“Trúng đạn rồi?” Lúc này Lý Nguyên mới phát hiện, trên ngực của con Ngư Linh tộc này có một vết đạn, nhưng lại không có quá nhiều máu tươi chảy ra, cho nên lúc nãy cậu không thấy.
Tố chất thân thể đã đạt tới trình độ võ giả, thân thể cường kiện, nếu là một viên đạn có đường kính nhỏ, không bắn trúng chỗ hiểm thì căn bản không thể mất mạng chỉ vì trúng vì trúng một phát súng.
Ngoại trừ phát hiện ra trạng thái trọng thương của đối phương, Lý Nguyên cũng chú ý tới câu cuối cùng trong tin tức: “Đánh chết nó, sẽ thu hoạch được chất dinh dưỡng linh tính.”
Đây là cái gì?
Trước kia Lý Nguyên đã từng thăm dò cấp bậc sinh mệnh của rất nhiều võ giả, nhưng chưa gặp được loại thông báo này bao giờ.
Nói thì chậm.
Trên thực tế, trong vòng một giây sau khi Ngư Linh tộc lao ra khỏi hẻm nhỏ, Lý Nguyên đã hoàn thành nhận địch, giám định.
Đồng thời theo bản năng.
Lý Nguyên cầm cây côn kim loại rỗng ruột bên cạnh lên, mơ hồ bày ra tư thế công kích, nhìn chằm chằm vào đối phương.
Trong các loại tài liệu về sinh vật của Tinh Giới mà Lý Nguyên học tập từ nhỏ đến lớn.
Những sinh vật của Tinh Giới này đều vô cùng tàn bạo, một khi gặp phải, tất nhiên sẽ bùng nổ chiến đấu.
Nhưng ngoài dự đoán của Lý Nguyên.
“Rầm!”
Con Ngư Linh tộc bị thương này dường như nhận thấy Lý Nguyên không dễ chọc, lập tức xoay người, thân hình nhanh nhẹn, chân chèo đạp qua mặt đất đầy gạch đá, nhào về phía ông chủ quán mì Phúc Vị cách đó mấy chục mét. 
Tốc độ nhanh kinh người.
Hiển nhiên, trong cảm nhận của nó, Lý Nguyên thật sự không dễ chọc.
“Sinh vật của Tinh Giới?” Ông chủ quán mì cũng đã thấy được Ngư Linh tộc đang lao mạnh về phía này, adrenaline cả người ông ấy tăng vọt, theo bản năng cầm lấy dao phay bên cạnh!
Đúng lúc này.
“Huýt!” Không khí nổ vang, một tiếng rít gào sắc bén vang lên!
Một cây côn kim loại rỗng ruột dài gần ba mét, giống như một mũi tên khổng lồ xẹt qua không trung, trực tiếp đâm về phía con Ngư Linh tộc kia.
Tốc độ của Ngư Linh tộc rất nhanh, nhưng cây côn kim loại đáng tới còn nhanh hơn, ác hơn!
“Grào”
Con Ngư Linh tộc này phát hiện ra, tránh né theo bản năng, nhưng ở trên đất bằng, tốc độ của nó chậm hơn, nó lại còn đang bị thương nữa.
“Bộp.”
Cây côn kim loại nện thật mạnh vào vai Ngư Linh tộc, lực đánh khủng bố, đánh cho thân hình thon dài cao gần hai mét của nó ngã sấp xuống đất.
Gạch đá vỡ vụn.
Cơ thể nó lăn lộn trên mặt đất.
Máu tươi, từ trên bả vai giống như vảy cá của nó thẩm thấu ra, lại nhanh chóng ngừng lại!
“A! Bùm…”
Ngư Linh tộc bỗng nhiên xoay người, phát ra từng tiếng gào nhẹ kỳ dị, nghe như tràn ngập lửa giận. Nó nhìn chằm chằm Lý Nguyên đứng cách đó mấy chục mét, căn bản không để ý tới ông chủ quán mì Phúc Vị ở gần hơn nữa. 
Hai tay nó khẽ nâng lên, một bên cánh tay hiện ra hàn quang khiến người ta sợ hãi, giống như cốt đao.
“Muốn giết tao sao?” Lý Nguyên cầm cây côn kim loại còn lại, mắt nhìn chằm chằm con Ngư Linh tộc này.
Vừa nãy.
Nhìn thấy ông chủ quán mì gặp nạn, Lý Nguyên gần như theo bản năng ném cây côn sắt trong tay ra.
Từ trước đến nay Lý Nguyên làm việc rất cẩn thận, không muốn mạo hiểm.
Bởi vì Lý Nguyên biết, cậu chỉ có một cái mạng này thôi.
Thế nhưng, thấy chết mà không cứu, trơ mắt nhìn đối phương chết, hơn nữa còn là một người quen ư?
Lý Nguyên tự hỏi, thật sự không làm được.
Mà khi đánh cây côn kim loại kia ra.
Đối mặt với con Ngư Linh tộc này, nhìn vào đôi mắt khát máu của đối phương, trong lòng Lý Nguyên đã không còn một chút sợ hãi nào.
Hoặc là nói, cậu không thể nghĩ ra cách nào nữa cả, chỉ còn lại bản năng thôi.
“Võ đạo chính là để giết địch.” Trong lòng Lý Nguyên bây giờ chỉ còn lại dũng khí và nhiệt huyết khó tả.
“Grào!”
Con Ngư Linh tộc kia đã phát ra gào nhẹ, bỗng nhiên lao tới, tốc độ kinh người.
“Bùm!”
Lý Nguyên không chần chừ chút nào, động thân thi triển Long Hành Thân Pháp, giống như du long chủ động quấn lên đối phương.
Binh khí dài, cũng cần có đủ không gian để thi triển.
“Hô” 
“Hô!”
Con Ngư Linh tộc này đã nhận ra Lý Nguyên không dễ chọc, cũng không tùy tiện như lúc tàn sát nhân loại bình thường nữa. Hai tay nó vung vẩy, giống như song đao, muốn bổ giết Lý Nguyên.
“Phụt!”
Trường côn kim loại giống như một cây thương lớn, lúc sắp sửa chạm vào cánh tay của Ngư Linh tộc, tốc độ đầu côn trong nháy mắt tăng vọt, biến ra hơn mười cái bóng, khiến Ngư Linh tộc lập tức bị phân tâm.
Theo sát, trường côn kim loại nhanh như chớp xuyên qua khe hở giữa hai tay con Ngư Linh tộc kia.
Đánh thẳng vào con mắt trên đầu nó. .
Một trong năm đại sát chiêu của Bàn Thạch thương pháp - Quần Sơn Vạn Tượng.
“Rầm…” Giống như quả nho đột nhiên bị đạp vỡ, con mắt nó nổ ngay lập tức.
Máu thịt văng khắp nơi!
“Rầm.” Lực xung kích do hai bên va chạm sinh ra cũng làm cánh tay của Lý Nguyên run lên, cậu bỗng nhiên lùi về phía sau.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương