Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 237 Trường học đứng đầu toàn bộ đại lục
Chương 237: Trường học đứng đầu toàn bộ đại lục
"Ta cũng thế."
"Ta cũng có tuyệt chiêu mà!"
Mấy người khác đều vội vàng kêu lên, sợ bị những người còn lại vượt lên trước.
Tô Bình nhìn bộ dáng tranh nhau chen lấn của bọn họ, cảm nhận sâu sắc được sự hấp dẫn của lực lượng. Ai có thể nghĩ tới những tồn tại ngày bình thường đức cao vọng trọng như thế mà đứng trước lực lượng uy hiếp đến sinh tử tồn vong của mình lại có biểu hiện được cùng dân đen thị tỉnh không có gì khác biệt.
Có lẽ có ít cường giả coi nhẹ sinh tử, sẽ không lộ ra sắc mặt nịnh nọt như vậy, cực kỳ khí chất phong độ nhưng mà nhân vật như vậy, cũng sẽ không cùng đi theo Nguyên Thiên Thần đến đây.
Những người này có thể khuất phục Nguyên Thiên Thần, hiện tại cũng có thể khuất phục dưới uy quyền của cậu.
Tô Bình nghe được bọn họ chào hàng bản thân một vòng, ngoại trừ Đao Tôn thì ông lão dạy bảo Trị Liệu Thuật cũng làm cho cậu có chút hứng thú.
Hỏi một chút biết được.
Ông lão này ngoại trừ bản thân là cảnh giới Phong Hào thượng vị lại là một đại sư trị liệu cấp tám!
Trị Liệu Thuật của ông ta có thể chữa trị tuyệt đại đa số vết thương do độc, do chảy máu hoặc bị xé rách. Chỉ bằng vào tay Trị Liệu Thuật này đã có thể ở bên trong căn cứ khu lăn lộn đến cực cao vị trí, thuộc về quốc bảo bên trong căn cứ khu.
Tô Bình nghĩ đến mình thường xuyên rèn luyện ở Khu Đào Tạo, ở nơi đó không có Trị Liệu Thuật chính là chết một lần.
Nhưng trong hiện thực rất cần thiết.
Chỉ là cậu cực ít đi ra ngoài mạo hiểm, cậu học Trị Liệu Thuật có ý nghĩa không quá lớn, có lẽ có thể cho người này đem Trị Liệu Thuật, truyền thụ cho Tô Lăng Nguyệt, như vậy con bé cũng có thể tự lo liệu vết thương, cũng có thể để cậu bớt chút lo lắng.
Quyết định xong, Tô Bình để ông lão này lưu lại, về phần những người khác, nắm giữ kiếm pháp, thương pháp cũng không tính là đặc biệt lợi hại, Tô Bình cũng không cần bái sư thỉnh giáo.
"Các ngươi khí thế hùng hổ tới cửa, cứ như vậy mà muốn đi sao. Không thể nhẹ nhàng như vậy, đều lưu lại chút gì đi." Tô Bình đối với bốn người khác nói.
Bốn người nghe xong lời này, lập tức giật mình, nhìn thoáng qua Anna bên cạnh, mặc dù thời khắc này Anna không tỏa ra khí thế gì nhưng lúc bọn họ nhìn về phía Anna, Anna cũng trừng mấy người bọn họ một chút.
Nhìn thấy ánh mắt của Anna, mấy người như giật điện cụp mắt, cảm giác được thiếu nữ này rất khó dây vào, với lại sát khí cực nặng.
"Mấy con giòi bọ sâu kiến, nhìn cái gì vậy? !" —— Đó chính là ý trong mắt của Anna.
Một người trung niên sắc mặt âm tình bất định, cuối cùng thở dài, ông ta hướng về phía Tô Bình nói: "Tô huynh đệ, là Hùng mỗ có mắt không tròng, mạo phạm ngài, ta tự đoạn một tay, người xem như thế nào? Không được thì ta tự đoạn hai tay!"
Những người khác cũng đều vội vàng nhìn về phía Tô Bình, xem ý của cậu.
Tô Bình tức giận liếc mắt, nói: "Tôi cần hai tay của ông làm gì, làm heo thịt xào ăn sao? Mỗi người các ông đều là cấp Phong Hào đứng đầu, nói thế nào cũng có gia tài bạc triệu, nội tình thâm hậu. Hiện tại có tiền lưu tiền, không có tiền thì lấy ra thứ đáng giá, tốt nhất để cho tôi hài lòng, nếu không lưu lại cả người đi!"
Nếu không phải hệ thống không cho cậu ép mua ép bán, cậu thậm chí nghĩ để mấy người này chuyển miễn phí tiệm của mình.
Mấy người nhìn về phía nhau, đều nhẹ nhàng thở ra.
Người trung niên kia trên mặt tươi cười, nói: "Tô huynh đệ, ngài muốn bao nhiêu tiền, ngài nói con số, bảo đảm làm ngài hài lòng."
"Một nghìn tỷ?"
"(⊙o⊙). . ."
"Số này. . . Quá lớn."
"Vậy được rồi, đã không có năng lực này, cũng đừng đứng đây giả vờ. Tự mình nói đi, nói số lớn nhất để cho tôi nghe một chút." Tô Bình lạnh nhạt nói.
Người trung niên khẽ cười khổ, cân nhắc một chút, nói: "Mười tỷ được không?"
Tô Bình lông mày khẽ nhúc nhích, mặt ngoài nhìn qua có chút bình tĩnh, nhưng trái tim lại mạnh mẽ nhảy một cái.
Mười tỷ? Nếu như số tiền kia có thể chuyển hóa thành năng lượng, trong nháy mắt cậu có thể cường đại đến mức chính mình cũng sợ!
Cho dù không thể, đây cũng là một món tiền khổng lồ rồi, có thể làm cho cậu không lo nghĩ chuyện tiêu tiền. Nhưng trước mắt bên trong thẻ ngân hàng của cậu còn thừa lại bảy tám trăm triệu, tạm thời không thiếu tiền. Huống chi bản thân cậu tiêu xài cũng không lớn, không có chỗ nào có thể sử dụng tiền.
Lại nói thứ mà cậu thật sự cần, dùng tiền cũng chưa chắc mua được.
"Ngoại trừ tiền ra, tốt nhất là bảo vật, ta cũng cần vật liệu, gọi Thần Diêm Liệt Hỏa Tinh, là trái tim của yêu thú hệ Hỏa cấp chín đỉnh tiêm, các ngươi có hay không?" Tô Bình hỏi, thông qua việc người này vừa lên tiếng đã có mười tỷ, cậu có thể cân nhắc ra có thể từ trên người bọn họ bắt chẹt ra vài bảo vật có giá trị, đây là một tiêu chuẩn để cân nhắc.
Thần Diêm Liệt Hỏa Tinh?
Mấy người nhìn nhau một cái, một ông lão trong đó nói: "Thứ này ta biết, nhưng trong tay của ta tạm thời không có, chỉ cần cho ta chút thời gian, ta thật sự có thể tìm cho Tô huynh đệ, không bằng chuyện này giao cho ta?"
Tô Bình nhìn ông ta một cái: "Ông chắc chắn rằng mình có năng lực này chứ?"
Ông lão này giật mình, không nghĩ tới Tô Bình sẽ chất vấn mình điểm này, xem ra, Tô Bình cũng không hiểu rõ ông.
Trong lòng của ông ta khẽ cười khổ, chắp tay nói: "Tô huynh đệ, Lâm Tử Thanh ta mặc dù chiến lực yếu kém, nhưng dưới trướng có một ít sản nghiệp, có vài chỗ chợ đen khá lớn, cùng chợ giao dịch bí bảo đỉnh cấp đều dưới trướng Tập Đoàn kinh doanh của ta. Tô huynh đệ muốn Thần Diêm Liệt Hỏa Tinh mặc dù không phải bảo vật đỉnh cấp, nhưng giá cũng không phải rẻ. Ta cần thông báo cho người dưới một chút, để bọn họ đi hỏi thăm, chỉ cần xuất hiện, tất nhiên có thể cho Tô huynh đệ rồi!"
"Ở phương diện này, Lâm lão chính là người đứng đầu trong chúng ta." Một ông lão tóc bạc khác khẽ gật đầu, ông ta cùng Lâm Tử Thanh có quan hệ không tệ, nguyện ý đứng ra nói chuyện.
Tô Bình nghe nói vậy, ngược lại có chút động tâm.
"Vậy thì giao cho ông." Tô Bình hơi suy nghĩ nói.
Lâm lão nhẹ nhàng thở ra, khẽ cười nói: "Đa tạ Tô huynh đệ đại lượng, con gái của ta là người đứng đầu của Tập Đoàn Lâm thị. Trở về ta sẽ nói rõ cùng con gái mình, để cho nó không tiếc bất cứ giá nào tìm kiếm."
"Được."
Tô Bình gật đầu, mặc dù cậu chưa từng nghe qua Tập Đoàn Lâm thị này nhưng được xưng là Tập Đoàn, lại có chỗ dựa là cường giả nổi danh cấp Phong Hào ở sau lưng, có thể nghĩ rằng tài sản của tập đoàn này sẽ không quá thấp.
"Đã như vậy, tôi còn có một ít vật liệu, tôi đã liệt kê một cái danh sách, hi vọng Lâm tiền bối có thể thay tôi cùng tìm tòi, nếu như tìm ra tôi có thể lấy vật đổi vật, đồng giá trao đổi." Tô Bình nói ra.
Thần Diêm Liệt Hỏa Tinh là vật liệu cuối cùng để tu luyện Kim Ô Thần Ma Thể đệ nhị trọng, nhưng tu luyện xong Kim Ô Thần Ma Thể đệ nhị trọng, cậu còn muốn tiếp tục tu luyện đệ tam trọng, cũng cần không ít vật liệu trân quý.
Nếu như Lâm Tử Thanh này có thể cùng tìm cho cậu thì cậu có thể trực tiếp tu luyện tới Thần Ma thể đệ tam trọng rồi.
Đến lúc đó, cho dù là Vương Thú, cậu cũng có thể chiến đấu!
"Tô huynh đệ khách khí, chỉ cần là Tô huynh đệ cần, nếu như có thể tìm được, tất nhiên ta sẽ cùng dâng lên." Lâm Tử Thanh cười nói.
Tô Bình cũng không tin lời hoang đường của ông ta, cậu nguyện ý lấy vật đổi vật, cũng là sợ muốn quá nhiều khiến cho ông lão này đau lòng, cuối cùng cho dù tìm ra những tài liệu này, cũng nói là không tìm được, cậu cũng không thể truy tra.
"Tôi là người rất biết đạo lý, lần này các ông đến nhà kiếm chuyện, đây là thiếu nợ tôi, cho nên tôi phải đòi lại. Thần Diêm Liệt Hỏa Tinh là thứ ông buộc phải cho, nhưng các vật liệu khác là ngoài định mức tôi muốn ông tìm giúp, chỉ cần giúp tôi tìm tới, sẽ không thiếu chỗ tốt cho ông. Những người khác cũng giống vậy, đều có thể nhìn xem."
Tô Bình đem chín loại vật liệu tu luyện Kim Ô Thần Ma Thể đệ tam trọng viết lên một tờ giấy, đưa cho Lâm Tử Thanh, nghiêm túc nói.
Những người khác thấy lần này Tô Bình khí độ, khẽ gật đầu, trong lòng đều nhẹ nhàng thở ra, đồng thời cũng có chút hối hận, không nên cùng Nguyên Thiên Thần cùng nhau đến tham gia náo nhiệt. Kết quả chuyện gì đều không làm, ngược lại chỉ toàn thấy thâm hụt tiền thôi.
Những người khác cũng tiến đến nhìn vào danh sách, yên lặng ghi nhớ lại những cái tên trong đó.
Lâm Tử Thanh nhận ra tên của ba loại vật liệu trong danh sách, đều là vật liệu đỉnh cấp đã từng nghe qua, không khỏi giật mình, không nghĩ tới thứ mà Tô Bình muốn đều là mặt hàng cấp cao như thế.
Vật liệu còn lại, ông ta chưa từng nghe qua, nhưng nghĩ đến cấp bậc cũng sẽ không kém quá nhiều, đều là kỳ trân dị bảo còn tốt hơn so với Thần Diêm Liệt Hỏa Tinh.
Trong lòng của ông ta âm thầm nghĩ mà sợ, còn may đã không thật sự đáp ứng Tô Bình, đưa tặng miễn phí những thứ này. Nếu không sản nghiệp dưới trướng, đoán chừng phải bồi đến phá sản, cổ phiếu cùng tài sản đều sụt giảm.
"Tô huynh đệ, ngài mở cửa hàng sủng thú, ta có một con Long sủng con non, đưa ngài được không?" Người trung niên lúc trước cắn răng mở miệng đấy, con Long sủng này ông ta vốn định chuẩn bị cho con trai mình.
"Long sủng loại nào?"
"Ngân Sương Tinh Nguyệt Long."
"Tàm tạm đi." Tô Bình thuận miệng nói, Long Thú là huyết thống cấp chín thượng vị, ở trong các cấp độ Long Thú xếp vào hàng thứ sáu, so với Luyện Ngục Chúc Long Thú thấp hơn ba cấp bậc. Nhưng Long Thú có thể đứng vào mười vị trí đầu long vị, đều coi như không tệ, cũng không cách nào quá bắt bẻ.
Nhìn thấy Tô Bình phản ứng bình thản như thế, người trung niên khẽ cười khổ, chịu đựng đau lòng nói: "Long Thú này không có ở bên cạnh ta, ta cho người đưa đến cho ngài nhé?"
"Ông đứng đây liên hệ đi." Tô Bình nói.
Người trung niên cười khổ, đành phải đi đến một bên, móc ra máy truyền tin, liên hệ cho học sinh của mình.
Hai người khác thấy thế, cũng bước lên phía trước, trong tay bọn họ không có Long sủng, cũng không có vật liệu Tô Bình cần. Một người đành phải dùng bí bảo đến trao đổi. Người còn lại dùng , danh ngạch nhập học học phủ khu Á Lục đến trao đổi.
Lúc ông lão này dùng thứ đó trao đổi, những người khác đều dùng ánh mắt như nhìn đồ đần nhìn ông ta.
Bằng việc Tô Bình thu được tư cách truyền thừa của bí cảnh, lại còn chọc tức cả thiếu nữ quái vật cấp Truyền Kỳ kua mà còn cần phải đi học phủ tu hành sao? Đưa ra cái này để trao đổi, là đang vũ nhục Tô Bình, hay là nhục nhã trí thông minh của mình?
Ông lão này bị mấy người khác nhìn cũng có chút đỏ mặt, ông ta là phó hiệu trưởng học phủ, ngày bình thường ngoại trừ dạy học bên trong học phủ, lại ngẫu nhiên thay Nguyên Thiên Thần làm chân chạy bên trong bí cảnh, cũng không làm chuyện khác.
Ông ta cũng không kinh doanh sản nghiệp gì, xem như một đầu cá ướp muối cấp Phong Hào đỉnh tiêm, sinh hoạt rất hài lòng. Giờ phút này trong tay căn bản không bỏ ra nổi thứ gì có thể vượt qua được đồ của người khác. Chỉ có cái danh ngạch học phủ, là ông ta có thể tùy tiện móc ra thôi. Trong ngày thường các cường giả cấp Phong Hào khác nhờ quan hệ tìm ông ta, muốn cầu một danh ngạch cũng khó khăn, cho nên ông ta đã vô ý thức nói ra.
"Cái này. . ." ông ta vụng trộm nhìn Tô Bình một chút, trong lòng khẩn trương, cảm giác mình có chút ngu xuẩn. Việc mình làm, chẳng phải là cho rằng đối phương còn quá non, cần đi đến học phủ đào tạo sâu sao?
Tô Bình ngược lại không ngờ tới, ông già bề ngoài xấu xí trước mắt này lại là phó hiệu trưởng đại danh đỉnh đỉnh đúng của trường học đứng đầu khu Á Lục.
Trường học đứng đầu khu Á Lục này, không ở căn cứ thị Long Giang mà cách rất xa nhau nhưng dù vậy, cậu cũng nghe được danh tiếng như sấm bên tai, học phủ này so với học viện Phượng Sơn, so với học viện Chiến Thần đứng đầu căn cứ thị Long Giang còn cao hơn vô số lần!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook