Độc Cô Kiếm Thánh (Bản Dịch)
Chapter 20: Tôi Sẽ Suy Nghĩ Về Điều Đó

Chương 20: Tôi Sẽ Suy Nghĩ Về Điều Đó

"Thật không may."

"Cái gì không may thế?"

"Tôi không thể gọi người chồng thân yêu của mình là chồng yêu được."

“…Tôi đã bảo với cô là đừng gọi tôi như vậy nữa cơ mà.”

"Còn những lựa chọn thay thế như anh yêu hay oppa thì sao?"

"Cô làm ơn giữ nó cho riêng cô được không?"

Li Chingwei táo tợn nhìn Limon.

'Cô là một người thật cố chấp, huh. Và sự cố chấp ấy đến từ nhiều hướng khác nhau…'

Tất nhiên, anh đã biết nàng không phải là một công chúa bình thường. Bởi vì nàng đã cầu hôn anh ấy… Và sẵn sàng từ bỏ một phần lớn cổ phần của Khách Sạn Leviathan…

Tuy nhiên, làm sao có thể hành động như thể cuộc hôn nhân của họ đã được diễn ra và gọi anh là chồng thân yêu của nàng được cơ chứ?

Nó rất ấn tượng, thực sự.

'Cô hành động như một con cáo xảo quyệt nhất, nhưng bằng cách nào đó lại tỏ ra ngây thơ một cách kỳ lạ.'

Trên tất cả, có một điều đặc biệt.

Anh không thể đoán được ý định thực sự của nàng là gì.

Với tuổi đời già dặn của mình, nó đã đem đến cho anh kinh nghiệm - kinh nghiệm về cách đọc vị được đối phương đang suy nghĩ điều gì. Và anh cảm thấy rất tự tin vào khả năng đọc vị đối phương của bản thân.

Nhưng Limon vẫn thấy rất khó khăn trên con đường tìm cách nhìn thấu được suy nghĩ của Li Chingwei.

Thấy nàng thành thạo trong việc đưa ra lời đề nghị hoặc giao dịch với mục đích ẩn, nàng có vẻ là một kẻ mưu mô và là một người phụ nữ rất sắc sảo.

Nhưng nụ cười hân hoan trên khuôn mặt đó và thái độ thân thiện đến khó chịu của nàng ta thì lại không hề giả tạo một chút nào.

'Lý do gì khiến cô bắt buộc phải lấy tôi làm chồng chứ?'

Đây mới chỉ là lần thứ hai Li Chingwei và Limon gặp nhau.

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ diễn ra chỉ vài ngày trước đó, và cuộc gặp mặt đó đã kết thúc với một lời cầu hôn đến từ Li Chingwei. Nhưng thực sự sau cuộc gặp đó, họ đã gần gũi với nhau hơn và không còn xem nhau như hai người xa lạ.

Anh không thể hiểu tại sao nàng lại có thể ấm áp như vậy với một người hoàn toàn xa lạ như anh.

Không có một lý do nào để Limon tỏ ra dễ gần với nàng cả. Xem xét mối hận thù sâu xa giữa Limon và Hội đồng liên minh Thất Long, thì việc nàng ta cố tỏ vẻ khinh thường anh thì sẽ là một điều hợp lý hơn.

'Kết luận hợp lý duy nhất cho tất cả những chuyện này đó chính là tất cả những gì mà cô thể hiện cho đến lúc này chỉ là diễn...'

Limon nhìn Li Chingwei chằm chằm.

"Chuyện gì vậy, Bậc Thầy Kiếm Thuật?"

"…Không phải việc của cô." Anh vô tình lẩm bẩm thành tiếng.

"Cái gì cơ?"

"Không có gì, tôi chỉ là không nghĩ tới điều này mà thôi."

"…???"

Li Chingwei lơ đãng chớp mắt.

Limon ngừng cân nhắc liệu nàng có phải là đang diễn trước mặt anh hay không.

Cuối cùng thì anh nghĩ điều này không mấy quan trọng.

Anh đã thề với thanh kiếm của mình.

Chỉ cần nàng không quay lưng lại với anh, thì anh cũng vậy.

Thế là đủ với Limon.

Dù nàng đang cố gắng che giấu ý định gì đi chăng nữa, thì anh cũng không cần quan tâm đến việc nàng có đâm sau lưng anh hay không. Nhưng nếu nàng làm thế, tất cả những gì anh phải làm đó chính là khiến nàng phải trả một cái giá thật đắt.

Thay vào đó, anh nâng ly rượu whisky mà Yo Ouin đã mang đến.

"Nhân tiện, bây giờ cô sẽ định làm gì?"

"Ý anh là gì?"

"Những con bọ ở bên ngoài."

Li Chingwei mở to mắt.

"Anh đã biết chuyện này rồi sao?"

"Với luồng sức mạnh mà bọn chúng đã tỏa ra, thì làm sao tôi có thể không biết cơ chứ?"

Nếu những 'con bọ' nghe được những gì anh nói, có lẽ họ sẽ phàn nàn rằng đó hoàn toàn là một lời vu khống.

Chuyên theo dõi và xâm nhập, lớp ngụy trang của họ không phải là thứ mà bất kỳ người chơi cấp cao nào cũng có thể nhìn thấu được.

"Ừm, có thể nói như vậy."

"Rốt cuộc, chúng lộ liễu đến mức ngay cả chúng ta cũng biết về sự hiện diện của chúng."

Với tư cách là tộc Hắc Long, họ hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác trên thế giới rằng việc che giấu sự hiện diện của một người khỏi Limon là vô ích như thế nào.

"Nhưng họ được che giấu khá tốt để trở thành những tên lính đánh thuê của chính phủ…… Đó có phải là Vô Hạn Quân Chủ không?"

"Đúng thế. Nhưng chính xác thì, cũng có những tên Trinh Sát đến từ các bang hội khác được thuê bởi hội『Vô Cực』."

Nếu như bọn chúng biết chúng đang mắc lỗi thì có lẽ chúng sẽ hoảng lên mất.

Li Chingwei không chỉ biết về sự hiện diện của họ mà còn biết ai đã gửi chúng.

Mặc dù vậy, Limon thản nhiên chấp nhận sự thật này.

Tất cả mọi ngóc ngách xung quanh nơi này, đều có dấu chân của Trinh Sát, họ đang phục kích và giám sát Khách sạn Leviathan.

Thật kỳ diệu khi không có thêm thông tin nào được phát hiện.

Trong quá khứ, tất cả họ sẽ biến mất không dấu vết ngay cả khi tìm thấy bọn họ.

'Chờ đợi. Nhưng điều đó không nên thay đổi chứ?'

Limon nghiêng đầu.

Ngay cả khi họ đã xuất hiện trước công chúng, đây vẫn là Hội đồng liên minh
Thất Long.

Đặc biệt là khi xem xét bản chất của Khách sạn Leviathan, việc để mặc người ngoài không phải là điều họ sẽ làm.

"Có phải vì Vô Hạn Quân Vương mà cô đã chấp nhận để bọn chúng thản nhiên như vậy, bất chấp tất cả những gì mà chúng đã làm sao?"

"Cái anh nói chỉ đúng một nửa so với ý định của tôi mà thôi."

Li Chingwei khẳng định không chút do dự.

Hội đồng liên minh Thất Long có thể thống trị nền kinh tế thế giới, nhưng các vị Quân Chủ mới chính là những Đấng Cai Trị Tuyệt Đối.

Nếu xử lí tay sai của Vô Hạn Quân Chủ chỉ vì chúng ở gần đây không phải là thứ mà nàng sẽ làm, vì việc này sẽ để lại hậu quả rất lớn và rất khó có thể giải quyết trong một sớm một chiều.

"Vậy nửa còn lại là gì?"

"Mùi máu tanh sẽ không dễ chịu khi người chồng thân yêu của tôi ở đây, anh có nghĩ vậy không?"

“……À, ra là thế.”

Limon cân nhắc liệu anh có nên cảm ơn vì sự quan tâm của nàng hay giả vờ như không nghe thấy gì. Cuối cùng, anh quyết định thay đổi chủ đề.

"Tôi chỉ nghĩ rằng cô đã để chúng nhởn nhơ như vậy vì những thế lực chống lưng đằng sau chúng."

"Cái gì cơ?"

"Cái gì cơ?"

***

Một dấu chấm hỏi xuất hiện trên đầu Li Chingwei khi Limon nghiêng người.

"Ý cô là gì?"

"Anh thực sự không biết sao? Có cả một đám bọn chúng đang đợi ở đằng xa kia đấy. Một đám như thế với chỉ một nhiệm vụ duy nhất là theo dõi chúng ta"

Li Chingwei không thể trả lời câu hỏi miễn cưỡng của Limon.

Nàng chỉ nhìn Yo Ouin một cách bối rối.

Nhưng Yo Ouin chỉ đáp lại cái nhìn bối rối của nàng ta bằng một tin tức bất ngờ.

“Chúng ta không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của chúng trong khoảng 10 dặm (khoảng 4 km) quanh khu vực này…”

"Hả? Mười dặm sao?"

"Thời thế đã thay đổi. Có lẽ đó chính là công nghệ giám sát mà thế giới vẫn hay nhắn đến, nhưng chúng ta chỉ có thể sử dụng nhân lực để bảo vệ khu vực lân cận chứ không thể đẩy họ đi xa hơn được nữa."

"Chết tiệt... Thế giới thực sự phát triển lên một đẳng cấp hoàn toàn mới."

Limon tặc lưỡi.

Đó là điều dễ hiểu.

Bây giờ Hội đồng liên minh Thất Long đã hành động dựa trên cơ sở của luật pháp, nói cách khác họ không thể hành động tự do như trước được nữa, chính vì vậy các thế lực khác không cần phải đề phòng họ như trước nữa.

Nhưng ai biết được ngay cả Khách sạn Leviathan cũng trở nên yếu đuối đến như thế này.

Trong khi những con người ở đây còn đang lúng túng thì Limon đã hiểu hết tất cả những gì xảy ra bên ngoài, ngay cả khi khoảng cách thế hệ vẫn còn vang vọng trong tâm trí anh.

"Điều này rất dễ để giải thích mà thôi. Đơn giản là chúng đang ở cách nơi này khoảng 12 km."

“Khoảng…30 dặm sao?”

"Phải. Chúng chỉ là mồi nhử. Kế hoạch của chúng là sẽ bắt đầu xâm nhập vào nơi này khi các cô bắt đầu truy đuổi những tên làm mồi nhử."

"Tôi hiểu rồi…'

Li Chingwei cuối cùng cũng nắm bắt được tình hình.

Mặt khác, Yo Ouin đã hỏi anh một câu hỏi.

"Làm thế nào mà Bậc Thầy Kiếm Thuật biết chúng ở đó vậy ạ?"

"Ta chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ và ta thấy chúng đang ở đấy mà thôi."

“……Ngài nhìn thấy chúng với một khoảng cách xa như thế sao?”

"Đúng thế, chúng đang ở đằng kia."

Yo Ouin hướng mắt theo ngón trỏ của Limon và nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tầng trên cùng của Khách Sạn Leviathan đúng là không hổ danh là một Khách Sạn cấp cao.

Từ tầng trên cùng của Khách Sạn, người ta có thể dễ dàng nhìn xuống, và có thể nhìn thấy vật ở khoảng cách ít nhất hàng chục km.

Đặc biệt là đối với một bậc thầy Tâm Linh như Yo Ouin, việc nhìn thấy mọi người cách xa mười km không phải là điều khó thực hiện.

Nhưng việc có một con mắt tinh tường với việc có thể xác định được những kẻ khả nghi là hai việc hoàn toàn khác nhau.

“Tôi không thấy có gì đặc biệt khả nghi xung quanh nơi này cả…”

"Đó có lẽ là do kết giới mà chúng dựng nên."

"Kết giới sao?"

"Có vẻ như chúng đã dàn dựng một số thứ vớ vẩn để cố gắng che giấu bản thân. Hãy thử tập trung vào việc tìm kiếm sự rối loạn trong sự hiện diện của chúng."

"……”

Trong một lúc, Yo Ouin không nói nên lời.

Limon đã tìm thấy những kẻ phục kích chỉ vì cảm thấy có sự rối loạn ở khoảng cách xa như vậy.

Trên hết, 90% những kẻ theo dõi là những người chơi cấp cao từ hội『Vô Cực』, và họ đang trốn sau một kết giới được dựng cách đó 12 km.

Điều này đã vượt xa khả năng của con người rồi.

'…… Bậc Thầy Kiếm Thuật …”

Cậu không nghi ngờ lời nói của mình.

Cậu chỉ có thể thở dài khi nhớ lại Hội đồng liên minh Thất Long đã cố gắng truy đuổi con quái vật này trong quá khứ một cách tuyệt vọng như thế nào.

Anh là một võ sĩ của quá khứ.

Không giống như những thanh niên thời đại này coi thường Kiếm Thánh đến mức vô lý, cậu là người biết Kiếm Thánh lợi hại đến như thế nào.

"Theo Bậc Thầy Kiếm Thuật, có vẻ như chúng ta không nên để chúng nhởn nhơ như vậy."

"Tôi nghĩ Yo Ouin nói đúng đấy, chúng ta nên làm thế. Tất cả sẽ được ta giải quyết một cách nhanh gọn."

"Chúng tôi không thể để ngài làm điều đó."

"Tại sao? Niềm tự hào của các người bị tổn thương à?"

Limon cười khẩy.

Hội đồng liên minh Thất Long luôn có niềm kiêu hãnh vươn tới tận trời xanh.

Họ không phải loại người sẽ cho phép hành động khiêu khích trắng trợn này.

Đó là lý do tại sao Limon ngạc nhiên trước câu trả lời của Li Chingwei.

"Không, họ có thể nhắm vào tôi."

"Cái gì?"

"Họ đã theo dõi tôi kể từ khi tôi đến đất nước này."

"……Họ đã theo dõi cô? Tại sao?"

"Tôi không chắc về điều đó nữa, anh nghĩ sao về vấn đề này?"

Nàng thật sự không biết, hay là do nàng không muốn trả lời?

Limon không thèm thẩm vấn Li Chingwei đang cười toe toét.

Đơn giản là anh đã hiểu.

'Không có gì ngạc nhiên khi cô rũ bỏ tôi nếu tôi phải chiến đấu với Vô Hạn Quân Chủ.'

Kết hôn với anh cũng có nghĩa là biến một trong những Quân Chủ thành kẻ thù của nàng.

Dù nàng ta có cần sức mạnh của Limon đến mức nào đi chăng nữa, thì việc phải làm kẻ thù của một vị Quân Chủ cũng đủ để nàng xem xét lại cuộc hôn nhân này.

Anh nghĩ thật kỳ lạ khi nàng hoàn toàn phớt lờ nó, nhưng việc này có thể hiểu được nếu nàng gặp rắc rối với Lee Chun-gi ngay từ đầu.

Cho dù Lee Chun-gi là thủ phạm chính hay kẻ chủ mưu đằng sau nó, miễn là họ theo dõi nàng ta, chiến đấu với Vô Hạn Quân Chủ là điều không thể tránh khỏi.

"Cô sẽ làm gì nếu cô thực sự chính là lý do khiến cho bọn chúng theo dõi nơi này sát sao đến thế?"

"Tôi sẽ thực hiện một số biện pháp cần thiết để ngăn cản điều đó!"

"Và những biện pháp cần thiết đó là gì?"

Li Chingwei tránh trả lời trực tiếp câu hỏi mà Limon đặt ra với một vẻ mặt kỳ quặc.

Nàng chỉ nói bằng một giọng nhỏ nhẹ.

"Yo Ouin."

"Hai đội đặc nhiệm của chúng ta Ám Ẩn và Hắc Phản Đội có thể hành động ngay lập tức."

"Liệu có thể đưa ra đội Hắc Long xuất trận hay không?"

"Sẽ ổn chứ, thưa công chúa?"

"Đối thủ của chúng ta là bang hội 『Vô Cực』cơ mà. Ông có nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu chúng ta hành động một cách thấu đáo và sẵn sàng chấp nhận nghe những lời chỉ trích từ các trưởng lão sau này hơn là hành động nửa vời vào lúc này không?"

"Quả thật, người nói đúng."

Yo Ouin chân thành đồng ý với những gì Li Chingwei nói - Người đang vẫn có thể cười toe toét trong hoàn cảnh này

"……Có phải các người đang lên kế hoạch cho một cuộc chiến toàn diện với Vô Hạn Quân Chủ không?"

"Chúng chính là người đã vượt qua giới hạn trước."

"Tôi không thực sự cố gắng biện hộ cho chúng, nhưng tôi nghĩ chúng không biết giới hạn của các cô là gì."

"Chỉ vì chúng không biết thì không có nghĩa là những gì mà chúng làm cho đến lúc này là có thể dung thứ."

"Ừm, đúng là như vậy..."

Limon gãi mặt.

Anh sẽ không ngăn cản họ. Anh hiểu phản ứng sắc bén của Li Chingwei.

Dù cố ý hay không, Lee Chun-gi đã chọc giận hoàng gia, và đó không phải là điều mà Hội đồng liên minh Thất Long có thể bỏ qua.

Chưa hết, có một lý do để Limon can thiệp.

"Tuy nhiên, cô có nghĩ rằng một cuộc đối đầu trực tiếp là tạo ra một hiệu ứng cánh bướm mạnh mẽ trong thời đại này không? Sẽ có rất nhiều thiệt hại cho công việc kinh doanh cũng như các hoạt động sau này của các cô."

Anh không muốn khách sạn Leviathan gặp rắc rối.

Điều gì sẽ xảy ra với Khách Sạn Leviathan khi Vô Hạn Quân Chủ và Hội đồng liên minh Thất Long có một cuộc đụng độ trên tất cả các phương diện? Limon không muốn Leviathan rủi ro như vậy, nhất là khi anh vừa đồng ý mua cổ phần của khách sạn này.

"Anh đã nghĩ ra được ý tưởng nào hay ho rồi sao?"

"Chà, thực ra là nó không hay lắm đâu."

Limon nhanh chóng nốc cạn ly rượu whisky mà anh chỉ vừa mới nhấm nháp trong nháy mắt.

Đặt ly xuống, Limon trông có vẻ điềm tĩnh.

"Hay là để tôi cho cô thấy lý do mọi người sợ khi Bậc Thầy Kiếm Thuật là kẻ thù của họ?"

“Ồ, ừm…”

“Ư ư……”

Ngay lúc đó, có một sự thay đổi nhỏ trong biểu cảm của cả Li Chingwei và Yo Ouin.

Nhìn Limon như một con chó đứng trên bãi mìn, ánh mắt họ tràn đầy sự thương cảm, ái ngại và thương hại.

“……Uhm, Bậc Thầy Kiếm Thuật?”

Li Chingwei cẩn thận lên tiếng.

"Gì cơ?"

“Anh sẽ tỏ lòng thương xót với họ, phải không……?”

Limon đã phải cân nhắc trong giây lát sau khi nghe thấy giọng nói thực sự lo lắng của nàng, và đáp lại bằng một nụ cười lạnh lùng.

"Tôi sẽ nghĩ về điều đó."

Thật không may, câu trả lời của anh ấy không an ủi được nàng chút nào.

——

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương