Người Hùng Cấp Thảm Họa Hồi Sinh (BẢN DỊCH)
-
Chapter 59: Sự trở lại của một huyền thoại (1)
Chương 59: Sự trở lại của một huyền thoại (1)
Dường như hắn có thể nghe thấy tiếng hét. Vị Thần đau đớn bởi vật phẩm mà Lee Gun đã kích hoạt.
[Vị Thần Song Tử chịu sát thương từ năng lượng bóng tối đáng sợ.]
Heiji, Tiên Vương và chị em nhà Chun đều rất ngạc nhiên. Tiên Vương đặc biệt kinh ngạc khi nhìn Lee Gun.
- Vật phẩm đó…
Ánh mắt của Heiji hướng về món đồ trong tay Lee Gun.
Lee Gun bật cười. Trong tay hắn là một cái lõi linh hồn của một vị thần!
[Lõi Cự Giải (Linh hồn Chi Tinh cấp 33%, Linh hồn Thần thánh cấp 20%)]
Vâng, đây chính là chiến lợi phẩm mà hắn đã có được trong buổi họp báo sau khi chăm sóc đặc biệt Cự Giải Chi Tinh.
- Nó cũng chứa linh hồn của một vị thần.
Năng lượng của hai vị thần xung đột. Thần Song Tử cố gắng để thoát khỏi tình cảnh không mong muốn - thứ đã được dự liệu từ trước. Song Tử ghét chia sẻ không gian với một vị thần khác. Chẳng có gì lấy làm lạ vì tất cả các vị thần đều đổ máu vì tranh chấp lãnh thổ. Hơn nữa, Cự Giải là Hắc Tinh Tú, và mọi vị thần thì đều muốn tránh Hắc Tinh Tú.
Hạt Cự Giải tạo ra một tiếng động lớn như thể nó sắp vượt quá tốc độ.
[Thần Song Tử kinh ngạc. Nó đang cố gắng rời khỏi nơi này trong giây lát.]
Tuy nhiên, Lee Gun không phải là người để một vị thần ra đi dễ dàng như vậy.
[Bản năng chết]
Ánh sáng từ người gã túa ra. Sau đó, Lee Gun đấm vào tia sét đang cố thoát ra.
Bùm!
[Bạn đã trực tiếp gây tổn hại đến vị thần Song Tử.]
[Bạn đã nhận được EXP]
Cuộc đụng độ dẫn đến một phản ứng dữ dội đáng kinh ngạc. Tất cả các vật dụng trong nhà đều bị thổi bay. Cửa kính, mặt bàn kính, gương, v.v… cũng nứt vỡ.
Những tiếng nghiền nát liên tiếp vang lên.
Vị Thần chỉ bị xây xát, nhưng nó cảm thấy nhục nhã hơn cả vì bị gây thương tích bởi một con người.
Bùm !!
[Vị thần Song Tử đang cố gắng hạ xuống cùng với đội quân của nó]
Sức mạnh này đã ở một cấp độ khác so với trước, đè mạnh xuống ngôi nhà.
Chah-jee-jeek! Chah-jee-jeek!
Các vết nứt xuất hiện trên trần và tường. Vị Thần Phẫn Nộ đã cố gắng hạ gục Lee Gun. Tuy nhiên…
Bùm!
Quyền năng của Thần Song Tử đã suy giảm đáng kể. Điều này không nằm ngoài dự đoán.
[Các vị thần khác đang đề phòng. Họ đã chặn bước đi của Song Tử.]
[Họ phản đối việc quy tắc bị phá vỡ.]
[Để bảo vệ thánh địa của mình, họ đang phong bế sức mạnh của vị thần Song Tử.]
[Thần Song Tử không thể vượt qua.]
Năng lượng của Thần Song Tử co giật. Nó lắc lư như thể đang nhìn chằm chằm vào Lee Gun. Sau đó, vị Thần biến mất. Nó không có sự lựa chọn nào khác.
Bầu trời quang đãng đến mức tưởng chừng những chuyện trước đó chưa hề xảy ra.
[Sức mạnh của vị thần Song Tử đã biến mất.]
[Thánh EXP của bạn đã tăng lên rất nhiều.]
Tất cả điều này đã xảy ra gần như cùng lúc. Những người cảm thấy kinh hãi vào giây trước, giây sau đều ngã lăn ra đất.
- Tên khốn chó chết. - Heiji run lên. Ả có thể phỏng đoán những gì Lee Gun đã định làm. - Ta đã không lầm. Hắn đang cố giết một vị thần!
Điều đó đúng. Việc cắt đứt mối liên hệ giữa Thần Song Tử và Song Tử Chi Tinh là một thiệt hại lớn. Song, Lee Gun đã làm tất cả những điều này để thử nghiệm một thứ khác. Hắn muốn kiểm tra xem sức mạnh của mình có tác dụng như thế nào với một vị Thần, và liệu việc giết một vị thần có khả thi hay không!
Đây là lý do khiến Heiji phát tiết.
- Đồ thần kinh bệnh hoạn!
Lee Gun đã không quay lại chỉ để trả thù duy nhất các Hoàng Đạo Chi Tinh. Điều này khiến hắn trở nên đáng sợ hơn. Dù không thể tin được, nhưng Heiji có thể cảm nhận ý định của gã.
- Có thể, hắn có thể giết một vị thần…
Lee Gun là một kẻ yếu đuối, vậy mà hắn có thể làm tổn thương Thần của ả. Điều này khiến ả nhận ra điều gì đó.
- Đây là lý do tại sao Thần Bạch Dương lại bỏ chạy đầu tiên ….
Thần Bạch Dương đã chạy trối chết sau sự xuất hiện của Lee Gun. Mọi người đều nghĩ Thần Bạch Dương là một kẻ hèn nhát và hay thay đổi. Có rất nhiều lời bàn tán về lý do tại sao vị Thần này lại chạy trốn, nhưng bây giờ mọi chuyện đã được làm sáng tỏ.
- Là do Lee Gun làm. - Heiji rơi vào trạng thái hỗn loạn. - Hắn đã làm gì bên trong tòa tháp trong hai mươi năm qua? Đó không phải là sức mạnh của con người…
Lee Gun không quan tâm ả ta đang nghĩ gì. Hắn vừa cười vừa nhìn lên bầu trời.
* * *
[Lòng tự trọng của vị thần Song Tử đã hoàn toàn bị bóp chết.]
[Từ trước đến nay không tồn tại một thực thể nào có thể đánh cắp một đối tượng đã giao dịch trực tiếp với Thần.]
[Một số thực thể sợ mất đi Chi Tinh đã bỏ chạy.]
[EXP của bạn đã tăng lên rất nhiều.]
[Những người quen của các vị Thần khác đang cổ vũ.]
[Bạn đã kiếm được danh tiếng từ những người quen đó.]
[Ảnh hưởng thiêng liêng của bạn đã tăng lên.]
[Bạn đã nhận được EXP Thần Thánh]
[Bạn đã nhận được EXP Thần Thánh]
[Bạn đã nhận được một lượng lớn EXP]
[Cấp độ của bạn đã tăng lên hai.]
[Thần tân binh (Lv. 9)]
[Tất cả EXP sẽ được tự động chuyển đổi thành điểm]
[Tổng điểm: 12]
Lee Gun hài lòng vì đã có thể tổn thương Thần Song Tử.
- Mình đã đạt được nhiều hơn những gì mong đợi.
Đầu tiên, hắn có thể kiểm tra sức mạnh của mình lớn đến đâu để chống lại một vị thần. Và thực tế thì, nó gần như là rất lớn. Tuy không biết về các kỹ năng Thần thánh khác, nhưng ít nhất, <Bản năng chết> sẽ cho phép hắn tạo một cuộc trao đổi với một vị thần. Cuộc trao đổi này cũng chính là bằng chứng cho những gì hắn đã nghĩ.
- Mình có thể chiến đấu với các vị thần. - Điều bất khả thi vào hai mươi năm trước. Tất nhiên, Lee Gun vẫn còn yếu, nhưng ít ra hắn đủ mạnh để xác định quyền năng của mình phát huy tác dụng. - Chỉ cần nâng cao trình độ mà thôi.
Nếu hắn có thể tự trang bị vũ khí cho mình, mọi thứ sẽ hoàn hảo hơn. Trong mọi trường hợp, kinh nghiệm này cho phép hắn suôn sẻ nâng cao trình độ của mình.
- Có thể tăng lên hai cấp bằng cách cho một vị Thần ăn hành.
Đây là lợi ích của việc đánh nhau với Thần. Khi Lee Gun hạ gục Sư Tử Chi Tinh ở Drachma, hắn mới chỉ ở cấp năm. Tuy nhiên, phần thú vị nhất của tất cả điều này là thông báo tiếp theo.
[Khi bạn đạt đến cấp độ 10, bạn sẽ trải qua một đợt thử nghiệm đặc biệt.]
[Theo quyết định mà bạn đã thiết lập cho đến thời điểm này, bản thử nghiệm sẽ được sử dụng làm cơ sở để kích hoạt một nhiệm vụ đặc biệt.]
[Sự thức tỉnh của Xà Phu (xếp hạng SSS)]
Thử nghiệm đặc biệt: Tuy là “thử nghiệm”, song việc này tương tự như một nhiệm vụ. Lee Gun thấy sự phát triển này khá thú vị.
- Ngoài ra, hình phạt của mình sẽ kết thúc sau hai tuần nữa. - Mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch của hắn. Lee Gun bật cười.
- Lee Gun!
Lee Gun quay đầu lại khi nghe thấy giọng của Heiji. Tuy nhiên, gã không để mắt tới tác phẩm điêu khắc.
- Lee Gun! Đưa ta ra khỏi đây ngay bây giờ!
Heiji đang hét lên từ một trong những bức tượng nhỏ của Sungjae. Lee Gun đã trực tiếp đưa linh hồn của ả vào bức tượng - là thần tượng của mình. Chỉ có chút vấn đề với tư thế của bức tượng. Đầu của nó đang bị ép chặt bởi một bức tượng khác hình Lee Gun.
Ngay cả khi đó chỉ là một bức tượng, thì việc bị khóa đầu bởi một thứ được làm theo hình ảnh của Lee Gun là sự một sỉ nhục to lớn đối với Heiji.
- Nhanh lên và đổi vị trí của ta.
Lee Gun chế nhạo như thể hắn thấy yêu cầu của ả vô cùng ngốc nghếch.
- Còn nó thì sao? Cô phải thích nó chứ vì nó làm cô trông trẻ hơn nhiều đấy.
- Tên con hoang này!
- Dù sao, hãy biết ơn vì Sungjae không có giữ bức tượng nhỏ nào của cô.
- …! - Heiji cảm thấy bị sỉ nhục, nhưng ả chỉ biết nghiến răng chịu đựng. Hơn ai hết, ả hiểu rõ mình đang ở thế yếu. Tại sao?
- Chết tiệt! Hắn đã để mặc mình ở đây và chỉ lấy đi linh hồn của Raeriqueen. - Heiji chắc chắn về điều đó. Lee Gun có lẽ sẽ vứt bỏ linh hồn của ả và sử dụng linh hồn của Tiên Vương.
- Tất nhiên, Raeriqueen sẽ phục tùng tên khốn đó. - Chỉ cần nhìn thấy Lee Gun, Tiên Vương đã ôm chặt lấy đầu vì sợ hãi.
Cuối cùng, kịch bản mà Heiji lo lắng nhất đã bày ra trước mắt ả.
- Tôi sẽ khiến các Linh hồn thề trung thành với ngài!
- Ôi, Ngài Lee Gun tuyệt vời! Xin hãy rủ lòng thương xót!
Tiên Vương run rẩy khi bày tỏ lòng trung thành với Lee Gun.
Heiji tuyệt vọng, trong khi ai đó đang cười như một kẻ điên.
- Hahaha! Ngươi xứng đáng bị vậy! - Bóng ma của Yang Wei không thể nhịn cười. - Ta biết là ngươi sẽ bị bắt mà! Hahaha!
Hugo, người đã đưa Yang Wei đi cùng, nhìn cảnh này mà há hốc mồm.
- Ôi chúa ơi! Ôi Thần của tôi ơi!
Nhân mã Chi Tinh đã chạy đến đây khi Lee Gun gọi gã. Tuy nhiên, cảnh tượng vẫn làm cho gã bối rối. Gã biết đó là một khả năng có thể xảy ra, nhưng không ngờ lại có thể nhìn thấy Song Tử Chi Tinh trong tình trạng như vậy.
- Cô ta đã luôn đối đầu với Gun. - Ả là người phụ nữ đã gửi một thiên thạch về phía trung tâm của thành phố chỉ vì Lee Gun ở đó. Heiji không phải là một Chi Tinh dễ dây vào.
- Gì cơ? Cậu ta đã cắt đứt khế ước giữa một vị Thần và một Chi Tinh? - Hugo rối bời đến mức không thể nói thành lời. Trái tim anh đã nhảy lên tận miệng lúc anh chưa kịp về đến nhà và thấy trời bỗng tối sầm lại.
- Đó là dòng dõi của một vị thần đấy! - Về cơ bản, anh đã được chiêm ngưỡng một cuộc chiến toàn diện giữa các vị thần. Thứ khiến Hugo cảnh giác hơn cả là vị thần lười biếng của anh có những chiêu trò của riêng hắn. Thực tế, điều nãy đã khiến tình hình trở nên rất nguy hiểm.
Vì vậy, Hugo đã chạy nhanh về phía nhà của con trai mình, nhưng điều gì đã thực sự xảy ra?
- Cậu ta đã đấm một vị thần?- Hugo thậm chí chưa bao giờ nghĩ rằng việc đó có thể xảy ra. Điều này khiến anh sợ hãi trong giây lát.
Tuy nhiên, Yang Wei đã đoán được đã có chuyện gì.
- Tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cho anh ta. - Hắn cũng rất chật vật dưới bàn tay của Lee Gun bởi vì thần của hắn đã bỏ chạy, và hắn nhớ lại những lời mà vị Thần của mình đã để lại trước đó.
[Hắn có khả năng hấp thu sức mạnh từ các Thần.]
- Tất nhiên, tôi không có nhiệm vụ phải cảnh báo những người khác về điều đó.- Các Hoàng đạo Chi Tinh khác coi việc mất tích của Yang Wei là một lợi ích. Và họ thì chỉ quan tâm đến những lợi ích mà nó tạo ra.
Mặt khác, Heiji lại hoàn toàn mờ mịt về tất cả những điều này, vì vậy ả cảm thấy bị lừa dối. Tuy nhiên, ả cũng rất nhanh vượt qua những cảm xúc ấy.
- Được thôi. Cứ làm những gì ngươi muốn.
Có vẻ như Lee Gun muốn đưa Raeriqueen vào sử dụng bằng cách đưa Tiên Vương vào cơ thể cô ấy.
- Vô dụng thôi. Ngươi sẽ không bao giờ có thể tìm thấy bản thể của ta. - Heiji nở một nụ cười mãn nguyện. Sự tự tin của ả không phải là không có cơ sở.
Mới lúc trước, Sungjae đã nhận được một cuộc gọi.
Các trưởng lão của Hội Song Tử, một trong hai phe lớn trấn giữ Hội, đã liên hệ với cậu. Họ là một nhóm di chuyển riêng của các Hội trưởng; đồng thời là người giám sát các môn đồ. Vì vậy, tất nhiên, họ sẽ chịu trách nhiệm trước thông tin Chun Sungjae muốn rời khỏi Hội.
Chun Sungjae nhận được thông báo từ họ.
- Chun Sungjae. Là một môn đồ cấp cao, hành động phản bội Thần của ngươi là vô cùng nghiêm trọng.
- Ngươi sẽ phải đón nhận sự trừng phạt từ Chúa.
Khuôn mặt của chàng trai trẻ đóng băng trong một khoảnh khắc ngắn.
Điều này đã khiến Lee Gun giành lấy máy. Gã nói,
- Nín đi. Nếu ngươi muốn Chi Tinh của mình trở lại, thì mang bản thể của ả đến đây. Ta sẽ cho ngươi một ngày để hoàn thành việc này.
Các trưởng lão có thể gặp nguy hiểm, nhưng điều đó không thành vấn đề.
- Các trưởng lão có thể di chuyển linh hồn của mình. - Đây là một kỹ năng đặc biệt của Song Tử Chi Tinh. - Mình chắc chắn rằng không có vấn đề để trở lại cơ thể của mình với sự giúp đỡ từ họ.
Các môn đồ của Hội Song Tử có thể sử dụng ma thuật ngay cả khi không có Thần Song Tử. Thật không may mắn khi Chun Sungjae có thể sử dụng phép thuật với không phần trăm niềm tin.
- Nếu một người nắm chắc lý thuyết về ma thuật, họ có thể sử dụng một số phép thuật mà không cần sức mạnh từ Thần.
Tất nhiên, không phải ai cũng làm được. [Thuộc tính Thiên tài] là điều kiện tiên quyết. Hơn nữa, Heiji đã đặt rất nhiều phép thuật trên cơ thể ả như một phương án dự phòng. Nếu các trưởng lão có thể mang xác ả đến đây…
Vào lúc đó, Lee Gun tự dưng bắt đầu cười.
- Cô thực sự nghĩ rằng tôi sẽ để đám lợn kia mang cơ thể của cô đến đây à?
- ! - Heiji ngạc nhiên.
Lee Gun bật ra một tiếng cười gian ác.
- Xin lỗi nhé, nhưng cuộc trò chuyện trước đó chỉ là mồi nhử thôi.
- Cái quái gì…
Lee Gun khịt mũi khi chỉ vào Hugo.
- Cô nghĩ rằng tôi gọi cậu ta đến đây để ăn trưa?
Heiji thấy lòng mình chùng xuống.
- Này, lấy nó ra.
Trước lời nói của Lee Gun, Hugo thở dài và lấy ra một tờ giấy.
[Bách Khoa Toàn Thư - Bản sao] Xếp hạng S
Lee Gun đã xé một trang từ Thánh vật mà hắn ta dùng làm vật phẩm. Khi thấy gã truyền năng lượng ma thuật của mình chảy vào tờ giấy, Heiji cuối cùng cũng hoảng hốt.
[Cơ thể của Chi Tinh đã được triệu hồi.]
Một cơ thể đẹp như tượng tạc của một người phụ nữ xuất hiện.
Đó là cơ thể của ả. Heiji bàng hoàng. Cơ thể của ả đáng ra phải đang ở thánh địa. Sao nó có thể… Ả gần như hụt hơi.
- Làm thế nào mà ngươi...
Lee Gun bật ra một tiếng cười ác độc.
- Ý cô làm sao là làm sao? Tôi đã bảo Taeksoo đột nhập vào nơi ở của cô. Tôi gọi những con lợn đến cũng chỉ là muốn xem liệu Taeksoo có mang đồ thật về hay không thôi.
- … ?!
Đây là những gì Lee Gun đã nói với Hugo trong cuộc gọi trước đó.
- Này! Đến nhà của mụ chó điên và tìm cơ thể cô ta cho tôi.
- Nhà của con điếm đấy à? Ở Nhật Bản?
- Phải. Nếu tôi không sai thì, cô ta là người nắm giữ Ký ước Linh hồn.
Theo chỉ dẫn của Lee Gun, Hugo đã đến thánh địa của Song Tử Chi Tinh. Tất nhiên, thánh địa có phép thuật ngăn chặn những kẻ xâm nhập vào đó. Tuy nhiên, chúng không quan trọng.
- Tôi có huy hiệu của một Hội trưởng Song Tử. Tôi có thể sử dụng nó để vào nơi này. - Đây là cách Hugo đã đánh cắp tất cả hàng hóa từ thánh địa của Song Tử Chi Tinh
- Bắt lấy! Cậu đang tìm thứ này ở chỗ cô ta, phải không? - Hugo ném tới một cuốn sổ cũ.
[Ký ước linh hồn], Heiji sốc nặng khi ả xác nhận đó chính là vật phẩm của mình.
- Không thể nào! Cơ thể ta được bảo vệ bởi hàng chục Kiến trúc. Ngươi thậm chí còn không có cung, vậy làm thế nào…!
Đột nhiên, Heiji bỗng hiểu ra.
- Lee Gun đã tự biến mình thành vũ khí.
Hoàn toàn có thể xảy ra. Trên cương vị một Chế tạo sư, không đời nào Lee Gun cho phép bạn của hắn lông nhông xung quanh mà không có bất kỳ vũ khí nào. Lee Gun thực sự đã làm vũ khí cho Hugo. Tất nhiên, nó không phải là thánh vật của Hoàng gia (cấp SS). Nó chỉ là vũ khí tạm thời mà Hugo sẽ sử dụng cho đến khi Lee Gun tự biến thành vũ khí tốt hơn. Tuy nhiên, thứ vũ khí tạm bợ đó đủ sức để Hugo cướp ngôi nhà trống.
Heiji trở nên tuyệt vọng khi ả nhận ra mọi thứ đang quay lưng lại với mình. Ả dường như nhìn thấy được những gì sắp xảy ra.
- Đừng! Xin đừng đưa Raeriqueen vào cơ thể ta! Ta sẽ làm theo mọi yêu cầu của ngươi! Cầu xin ngươi!
Lee Gun không thèm để ý đến ả, bật cười.
- Chà, cũng không cần phải làm điều đó. Tôi có thể giết luôn cả hai.
- Gì cơ?
Lee Gun ngay lập tức ấn chân mình xuống đầu Heiji.
Kwah-jeek!
Như thể hắn muốn làm cho đầu ả nổ tung bằng chân của mình. Cơ thể Heiji đã không còn khế ước với Thần, nó trở nên vô cùng yếu đuối. Lee Gun chỉ mới tạo một áp lực nhẹ, cơ thể ả đã có phản ứng.
Heiji run rẩy.
- Hắn thực sẽ giết mình.
Như để chứng minh quan điểm này, Lee Gun lấy ra một thanh đoản kiếm. Đó là thứ đã đâm vào lưng hắn hai mươi năm trước. Sau đó, hắn hỏi.
- Theo những gì tôi nghe được, một vũ khí có biểu tượng tương tự đã xuất hiện tại Cheongwade.
- !
Khóe miệng Lee Gun nhếch lên.
- Có phải cô đã đâm tôi không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook