Long Thành Đại Ca Đại
Chapter 29: Nát bi

Long Thành Đại Ca Đại

Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân

Tác giả: Manh Tuấn

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

 

Hồi thứ 29: Nát bi

 

“Để tên Thái Lan ra đánh.” Lưu Giám Hùng thấy Hoắc Đông Thanh chỉ còn một trận nữa là thành chủ võ đài, lấy ra một tờ chi phiếu ngân hàng năm trăm ngàn, liếc mình nhìn Ác Bưu: “Đừng để tao thất vọng.”

Lưu Giám Hùng tay cầm cigar, một ngón tay kẹp tờ chi phiếu đưa lên.

Ác Bưu đưa tay cầm tiền cược năm trăm ngàn: “Lưu Thiếu yên tâm, không ai muốn đẩy vợ vào động gái làm gà.”

“Hi hi, vả lại còn là tên Thái Lan đó.” Changwat Ranong không phải là đàn em đánh giỏi nhất của Ác Bưu, nhưng là tên có mạng rẻ nhất. À không, mạng của quyền thủ dưới tay Ác Bưu, đều rẻ mạt, mạng không đáng giá.

Trở lại nửa tiếng trước.

“Đao Kiếm không có mắt”

Ông chủ võ đài số năm ra tiếng để thêm binh khí vào, cơ hội đổ máu tăng cao, nhiều quyền thủ sẽ bị chém, phế tay chân.

Chỉ cần không gây ra án mạng, ủy viên trọng tài sẽ không truy cứu. Các ông chủ lớn ra tiền để cho quyền thủ thêm binh khí, vốn là một trò kích thích đổ máu, sao lại không thêm chút trò, để các ông chủ được thấy máu đổ?

Vả lại, hai bên quyền thủ nếu đã cầm binh khí thì dễ nổi sát ý, các quyền thủ đã hăng máu thì không giữ mạng đối thủ, vậy cũng tốt.

Trọng tài Quan Ca nghe các ông chủ cho quyền thủ mua vũ khí, cũng gọi đàn em đi lấy một thanh Tề Mi Côn đến.

Ông ta thân hình cao gầy, tay cầm Tề Mi Côn, đi qua đi lại quan sát quyền thủ giao phong, ra tay bất cứ lúc nào để tách sát chiêu ra.

Các ông chủ đều nhìn ra quyền pháp của Hoắc Đông Thanh tinh thâm, hi vọng quyền thủ mình đưa lên sẽ nhờ ưu thế binh khí mà hạ được Hoắc Đông Thanh.

Các bà giàu có là fan của Hoắc Đông Thanh, nhìn thấy đối thủ của binh khí. “A Thanh Ca” bị thương thì sao đây? Không cần Siêu Vua Vịt nói, lập tức ra tiền thêm binh khí cho A Thanh Ca.

Cái “Thanh Âu Phục” vô hình trung đã ẩn ý công phu binh khí liễu đắc.

Nhưng mọi người đều muốn xem.

“Đưa một thanh Bát Quái Côn.” Hoắc Đông Thanh tùy cơ ứng biến nói ra.

Tên sai việc vặt võ đài lập tức lấy một thanh Bát Quái Trường Côn dài năm xích, làm bằng gỗ lê, có bôi sáp.

Người đầu tiên lên là quyền thủ võ tự do Ước Hàn Sắt, ngón giữa tay trái có gắn một bộ nạp chỉ đao.

Bát Quái Trường Côn cao khoảng 1m55, trường côn đoản dụng, trực khôn khúc dụng, dùng côn đưa người.

“Nạp Chỉ Đao bắt nguồn từ một vũ khí cổ ưa của Kenya Châu Phi, đã có từ thời kỳ đồ đá ba triệu năm trước.

Nhẫn đeo vào đốt tay, thân nhẫn có một lưỡi đao cong ra, móc mắt chặt tay.

Nạp Chỉ Đao là một lại vũ khí hiểm độc rất thịnh hành ở quyền chui Châu Âu, các quyền thủ Phương Tây mang nó đến Cửu Long Thành Trại, vượt qua ngày tháng và khoảng cách, hội nhập các nền văn minh nhân loại.

“Vút” mũi côn của Hoắc Đông Thanh như phụng hoàng gõ đầu, như chim bắt cá, nhắm thẳng vào cổ họng của Ước Hàn Sắt.

Ước Hàn Sắt lách người tránh, nắm chặt hai đấm, mau chóng áp sát Hoắc Đông Thanh.

Hoắc Đông Thanh lui ngay ra sau, vẫn giữ khoảng cách một mét, giữ ưu thế độ dài của Bát Quái Côn.

Ước Hàn Sắt lại chủ động lấy cơ thể chịu côn, nắm lấy cơ hội giữ chặt đầu côn, quay người vung đao áp sát! Roẹt roẹt roẹt! Tay phải liên tục múa chỉ đao tấn công Hoắc Đông Thanh.

Hoắc Đông Thanh nhanh tay bỏ trường côn, chân đạp đàm thối, đá trúng ngực tên cao to!

Một đòn côn đập từ cao xuống làm Ước Hàn Sắt tối tăm mặt mũi, ngã mạnh xuống đất. Thắng trận thứ hai. Trận thứ ba là quyền thủ Đảo Quốc Sơn Bổn Lục Lang, sở trường Nhu Đạo, lấy giáp tay làm vũ khí, cũng mau chóng bị Hoắc Đông Thanh hạ gục.

Hiện nay, Nhu Đạo và Không Thủ Đạo là môn phái chiến đấu khá nổi tiếng ở Đảo Quốc, trong số này Nhu Đạo có nguồn gốc xa xưa, “Gia Nạp Trị Ngũ Lang” nổi tiếng thời Minh Trị, theo thế chiến thứ hai, ảnh hưởng sâu xa, trở thành môn phái có ảnh hưởng lớn nhất ở Đảo Quốc, có sức ảnh hưởng đến quân đội, hoàng thất, giai cấp thống trị.

Nghe nói có nhiều võ quán nhu đạo theo quân Nhật đến Đông Âu, Tây Âu.

Hoắc Đông Thanh thấy Sơn Bổn Lục Lang mang giáp tay, có ưu thế đỡ côn dễ dàng, lập tức dùng đòn quét, tấn công hạ tam lộ, trong bảy chiêu đã đã vỡ bi của quyền thủ Đảo Quốc! Máu bắn khắp võ đài!

“Á” Sơn Bổn Lục Lang la thảm, lấn át mọi tiếng hoan hô của khán giả, khán giả đều im phăn phắc.

Lưu Giám Hùng, Giang Danh Kiệt, Lưu Nghiệp Vũ, và bọn Ác Bưu đều như dội một gáo nước lạnh.

“Thằng này ác hơn cả Ác Bưu tao…” Tròng mắt Ác Bưu đã có thay đổi.

Nhiều khán giả nhìn cũng lạnh người, sởn da gà.

Trận đấu xem đã mắt!

Hiếm gặp trên võ đài!

“Tôi thích có người đánh vỡ bi, hãy nhớ tên quyền thủ này! Tôi, Terrace Rosa thích nhất anh chàng này” Mọt cô gái mặt quần ống loe la lớn.

Cô gái này ngồi ở một góc võ đài, hình như chỉ là tình cờ đến xem, xem đấu võ đài số năm. Bên cạnh cô ta là một người đàn ông cao to, da thịt đen sạm, ánh mắt sắc bén, người đầy vết roi.

Người đàn ông này có vết roi sâu, không khác gì một bím tóc dài hằn lên.

Cô gái da thịt trắng trẻo, thân hình nóng bỏng này, có phải có mang roi trên người hay không.

Terrace Rosa tay chống hông, rút ra một sợi roi mềm, vung lên, mắt sáng rực nhìn Hoắc Đông Thanh.

Ánh mắt này khác với các bà giàu có ở khu sofa.

Nếu nói ánh mắt của các bà giàu có là dục vọng, thì của Terrace Rosa là dục vọng, còn có tham lam lồ lộ!

Các bà giàu có ngoài tôn sùng thanh xuân, còn si mê. Thì của Terrace Rosa còn có dục vọng, lạnh lùng, đùa bỡ, chẳng có chút dịu dàng nào!

“Hiểu rồi, chị Rosa!” Vài tên cao to bên cạnh Rosa lên tiếng, trong lòng biết có thêm một tên xui xẻo bị Rosa để ý đến. Trong Cửu Long Thành Trại này, người đàn ông nào bị đại tỷ để ý, sẽ không thoát khỏi roi da.

Vài người bọn họ là quyền thủ thành trại khá đẹp trai, bậc võ đài còn cao hơn Hoắc Đông Thanh bây giờ. Nhưng có thoát được đâu?

Hoắc Đông Thanh sau khi đánh vỡ bi quyền thủ người Nhật, nhất thời không còn quyền thủ nào dám lên đấu! Các ông chủ cũng không đưa ai ra đấu nữa!

Các ông chủ không phải là không có tiền, mà cảm thấy làm thế không đạo đức! Đàn ông cần gì làm khó đàn ông, chết thì chết, vỡ bi thì thật quá đáng!

Cuối cùng vẫn là các bà giàu có tốn tiền đưa Hoắc Đông Thanh ra, lại phải tự bỏ tiền đưa quyền thủ khác ra, không có binh khí, để Hoắc Đông Thanh đánh qua ải số bốn!

Bây giờ đến lượt tên Thái Lan ra trận.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương