Nếu Không Là Tình Yêu Part 1 - [taekook]
-
C19: 𝟷𝟽
Mình trở lại rồi đây. Lẽ ra sẽ có chap sớm hơn một chút nhưng mình không có thời gian, bây giờ mình mới có thời gian trở lại. Hưm, sắp đi học lại rồi. Đến lúc đó mình sẽ chăm chỉ hơn xíu.
Mọi người năm mới vui vẻ nha!
......
Kim Taehyung lái xe từ công ty trở về nhưng hắn không có ý định đến Kim gia. Hắn không muốn gặp Hayoon và hơn cả là mẹ hắn. Hết hai tuần, hơn một tuần hắn mới ghé một lần. Hayoon từ lúc mang thai bà Kim nằng nặc muốn cô đến nhà ở, bồi bổ này nọ dần dần lại xem như con dâu cưng. Ông Kim thì ở một bên tuy không mặt nặng mày nhẹ nhưng cũng chẳng mở miệng nói chuyện. Hayoon mang thai đến tháng thứ tư, ngày nào cũng luôn gọi điện cho hắn cảm thấy phiền chết đi được.
Trời chạng vạng tối, thành phố bắt đầu lên đèn. Ánh sáng rực rỡ người người đi lại. Lái xe trên đường đột nhiên hắn nhớ tới cậu. Thật ra hắn mới trông thấy cậu cách đây mấy hôm trước, lúc đó Kim Taehyung bị mẹ hắn gọi đến nói là về nhà đưa Hayoon đi khám thai. Hắn lo giải quyết xong công việc rồi mới giao lại cho cậu thư kí mới tuyển xử lí sau đó cầm chìa khóa xe miễn cưỡng lái xe về Kim gia. Khi ra khỏi khoa khám Hayoon có nói cô muốn đi vệ sinh, hắn đành ra trước đợi. Đi ngang khoa ngoại của bệnh viện hắn thấy cậu đang đi ra tay cầm một tập giấy hồ sơ gì đó. Hai người đứng xa nên chỉ có hắn mới trông thấy còn Jungkook thì đi thẳng rẽ qua phòng bệnh nhân nên không để ý. Jungkook đã ốm nay càng ốm hơn, da cậu trắng sáng nhưng có vẻ xanh xao đi. Hắn cứ nhìn mãi như thế đến khi Hayoon đứng bên cạnh khẽ chạm vào vai gọi một tiếng khiến Taehyung giật mình.
Hắn không về nhà không phải vì hắn sợ, mà đúng hơn vì sao hắn cũng không biết. Đáng ra hắn nên ngẩng cao đầu mà nói với cậu rằng kí giấy li hôn rồi để Jungkook ra khỏi nhà.Nhưng hắn không hiểu sao hắn không làm được. Cho xe dừng lại bên đường nào đó, hắn gục lên vô lăng. Kim Taehyung cảm thấy vô cùng bất lực, hắn rõ ràng có đường đi nhưng trong lòng lại cảm thấy tiến không được lùi cũng chẳng xong.
"Cộc cộc"
Có ai đó đưa tay gõ lên kính xe phát tiếng động nhỏ. Kim Taehyung ngẩng đầu lên liền thấy Min Yoongi đang ngậm trong miệng điếu thuốc đang bay khói, gác tay lên thành xe. Tên đó hất đầu nói.
"Đi đâu đây?"
Kim Taehyung không trả lời nhẹ quay đầu sang bên còn lại, nhẹ khép mi mắt.
Min Yoongi thấy hắn thế liền vứt điếu thuốc hút dở, lấy chai nước đang cầm lên xúc miệng rồi quăng vào thùng rác gần đó mới mở cửa bước vào xe ngồi ở ghế lái phụ đóng cửa nói.
"Đang không biết đi đâu à? Làm vài chai không?"
Kim Taehyung ngẩng mặt lên nhíu mày, suy nghĩ gì đó mới gật đầu. Cho xe lái đi.
Min Yoongi mua bia cùng gà rồi bảo Taehyung lái xe ra sông Hàn ngồi. Hắn tuy ngoài miệng cười cợt Yoongi nhưng vẫn lái đi.
"Uống bia ăn gà ở sông Hàn mới là nhất. Chú mày không biết thì thôi đừng có mà chê"
Min Yoongi vừa đem bia và gà ra bày biện vừa nhướng mày nói với hắn. Xong xuôi ngồi xuống khui một lon rồi uống một hơi dài.
Taehyung nhìn hắn sau đó cũng khui một lon uống xong hai ngụm mới lên tiếng.
"Chán đời sao?"
Min Yoongi ở một bên đang uống bia cũng phải dừng lại liếc hắn một cái, uống tiếp một hơi. Rồi tùy tiện vứt lon bia đi ngồi gác chân lên mở miệng.
"Không hẳn, mà cũng đúng. Bị ông bà nhà kèm quá thở không nổi"
Không mở miệng thì thôi đến khi mở miệng là phải than thở một hai câu. Hắn còn lạ gì phong cách tên kia. Chỉ là hắn có lẽ tình trạng cũng chẳng kém gì cả.
"Chú mày thì sao?"
"Cũng vậy thôi!?"
Taehyung nhướng mày uống bia trả lời.
Hắn ở một bên vừa nhìn sông Hàn về đêm vừa khui bia uống. Thoáng chút đã gần bảy tám lon bia, Min Yoongi đang ăn gà thấy hắn chuẩn bị khui lon thứ chín ngăn kịp cướp trên tay làm hai hớp.
"Chú mày uống lắm vậy, có chuyện gì thì nói ra chứ làm thế ai chơi?"
Hắn nghệch ra một cái, ngồi thừ người thả lỏng. Min Yoongi trông thấy cũng khá ngạc nhiên, trước giờ bản thân chưa từng thấy Taehyung hắn như thế bao giờ.
"Anh..."
"Ừ!?"
"Em....hình như thích cậu ta rồi!"
Min Yoongi đang uống bia cũng suýt sặc. Trông mắt nhìn hắn, con người này làm Yoongi ngạc nhiên vô cùng. Thà tát mấy phát vào mặt còn dễ tin hơn là nghe hắn nói hắn thích ai đó. Nhưng mà thích ai?!
"Ý chú mày là??....Là Jungkook?"
Min Yoongi đoán già đoán non hắn quay phắt sang một bên không trả lời.
"Haizz...Taehyung ơi là Taehyung. Trước kia ai nói cưới cậu ta về chỉ để cho cậu ta nếm mùi gì đó, bây giờ lại chạy đến nói với anh mày thích cậu ta?"
Mặc kệ Min Yoongi tuôn một tràng dài gì đó hắn không nghe nỗi, tự mình khui một lon bia đưa lên uống. Khiến Yoongi chặn ngang.
"Mày có nghe anh nói không? Còn uống nữa?"
Đối với bản thân Min Yoongi đã chán đời lắm rồi gặp phải tên này còn chán đời hơn. Một thân tây trang chỉnh tề nay lại quần áo nửa trong nửa ngoài, cà vạt bị lệch sang một bên. Chẳng giống ai, Yoongi thở dài một hơi.
"Thích nó thì nói cho nó biết. Sao còn giấu giếm làm gì"
Taehyung ngửa người cười khổ. Nói cái gì chứ?.
"Anh cũng chán chú mày thật"
"Về nhà đi, anh mày kham không nỗi đâu"
Hắn ngồi thẳng lại, lắc lắc đầu cho tỉnh táo khàn khàn giọng.
"Bây giờ anh đi đâu?"
"Đi bụi. Chú mày đi không mà hỏi!?"
Yoongi cao giọng lấy một cái đùi gà gặm một cái sắp hết.
"Đi"
Yoongi liếc đến hắn một cái sau đó không thèm nói nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook