Cậu Út Nhà Công Tước Là Sát Thủ Hồi Quy
-
Chapter 38: Những tín đồ của Mist (2)
Chương 38: Những tín đồ của Mist (2)
Tham vọng.
Đó là một quy chuẩn của xã hội khi mà con người không bao giờ có thể hoàn toàn thoả mãn bất kể họ có cố gắng hoàn thành điều họ muốn đến mức nào.
Tuy nhiên, tham vọng có thể là sức mạnh to lớn hoặc là một điều kinh khủng mà một người có thể sở hữu, nó tùy thuộc vào hoàn cảnh của họ.
Nói sơ qua một chút, nghĩ xem điều gì là nguy hiểm nhất về động lực -hay nói đúng hơn chính là những con dao hai lưỡi- của một con người?
Lòng tham của cải vật chất?
Thoả mãn ham muốn tình dục?
Thành thật mà nói, rất khó để cân đo được sự khác nhau giữa hai điểm này, nhưng cá nhân tôi, tôi sẽ thêm một điều nữa.
Sự khao khát được chiến đấu, hay như cách họ gọi, ham muốn chiến đấu.
Điều này nghe có vẻ xa lạ với một số người, tự hỏi rằng có bao nhiêu người thực sự có thể có loại ham muốn đó.
Nhưng trớ trêu thay, tôi đã ở bên bờ vực tử vong do bị một người sai khiến bởi loại dục vọng này trong kiếp trước.
Sự khao khát một năng lực mạnh mẽ và phấn khích khi trong một trận chiến.
Lúc đầu, nó có vẻ rất nam tính và thú vị khi nghe, nhưng những người đã trải qua việc đó sẽ không bao giờ nói như vậy.
"Không phải cô định từ từ kiểm tra sao? Ta thậm chí còn chưa giao chiến với những sát thủ đó."
"Không cần nữa! Sức mạnh của ngươi đã vượt qua những sĩ quan đó rồi!"
Tôi bối rối tự hỏi bản thân một chút, nhưng cô ta đã đắm chìm trong ham muốn chiến đấu của bản thân đến nỗi không thể ngăn cô ta lại nữa.
Silica Nigriti, thủ lĩnh của Mist.
Ban ngày, cô ta là giảng viên học thuật đáng kính tại học viện, và vào ban đêm, trở thành nhà lãnh đạo đáng gờm chỉ huy các sát thủ dưới trướng.
Thật sự thì, cô ta là một cá nhân có thực lực cao được tất cả mọi người thừa nhận.
Mọi người thường tự hỏi khi họ nhìn thấy những người có khả năng như vậy.
Điều gì thúc đẩy người đó? Họ ám ảnh điều gì để có thể hoàn thiện những khả năng vượt trội như vậy?
Rất đơn giản.
Cô ta sở hữu khát khao chiến đấu, ham muốn chiến đấu.
Sự cuồng nhiệt sôi sục mỗi khi gặp một đối thủ mạnh, khát khao trở nên mạnh mẽ hơn để đối mặt với những đối thủ như vậy.
Bị thúc đẩy bởi ham muốn không ngừng này, cô ta đã tích lũy sức mạnh và kỹ năng, cuối cùng trở thành lãnh đạo tối cao của những sát thủ tàn nhẫn nhất.
Tuy nhiên, như đã đề cập trước đó, dục vọng là con dao hai lưỡi.
Nó có thể là sức mạnh lớn nhất, nhưng ngược lại, nó cũng có thể là điều tồi tệ nhất.
Hơn cả thế, điều đó khiến người khác ngạc nhiên...
"Thật tuyệt vời! Cho dù ngươi là người kế nhiệm, nhưng ta không ngờ ngươi lại thể hiện năng lực vượt trội như vậy! Cyan Vert! Không phải ngươi tiếp cận ta là vì điều này sao?"
Đi thẳng vào vấn đề đi, thủ lĩnh.
Mặc dù tôi thừa nhận cô ta là người cố vấn vĩ đại nhất của tôi ở kiếp trước, nhưng tôi không có ý định học hỏi khía cạnh phi lý đó từ cô ta.
Tôi giải phóng ma lực, truyền sức mạnh sương mù qua thanh kiếm, để kéo giãn khoảng cách giữa tôi và cô ta.
-Xoay
Những sợi tóc rối tung bởi sóng xung kích càng làm nổi bật vẻ ngoài cuồng tín của cô ta.
Và với vẻ mặt hài lòng, cô ta nhìn tôi.
"Ngươi thừa nhận ta là người kế nhiệm sao?"
"Cho đến khi ta nhìn thấy thanh kiếm bị nguyền rủa, ta đã rất nghi ngờ, nhưng từ lúc ta cảm nhận được Sóng Sinh Lực, ta đã chắc chắn rồi! Nhưng để chắc chắn hơn, ta nên kiểm tra xem trong cơ thể ngươi có Hắc Vụ Thạch hay không, nhưng nó không cần thiết nữa! Ta phải chiến đấu với ngươi ngay bây giờ! Cyan Vert!"
Trước khi tôi kịp nhận ra, tất cả các thành viên khác của Mist đã vây quanh tôi và Silica.
Đánh giá biểu cảm của họ- những người không có khả năng che giấu sự bối rối của mình, tôi có thể nói rằng tình hình hiện tại cũng bất ngờ đối với họ.
"Nơi này là một không gian thần thánh được tạo ra bởi Thần Bóng Tối Aeru! Những tác động nào từ trận chiến của chúng ta sẽ được ngăn cách với bên ngoài! Cho nên, cho dù chúng ta có dốc toàn lực ra đây, bên ngoài cũng sẽ không bị ảnh hưởng!"
Thật tình mà nói, lãnh đạo của chúng ta vô cùng tốt bụng.
Như cô ta đã nói, nơi này là nơi ẩn náu bí mật của tổ chức Mist nằm ở trung tâm của Luwen, nhưng nó không thực sự tồn tại trong thành phố.
Thánh địa.
Nói cách khác, đó là một không gian không có thật được tạo ra bởi sức mạnh của các vị thần, một không gian không tồn tại trên bề mặt trái đất.
Nó thực sự là một nơi ẩn náu hoàn hảo mà thậm chí ma thuật cũng không thể phát hiện được nơi này.
Vì vậy, đó là lý do tại sao cô ta có thể di chuyển xung quanh một cách tự do.
Nhưng thành thật mà nói, bản thân tôi cũng cảm thấy hối hận.
Tôi cũng đã đổ và nếm vô số máu trong cả kiếp trước và kiếp hiện tại.
Tôi không thích những suy nghĩ tầm thường như 'cách tốt nhất để giành chiến thắng trong một cuộc chiến là tránh nó đi'.
Sau khi ra khỏi chiến trường, chẳng phải tôi cũng nên thỏa mãn cơn thèm khát bồn chồn của mình sao?
Dù sao, đây là lãnh địa của Aeru.
Bất kể tôi làm gì, tôi có thể xử lý hậu quả một cách gọn gàng.
Nghĩ vậy, tôi từ từ cảm nhận được dục vọng chiến đấu vốn có của mình trỗi dậy một cách tự nhiên như thể vốn dĩ mọi thứ phải như vậy.
-Xèo xèo
"...?"
Cùng với dục vọng chiến đấu sôi sục, một năng lượng khác trỗi dậy từ cơ thể tôi.
"Kaeram?"
Một người phụ nữ có vóc dáng, mái tóc đen bồng bềnh vây quanh người.
"...."
Kaeram, người đã không xuất hiện trong một thời gian kể từ khi vào học viện, cuối cùng cũng lộ diện.
[Ta biết mọi chuyện sẽ thành ra như thế này.]
Cô ta nhìn xuống tôi với ánh mắt kiêu ngạo và sắc bén thường thấy.
Nhưng lần này thần thái của cô ta có chút khác biệt.
Hai chân vững vàng đặt trên mặt đất và cái bóng đổ dài dưới đất bởi ngọn đuốc.
Một bầu không khí hoàn toàn khác khi cô ta đang ở trạng thái khác so với trước đây.
Cô ta không còn tồn tại trong trạng thái linh hồn nữa.
"Cái này, đây là...?"
Sự chú ý của mọi người xung quanh, bao gồm cả Silica, đều đổ dồn về phía cô ta.
Sương mù bao phủ dưới chân cô ta, dư ảnh gợn sóng, tất cả đều biến mất, để lại hình dạng hoàn hảo của một con người.
Tuy nhiên, khí tức chết chóc vẫn tràn ra từ thanh kiếm nguyền rủa.
Kaeram không nói gì, chỉ im lặng quan sát tất cả.
Một vị thần thiện chiến kế thừa sức mạnh của các vị thần tối cao.
Một đấng cao quý ngoài tầm với của người bình thường.
Hơn nữa, cô ta không chỉ là một vị thần, mà là một thanh kiếm thừa hưởng sức mạnh của thần bóng tối Aeru, người mà Mist tôn thờ.
Nói cách khác, đối với họ, sự hiện diện của cô ta là cùng mội loại tồn tại với Thần bóng tối Aeru.
-Bịch
Tất cả sát thủ đối mặt với sứ giả của thần đều quỳ gối trước mặt cô ta.
Mặc dù nhận được sự ngưỡng mộ của những tín đồ, cô ta có vẻ hơi miễn cưỡng.
"Ta còn tưởng rằng ngươi chết rồi, ngươi chẳng nói năng gì cả."
[Ta không muốn xuất hiện nhiều vì không khí ở đây quá ngột ngạt.]
Nghĩ lại thì, đây là lần đầu tiên cô ta được đưa đến học viện.
Ở khu vực chiến tranh, nơi mà sức mạnh và tà khí của quái vật lan tràn, ở đó mới là khu vực lý tưởng để cô ta dang rộng đôi cánh của mình.
Nhưng nơi này, tràn ngập năng lượng ma lực khác nhau, thì khác.
Không phải là không có lý khi cô ta tránh để lộ thân phận ở đây.
".....!"
Trong một khoảnh khắc, một cơn chóng mặt xảy ra do thiếu máu đột ngột.
Như đã đề cập trước đó, Kaeram không ở trong trạng thái linh hồn ngay bây giờ mà được thể hiện đầy đủ như một con người hoàn chỉnh.
Để linh hồn của thanh kiếm sở hữu một hình dạng vật lý, sẽ phải sử dụng sức mạnh của người sở hữu thanh kiếm.
Do đó, những gì đang tồn tại bao gồm cơ thể cô ấy chính là sinh lực của tôi.
Vì việc sử dụng lâu dài có thể ảnh hưởng đến tuổi thọ của người sở hữu, cho nên trong kiếp trước, cô ta hiếm khi để lộ bản thân trừ khi thực sự cần thiết.
Để cô ta phải lộ mặt như vậy với tất cả các sát thủ có mặt ở đây, mà không chỉ với tôi...
Có vẻ như cô ta thực sự không muốn tôi chiến đấu với Silica.
"Ta là Silica Nigriti, thủ lĩnh của Mist. Thật vinh dự khi được diện kiến thần kiếm, và người kế vị của Thần bóng tối Aeru!"
Vài phút trước, cô ta rõ ràng đã mất bình tĩnh, nhưng bây giờ cô ta hoàn toàn lấy lại phong thái và chào Kaeram.
[Xem ra ngươi biết ta?]
"Ta đã nghe nói về ngài từ ngài Aeru. Rằng có một người sẽ kế thừa sức mạnh của ngài, một vị thần thiện chiến tồn tại trên lục địa này... Ta chưa bao giờ tưởng tượng rằng người kế nhiệm sẽ sở hữu thanh quỷ kiếm."
Kaeram có vẻ như không thoải mái và cho Silica một cái nhìn sắc bén.
[Ta thường không ra mặt vì ai, ngươi biết chứ? Nhưng để ngươi phải đặc biệt triệu hồi ta, hẳn là ngươi không thích tình huống này lắm.]
"Ngươi không thích cái gì?"
[Lúc nãy ngươi không thấy ta ở trong phòng sao?]
...!
Trong một khoảnh khắc, một tia sinh lực loé lên trong mắt Kaeram.
[Không đời nào ngươi lại không nhận ra ta, hơn nữa, điều này đã thể hiện được rằng cậu ta là người kế nhiệm rồi. Thế nhưng sau đó ngươi vẫn đưa đưa cậu ta đến tận đây...]
“Đúng vậy..."
[Nhưng tình hình ở đây là thế nào? Ngươi rất tôn sùng ngài Aeru, ngươi thật sự sẽ khiêu khích chủ nhân của ta trước mặt ta sao?]
Một làn sóng ánh sáng đỏ lấp lánh dưới chân cô ta.
[Đây có thể được coi là một thách thức muốn chống lại ta không?]
Khi cơn lốc sinh lực dâng trào, những cơn gió dữ dội quét qua khu vực này.
Không do dự, Silica đáp lại bằng một ánh mắt kiên quyết.
"Đó chỉ là một quá trình để xác thực mà thôi. Cần phải xác nhận xem cậu ta có thực sự là người kế vị hay không, và với tư cách là người lãnh đạo, ta cần phải xác định khả năng của cậu ta..."
[Tại sao ngươi cần phải xác minh? Ngươi hoàn toàn có thể triệu hồi Ngài, phải không? Ta nói sai sao?]
Điều gì đang xảy ra?
Tại sao bây giờ cô ta lại tức giận?
Điều này không giống cô ta lúc bình thường.
Tôi nghĩ cô ta sẽ hăng máu hơn, đặc biệt là với ham muốn chiến đấu của mình, nhưng...
"Nếu người cảm thấy khó chịu, tôi chân thành xin lỗi. Người thật sự là một thanh quỷ kiếm đáng sợ đấy, người vô cùng quan tâm đến sự an toàn của chủ nhân người."
Mặc dù cô ta đang xin lỗi, chẳng có chút chân thành nào.
Thay vào đó, nó nghe như một lời chế giễu...
Cho dù Kaeram có nhận ra hay không, ánh mắt của cô ta đã trở nên sắc bén hơn vào lúc này.
"Nhưng có vẻ như người làm hại người kế vị lúc này không phải là ta, mà là thanh quỷ kiếm..."
Silica, ngẩng cao đầu, nở một nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt.
[Cái gì?]
"Không phải thanh kiếm bị nguyền rủa hiện đang tồn tại dưới nhân dạng thay vì hình dạng thật đó sao? Đó là một phương pháp làm hao mòn sinh lực của người sử dụng nó. Trên thực tế, chủ nhân của người hiện tại không phải rất thống khổ sao?"
Ánh mắt của Kaeram đột nhiên hướng về phía tôi.
Chà, đúng là cô ta đang được duy trì bằng sinh lực của tôi, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đang thống khổ...
-Nhỏ giọt
"...!"
Đột nhiên, một giọt máu chảy xuống từ mũi tôi.
Thấy vậy, Kaeram túm lấy cổ áo tôi với vẻ mặt giận dữ.
[Này! Ngươi chảy máu chỉ vì chuyện này? Ngươi muốn lãng phí máu của những ma vật mà ngươi đã uống hả? Tại sao ngươi lại thể hiện rằng ngươi ổn và giờ thì hành động như thể ngươi đang chịu đựng đau đớn!]
"Không phải! Chỉ là cơ thể ta không quen với nó sau một thời gian dài không triệu hồi...!"
Thật vậy, máu của ma vật khá hiệu quả.
Tôi tự hỏi liệu có ai khác đang nhận ra thông qua sinh lực của tôi không, vì cái siết chặt tay run rẩy trên cổ áo tôi tựa như sức mạnh của một ma vật đỉnh cấp vậy.
Tuy nhiên, khi cơn giận dường như không thể làm dịu xuống được, ánh mắt của Kaeram lại quay về phía Silica.
[Nếu ngươi thích chiến đấu như vậy, vậy thì chiến đấu với ta đi?]
Silica đứng thẳng người như thể cô ta đang chờ đợi khoảnh khắc này.
"Silica Nigriti, thủ lĩnh của tổ chức Mist! Ta không bao giờ từ chối một cuộc chiến! Và nếu dối thủ là người, ta nhất định không thể từ chối!"
Ngay khi mọi thứ dường như đã lắng xuống, ngọn lửa chiến đấu bùng lên trong cô ta.
Đáp lại, một luồng ma lực cũng tuôn ra từ cơ thể Kaeram.
Khi ma khí mãnh liệt của hai người phụ nữ va chạm trong thánh địa, những người xung quanh, bao gồm cả tôi, chỉ có thể kinh ngạc dõi theo.
(Dừng lại tại đó...)
Một giọng nói uy nghiêm truyền khắp thánh địa.
Mọi ánh mắt đều dán chặt vào một điểm.
(...!)
"Ngài Aeru!?"
Khoảnh khắc giọng nói được nghe thấy, năng lượng không ngừng của hai người phụ nữ hoàn toàn biến mất.
(Đưa người kế vị đến đền thánh.)
Ở cuối lối đi, trong một không gian tối tăm với ánh sáng đen xuất hiện mờ ảo, chủ nhân thật sự của tôi, không thể nào quên và không thể bị xóa nhòa, cho gọi tôi một lần nữa.
——————
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook