[full _free]_kề bên sói
-
Chương 52:
Một cơn gió đột nhiên nổi lên, lướt qua tóc mai của Di Di, cô ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng tĩnh mịch giống như những hạt sương lóng lánh treo đầy khắp mặt cỏ sau cơn mưa, đó là hơi thở ban đầu đến từ trong rừng sâu.
Di Di nhắm mắt lại, nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt rơi xuống trên mép tường trong phòng tắm, rèm cửa khẽ lay chuyển, không khí lưu truyền chuyển động.
Mở mắt ra thì thấy một con sói màu xám ngồi xổm trên giường, lỗ tai dựng đứng, đầu mũi thẳng tắp, dưới sự phản chiếu của ánh đèn đêm thì đôi đồng tử lướt qua một màu xanh lam diêm dúa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thân hình to lớn, ánh mắt nghiêm nghị mà lạnh lùng, bộ lông toàn thân mượt mà và rực rỡ, bộ mòng vuốt hiện lên sắc bén lành lạnh, bình tĩnh, hoang dã, thần bí…
Đây chính là sói, đây chính là Chiếu Dã.
Di Di lại thêm một lần nữa ngạc nhiên trước Chiếu Dã, anh là quà tặng to lớn của tự nhiên, được sự tán dương của vạn vật, là sự cứu cánh của lòng sùng bái.
Cô có nỗi sợ sinh lý đến từ bản năng di truyền, đó là nỗi sợ đối với các loài mãnh thú mạnh mẽ, nhưng Chiếu Dã thoải mái vẫy đuôi nói với cô: ‘Không cần sợ.’
Chiếu Dã không thể nói chuyện khi ở trong hình dạng sói, anh hạ thấp cơ thể xuống lấy lòng và liếm đầu ngón chân của Di Di.
Di Di nhột, cô cười khanh khách, cô bước gần đến anh, ôm lấy cơ thể sói, lông lá xồm xoàm ấm áp dễ chịu, dường như cô có thể nghe thấy tiếng tim đập mãnh liệt của anh: “… Em phải làm thế nào?”
Di Di xoa đầu con sói, vuốt ve cái tai nhọn của nó, con sói rú nhẹ một tiếng, Di Di phiền não nói: “Nghe không hiểu…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếu Dã tự giác nằm xuống, chiếc giường “bụp” lên một tiếng chấn động, Di Di lảo đảo túm lấy đuôi của nó mới không bị rơi xuống.
Con sói lại tru lên một tiếng the thé, chiếc đuôi lướt qua cơ thể lõa lồ của Di Di, vô tình hay cố tình cọ vào lòng bàn chân của trơn trượt của cô.
“Làm gì vậy? Tên háo sắc.” Di Di ngồi xuống một bên của Chiếu Dã, tò mò xoa vào phần bụng của Chiếu Dã, phần lông thuần trắng đó trong suốt, cảm giác ở tay cũng dễ chịu hơn.
Con sói chỉ thu lại móng vuốt nhọn và để lộ phần bụng đối với người nó không hề phòng bị. Di Di bước ngang qua cơ thể to lớn của con sói rồi ngồi lên phần bụng của nó, nước ở phần dưới cơ thể của cô làm ước lông của nó, Di Di có chút xấu hổ.
Vừa lần mò phía sau, vừa dịch chuyển về phía sau, cuối cùng đã chạm đến cái gốc to lớn đang chống vào khe hở ở mông cô.
Nó mạnh mẽ, hùng tráng và to nóng, cô vừa chạm vào thì nó đã nảy lên như có sự sống, Di Di lặng lẽ quay đầu thì lập tức im lặng hóa đá, khó mà nói thành lời được, chỉ có thể nói…quá…quá đồ sộ.
“Chiếu, Chiếu Dã…” Di Di run cầm cập gọi tên của anh: “Em… phải làm thế nào?”
Con sói ngẩng đầu lên, bốn chân cụp xuống, chiếc đuôi vui sướng ve vẩy, như kiểu ‘Tùy ý Người tận hưởng.’ Di Di túm lấy phần lông trên bụng anh rồi phàn nàn mắng chửi.
Vấn đề quan trọng là cái này, kích thước này cô có thể chịu nổi hết không đây…
Di Di cứng rắn thò tay qua đầu thử quấn lấy phần đầu to dày của anh, dù có nắm như thế nào cũng không nắm hết được toàn bộ, nắm chặt hai tay, con sói khịt khịt ở khoang mũi phát ra tiếng “ư”.
Đầu lưỡi thèm khát liếm chóp mũi, chiếc đuôi to sảng khoái quất về phía lưng của Di Di.
“Hít…” Di Di thở ra một hơi.
Hành động của Chiếu Dã trong hình dáng sói hoàn toàn không có chừng mực, anh cho rằng mình đang làm nũng, thực ra cú quất đó giống như roi da, ngay lập tức trên lưng cô hiện ra một dấu đỏ, nước mắt Di Di trào ra: “Đau chết đi được.”
Chiếu Dã lập tức ngồi dậy, cúi đầu sói xuống nhận sai, anh đưa đầu lưỡi liếm láp nhẹ nhàng dấu vết đó.
“Vù…” Anh nằm xoài xuống trên đùi của Di Di để xin lỗi, cái đầu đầy lông lá xồm xoàm của anh đùn vào trong lòng cô.
Di Di cười trong nước mắt: “Được rồi, em biết anh không cố ý mà.”
Móng vuốt của sói tách hai chân của Di Di ra, con sói lớn như vậy hạ đầu xuống đùi của cô, liếm vào nhụy hoa của cô để an ủi, Di Di ấn Chiếu Dã lại: “Đừng…”
Chiếu Dã dừng lại ngửi, chỗ đó của cô thơm quá...
Sợ chiếc răng nhọn của mình sẽ làm cô bị thương, Chiếu Dã cẩn thận dè dặt thè lưỡi ra kích thích nơi có hạt nhô lên, đầu mũi tròn tròn dính đầy dịch thể.
“Ư, a…” Bị đầu sói liếm huyệt…
Cảnh tượng chấn động quá mạnh, Di Di không kiềm chế được mà kẹp lấy đầu sói, âm vật bị liếm đến phát ngứa, đặt biệt là đầu lưỡi con sói linh hoạt hơn con người rất nhiều, cái viên thịt đó gần như sung huyết phồng lên, một dục vọng nóng nảy trào dâng lên trong cơ thể cô.
“Được, được rồi…” Di Di véo tai sói, khẽ khàng nói: “Để em thử.”
“Hú" lên một tiếng, Chiếu Dã thành thục nằm ngửa bụng ra, đôi mắt sáng quắt, dưới ánh nhìn tha thiết của anh, hai gò má Di Di ửng lên một vệt đỏ, bàn tay nắm lấy dương vật cực lớn vểnh mông tìm vị trí, cô cho vào huyệt khẩu nhỏ hẹp rồi xoay xoay mông, vật thể hình cây đó chà xát vào khe hở lọt qua rồi trượt xuống đường kẻ mông của cô.
Phần dưới cơ thể con sói hít thở hổn hển, giống như cố hết sức kiềm chế gì đó, cái bụng mềm mại đưa lên hạ xuống: “Ặc, một lần nữa.”
Lần thứ hai, lần thứ ba… Cái vật cứng đó cứ theo chất nhầy trượt qua trái rồi trượt sang phải nhưng không lọt vào được.
Thỉnh thoảng nó cọ xát vào âm vật của Di Di, tiếng thở hổn hển mệt mỏi và nhẹ nhàng, má hồng, lắc mông, rồi dùng cây gậy của anh chạm vào hạt đậu của cô.
Chiếu Dã nhịn sắp chết rồi… Ánh mắt càng lúc càng sâu lắng, răng nanh bất giác hả ra, Di Di gãi gãi phần bụng, tay chống vào thân sói, thêm một lần nữa ngắm chuẩn từ từ ngồi xuống.
Thân cây to lớn của sói tách mở tâm hoa mềm mại của cô, ép buộc chống vào lập tức.
“A…” Di Di cau mày thì thầm: “Wow…to quá…, đau quá…”
Chiếu Dã sắp phát điên lên, bốn bức tường thịt quấn chặt lấy phần hạ bộ của anh, vặn vẹo, vây hãm, vướng víu, ngậm chặt.
Bên trong của cô rất ấm, ướt át, mềm mại, nhầy nhụa và trơn trượt, giống như miếng bánh dày bao lấy anh, anh muốn ở bên trong này mãi mãi.
Nhưng chỉ vỏn vẹn vài giây lưu lại, cô đã đẩy người anh ra, Di Di đau đớn nhăn mặt, cô ngước mắt lên nhìn hàm răng sắt nhọn của Chiếu Dã, cùng với miệng sói sâu như vực thẳm, cô lại co rúm người lùi về phía sau theo bản năng.
“Ầm.” Một tiếng cực lớn vang lên.
Trong nháy mắt, con sói trở mình đè lên Di Di để truy đuổi, trên tường xuất hiện một bóng đen đáng sợ.
“A!” Cùng với tiếng la hét chói tai thì người ở bên phần thân dưới của Chiếu Dã đã biến mất.
Anh ngơ ngác lùi ra, trên giường chỉ có một con thỏ trắng và con sói to lớn bất lực nhìn nhau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook