Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 30: Qua ba ải
Long Thành Đại Ca Đại
Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân
Tác giả: Manh Tuấn
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Hồi thứ 30: Qua ba ải
“Xin lỗi”
“Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ.” Quyền thủ Thái Lan Changwat Ranong mặc quân đỏ, tay phải mang một bộ “hổ chỉ” kim loại, sau khi lên võ đài, nói một cau tiếng Quảng với Hoắc Đông Thanh.
Xem ra Changwat Ranong ở Hongkong không phải ngắn, bắt đầu dung nhập văn hóa Cản Đảo.
Hoắc Đông Thanh nghe hắn nói, cười lạnh: “Đưa song đao lại đây.”
Một người phụ trách võ đài lập tức đến khu binh khí lấy song đao, đưa đến cho Hoắc Đông Thanh, Hoắc Đông Thanh mặc đồ tây, hai tay cầm lấy, đối mặt với tên Thái Lan.
Trận này hắn không dùng côn, mà dùng đao, song đao!
Vì, Bát Quái Côn khi gặp quyền thủ cơ thể cứng rắn, quanh năm tập luyện Muay Thai thì lực sát thương khá yếu.
Vả lại, Muay Thai sở trường cận chiến, rất nhiều bộ pháp bay bật, nếu để Changwat Ranong áp sát, thì hắn sẽ mất ưu thế.
Cộng thêm Hổ Chỉ mà Changwat Ranong mang, Hoắc Đông Thanh nếu mất trường côn, chỉ dùng quyền cước, thì rất vất vả.
Hoắc Đông Thanh vì tránh sơ hở, trực tiếp chọn binh khí ngắn, và “Đao” là có lực sát thương mạnh nhất trong binh khí ngắn, nhắm vào lối tấn công của cao thủ Muay Thai.
Ngoài ra, ưu thế của Thái Lí Phật cũng là cận chiến, có linh xảo. Còn Muay Thai thì áp sát, đa biến. Vì thế Hoắc Đông Thanh chọn đao, và còn là song đao, tạo thành binh khí áp chết với quyền thủ Thái Lan.
“Trận này Lưu Thiếu tốn năm trăm ngàn đưa Changwat Ranong lên đấu! Giang Thiếu ra một trăm ngàn thêm binh khí cho Ranong!”
Đôi hổ chỉ này tuần trước từng đánh nát xương sườn của Thiết Quyền Sâm.
Thiết Quyền Sâm là chủ võ đài lần trước của võ đài số năm.
Tuần trước vừa lên võ đài số sáu!
Người xem thấy cao thủ từ võ đài số sáu chủ động hạ cấp xuống đánh võ đài số năm, lập tức biết Thanh Quyền Chảy đã quá nổi, đắc tội người khác.
Các bà giàu có khu vực sofa bắt đầu la lên: “Một trăm ngàn! Thêm binh khí cho anh đẹp trai!”
Cửu Long Thành không có qui định quyền thủ cấp cao hơn không được giảm cấp đánh, nhưng cấp cao thì kiếm tiền nhiều hơn, mọi người tự có bát cơm của mình, rất hiếm khi phá hoại hoàn cảnh sinh thái, từ từ hình thành một qui ước ngầm.
Nhưng, qui ước ngầm này không phải nhất định phải tuân theo, nếu quyền thủ cấp thấp hơn đắc tội các ông chủ, các ông chủ sẽ tìm quyền thủ cấp cao hơn trấn áp! Trừ khi sau lưng có các ông chủ có thế lực mạnh, nếu không cũng phải im lặng chấp nhận sự bất công này.
Changwat Ranong có biệt hiệu là Hổ Thái Lan ở võ đài số sáu, là một đối thủ có tên tuổi và thực lực xuất sắc, khách đặt cược rất quen mặt, trước giờ luôn đặt cược hắn.
Rất nhiều người mua Hoắc Đông Thanh đánh công phu lôi, lòng thầm hối hận: “Mẹ nói, ải cuối cùng, lại gặp một tên giáng cấp xuống!”
“Sòng bịp! Sòng bịp!” Dĩ nhiên, có tiền để tìm quyền thủ cấp cao xuống đánh cũng là thực lực. Bọn khách cược mắng nhưng không dám nói gì thêm.
Mày không phục? Vậy thì tốn năm trăm ngàn tìm quyền thủ cấp cao xuống đánh! Tình hình này có tiền cũng chưa chắc làm được.
Dĩ nhiên, cũng có nhiều người mua Thanh Quyền Chảy thắng, được ăn cả ngã về không.
….
Changwat Ranong lướt người đến trước, đấm trái tung thẳng ra để thử, Hoắc Đông Thanh theo thói quen tránh sang phải, đấm phải cũng lên theo hung hãn, quyền phong ào ạt xé gió, nhắm vào huyệt thái dương bên phải của Hoắc Đông Thanh mà đánh!
Tuy là võ đài số sáu không có qui tắc sinh tử đấu, nhưng đánh chết hay đổ máu ở võ đài số sáu là thường thấy.
Vì thế quyền thủ võ đài số sáu ra tay rất hiểm hóc, mỗi đòn đều muốn lấy mạng người.
Hoắc Đông Thanh cong người, linh hoạt như vượn, tránh một đấm đoạt mạng, vũ động song đao chém Changwat Ranong.
Changwat Ranong nửa thân trên cơ bắp tay chân, bụng ngực đều rất uy mãnh, nhưng lộ ra nhược điểm.
Võ đài Thành Trại vì đảm bảo tính công bằng, vũ khí đều không được quá sắc! Nhưng sau khi hai bên đầu trang bị vũ khí, dù có sắc bén hay không, trong tay quyền thủ đều có lực sát thương mạnh.
Changwat Ranong mũi chân chạm đất, thối bộ dùng lực, tránh qua lưỡi đao, thử tung quyền trước người Hoắc Đông Thanh.
Hoắc Đông Thanh lật mũi đao, đẩy dạt cánh tay Changwat Ranong!
Thất Tinh Mai Hoa Song Đao!
Điểm tinh!
“Roẹt!” Giọt máu đầu tiên đã rơi trên võ đài, không khác gì một đóa mai nở.
Changwat Ranong nén đau ở tay phải, lướt lên tung gối thẳng bụng Hoắc Đông Thanh.
“Hây!” Changwat Ranong thét lên đề khí, mắt lộ sự điên cuồng, không khác gì con hổ dữ bị chọc giận, triển hiện y phong Hổ Thái Lan trên võ đài!
“Hoắc Đông Thanh hôm qua trên võ đài đánh chết một tên Thái Lan, hình như tên là Sai Vạn gì đó? Thật ra là sư đệ của Ranong, hai người họ đều theo học Quyền Vương Thái Lan Gia Sa Bành Tha Uy.
“Tên đó thật ra là muốn đến kéo Ranong ra khỏi thành trại, đó là tin tao nhận trước đó!”
“Trận đó Thanh Quyền Chảy giết hắn cũng hay, Ranong chắc chắn sẽ trả thù cho sư đệ.” Quả nhiên như Ranong nói “thân bất do kỷ”, chiêu nào cũng muốn lấy mạng Hoắc Đông Thanh!
Gia Sa Bành Tha Uy là một quyền vương đầy sắc thái truyền kỳ, mười một lần đoạt giải quán quân, mười đai vàng.
Nhân vật Sagat trong game Street Fighter là lấy tạo hình từ Sa Gia Bành Tha Uy.
Vả lại, cách mà Ác Bưu kiểm soát quyền thủ dưới tay, là ác nhất ở Cửu Long Thành Trại.
Hắn thường hãm hại người khác bằng hợp đồng, Changwat Ranong vì muốn trị bệnh đổi thận cho con gái nhỏ, đến Hongkong để tìm điều kiện trị bệnh tốt hơn.
Tiếc là phí trị liệu không đủ.
Thế là đến Long Thành đánh võ đài!
Muay Thai vốn là loại quyền pháp đặc sắc, không chỉ sở trường thực chiến, mà còn bạt mạng!
Tiếc là hắn đã gặp phải Ác Bưu!
Ác Bưu từng bắt cả nhà quyền thủ, ép quyền thủ không lên võ đài đấu thì sẽ hạ độc.
Nói gì là một người Thái Lan không biết nửa chữ tiếng Trung?
Không phải là một miếng mồi ngon đó sao!
Ác Bưu miệng nói đánh mười trận, trong hợp đồng thì viết là mười trận liên thắng. Cửu Long Thành Trại liên thắng mười trận? Đều đánh đến trận thứ chín thì mãnh nhân xuất hiện! Vì thế con gái của Changwat Ranong sau khi trị lành bệnh, bị Ác Bưu nắm trong tay, mỗi ngày thắng một trận mới được gặp mặt. Nói nếu đánh thua thì bán làm gà, và hắn bán thật. Ép Chanong không thể không đánh hiểm ác! Đây là thủ đoạn của người quản lí võ đài số sáu Ác Bưu!
“Keng” Trên võ đài chợt có tiếng kim loại chạm nhau, chỉ thấy bụng Hoắc Đông Thanh trúng dây đài, mượn lực đàn hồi bật lại, song đao cắt cổ Chanong!
“Thập Tự Trảm đẹp thật!” Rosa giật mình, hai mắt sáng rực.
Cám ơn đã xem tại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook