Hắn vốn muốn đợi cho đến khi giải quyết được X. Nhưng đây là tình huống mơ ước hiếm có.

Bây giờ một Trương Lực ở một bên quan tâm chăm sóc nhiều năm đến vậy vẫn còn phải xếp hàng?

Còn "vào sinh ra tử", không phải là muốn ám chỉ việc cứu mạng cô tại sân thượng Vân Thâm cũng chẳng đáng kể chút nào sao?

"Nếu anh không nói gì, thì chính là chẳng có gì."

Đây là một gợi ý rằng hắn nên nhanh chóng thú nhận tình cảm của mình đi. Người biểu lộ đã xếp hàng dài rồi kia kìa.

Nếu không thú nhận, thì đó là tấm gương của hắn, chẳng là gì cả.

Hắn vốn định bày mưu tính kế và kiểm soát tình hình một cách an toàn. Không được, người ta tùy tiện nói vài câu đã ung dung bắt bí hắn rồi.

Mạnh Phi bối rối ăn hai ngụm cơm, nhếch mép cười nói: "Xếp hàng sao?"

"Ừ. Nhưng hầu hết sẽ biết khó mà lui."

"Biết khó mà lui?"

"Ừ. Vì gia đình... tạm thời không nói đến."

Cái gì mà biết khó mà lui, đúng là dọa người. Mạnh Phi quả đoán quyết định không chần chừ nữa.

"Có một bộ phim hay đang chiếu vào tối nay, ngay trong Đại phú Plaza bên cạnh, Moon Cinema. Cô có muốn cùng đi xem không?"

"Anh chuyển chủ đề nhanh vậy?"

"Hôm nay tôi muốn mời cô đi ăn tối sau khi tan ca thì sao? Đồ ăn trong căn tin này thực sự rất tệ."

"..."

---

"Thư viện" của hắn không phải là một văn phòng bình thường, mà là một thư viện thực sự, nó lớn hơn nhiều so với văn phòng của Ngả Đình.

Sau khi bước vào, có năm dãy giá sách bằng gỗ rất lớn, chứa đầy sách được sưu tầm trong nhà thờ.

Những giá gỗ này vốn là được mở nhưng bây giờ tất cả đều được bao bọc bằng kính bên ngoài, được giữ ở nhiệt độ ổn định và rút chân không.

Vì những cuốn sách bên trong đều rất cũ, có niên đại hàng trăm năm.

Nếu tùy tiện lấy một cuốn và lật nó ra, tờ giấy ố vàng có thể bị vỡ vụn ngay tại chỗ.

Nội dung của những cuốn sách này đã được scan vào trong cơ sở dữ liệu của Hiệp hội Nghiên cứu Văn hóa và Tín ngưỡng Nữ Thần, có thể xem trên máy tính bất cứ lúc nào.

Vào thời Thần Quốc, cũng có những vị trí tương tự như những “chuyên gia được bổ nhiệm đặc biệt” như Mạnh Phi, được gọi là “Nhà Thông Thái”. Nhà Thông Thái chỉ đứng sau Đại Giáo Sĩ.

Văn phòng của Nhà Thông Thái là thư viện. Bởi ngoài việc nghiên cứu kiến thức, sắp xếp sách, viết tài liệu cũng là một trong những trách nhiệm của Nhà Thông Thái.

Đây có lẽ là lý do tại sao hắn được ứng dụng Nữ Thần chỉ định cho văn phòng này.

Sau dãy giá sách thứ 5 là không gian văn phòng không quá nhỏ, với bàn làm việc bằng gỗ nâu, ghế văn phòng bọc da, máy tính đã sẵn sàng.

Cạnh bàn làm việc có một cái cửa âm tường, đằng sau là một phòng ngủ và một phòng tắm.

Giống như tâm trạng của Ngả Đình, suy nghĩ đầu tiên của hắn là: Woa, có thể miễn tiền thuê nhà và thật thuận tiện để đến nơi làm việc chỉ với khoảng cách một cánh cửa!

Có thể ngủ đến chín giờ và dậy đi làm.

Hôm nay hắn quyết định ngủ ở đây. Một số nhu yếu phẩm sẽ được giao trong vòng hai giờ sau khi đặt hàng trực tuyến.

Mức độ an ninh của nơi này rất cao. An ninh ngoại vi là trách nhiệm của một công ty bảo vệ chuyên nghiệp. Xung quanh có hồng ngoại tuyến và camera, cùng các nhân viên bảo vệ trang bị súng được đóng chốt ở tất cả các cổng.

Những người đến hoặc là người từ văn phòng của họ, shipper hoặc khách du lịch. Tất cả những người từ ngoài vào sẽ bị theo dõi ngay sau bước chân đầu tiên tiến vào trong.

Vào tới khu vực tòa nhà văn phòng, thì có một vị chuyên gia bảo an Trương Lực đóng chốt.

Vào ban đêm, một số người được đào tạo bài bản thuộc đội an ninh hoạt động trong văn phòng thay phiên nhau canh gác, an ninh không kém gì ngân hàng.

Hơn nữa chẳng phải Ngả Đình ở ngay sát vách hắn sao? Quả thực quá an toàn.

Dù nói thẳng nam như hắn tìm được cảm giác an toàn ở một người phụ nữ quả thật là chuyện rất kỳ quái.

Hắn cũng không có ý định rời khỏi căn phòng nơi trang trại và chung cư Hải Cảng. Chẳng phải thỏ khôn thì đào ba hang sao? Khi cần thiết, hắn có thể lên núi ẩn náu.

Buổi chiều, hắn bật máy tính và sử dụng ứng dụng Nữ Thần để trò chuyện với Ngả Đình về công việc một lúc.

Hắn đề cập đến Phòng tâm lý Khang Cầm.

Phía Ngả Đình cũng chú ý đến Phòng tâm lý Khang Cầm. Bởi vì cả Âu Dương Thông và Tiêu Hàm quả thực đều đã từng gặp cùng một chuyên gia tâm lý, đó là Khang Cầm.

Âu Dương Thông nghi ngờ mình bị trầm cảm vì áp lực công việc. Còn Tiêu Hàm thì càng không cần phải nói, là một bệnh nhân lâu năm.

Từ ngày 5 tháng 12, ngày Tiêu Hàm định nhảy khỏi tòa nhà Ngân hàng Kim Quy, phòng tâm lý Khang Cầm cũng không còn ai.

Ngả Đình nhờ người điều tra nhưng không tìm được ai có thể liên lạc với Khang Cầm.

Trong xã hội hiện đại, việc một người đột ngột biến mất là điều hết sức kỳ lạ.

Đặc biệt là chuyên gia tâm lý, một nghề dựa vào bệnh nhân để kiếm tiền.

Cô ta đột ngột mất liên lạc khiến việc chữa trị của mọi bệnh nhân không thể tiếp tục, nguồn thu nhập cũng vì thế mà bị gián đoạn.

Không chỉ vậy, "Phòng tâm lý Khang Cầm", một thương hiệu nổi tiếng ở thành phố Ngô Đồng, cũng bị bỏ hoang.

Vì vậy, cô không thể không đặt nghi vấn lớn. Nếu cô ta không bỏ trốn một mình, thì có lẽ đã bị tổ chức X diệt khẩu rồi .

Vào đêm ngày 5 tháng 12, cô ta xuất hiện trên camera giám sát ở cổng chung cư Vịnh Thiểm Thủy, sau đó biến mất trong đám đông.

Ngả Đình đang sử dụng sức mạnh của hệ thống điều tra để tìm cô ta nhưng sẽ cần tốn thời gian, không phải ngày một ngày hai là được.

Tìm ra hay không cũng rất khó nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương