Nông Gia Tiên Điền (Dịch)
-
Chương 185
Thấy có người còn bi thảm hơn mình, mình thì ở trong hạnh phúc, có người nói đây là bản chất xấu của tính người, nhưng đó cũng là bản tính của người.
Ở trên nền phẳng, Lý Thanh Vân và Michelle ngồi trên da sói mềm, ăn xiên thịt dê, trên ngọn lửa có treo một cái nồi inox, bên trong hầm canh thịt dê, còn bỏ thêm hai củ khoai tây.
Michelle ăn xiên thịt tươi mới, ngửi mùi ngon canh thịt tản ra, hạnh phúc đến rúc vào trên bờ vai đàn ông, cảm thấy tất cả trước mắt giống như đang nằm mơ, chỉ có thể xuất hiện ở trong câu chuyện cổ tích.
Lúc này ánh mặt trời rất loạn, thỉnh thoảng xuất hiện ở một chỗ trong rừng rậm tăm tối. Ngọn lửa phương xa, giống như có người phát hiện nơi đây, đang lộn xộn vung nhánh cây giống như cây đuốc, như đáp lại đống lửa nơi đây.
Hai bên cách xa nhau chừng 5-6km, có thể nhìn thấy phản ứng rất nhỏ, nói lên cây đuốc đối phương vung lên thật vĩ đại.
Lý Thanh Vân tinh tế thưởng thức thịt dê nướng, bên cạnh có người đẹp nước ngoài, cảm thấy đời này có thể sống như vậy đã không tồi. Nhưng mà càng dễ dàng có được càng không có cảm giác thỏa mãn.
Giống như hai củ khoai tây bỏ thêm trong canh thịt dê, hắn nói khoai tây nhặt được bên bờ sông, Michelle lại không hoài nghi. Lý Thanh Vân cảm thấy, nếu như mình nói nhặt được hai con bào ngư ở bên bờ sông, có lẽ nàng cũng sẽ tin.
Ăn xong mười mấy xiên thịt nướng, Lý Thanh Vân thản nhiên móc hai quả dưa chuột tươi mới từ trong ba lô ra, cho Michelle một quả, còn quả kia thì mình tiện tay đút vào trong miệng, không để ý đến vui mừng và kinh ngạc của Michelle, rắc rắc ăn ngon lành.
“Vân thân ái, anh rất… khiến cho người ta kinh ngạc. Tôi có một yêu cầu, có thể kêu anh mở ba lô ra nhìn xem không? Chỉ liếc nhìn thôi.” Michelle ôm bả vai hắn, tràn đầy tò mò năn nỉ.
“Có thể cởi hết quần áo của cô để tôi nhìn xem không?” Lý Thanh Vân đáp lại một câu như ma xui quỷ khiến.
“Đáng ghét…” Michelle giận dữ đập hắn, nhưng lại thay đổi vẻ mặt, cười đùa nói: “Dù sao chúng ta cũng không ra được, về sau có lẽ sống cùng anh, cho anh liếc nhìn cũng không có gì cả. Nhưng mà, anh rất xác định muốn nhìn xem?”
“A…” Lý Thanh Vân chần chừ, quét nhìn dáng người đầy đặn mê người của Michelle, lập tức cách xa nàng, nói: “Thôi bỏ đi, xét về quan hệ, tất cả mọi người đều là người mình, xuống tay với người quen, tôi có chướng ngại tâm lý.”
“Không có chướng ngại về thân thể là được.” Thấy Lý Thanh Vân lùi bước, Michelle lại càng hăng hái, xoay qua, vô cùng phong tình cười nói: “Lại nói, anh là người phương Đông có dáng người tuyệt nhất tôi từng thấy, hơn nữa trên thân có khí chất thần bí, rất hấp dẫn tôi. Nếu như không phải có đủ loại quan hệ người với người phức tạp bên ngoài, tôi nghĩ tôi sẽ yêu anh.”
Lý Thanh Vân không tránh thoát, lại trốn tránh ngồi trên mặt đất ẩm ướt.
“Ăn dưa chuột của cô đi, nếu như không ăn, tôi sẽ lấy lại.” Lý Thanh Vân bị nàng trêu đến xấu hổ, không thể không giả vờ hung dữ. Con mẹ nó, phụ nữ hiện giờ quá điên cuồng, như vậy kêu mình phải làm sao đây? Nếu như em họ biết được, chắc chắn sẽ buồn mình. Thôi bỏ đi, vẫn nhịn chút, nhưng nghe nói thịt dê tráng dương… đặc biệt là thịt dê đen, nếu không, tạm thời đừng ăn?
Michelle giống như đã sớm hiểu rõ tính cách ngượng ngùng của Lý Thanh Vân, thấy hắn tức giận, lập tức cười nham nhở, không hề quan tâm. Đầu tiên đặt dưa chuột ở trong miệng liếm mút vài cái, làm ra dáng vẻ cực kỳ mị hoặc, thấy Lý Thanh Vân nhìn đến tròng mắt đều sắp trừng ra mới đột ngột cắn một miếng, cắn dưa chuột một miếng lớn, dọa sợ Lý Thanh Vân lập tức quay đầu đi.
Con mẹ nó, người phụ nữ này quá hung tàn! Lý Thanh Vân cảm thấy mình cũng không phải trẻ con, nhưng sao lại không sức chống trả ở trước mặt Michelle chứ?
Ban đêm chỉ có một cái giường, ngày hôm qua Michelle chưa giải hết độc rắn, cũng yên ổn vượt qua. Hôm nay hai người thật sự rất nhàn hạ, lại ăn thịt dê, toàn thân nóng hầm hập, tràn đầy lực lượng.
Lý Thanh Vân nhắm mắt giả bộ ngủ tiến vào tiểu không gian, định huấn luyện con trăn màu đen mới vừa thu vào. Nhưng mà chưa vào bao lâu đã cảm thấy trên người mình thêm một cái chân, lát sau lại thêm một cánh tay, còn liên tục xoa vỗ trên người.
Không cần nghĩ, chắc chắn là Michelle đang chọc ghẹo mình. Lúc này, ở trong tiểu không gian, Lý Thanh Vân đang vào thời khắc mấu chốt, dưới uy hiếp của trăn vàng khổng lồ, một tay đè chặt lên trên đầu con trăn màu đen, kêu nó thần phục.
Con trăn màu đen điên cuồng giãy giụa, nhưng đây là ở trong tiểu không gian, sức mạnh của Lý Thanh Vân vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người, giống như thần linh của không gian này vậy, không muốn cho nó động, nó tuyệt đối không động được.
Tay kia của hắn cầm con cá, đặt ở bên miệng con trăn, nói cho nó biết, nếu như muốn ăn cá thì thành thật chút, đừng giãy giụa. Chính là đè quá ác, không bao lâu, con trăn màu đen dừng giãy giụa, kiệt sức khom đầu xuống, nhận con cá hắn đưa tới.
Thông qua huấn luyện trăn vàng khổng lồ, Lý Thanh Vân đã rõ, động tác này xem như là một hiệp định thần phục của giống thú. Ăn đồ ăn nhân loại đưa tới, tỏ vẻ thần phục của nó. Lúc trước sau khi trăn vàng khổng lồ chịu vài lần, ăn cá Lý Thanh Vân đưa tới mới triệt để thành thật.
Không gian trong hầm rượu rất lớn, Lý Thanh Vân kêu hai con trăn đều ở trong đó, nghiêm khắc dặn chúng nó, không được đánh nhau ở trong này, nếu như con nào tự tiện phát động chiến tranh, đánh nát bình rượu bên trong, nhất định sẽ khiến cho nó hối hận, ít nhất cắt một miếng thịt của nó ngâm rượu.
Cho dù chúng nó có nghe hiểu không, lời uy hiếp nói ra trước rồi tính.
Xác của chó rừng lưu lại làm đồ ăn cho con trăn, nếu ăn không hết thì chôn chúng nó ở dưới chân núi nhỏ. Nhưng thứ ở nơi đây rất khó biến chất, ít nhất trước mắt ở trong này không xuất hiện đồ ăn biến mất, Lý Thanh Vân cảm thấy khả năng mấy thứ này lưu lại làm đồ ăn cho con trăn là lớn nhất.
Kỳ nhông trong hồ nước rất vui vẻ, khi vui vẻ lại cũng kêu lên oa oa, mang đến một chút sức sống cho tiểu không gian.
Ong mật đang bận rộn, lấy phấn hoa ở trong bụi sen hồ nước, cũng không biết mật chúng nó ủ như thế nào, Lý Thanh Vân cảm thấy mấy ngày nữa có thể sẽ dùng tới mật, dù sao dinh dưỡng của đồ ăn phải cân đối, chỉ ăn thịt là không được.
Linh thể tiến vào đáy nước, cảm nhận được kích cỡ của củ sen. Thời gian trong không gian với thời gian bên ngoài có chênh lệch 10 lần, cộng thêm tất cả nước ở trong hồ nước đều là nước suối không gian, linh khí đầy đủ, củ sen đã trưởng thành, giống như cánh tay người đẹp, trắng nõn như ngọc, phẩm chất thích hợp, độ dài không đều, nhưng nhỏ nhất cũng có 1m.
Lý Thanh Vân nhổ một củ ra, nhẹ nhàng gạt trong hồ nước, nước bùn ở trên đó đã gột sạch toàn bộ. Bẻ một khối bỏ vào trong miệng nhai thử, thơm ngát ngon miệng, có vị ngọt nhạt, có thể làm rau dưa, cũng có thể làm hoa quả, ăn vào không hề kém dưa chuột trong không gian.
Lý Thanh Vân cảm thấy, ngày mai khi nấu thịt dê có thể phối hợp. Con dê đen kia hơn 50kg, đủ để cho hai người mình ăn một tháng không thành vấn đề, nếu như thịt không thối.
Về phần muối… hắn chứa rất nhiều trong tiểu không gian, nhưng mấu chốt là giải thích nguồn gốc về muối cho Michelle như thế nào? Để một lọ làm đồ nướng còn tạm được, để một túi, để mười túi… nên giải thích như thế nào?
Do đó, cho dù toàn bộ thịt dê đen hư thối, hắn cũng sẽ không thể muối thịt dê.
Theo thói quen lượn vòng quanh tinh cầu nhỏ của hắn tuần tra một vòng, lại bón cho con rắn đầu sắt Mangshan ở trên đá mặt trời hai con cá nhỏ, vẫn không muốn đi ra ngoài, bởi vì động tác của Michelle càng ngày càng làm càn, bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo mềm nhẵn đã luồn vào trong quần áo của hắn, sờ nắn trên cơ bắp cứng cỏi trước ngực hắn.
Linh thể của Lý Thanh Vân ở trong tiểu không gian, chỉ có cảm ứng thật mỏng manh với bản thể, hắn không biết bản thể của mình sẽ có phản ứng gì, nhưng linh thể của hắn đã sắp không chịu đựng nổi quấy rầy của Michelle.
Không biết cô gái này đang nói gì, nhưng nhất định là lời nói khiêu khích, Lý Thanh Vân cảm thấy, nếu như mình không có hy vọng đi ra ngoài, chắc chắn sẽ không nhịn vất vả như vậy, tất cả quy về bản năng, thuận theo tự nhiên, lật ngược nàng cho xong.
“Vân thân ái, anh còn giả bộ ngủ, tôi sẽ lột sạch quần áo của anh.” Michelle bám vào bên tai Lý Thanh Vân, đột nhiên hắng giọng kêu lên: “Bên ngoài có sấm đánh, tôi không ngủ yên được, chỉ muốn nói chuyện phiếm với anh, chỉ chút yêu cầu nho nhỏ đó đều không thỏa mãn tôi được sao, tôi sẽ không dè dặt nữa đâu.”
Lý Thanh Vân nghe được một câu này, lập tức quay trở về bản thể, giả bộ như mơ màng mở to mắt.
“Michelle, cô ầm ĩ như vậy làm gì, đánh thức tôi. Ban ngày tôi săn thú rất mệt, nếu như nghỉ ngơi không tốt, chúng ta sống tiếp như thế nào?” Lý Thanh Vân cảm nhận được khác thường ở trên thân, định nói sang chuyện khác, dẫn lực chú ý của nàng đi.
Michelle lại không mắc mưu, nằm sấp trên giường, chống cằm, nhìn chằm chằm vào mặt Lý Thanh Vân, cười nói: “Vân, thân thể của anh bán đứng anh, chỉ sờ cơ ngực và cơ bụng của anh thôi, anh đã hưng phấn đến suýt nữa chọc thủng quần, tôi còn không biết anh đang giả bộ ngủ, vậy còn làm chuyên gia kỹ thuật sinh học cái gì nữa? Kể cả một người phụ nữ thành thục đều biết rõ chuyện này.”
Bên ngoài tiếng sấm vang rền, thông qua khe hở trên đỉnh hang động đá vôi truyền vào trong, sinh ra âm vọng và cộng hưởng, giống như sét đánh bên tai, thanh thế cực kỳ kinh người. Thậm chí khiến cho người ta sinh ra một loại ảo giá, giống như tiếng sấm chém sập hang động vậy.
“Xin nhờ, đừng nói chuyện rõ ràng như vậy chứ, chúng ta ngủ ở trên giường của Linh Hư đạo nhân, còn bộ xương khô của ông ấy đang ngồi ở đằng sau hang động. Chúng ta chỉ ngủ thôi, đừng sờ loạn có được không?” Thân thể Lý Thanh Vân cứng đờ, hơi xấu hổ, hắn cảm thấy nếu như Michelle lại lộn xộn, hắn nhất định sẽ không nhịn được lật nàng xuống.
“Được rồi, anh nói chuyện với tôi, cho qua thời gian là được. Anh biết đó, chúng ta ở trong hang động đá vôi dưới lòng đất dã ngoại, nơi đây không có máy tính cá nhân, không có Ipad, không có di động, càng không có wifi. Nơi đây chỉ có hai người chúng ta, nếu như anh không nói chuyện với tôi, tôi nên tìm ai đây? Ra ngoài tìm khỉ trong rừng rậm trò chuyện sao? Tìm đại tinh tinh nói chuyện à?” Michelle cực kỳ đắc ý, cười híp mắt nói.
“Cô định nói chuyện gì?” Lý Thanh Vân không có cách nào với nàng, thời gian ở chung về sau còn dài mà, phải lấy ra dũng khí đối mặt.
“Tạm thời nói chút chuyện vấn đề cá nhân đi. Ví dụ như, anh có bạn gái chưa?” Michelle hỏi.
Lý Thanh Vân ngẫm nghĩ, nghiêm túc đáp lại: “A… có, em họ tôi, một cô gái vô cùng cổ điển vô cùng truyền thống, ba mẹ tôi rất thích cô ấy, tôi cảm thấy cũng rất không tệ.”
“Hả? Em họ cũng có thể làm bạn gái sao? Sao tôi chưa từng nghe anh nhắc đến vậy? Nhưng không sao, tôi lớn lên bên Pháp từ nhỏ, anh biết đấy, lòng khoan dung của bọn tôi cho đàn ông luôn khiến người ta cảm thấy khó tin. Hơn nữa, dù sao anh còn chưa kết hôn, tôi còn có cơ hội, không phải sao? Lại nói, chúng ta không ra khỏi đây được, cũng không biết có thể sống bao lâu dưới hang động dưới lòng đất thiếu đồ ăn này, là người phụ nữ duy nhất ở bên cạnh anh, ưu thế của tôi mạnh hơn tất cả phụ nữ.”
“…” Lý Thanh Vân trầm mặc một lúc, lại không ngờ Michelle sẽ nói ra lời như vậy, vì thế khẽ thở dài: “Cô rốt cuộc muốn nói gì, xin cô cứ nói thẳng, đừng dùng những lời lẽ buồn cười này để trêu cợt tôi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook