Người Hùng Cấp Thảm Họa Hồi Sinh (BẢN DỊCH)
-
Chapter 73 - Tình hình có chút éo le (4)
Chương 73 - Tình hình có chút éo le (4)
Thẩm định viên Jinmyung, biệt danh - Thẩm phán, là một môn đồ cấp SS. Anh là chàng trai từng tự nhận là học trò của Lee Gun tại Sàn giao dịch tích hợp. Lee Gun đã giao cho anh nhiệm vụ tìm kiếm thông tin về một con dao găm, thứ đã ghim hắn vào trong cạm bẫy hai mươi năm trước.
Jinmyung cẩn thận giao một chiếc hộp cho Lee Gun. Nó chứa thanh đoản kiếm mà Lee Gun đã đưa cho anh sau khi đánh bại Sophie.
[Đoản kiếm chứa đựng năng lượng tử thần]
Cấp: ???
- Không thể hiển thị thông tin.
Hugo ngạc nhiên khi thấy vậy, phản ứng của anh cũng có thể hiểu được.
- Mấy ngày trước cậu không đưa Heiji xem cái này sao?
Anh dám chắc Lee Gun đã cho Heiji xem lưỡi kiếm này rồi hỏi về tên thủ phạm. Đáp lại, Lee Gun cười toe và lấy thứ gì đó từ trong ngực mình ra..
Hugo reo lên.
- Là nó! - Một thanh đoản kiếm y đúc.
- Cái tôi có là một bản sao. - Lee Gun giải thích.
- Gì? Bản sao ư? Tôi chưa từng thấy cậu chế tạo nó.
Lee Gun khịt mũi tung thanh kiếm giữa hai tay.
- Tôi có thể làm ra lưỡi kiếm nhỏ này lúc đang xả xì trét trong phòng tắm kìa.
- …! - Hugo sốc. Là một vị Thánh nhân, anh đã được ban lớn cho kỹ năng Mị Nhãn(S). Vậy mà bản thân lại hoàn toàn không nhận thấy món đồ này là đồ giả.
Hơn nữa, mỗi món đồ Lee Gun chế tạo ra luôn tốt hơn hai phần so với những món khác. Điều này khiến cho bản sao ấy có giá trị hơn nhiều. Nên Hugo tự hỏi liệu bản sao có bổ sung thêm năng lực nào hay không.
- Cái này nhìn cứ như bản gốc ấy!
Sự ngưỡng mộ của Hugo với năng lực của Lee Gun chỉ diễn ra trong giây lát.
- Tốt rồi! Tuy nhiên tôi không thể tin được cậu đã bàn giao món đó cho một môn đồ của Xử Nữ đấy! Nếu tôi mà nói thẳng tuột ra thì tên này có thể đã bán đứng cậu cho Xử Nữ Chi Tinh rồi!
- Gì? - Người ngạc nhiên là Jinmyung.
Hugo tiếp tục:
- Gun à, cậu nên hoài nghi người khác thêm chút nữa đi!
- Anh vừa nói cái gì vậy, cái tên Thánh nhân tắc kè hoa này! Anh chỉ được cái mặt thôi tên khốn to con!
- … ?
Jinmyung thậm chí còn độc miệng với cả một Thánh nhân. Đời Hugo chưa bao giờ bị đối xử như vậy. Tuy nhiên, có vẻ Jinmyung đã rất tức giận.
- Sao tôi lại bán đứng người thầy dạy tôi hai mươi năm cơ chứ? Anh sẽ vĩnh viễn là tên Thánh nhân đứng bét hạng!
- …! - Cú vả mặt bất ngờ này khiến Hugo bị sững sờ. Nó khiến anh tự hỏi phải chăng đây là tính cách bình thường của các thẩm định viên hay không.
- Cậu ta làm thầy của cậu được hai mươi năm rồi? Tầm quái nào thì cậu gặp được Gun?
- A! Phải rồi nhỉ. Hai người là anh em của nhau. - Lee Gun tham gia.
- ? - Khi Lee Gun gấp đôi đòn tử, Hugo hứng chịu sát thương lần hai. Điều đó có nghĩa Lee Gun đã dấu anh mà ngầm bồi dưỡng một tên học trò. Tuy nhiên, tổn thương chưa dừng tại đó.
Lee Gun tiếp tục:
- Nếu ta nghiêm chỉnh theo đúng thứ lớp thì thẩm định viên là anh trai của anh đấy.
- ? - Hugo chịu sát thương lần ba.
- Hơn nữa, lúc điều tra, cậu ấy còn hữu dụng hơn gấp ngàn lần á. Đó là lý do tại sao tôi để cậu ấy giữ nó.
Lần bốn…
- Dù sao thì các cậu cũng nên thân thiện với nhau đi. Anh biết cậu ấy là bạn của Sungjae phải không, Taek Soo?
Hugo, người tưởng như sắp nghẻo tức giận đốp trả:
- Tôi không biết! Con trai tôi không có người bạn như nó!
Jinmyung thương hại nhìn Hugo.
- Bây giờ gặp anh rồi tôi có thể biết được con trai anh đang nói đến điều gì rồi. Cậu ấy có lý do chính đáng để không thích anh. Anh cứng đầu và bảo thủ, cái đồ tính nóng như kem.
- Khư-hộc!! - Hugo sụp xuống đất. Một phát súng giết người.
Lee Gun không quản những việc cậu làm. Những nhiệm vụ hắn giao cho, Jinmyung đều dùng mọi cách để hoàn thành nhiệm vụ. Tại sao ấy à?
[Đoản kiếm chứa đựng năng lượng tử thần]
Cấp: ???
- Không thể hiển thị thông tin.
[Một sức mạnh tà ác đã phá hủy thông tin trong thanh kiếm]
[Không còn thông tin nào trong thanh kiếm]
[‘Ánh nhìn của Thần’ có cấp bậc quá thấp để kiểm tra thông tin thành phần]
[Không có kỹ năng truy vết nào có thể truy tìm chủ nhân còn lại của thanh kiếm]
Một chuyên gia săn lùng như Hugo cũng không thể thu thập được bất kỳ manh mối nào từ thanh kiếm. Vậy mà Jinmyung có thể làm được. Tại sao?
Jinmyung (hạng SS) Xử nữ
Thức tỉnh danh (Thanh tẩy danh tự): [Người quyết định độ chân thực của tất cả vật phẩm]
- Kẻ có thể kể về lịch sử của các cổ vật
Tác dụng: Có thể trích xuất ký ức từ tất cả các vật phẩm.
- Sở hữu kỹ năng quyết định độ chân thực của vật phẩm.
[Đọc bộ nhớ! Hạng SS (Xử Nữ)]
[Chuyển đổi bộ nhớ! Hạng S (Xử Nữ)]
[Học trò của Lee Gun (Riêng)! Hạng B (Xử Nữ)]
[Cấy ghép trí nhớ! Hạng S (Xử Nữ)]
…
Thuộc tính cá nhân
[Độ tin cậy không xác định] Bùa tăng may mắn: 30%
Bùa tăng quan sát [Sắc Nhãn của Artisan]
[Siêng năng] Tăng sức chịu đựng: 20%
[Ám ảnh] Làm việc với các vật phẩm trên hạng A
[Cuồng tín] Kỹ năng Tẩy não & Thôi miên. Bại liệt! Một kỹ năng hắn muốn che giấu.
[Trí óc nhạy bén] Phóng nhẫn lực: 50%
[Thanh âm] Đoạt năng lượng của địch thủ
Kỹ năng chính của Jinmyung là <Đọc ký ức>. Dù đó là con người, đồ vật, căn phòng hay quái vật, cậu cũng có thể trích xuất ký ức của đối tượng ấy.
Bẩm sinh cậu đã có đôi mắt sắc bén, song việc cậu trở thành một thẩm định viên cấp SS là có nguyên do. Jinmyung có thể sàng lọc các phần ký ức để kiểm tra xem vật phẩm đó là thật hay giả. Đó là bằng chứng xác đáng.
Lúc Lee Gun lén nhìn trộm năng lực thì hắn đã biết Jinmyung là người duy nhất phù hợp với nhiệm vụ này.
- Chà, chuyện rắc rối duy nhất là cậu ấy không thể đọc được ký ức của mình.
Lý do cũng đơn giản thôi.
[Một con người không có khả năng dám xâm nhập cơ thể của Xà Phu.]
Vì vậy, Lee Gun muốn Jinmyung đọc ra ký ức của thanh đoản kiếm.
- Cậu ấy nói sẽ mất kha khá thời gian vì nó không phải là một vật phẩm tầm thường.
Lee Gun hỏi:
- Vậy ai là thủ phạm?
Jinmyung nhanh chóng nghiên cứu xung quanh.
- Anh Lee Gun, thứ lỗi cho em.
Huy hiệu hình thanh kiếm của cậu rung mạnh.
Ting!
Màn quang bao quanh bộ ba bọn họ.
[Một kỹ năng thuê từ Song Ngư đã được kích hoạt.]
[Trong 30 phút tiếp theo, <Mặc Chướng (S)> sẽ được kích hoạt.]
[Đã trừ $500k phí thuê.]
[Cảm ơn bạn đã sử dụng nó.]
[Năng lượng của nước ngăn chặn âm thanh rò rỉ ra bên ngoài.]
Khi màn quang xâm nhập cơ thể họ, Jinmyung trở nên căng thẳng.
- Anh nói thanh kiếm tương tự cái này đã được bán đấu giá vào năm năm trước?
- Phải. Ta nghe nói một tên thẩm định viên cấp SS đã thẩm định nó.
Đây là một lý do khác khiến Lee Gun tìm đến Jinmyung. Hắn muốn xem là ai đã rao bán thanh kiếm.
Jinmyung nuốt nước bọt.
- Thật ra cái người thẩm định thanh kiếm đó là tiền bối của em.
- ! -
- Em đến sau anh ấy. Khả năng anh ấy khác biệt nhưng anh ấy cũng là một trong những Thập Tinh dưới trướng của Xử nữ Chi tinh
- Ồ! Tiền bối của cậu hẳn là biết về thủ phạm đó nhiều hơn. Cậu có thể liên lạc với anh ta không? - Lee Gun hỏi.
- Anh ấy đã qua đời rồi.
- ! -
- Anh ấy bị chết yểu. Một tuần sau vụ thẩm định thanh kiếm, anh ấy đã bị ám sát.
Vẻ mặt của Lee Gun và Hugo thay đổi.
- Ngoài ra, em đã trích xuất ký ức từ thanh kiếm. Một số trong số chúng đã bị xóa mất. Về cơ bản, ai đó đã hoàn hảo giấu nhẹm đi dấu vết của họ rồi. Điều này đáng nhẽ không thể xảy ra trừ khi vài kẻ có sức mạnh khổng lồ đã nhúng tay vào.
- …!
Nói cách khác, đối thủ của Lee Gun không phải một kẻ tầm thường.
Hugo chấp nhận lý do này. Dù Lee Gun có mệt lử vì giết Xích Nhãn thì cũng không có chuyện chỉ bằng vào một thanh kiếm đâm từ phía sau khiến hắn rơi xuống cạm bẫy. Nhân mã Chi tinh sớm đã được nghiệm chứng điều này.
- Có một kỹ năng nguyền rủa mạnh mẽ được hạ trên nó. Lời nguyền đủ sức giết chết một vị Thần.
- …!
Kỹ năng nguyền rủa là sở trường của Cự Giải, nhưng đến cả Cự giải Chi tinh cũng không đủ quyền năng để trừ khử một vị Thần.
Điều này ám chỉ rằng có một tên hỉ Hoàng đạo Chi tinh thôi không thể làm được điều này. Thực ra Lee Gun vốn đã biết sức mạnh ứng trên hắn không phù hợp với bất cứ kẻ nào trong số Thập nhị Hoàng đạo Chi tinh.
- Tôi tin thủ phạm đã nhận sức mạnh từ kẻ nào đó rồi đâm anh Lee Gun.
Lee Gun nhếch mép.
- Quả nhiên, liệu nền văn minh bí ẩn có dính dáng đến không ta?
Sau một hồi tần ngần, Jinmyung tiếp tục:
- Dù sao thì em đã thu thập hết các đoạn ký ức rồi ...
- Cậu đã thấy gì?
Jinmyung nhắm mắt lại. Sau đó là những lời gây sốc của cậu.
- Là Xử nữ Chi tinh. Hắn đã đâm anh Lee Gun!
- …!
Đôi tay Jinmyung run lên vì bị phản bội. Ký ức của thanh kiếm đã bị xóa sạch, vậy nên ký ức cậu khôi phục được rất mờ và rời rạc. Tuy nhiên, cậu dám chắc chuyện đó. Ký ức xuất hiện về thanh đoản kiếm là từ vị Thánh nhân của cậu.
- Em muốn chắc chắn hơn nên đã bí mật lục soát kho vũ khí của Xử nữ Chi tinh. Em đã tìm thấy những món đồ giống y hệt…
Jinmyung mở túi.
Lee Gun bật cười khi thấy mấy món trong túi, còn Hugo thì mém xỉu. Vũ khí giống hệt với thanh kiếm đã đâm Lee Gun đang nằm bên trong đó.
Jinmyung là một môn đồ cấp SS, nhưng đức tin của cậu với Xử nữ Chi tinh đã suy giảm. Đây chính là nguyên do. Tuy nhiên, cậu vẫn trụ được trước tiến triển này. Bỗng nhiên, cậu nghĩ đến thỏa thuận của Liên minh Châu u. Cậu con trai của Hugo có mang theo nó. Đó là bản thỏa thuận từ Xử nữ Chi tinh.
- Điều đó có nghĩa Xử nữ Chi tinh đã gọi cậu đến đây để — Hực!
Hugo bị cắt ngang.
Lee Gun, người đã lấy lại thanh kiếm bất ngờ rút kiếm.
Soát!
Hai mươi năm— Không, hắn đã bị mắc kẹt trong tòa tháp mấy trăm năm liền. Dù đã trải qua ngần ấy năm, nhưng trông hắn vẫn còn vẹn nguyên.
Ánh mắt Lee Gun ghim chặt vào lưỡi kiếm. Lưỡi kiếm kỳ dị đến mức khiến người ta nổi da gà.
- Gun?
- Ta muốn biết về kỹ năng nguyền rủa trong thanh kiếm này.
- Dạ? - Jinmyung hỏi.
- Cậu nói kỹ năng này có thể giết chết cả một vị Thần. Cậu có thể kích hoạt lại kỹ năng ấy không?
- …!
Hugo và Jinmyung đều sợ hãi.
- Không đời nào cậu đang nghĩ về vụ thực hiện nó đấy chứ!
Mắt xà của Lee Gun lóe lên một cách đáng sợ.
- Nó có thể giết chết một vị Thần. Mắt đền mắt, răng đền răng*.
(*đồng nghĩa với ăn miếng trả miếng.)
Jinmyung rùng mình khi nhìn thấy sát khí từ Lee Gun. Đó là điều mà cậu chưa từng chứng kiến trước đây. Tuy nhiên, cậu vẫn trả lời:
- Em biết một Tái Sư, người có thể hồi sinh sức mạnh của một kỹ năng đã sử dụng. Em sẽ liên lạc với ngài ấy.
Lee Gun cười. Sau đó, hắn đưa thứ gì đó cho Jinmyung. Đó là một chiếc vòng cổ.
- Đây là Thánh phẩm hệ bảo vệ mà ta đã chế tạo. Cậu giữ nó để đề phòng.
- Anh Lee Gun!
Tất nhiên, chiếc vòng cổ cũng có khả năng giám sát và theo dõi. Không biết Jinmyung có biết điều này hay không, nhưng cậu cảm thấy rất xúc động khi được anh Lee Gun tặng cho mình một món đồ.
Lee Gun có một việc cấp bách hơn cần phải lo ngay bây giờ.
- Trước hết ta phải bắt con quái vật đã xuất hiện ở chỗ này cái đã.
- ! -
- Mình sẽ ‘chăm sóc’ cho Xử nữ Chi tinh sau khi hoàn thành vụ Thử Sức.
Thử nghiệm có thời hạn. Lee Gun nhìn Hugo.
- Anh đã cử thuộc hạ của mình làm nhóm tiền trạm dẫn trước rồi phải không?
- Phải. Họ nên…
Chợt…
- Ngài Lee Gun!
- ! - Thuộc hạ của Hugo, những người trong nhóm dẫn trước xuất hiện ở đằng xa. Lúc đến chỗ Lee Gun, một người trong số họ đã đưa ra một chiếc túi vải.
- Ngài Lee Gun! Chính nó đây! Chúng tôi đã tìm thấy vài nhúm lông từ con quái vật mà hai ngài đã nhắc đến!
- Chúng tôi khá may mắn! Chúng tôi tình cờ gặp được một người bị con quái vật tấn công…!
Hugo, người bị đẩy ra phía sau, thấy hành động của họ thật nực cười.
- Này! Ta mới là người đã ra lệnh cho các ngươi đi tìm nó…
Tuy nhiên, thuộc hạ của anh không hề ngó ngàng gì đến anh.
- Nếu đó là ngài Lee Gun thì đủ hiểu ngài sẽ chiến đấu với địch thủ thế nào rồi, đúng không?
- Không giống Thánh nhân của chúng tôi, khả năng phân tích của ngài thật xuất chúng.
Hugo cảm thấy nóng máu, nhưng không ai quan tâm đến điều đó.
- Ngài Lee Gun. Đây có phải là con quái vật mà ngài đang tìm kiếm không?
Lee Gun bật ra một tiếng cười sắc lạnh.
- Bingo.
[Lông của Thực Thần Quái (SS)]
[Đây là mục tiêu cho lần Thử Sức của bạn.]
Trực giác của hắn đã đúng. Con quái vật xuất hiện tại nơi này được coi là bất tử. Có khả năng là Xử nữ Chi tinh đã gọi nó ra hòng làm tổn hại hắn.
- Đây có khi là một lần thu hoạch ngoài mong đợi.
Nhờ tất cả những điều này mà Lee Gun đã có thể nhanh chóng tìm ra kẻ thủ của mình.
- Lần cuối nó được nhìn thấy ở chỗ nào?
- Việc đó sẽ quá sức với anh đấy. Anh nên từ bỏ nó đi.
Một giọng nói xa lạ đáp lại hắn. Đó là giọng nói của một tên thanh niên cường tráng. Chàng thanh niên trông có vẻ đã ngoài đôi mươi. Không hổ danh là một môn đồ của Nhân Mã, ngoại hình của cậu ta vào hàng đỉnh của chóp. Tuy nhiên, cậu ta thậm chí không có một chút tế bào hài hước nào, phong thái thì cục cằn. Nói chung cậu ta trông chẳng khác nào một lão già cả.
Anh bạn trẻ có nét ngạo mạn, và cậu ta rất cao, cao hơn cả Hugo và Lee Gun.
[Báo động! Lòng trung thành của cậu bạn này đối với Nhân Mã rất cao.]
[Đức tin của cậu ta đối với Xà Phu rất thấp.]
Thông tin này khiến Lee Gun trợn tròn mắt. Còn với Hugo, anh đã rất sốc.
- Ben!
Hugo biết rất rõ cậu bạn này.
[Ma kết Benjamin]
- Xạ thủ! Cấp bậc SS
- Rất vui được gặp anh. Tôi tên là Ma kết. Tôi phục vụ cho Nhân mã Chi tinh.
Lee Gun chế nhạo.
- Anh bạn Thánh nhân nghèo được đấy. Vậy là anh có các môn đồ khác nữa. Tôi đã nghĩ rằng anh chỉ có hai thôi.
Hugo tức tối phản lại.
- Số lượng không nhỏ như thế nhá!
- Thực ra nó chẳng hề quan trọng.
- Đây là lần đầu tiên mình thấy cấp SS. - Lee Gun tự hỏi.
Hầu hết Thập Tinh đều không xuất hiện trong cuộc đột kích Ngàn Chân vì nghĩ rằng con quái vật này có thứ hạng quá thấp.
Thập Tinh là một chủng loại mới của những thức tỉnh giả. Chỉ có mười người, họ được coi là kẻ mạnh nhất trong nhân loại sau các vị Thánh nhân.
- Cậu ta là một trong số các Thập Tinh. Cậu bạn này giống như Yooha. Tất nhiên, Yooha vẫn là một món đồ cấp S, nên cấp SS rất coi thường con bé.
Ở bất cứ trường hợp nào thì cấp bậc SS chính là ứng cử viên trở thành vị Thánh nhân tiếp theo. Họ giống như vị tổng tư lệnh đưa các hội trưởng của các hội trực tiếp quản lý đi vào nề nếp.
Như để chứng minh điều này, đức tin của Ma kết với Nhân Mã cao tận trời xanh. Tuy nhiên, vì vào lý do kỳ lạ nào đó mà cậu ta nhìn về phía Lee Gun đầy cảnh giác.
- Có vẻ như anh đến đây để giết con quái vật. Quay về đi trước khi anh bị thương.
Các môn đồ Nhân Mã khác hét lên khi Ma kết chế nhạo Lee Gun.
- Ma kết! Cậu có nhận ra ngài ấy là ai không?
- Ngài ấy là huyền thoại Lee Gun đấy!
- Ngài ấy từng có một trận bắn cung với Thánh nhân của chúng tôi.
- Thánh nhân của chúng tôi đã phải bó tay đấy! Ngài ấy thật tệ….
Ma kết thô bạo ấn đầu họ xuống.
- Các ngươi đã quên bản thân là đệ tử của Nhân mã Chi tinh rồi sao?
- Aaaaak!
- Tôi xin lỗi!
- Dù sao thì, tôi đã nghe Thánh nhân nói rất nhiều về ngài Lee Gun. Tuy nhiên, tôi chắc chắn Thánh nhân của chúng tôi tốt hơn. Theo những gì được nghe thì trong hầu hết các trận giao tranh, ngài Lee Gun đều chiến thắng nhờ sự giúp đỡ của Thánh nhân của chúng tôi.
Lee Gun kín đáo liếc nhìn Hugo. Nhân mã Chi tinh đang run rẩy. Hugo nhớ đã nói điều đó để nâng cao vị thế bản thân trước các thuộc hạ của mình.
Làm rõ vụ này, Ma kết tiếp tục:
- Dù sao thì ngài Lee Gun chẳng thể làm gì nếu không có ngài Hugo nhỉ. Làm ơn cứ ở yên đó khi Thánh nhân của chúng tôi không có mặt. Ngài sẽ cản đường mất.
- Không! Dừng lại cái nào! - Vẻ mặt của Hugo là thứ đáng xem đây.
Lee Gun nở một nụ cười thật tươi.
- Là vậy sao? Taek Soo đã nói điều đó? Tôi sẽ cản đường à?
Hugo tái mặt như thể muốn chối phăng vụ đó. Tuy nhiên, Ma kết đã thật thà.
- Phải. Ngài ấy nói anh quá cùi bắp nên ngài ấy không thể cử anh xông pha chiến trận một mình được.
Hugo bấu chặt khuôn mặt như thể anh biết bản thân đã đi tong. Ma kết không để ý đến phản ứng của anh mà nói:
- Vụ này không dành cho anh. Anh nên quay về đi.
- Gì đấy?
- Nhóm dẫn trước đã tìm ra con quái vật. Nó không phải là thứ mà con người có thể giết đâu. Ngài Lee Gun sẽ hụt hẫng đấy.
Ma kết lấy ra một thứ.
- Chỉ có tôi mới có thể giết nó bằng vũ khí này.
Vì lý do nào đó mà lúc Lee Gun thấy vũ khí, đôi mắt của hắn tròn xoe. Sau đó, hắn phá lên cười.
- Thật không vậy? Phải vậy không đó?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook