Hỏa thần: Cửu Hà long xà (BẢN DỊCH)
Chapter 39 quyển 6: Đấu pháp Phân Long Hội

Tiết 4:

Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần Lưu Hoành Thuận có tính cách như vậy, thà khiến người ta đánh chết cũng không bị người ta hù chết, biết rõ trên núi có hổ mà còn cứ đi lên núi, không chỉ xé rách bùa của Lý Lão Đạo, còn muốn dẫn người đi ra ngoài tuần tra. Lõi Đời quen cẩn thận, thà tin là có còn hơn là không, liều chết ngăn lại Lưu Hoành Thuận, nói cái gì cũng không cho anh ta đi ra ngoài, trời mưa lớn như vậy, theo lệ thì không cần tuần tra, để một người trực ở cửa là được. Dù sao không có chuyện gì làm, chi bằng ngồi ở Sở Cảnh sát nấu nồi mì, mấy người ăn bữa mì sốt. Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần dời đi, lẽ ra phải ăn mì cho vững vàng, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, không bằng ngay hôm nay đi. Lõi Đời nói như vậy, là vì giữ Lưu Hoành Thuận ổn định, tuy nhà bọn họ cũ nát, nhưng trước cửa vẫn treo biển “Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần”, trong phòng lại ngồi đầy tuần cảnh đồ cảnh, nghĩ chắc là tai hoạ không dám tới cửa. Y vừa nói vừa nháy mắt với Trương Sí, Lý Xán, hai người kia cũng khuyên, khuyên can mãi Lưu Hoành Thuận mới về phòng ngồi xuống. Trương Sí, Lý Xán đi ra ngoài mua đồ, Đỗ Đại Bưu lau nồi rửa chén, thu thập bếp lò, Lõi Đời xếp bàn bày băng ghế. Mấy người Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần, cùng nhau thu xếp bữa mì sốt này.

Dựa theo thói quen của Thiên Tân Vệ xưa, gác đòn dông động thổ, buôn bán khai trương, trao lễ vật lễ nạp thái, thăng quan dọn nhà, cũng phải ăn mì xào, mì hỉ, mì thọ, mì tử tôn, mì xuống xe, ngay cả làm ăn không nổi, chia nhà cũng phải ăn một bữa mì chia tay. Ăn mì có thể bớt việc, chuẩn bị nước sốt, nấu chút tương, hoặc là tùy tiện xào một mâm đồ ăn, trộn mì ăn cũng được. Cũng có thể chú trọng hơn, ăn một bữa mì sốt đứng đắn, người ít đều không được. Đầu tiên mà nói, trong nước sốt phải có nhiều thứ, “Mộc nhĩ, nấm hương, tinh bột mì, ốc khô, tôm bóc vỏ, thịt sợi, trứng gà, đậu phụ khô, súp lơ” phải có tất, chiên xào nấu tạc mang thêm bột vào canh, một người không làm xong nồi nước sốt này. Mặt khác còn phải phối hợp với đồ ăn, nên lột vỏ thì lột vỏ, nên trụng nước thì trụng thủy, nên chiên dầu thì chiên dầu, dưa chuột, đậu nành, da hồng. Rau trộn cũng phải làm ra bảy đĩa tám bát, ăn mì cũng nhắm rượu được, “trứng chiên, món xào, làm thập cẩm, da lợn đông, giò luộc, tương thịt, móng heo, chân giò hun khói” cũng không thể thiếu, đều ăn chung cả, cái muốn đúng là sự náo nhiệt.

Sở Cảnh sát điều kiện hữu hạn, ăn mì sốt không chú trọng nhiều như vậy, nhưng cũng đủ đầy hết. Trương Sí, Lý Xán đi ra ngoài một chuyến, mua hết thứ cần mua, nói là mua nhưng thật ra là vòi, hai tiểu tử này không đào một đồng nào, dùng lời của bọn họ là, mặc đồ quan ăn còn phải bỏ tiền, thì bị gọi là không có bản lĩnh. Chỉ tỏi thôi đã có mấy món, tỏi ngâm, tỏi ướp, tỏi cô đơn, muốn ăn cái gì có cái đó. Mấy người cùng ra tay, cắt rau, đánh nước sốt, nấu mì, bận đến buổi chiều, làm đầy một bàn, trước mặt mỗi người có một tô mì lớn, bên cạnh là một nồi nước sốt to, đồ mặn nguội lạnh chay các loại bày ra bảy tám bát. Bên ngoài trời mưa càng lớn, trong phòng lại hết sức oi bức, bốn người còn lại đều ăn mì nước, Lưu Hoành Thuận thì khác, gắp sợi mì từ trong nồi ra không qua nước lạnh, nóng hôi hổi ăn trực tiếp. Anh ta cũng nói không nên lời vì cái gì, chỉ cảm thấy trên người rét run từng đợt, trong đầu cũng nặng nề, như bị khối đá lớn đè ép, biết rõ Ma Cổ Đạo ở Thiên Tân Vệ làm loạn, chính phủ lại không có ai để ý tới, chỉ bằng một mình anh ta, làm thế nào để bắt hết dư nghiệt Ma Cổ Đạo ẩn nấp ở trong thành đây? Vừa lúc Trương Sí, Lý Xán đưa đến một vò rượu, chỉ nói câu “Ba chén vạn sự hòa, một say giải ngàn sầu”, mấy người nâng ly cạn chén anh tới tôi đi, một bữa rượu uống tới ban đêm, đầu Lưu Hoành Thuận phát trầm, vào trong phòng nằm úp lên bàn, mơ màng ngủ mất, trong hoảng hốt nhìn thấy bốn người mặc áo choàng đen đội mũ, quỳ trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.

Nói phải nói hai đầu, tạm thời không nhắc tới Lưu Hoành Thuận nữa, lại nói đám người Lõi Đời ăn uống no đủ, ai nấy cũng tìm nơi nằm ngủ. Căn phòng rách của Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần chưa có điện, trước cửa treo cái đèn lồng giấy da, trong phòng chỉ có hai ngọn đèn dầu, lúc sáng lúc tối lấp loé không yên, bên ngoài vẫn là một hồi gió một hồi mưa, nhưng cũng không xảy ra chuyện lạ gì.

Lúc nửa đêm, Lý Lão Đạo cõng bảo kiếm cùng một cái túi lớn sau lưng, thắt lưng treo hồ lô, cũng không bung dù, mắc mưa ướt sũng, nước chảy xuống theo đạo bào, sắc mặt xanh xám, chợt nhìn giống như tướng người chết, vội vã chạy tới Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần, đến trước cửa ngẩng đầu nhìn lên thấy trên cửa không có đóng bùa vàng, lập tức kinh hãi, sắc mặt từ xanh chuyển trắng, hỏi Lõi Đời mở cửa cho ông ta, mới biết được bị Lưu Hoành Thuận vứt. Lý Lão Đạo vô cùng kinh ngạc, lẽ ra lá bùa kia không được đóng trên cửa, thì hẳn là nên nhặt xác rồi, nhưng Lưu Hoành Thuận lại như không có chuyện gì, cắm đầu ngủ trong phòng.

Lõi Đời tuân theo lý thấy tiện nghi tuyệt không có chuyện không chiếm, buổi chiều ăn mì sốt cũng uống không ít rượu, nên gan cũng lớn hơn, mắt say lờ đờ nheo mắt nói: “Lý đạo gia, không phải nói chúng tôi không tin ông, thế nhưng ông cũng quá coi khinh Lưu đầu nhi của chúng tôi rồi, Lưu đầu nhi của chúng tôi là người nào? Đường đường tuần quan Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần, Phi mao thối có danh có tiếng của đội Truy nã thành Thiên Tân, từng phá bao nhiêu là đại án, tróc nã bao nhiêu là kẻ tặc hung ngoan, há có thể bị chiếc Quan Tài Giấy nguyền rủa chết?”

Sau khi nghe xong Lý Lão Đạo lắc đầu liên tục, mặc dù Quan Thánh Đế Quân dũng mãnh phi thường, cũng khó bảo đảm thời vận hạ xuống bỏ chạy khỏi Mạch Thành, Phân Long Hội hai mươi lăm tháng năm là một kiếp trời định của Lưu Hoành Thuận, đường gặp chỗ hiểm phải tránh mất, việc đã tới đầu không tự do, cũng không phải là ngồi trong phòng ngủ một giấc là có thể tránh được. Lý Lão Đạo bảo Lõi Đời dẫn ông ta đến mỗi phòng xem một lần, Sở Cảnh sát Miếu Hỏa Thần ngày nay trong ngoài vào được, gian ngoài một sáng hai tối, ở giữa là nhà chính, bàn ghế bày khắp, bếp ở phòng Đông, phòng Tây còn chưa kịp thu thập. Lý Lão Đạo đổi tới đổi lui, nhìn thấy trong góc phòng Tây có đậy bốn cái lồng gà, nói thầm một tiếng “Quái lạ”!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương