ngưng tụ thành tên dài, mang theo hào quang vàng kim thẳng hướng phóng xuống. Thượng cổ Cô Luân thần cung uy lực cường hãn cỡ nào, một mũi tên kia mang theo khí thế xẻ núi bổ đất, bắn ra một vết nứt tạo thành vực sâu dài ngàn thước có dư. Đại cổ thụ trăm năm che trời bị nhổ tận gốc, đa số trực tiếp biến thành bột mịn, yêu linh ẩn thân bên trong không kịp kêu một tiếng dã bị nghiền nát dưới thần uy của Vệ Lẫm, một chút thức ăn cũng không chừa lại.
Hình ảnh kia cực kì hoành tráng rung động, không kém gì bom tấn Hollywood.
Sương mù trong rừng rậm hoàn toàn tán đi, nơi này cũng biến thành một mảnh phế tích, chỉ còn lưu lại thần tích của Côn Luân thần cung chính là một vực sâu mấy ngàn thước dữ tợn. Tuy yêu tộc vong linh đều đã chết dưới thần uy của Vệ Lẫm nhưng yêu khí vẫn không tan đi, ngược lại càng thêm nồng đậm.
Vệ Lẫm giống như bị dụ dỗ, hắn từ trên lưng Cửu Ca nhảy xuống, ngửi ngửi tìm hướng của yêu khí. Cửu Ca phản ứng thập phần mau, vội vàng bắt được Vệ Lẫm, “Bệ hạ?”
Vệ Lẫm bị Cửu Ca xách giữa không trung, hắn quay đầu lại dùng vẻ mặt cực kỳ u oán nhìn Cửu Ca, ánh mắt không khác gì Sadako*, hai phần ba đều là lòng trắng.
* Sadako: Con ma trong phim kinh dị The Ring
Cửu Ca: …
Cửu Ca trầm mặc một chút, sau đó từ trong linh giới lấy ra một ít thịt khô, thanh âm mang theo trấn an, “Bệ hạ, thần hiện giờ chỉ có cái này, chờ giết được Yêu Vương rồi thần sẽ làm cho người thứ tốt hơn.”
Cũng không lạ gì khi Cửu Ca có thể từ hướng khuôn mặt Sadako mà tìm ra nguyên nhân Vệ Lẫm trở nên táo bạo. Còn có thể vì cái gì ngoài đói bụng!
Vệ Lẫm cầm thịt khô Cửu Ca đưa tới, sau đó xoay người nhảy trở về lưng Cửu Ca, lưng hắn đeo Côn Luân thần cung, vùi đầu ăn thịt khô, rốt cục cũng ngoan ngoãn hơn không ít. Ăn hai mảnh thịt khô xong Vệ Lẫm mới bình tĩnh lại, hắn đá đá Cửu Ca, “Không cần phải xen vào trận chiến của các thần tướng bên dưới, thấy chúng ta rời đi bọn họ tự khắc sẽ theo kịp, hiện tại đi đến phía trước gặp hai con đại yêu quái đi.”
“Được.” Cửu Ca đáp ứng một tiếng rồi chở theo Vệ Lẫm đến hội họp cùng Hi Thần.
Quả nhiên giống như Vệ Lẫm dự đoán, nhóm thần tướng bên dưới thấy Cửu Ca bay đi bọn họ liền phóng ngựa vội vàng đuổi theo. Tốc độ của Cửu Ca nhanh hơn xích thố mã, một lúc đã bỏ lại bọn người Qua Chiến rất xa. Gió táp bên tai Vệ Lẫm gào thét, hắn không còn bối rối cáu kỉnh như lần trước bị Cửu Ca bắt đi, ngược lại thảnh thơi ngồi trên lưng Cửu Ca, trong tay ôm đồ ăn vặt Cửu Ca cho lấp đầy bụng.
Một chút xíu đồ ăn vặt này làm sao đủ cho Vệ Lẫm dắt răng, hắn ăn xong mấy thứ đó, ngửi thấy yêu khí cường đại phía trước nhất thời lại khí thế hừng hực. Vệ Lẫm đá đá bả vai Cửu Ca, thanh âm vô cùng phấn khởi, “Nhanh lên, nhanh thêm chút!”
Cửu Ca thật sự là dở khóc dở cười, “Bệ hạ, mấy còn yêu quái này người không thể ăn, nếu bị đại tư tế nhìn thấy, nàng chắc chắn sẽ muốn đánh chết ngài.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook