Ký Sự Hồi Quy
-
Chapter 110: Hồi tưởng quá khứ (2)
Chương 110: Hồi tưởng quá khứ (2)
“Ra là mơ…”
Đó là một giấc mơ mà giờ tôi đã quá quen thuộc.
Khi tôi nhỏm người dậy rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi cảm nhận được âm thanh rầm rầm và ánh sáng thời điểm đó sống động nhất từ trước đến nay. Tôi cố lắc đầu, nhưng cảm giác đó vẫn không bớt đi.
Khi tôi nuốt nước bọt, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.
“Anh Hyunsung, tới giờ họp rồi. Cô Lee Sang-hee đã triệu tập các thành viên trong đội và ban điều hành còn lại trong Lam Hội đến rồi.”
“À… được rồi. Tôi sẽ xuống ngay đây.”
“Vâng. Trong vòng ba mươi phút nhé…”
"Vâng. Tôi sẽ có mặt trong nửa tiếng nữa.”
Tôi vẫn còn nhiều suy nghĩ phải sắp xếp lại. Tôi luôn mơ về quá khứ. Mỗi sáng đều như vậy.
Tuy là vậy, nhưng khoảnh khắc tôi nhìn xung quanh, tôi luôn có thể tỉnh táo lại.
Khi tôi đứng lên và tiến về phía phòng tắm, tôi thấy gương mặt hốc hác của mình phản chiếu trong gương.
'Gần đây tôi không thể nào yên giấc.’
Tôi vẫn còn nhiều việc phải giải quyết. Vụ khủng bố Lindel chưa bao giờ tồn một lần nào. Tôi thậm chí không nghĩ là họ sẽ nỗ lực để làm điều như thế sớm như vậy.
‘Cảm giác này không dễ chịu…’
Đáng ra tôi phải để mắt hơn tới tính cách của Lee Seolho. Tôi biết ông ta và Lee Kiyoung có quan hệ không tốt, nhưng tôi không bao giờ ngờ tới là ông ta có thể làm đến mức này.
Nhờ sự kiện này, ông ta giúp tôi củng cố địa vị của mình trong Lam Hội, nhưng đó là một sự kiện đau lòng vì ông ta làm Jung Hayan bị thương nặng suýt chết.
‘Tôi không thể thực hiện được việc này nếu thiếu cô ấy.’
Trong tương lai, cô ấy có thể trở thành một pháp sư đại diện cho Lindel và có thể là toàn bộ Thánh Quốc Benigore. Sự hiện diện của cô ấy chính là động lực lớn đối với tất cả mọi người.
Trên thực tế, nếu cô ấy không chết, cuộc chiến đã có thể kết thúc với phần thắng thuộc về loài người.
Sự hiện diện của pháp sư đại tài của Lindel, người được mọi người tôn trọng, có sức mạnh vượt trội hơn hẳn bất cứ anh hùng nào khác, và vì vậy, cô ấy nắm giữ vai trò quan trọng nhất.
Dựa trên tốc độ phát triển gần đây của cô ấy, tài năng của cô ấy thực sự rất phong phú.
Cô ấy được sinh ra với tài năng phép thuật thiên bẩm. Cô ấy đạt được nhiều thành tựu, thì cô ấy càng được mọi người công nhận là pháp sư thiên tài của Lindel.
Thật ra, không có nhiều thông tin về Jung Hayan trong vòng đầu tiên. Cô ấy tham gia vào Hội Ma thuật với tư cách là nhà nghiên cứu dưới điều kiện là cô ấy sẽ không tham gia bất cứ cuộc viễn chinh hay cuộc chiến nào, nên trong một thời gian dài, cô ấy chưa bao giờ xuất hiện.
Tuy nhiên, dựa vào tính cách của cô ấy, rất dễ để đoán được cuộc sống của cô ấy như thế nào. Vì bị ảnh hưởng bởi vài sự kiện trong quá khứ, cô ấy từ chối giao tiếp với mọi người và giam mình trong một tòa tháp.
Cuộc sống hằng ngày của cô ấy có lẽ rất đơn điệu. Cô ấy thường dành thời gian cả ngày cho việc học pháp thuật và ngủ. Có lẽ cô ấy còn chưa bao giờ bước chân ra ngoài.
Ngoại trừ Kim Ah-young, cô ấy từ chối giao tiếp với những người khác. Tôi biết có lẽ là mình đã đúng.
'Cô ấy thiếu kỹ năng xã hội.'
Nếu đây là thiếu sót của Jung Hayan, vậy thì nó cũng có thể được coi là một nhược điểm. Đó là nguyên nhân tôi chọn cô ấy làm chiến hữu trong nhiều cuộc phiêu lưu.
Không thể nào có thể phát triển trong một sớm một chiều được. Mỗi người đều có một câu chuyện riêng, và họ đều trưởng thành nhờ vào những nỗi đau mà họ đã trãi qua.
Vài người thì trưởng thành khi một đồng đội qua đời, vài người là vì bị người mình yêu phản bội, còn vài người có thể luôn giữ vững phong độ của mình trong suốt quá trình thập tử nhất sinh.
Jung Hayan cũng tương tự như vậy.
Có lẽ lý do cô ấy trở nên mạnh như vậy là bởi cô ấy đã giam mình trong tòa tháp và từ chối làm bất cứ điều gì ngoài việc học phép thuật.
Khi tôi nghĩ nó theo cách đó, tôi cho rằng việc gởi Jung Hayan đến Lam Hội là đúng. Tuy nhiên, rõ ràng là tinh thần của cô ấy quan trọng hơn việc phát triển của cô.
Đó là quyết định tốt nhất mà tôi có thể đưa ra. Sau cùng thì Jung Hayan vẫn nên phát triển về cả thể chất lẫn tinh thần.
Và bây giờ, thậm chí cô ấy còn bắt đầu hẹn hò nữa!
Lúc đầu tôi không hề tưởng tượng đến việc này.
Rõ ràng là quan hệ của họ đã rạn nứt vì Hayan bị ám ảnh với Lee Kiyoung, nhưng sự thật cho thấy hai người họ đang quen nhau.
Bằng việc duy trì một mối quan hệ lâu dài với cậu ta, cô ấy có thể tránh việc đưa ra quyết định tiêu cực trong tương lai. Cuối cùng cũng có thể bỏ qua kết thúc tồi tệ nhất mà tôi thấy trong giấc mơ. Cả khi chuyện đi đến hồi hai người họ chia tay, tôi biết là Lee Kiyoung sẽ không bao giờ để việc gì ra xảy đến với cô ấy.
Trong khi đó, Lee Kiyoung là một tài năng hoàn toàn khác biệt với những gì tôi từng thấy, cậu ta là một người đàn ông rất tài năng. Việc tôi phải làm là tiếp tục để mắt đến cậu ấy và cả Jung Hayan.
Vì không có lòng tin ở bản thân, tôi cần năng lực của họ để sẵn sàng cho các cuộc tấn công.
Lần đầu tiên trợ lý Hye-jin là cánh tay phải đắt lực của tôi. Chỉ với một ngọn giáo, cô ấy có thể đánh tan kẻ địch, đến mức chúng phải chạy đi đầu thai.
'Có lẽ hiện tại cô ấy đã đến Lindel...'
Khi nghĩ đến việc này, tôi nhanh chóng rửa mặt và bước ra ngoài. Khung cảnh quen thuộc hiện lên trong tầm mắt tôi.
Với sự ra đi của người đứng đầu, Lam Hội có vẻ đang đứng trên bờ vực tan đàn xẻ nghé. Hội luôn duy trì quan hệ đồng minh với các hội khác, nhưng sảnh nhận nhiệm vụ đã bị đóng cửa, và hầu hết các thành viên hội đều đã rời đi.
Cả những thành viên của binh đoàn hai cũng chuyển sang những hội khác.
Nếu chuyện như thế cứ tiếp diễn, có khả năng Lam Hội sẽ phải thật sự giải tán.
Gần đây, vì Lee Kiyoung dành nhiều thời gian với Hội Lính đánh thuê Đỏ, nhiều thành viên lo lắng rằng cậu ấy sẽ rời hội. Tuy nhiên, tôi dám chắc rằng cậu ấy sẽ không làm vậy. Bởi tôi khá chắc về điều mà cậu ấy thật sự muốn.
Cậu ấy muốn tôi gánh vác Lam Hội.
'Đúng là có năng lực.'
Lee Kiyoung mà tôi biết, cậu ấy là người có thể làm mọi người bình tĩnh lại. Tôi cũng biết rõ điều mình muốn là gì. Tất cả đường đi nước bước đều đã được bày ra trước mặt tôi. Việc tôi cần làm duy nhất là đi đúng theo như dự tính của mình.
Sau khi bước đi không lâu, có tiếng chào hỏi tôi.
"Anh Kim Hyunsung."
"Vâng."
"Tôi có vài tài liệu cần anh xem qua."
"À... Được."
"Có vài vấn đề tôi cần anh xem xét vì hiện tại anh Kiyoung không có mặt ở đây..."
"Cậu có nói với Kiyoung là hôm nay chúng ta có buổi họp mặt không?"
"Vâng. Tôi nghe nói là anh ấy đang trên đường về. Hôm qua, Hội Lính đánh thuê Đỏ đã chăm sóc Jung Hayan..."
"À. Tôi có nghe qua việc đó. Cậu hãy để mấy tài liệu cần thanh toán vào phòng tôi đi. Họp mặt xong, tôi sẽ tự mình xem xét, và bàn riêng với hội chủ sau."
"Được rồi. Hôm nay tôi có thể thông báo về việc tuyển thành viên cho hội được không?"
"Tôi sẽ nói chuyện trực tiếp với cậu về việc này sau."
Thành viên hội tiếp tục đặt câu hỏi cho tôi khi chúng tôi tiến về phòng họp. Thật ra, nhiều người hướng sang phía tôi sau khi Lee Kiyoung quyết định tạm rời hội.
Trong lúc chúng tôi di chuyển một cách chậm rãi, phòng họp mặt cuối cùng cũng ở trước mặt chúng tôi.
Vào khoảnh khắc cánh cửa mở ra, tôi nhìn thấy khuôn mặt xanh xao của Lee Sang-hee, và Hwang Jeong-yeon là trưởng binh đoàn hai, đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Chỉ có ba người trong căn phòng họp đã từng chật kín người, và cả ba đều trông tiều tụy.
"À... Cậu đến rồi."
"Vâng."
"Còn anh Kiyoung..."
"Tôi nghe nói cậu ấy đang trên đường về."
"May quá..."
"Lâu lắm rồi chúng ta mới tổ chức họp mặt nhỉ."
"Vâng. Xin lỗi mọi người nhé. Thật ra tôi nên tổ chức họp sớm hơn, nhưng chuyện lại không theo kế hoạch."
Ánh mắt của Lee Sang-hee trông vô hồn. Dù vậy, tôi biết cô ấy có thể vượt qua được, hệt như những gì cô ấy đã làm trong lần đầu tiên.
"Dù anh Kiyoung chưa đến, nhưng tôi nghĩ tốt hơn là tôi nên nói trước với mọi người việc này."
"Vâng."
"Đầu tiên, tôi rất xin lỗi khi cứ để mọi người phải thấy mặt xấu của tôi. Nếu tôi từng nghĩ đến những người vẫn đang trong Lam Hội, tôi đã có thể đưa ra những quyết định tốt hơn. Tôi rất cảm kích hai người, vì đã hỗ trợ hội khi tôi đi vắng."
"Chúng tôi chỉ làm tốt nhất có thể thôi."
"Việc đó... Thật ra, trong lúc nghỉ ngơi tôi đã có thời gian để nghĩ về nhiều điều. Và hiển nhiên, tôi đã suy nghĩ nhiều về việc phải làm gì trong tương lai. Xét đến tương lai của hội, tôi nghĩ là nên giải tán binh đoàn của các cậu và gửi các cậu đến hội khác... Không, tôi tin đó là quyết định đúng đắn."
"Nhưng... Không phải, tôi cũng không thể giải tán nơi mà hội chủ đã gầy dựng bằng chính đôi tay của mình. Tôi rất có lỗi với hai người khi quyết định như thế này, nhưng làm ơn, tôi muốn hai người duy trì hội này."
"Được thôi."
"Vâng... Cùng với hội chủ..."
"Tôi không còn là hội chủ nữa Jeong-yeon à. Từ chức là việc mà tôi phải làm."
"S-Sao?"
"Tôi không chỉ khiến mọi người gặp nguy hiểm trong chuyến đi, mà còn làm mọi người thất vọng khi cứ mãi thương tiếc cho hội chủ. Dù Lee Seolho đã có giao thiệp với một hội ở Nhật Bản, nhưng tôi không thể đánh bại ông ta bởi tình cảm tôi dành cho ông ta."
"Biết là vậy nhưng..."
"Người đứng đầu không nên là tôi. Tôi cũng nằm trong danh sách những người không đủ năng lực mà Kiyoung đã từng đề cập đến trước đây. Nếu tôi nắm quyền Lam Hội lần nữa, sẽ không có bất cứ điều gì thay đổi so với trước. Cách duy nhất ở đây là tôi rút về hậu phương. Có lẽ sẽ hơi khó khăn, nhưng mà..."
"Nhưng, tôi..."
Thật ra, tôi đã đoán được phần nào quyết định của Lee Sang-hee. Dù cô ấy chưa nói hết câu, nhưng Hwang Jeong-yeon đã tỏ ý từ chối lời đề nghị này.
Mặt của Lee Sang-hee cũng đen lại. Vào những lúc như thế này, thật tốt nếu có Lee Kiyoung bên cạnh bởi cậu ấy sẽ giúp giải tỏa bầu không khí.
"Nếu Jeong-yeon thấy quá miễn cưỡng thì..."
"Sao?"
"Tôi sẽ tạm thời nắm quyền vị trí này."
"À..."
"Hiển nhiên là chỉ với tôi thì không thể nào đảm đương tất cả mọi việc từng chút một được. Nhưng nếu cả hai giúp tôi không đi lệch hướng, tôi tin là sẽ không tốn nhiều thời gian để mọi việc có thể quay lại như ban đầu đâu."
"Ừ..."
"Vẫn còn rất nhiều tài năng còn ở lại với Lam Hội."
Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên từ bên ngoài.
"Là Lee Kiyoung đây. Tôi vào nhé."
***
Đọc webtoon tại: Kí Sự Hồi Quy | Vlogtruyen.net
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook