“…” Hai người cùng nhau ngơ ngác.

Chiếu Dã nằm soài trên giường liếm lông con thỏ, cái đuôi to lớn cũng thân thiện xoa vào đám lông mao của con thỏ.

Con thỏ không thèm quan tâm đến anh, quay đầu nhảy sang một bên khác để không cho anh chạm vào, thấy con thỏ sắp nhảy khỏi giường thì hai móng vuốt của con sói nâng con thỏ ở trong lòng tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chiếu Dã biến thành hình dạng nửa sói, tứ chi biến thành hình người, hàm răng nanh nhọn vẫn còn đó, tai cụp xuống xin lỗi con thỏ ở trên tay: “Xin lỗi.”

Di Di cũng biến hình trở lại, chỉ là cái đuôi bị anh nhạy cảm túm lấy không thế nào mà thu lại được, cô khoanh cánh tay lại: “Sao anh lại như vậy? Sao đột nhiên lại dọa em?”

Chiếu Dã khản giọng nói: “Xin lỗi, thực sự là quá… quá kích thích.”

Sống nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên cái gậy sói của anh bị phụ nữ nắm lấy, thêm vào đó là cô lại mềm mại như thế nữa, khi con đường đi vào nhỏ bé của cô lại có thể nuốt trọn vật căng phình của anh, anh cảm thấy cuộc sống của sói đã viên mãn lắm rồi.

Chiếu Dã hồi tưởng, anh thì thào: “Anh nhịn không được.”

Di Di ngoắc vào ngón tay: “Em còn tưởng anh muốn ăn thịt em, em sợ muốn chết.”

“Anh không ăn thịt em.” Đôi mắt sói của Chiếu Dã đỏ ngầu hôn lấy Di Di: “Em đến ăn anh đi.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Gì nữa…?” Chiếu Dã ôm vai Di Di nằm xuống, nhân tiện Di Di ngã xuống bên cạnh anh, lông của hình dạng người sói không mềm lắm, nó chọc vào khiến toàn thân Di Di ngứa ngáy.

Chiếu Dã dùng giọng nói trầm thấp nói: “Vợ thịt anh đi.”

Mặt Di Di đỏ bừng, tai nóng, chân của cô chạm vào dương vật của sói thì có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt ừng ực của anh, anh lập lại đầy mê hoặc: “Vợ ơi, thịt anh…”

“… Anh im mồm lại đi.” Di Di xấu hổ tức giận đánh anh, lại nhỏ giọng yêu cầu: “Anh không được phép dọa em nữa.”

Chiếu Dã nói: “Được.”

Sau lưng, chiếc đuôi không ngừng gãi vào da của cô, cô trách mắng: “Anh có thể đừng động đậy nữa được không?”


Chiếu Dã ủy khuất nói: “Anh không kiểm soát được.”

Chỉ là muốn lắc, cứ mãi lắc, lắc đến sát cô, Di Di tách chân ngồi xuống trên háng của Chiếu Dã, vật cứng đó trượt từ mông cô đến âm hộ: “Vào không được…”

“Em ngồi xổm lên…” Chiếu Dã chỉ đạo từ xa.

Di Di ngồi xổm lại, tư thế giống như đi tiểu, cô xấu hổ khuôn mặt càng ửng đỏ, cây gậy của Chiếu Dã đánh vào mông cô và từ từ thăm dò, Di Di cầm chắc vật cứng trong tay từ từ hạ người xuống.

“Ơ, ư…” Cô cắn răng nhét vào từng chút, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, sau khi đau đớn là cảm giác căng ra cực kỳ xót.

Cô ăn được một nữa rồi, ngồi trở lại giường vặn đùi của Chiếu Dã để giảm đau, Chiếu Dã không cảm thấy đau mà là cảm giác vây hãm bó buộc bao trùm lấy anh, anh tha thiết muốn kết hợp toàn bộ với cô nhưng nhớ đến việc đã đồng ý với cô không làm loạn nên anh cố chịu giãy giụa nhẫn nhịn.

Di Di cảm thấy dễ chịu hơn lúc nãy rất nhiều, nhờ vào dịch nhầy ngồi đến tận cùng, anh đã lấp đầy cô.

Hai người thở một hơi thật dài, rồi nhìn nhau ngầm hiểu rằng ai cũng muốn hôn đối phương.

Di Di không dám cử động, vì có Chiếu Dã nhổm dậy ôm lấy Di Di và bao lấy đôi môi mềm mỏng của cô, môi lưỡi bám lấy nhau. Di Di khẽ động thân dưới thôi mà Chiếu Dã sướng đến mức yết hầu lăn lộn, anh vuốt ve chơi đùa hai quả bóng tròn trên ngực của cô .

“Móng… đau…” Mắt Di Di đỏ ngầu, Chiếu Dã ra sức ở tay không có chừng mực, móng vuốt sói bóp vào hai quả ngọc tròn biến thành quả đào ngọt, khắp nơi đều có dấu vết.

Đối diện với vết thương sắp hình thành thì phản ứng đầu tiên của sói là liếm, ngậm bánh mochi, nếm quả anh đào, mút nghiền lẫn nhau: “Còn đau không?”

Di Di lắc đầu, cô sợ nói đau lần nữa thì Chiếu Dã có thể liếm đến khi trời sáng, Chiếu Dã bóp vào eo cô, nâng lên rồi đặt xuống, Di Di bị áp sát đâm rút ở một đoạn ngắn, mà dòng điện đã chạy tán loạn lên đỉnh đầu.

“Vợ ơi thúc đi, vợ nhanh chơi anh đi.”

Một yêu cầu không cần thể diện, vậy mà Chiếu Dã vẫn cứ mạnh dạn thẳng thắn nói ra.

Di Di không nhúc nhích nên anh tự mình thẳng dậy cử động eo.

“Ừ… anh đừng, em tự làm…” Di Di bám vào vai anh và lắc lư eo, hai bầu ngực lung lay sắp rơi đang run rẩy, cơn sóng trắng như tuyết dập dờn.


Chiếu Dã nhìn thích thú nên không chen vào, anh cụp mắt tận hưởng rồi lên tiếng tán thưởng: “Vợ biết cách lắc rất giỏi.”

Di Di kiềm chế tiết tấu ra vào của mình, kiểm soát tình dục của bọn họ, loại cảm giác này vô cùng sướng, cô muốn nhẹ thì nhẹ, muốn mạnh thì mạnh, tất cả đều theo ý cô, Di Di thì thoải mái nhưng Chiếu Dã lại bị giày vò.

Động tác thay đổi thất thường của cô xem như là đã khiến cho anh cảm nhận được một lần quả tim treo ở bên dưới. May mà không bao lâu Di Di đã thấm mệt, nằm sấp trên người Chiếu Dã: “Anh cử động đi.”

Chiếu Dã vui vẻ nhận lệnh, động cơ nhỏ đã kìm nén hồi lâu đã bắt đầu khởi động, gần như nhanh đến mức đâm vào hất tung Di Di: “Chiếu…Dã…”

Nếu nói Di Di lái chiếc thuyền bơm hơi trong hồ bơi, thì Chiếu Dã lái…tàu cướp biển, vận tốc trước sau chênh lệch quá lớn, Di Di không kịp phản ứng, cô lắc lư đến nỗi hoa mắt chóng mặt, kìm lòng không được mà siết chặt phần thân dưới.

“Đừng nhanh như vậy…”

Anh không nghe thấy lời cô, đợi lâu như thế chỉ là vì lúc này, tiếng thúc đẩy bành bạch.

Trên tường, bóng đen xếp chồng lên nhau, cái mông vểnh lên của cô phản chiếu một đường vòng cung đẹp đẽ.

“Ư…” Hàng mi cong nhỏ của cô giống như cánh bướm uyển chuyển, trên cánh bướm có dính hạt sương chính là giọt nước mắt sảng khoái của cô.

Chiếu Dã thay đổi phương hướng của Di Di, để cho cô ngồi trên đùi anh quay lưng lại rồi hôn lên tấm lưng mỏng manh của cô và đâm quàng đâm xiên bên trong cơ thể cô.

Di Di rên rỉ “Ư ư a a.” Hai tay nắm chặt ga giường, chuẩn bị nghênh đón một đợt cao trào, lúc này Chiếu Dã ôm lấy cô ngồi dậy, dương vật vẫn ở bên trong người cô, để cho cô vin vào cửa tủ quần áo và cong mông lên.

Vật cứng rút ra khỏi cửa huyệt, mài miết vào nhụy hoa mềm nhũn: “Muốn nữa không?”

Anh cố ý hỏi như vậy, còn bàn tay thì bao lấy cái đuôi ngắn của cô, cục bông tròn đó ướt tàn tạ.

Trong lòng Di Di muốn mắng chết anh. Khốn nạn…

Suýt chút nữa a…

Cô quay đầu, nói với vẻ đáng thương: “Muốn…”


Chiếu Dã thích vẻ mặt hoang mang của cô, anh khom người hôn cô một cái nhưng vẫn không chiều theo ý cô, vật thô cứng nóng hổi đó đánh từng đợt từng đợt vào nơi mỏng manh yếu ớt của cô, cô khó chịu tạo ra âm thanh rên rỉ.

“Nhanh lên đi…” Di Di lùi lại sau và chạm phải vật cứng của anh, cô cảm thấy khó chịu thúc giục.

Chiếu Dã nắn bóp mông cô, nhét vào một chút rồi lại lấy ra, anh khẽ yêu cầu: “Gọi anh đi.”

“… Chiếu Dã.” Chất dịch tràn ra men theo chân chảy xuống, trái tim xuân tình đã bị Chiếu Dã nắm chắc.

Di Di kêu lên “ứm”, cuối cùng Chiếu Dã đã chống vào, nhưng anh không cử động và cũng không cắm vào đến hết, Di Di bứt rứt đến mức chủ động tiến sau vào cây gây của anh, nhưng bị Chiếu Dã giam giữ eo lại, cô nghe anh nói: “Không đúng.”

Không đúng? Cái gì không đúng?

Đầu óc Di Di rối như tơ vò, trong đầu chỉ có một ý nghĩ là muốn khiến anh nhanh chóng cử động: “Vợ suy nghĩ kỹ lại lần nữa đi.”

Chiếu Dã cũng đang nhẫn nhịn nhưng anh vẫn muốn trêu chọc cô, thấy vẻ ngoài quyến rũ, tư thế mềm mại của cô.

Di Di đã nghĩ ra trong chớp mắt, ánh mắt vô cùng xinh đẹp quay lại nhìn anh, giọng nói tua đi tua lại hàng nghìn lần: “Chồng ơi…”

Âm thanh này khiến Chiếu Dã kêu lên đến xương mềm gân nổi, anh hét lên đập vào trong sâu nhất, trong không khí vang lên tiếng va chạm lanh lãnh.

“Ư… sâu quá… nhanh thêm một chút…” Di Di bị giã đến mất lí trí, cô phát ra những lời ân ái trắng trợn mà thường ngày cô xấu hổ khi mở miệng.

Chiếu Dã cười đáp lời, anh nâng chân cô lên hung dữ húc vào, nửa thân dưới Di Di nảy lên, tiếng rít kéo cánh cửa quần áo, hai chân cong lại móc chặt vào eo của anh, Chiếu Dã nhắc nhở: “Nắm chặt vào.”

Chiếu Dã dốc toàn bộ sức lực lao tới đích, giữa cổ nổi lên đường gân xanh, và đôi tai cũng đầy phấn khích dựng thẳng lên.

“Đừng nữa, đừng nữa.” Di Di khóc lóc cầu khẩn, nhưng hai tay cô đã bị Chiếu Dã khóa chặt lui sau lưng, điểm tựa duy nhất không còn nữa, cơ thể dường như mất trọng lượng và giống như đang đi tàu lượn siêu tốc, nhấp nhô lên xuống, mà dây an toàn của cô chính là điểm ngẩng cao nóng hầm hập của anh.

Chiếu Dã với một tay nắm lấy eo cô, một tay nắm lấy cổ tay cô nghe cô khóc, anh phấn khích di chuyển cực kỳ nặng nề.

Chơi cho đến khi cô mất tiếng, nước mắt đã khô, nhưng dịch thể ở bên dưới vẫn ào ạt chảy ra.

Chiếu Dã bắn vào bên trong cô, Di Di cảm nhận được một luồng nhiệt chảy vào, cô rên nhẹ.

Chiếu Dã ôm cô nằm xuống, không nỡ lôi ra ngoài, anh dán vào tai cô thì thầm: “Vợ ơi, hôm nay mới hai lần thôi mà.”

“…”


“Còn thêm một lần.” Nụ cười của ác ma.

Di Di sức cùng lực kiệt mắng anh: “Anh chết đi…”

Chiếu Dã hôn cô: “Chết thì cũng phải chết trên người của em.”

Sau đây là một đoạn ngắn không được viết vào chính văn, vì nó cực kỳ thê thảm, tôi đã cắt bớt nó đi ha ha ha.

[Rạp hát nhỏ - Tai thỏ]

Chiếu Dã xoa lên đầu cô: “Cục cưng, lỗ tai…”

Di Di ngoan ngoãn biến ra, ai biết được trong chớp mắt Chiếu Dã véo tai cô kéo vào háng của anh…

Di Di giật mình kêu lên: “A, tên biến thái.”

Vành tai chạm vào vật cứng sưng tấy, còn có cảm giác ướt nhèm, nhúm lông đó bị thấm ướt tinh dịch do anh tiết ra, Chiếu Dã cười khẽ nói: “Từ lâu anh đã muốn làm chuyện này rồi.”

Mang tai Di Di tê liệt đến mất đi cảm giác, hu hu đánh Chiếu Dã túi bụi: “Đồ biến thái, Chiếu Dã đồ quái thai, em ghét anh.”

Chiếu Dã chính là đồ xấu xa.

Anh ôm cô vào lòng, còn muốn liếm đôi tai bị dính ước của cô và nhẹ nhàng xoa bóp: “Để anh liếm sạch cho em.”

Di Di cắn vai anh: “Ai cần anh liếm.”

Cắn xong vẫn chưa hả giận lại tiếp tục mắng: “Sao anh lại như thế này, vừa dâm vừa xấu xa, anh phiền chết được.”

Chiếu Dã không phản bác, đồng ý với tất cả.

Chiếu Dã có ba hình dáng.





Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương