Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 118 Tin dữ! Canh gác chiến tranh cấp hai!

“Đề cử một người cho anh á?”
Người đàn ông vạm vỡ được Vạn điện chủ gọi là Cửu sư huynh hơi kinh ngạc, ông ta đặt chiến đao sang một bên, trầm ngâm nói: "Vạn sư đệ, em đến Tinh Giới Hải Khư về rồi à?"
Tinh Giới Hải Khư là một Tinh Giới ở phía nam nước Hạ, cũng là Tinh Giới cấp hai, nhưng danh tiếng kém hơn La Bố Hải rất nhiều.
Vạn Thanh Hà đã từng lang bạt ở Tinh Giới Hải Khư một thời gian dài.
"Phải."
"Em đã về hơn nửa năm rồi, quên nói với Cửu sư huynh." Vạn điện chủ cười nói: "Em đã trở về thành phố Giang, hiện tại đang làm Điện chủ của một võ điện cấp năm."
Cửu sư huynh không biết tình hình gần đây của ông ta, Vạn điện chủ cũng không ngạc nhiên.
Sư tôn của bọn họ là một cường giả võ đạo đứng đầu nước Hạ, không chỉ có khả năng phi thiên mà còn là một trong những "tảng đá trấn giáo" của Đại học Võ đạo Côn Luân.
Năm đó Vạn điện chủ chỉ là may mắn bái nhập môn hạ, trở thành đệ tử ký danh.
Mà người đàn ông vạm vỡ trong video là chính là đệ tử thân truyền.
Xét về tuổi tác, Vạn điện chủ lớn hơn người đàn ông vạm vỡ kia một tuổi, vào trường sớm hơn một năm. Tuy nhiên, theo quy định theo thì tất cả đệ tử ký danh đều phải gọi đệ tử thân truyền là 'sư huynh'.
Đệ tử ký danh và đệ tử thân truyền phân biệt rất rõ ràng.
Sự chênh lệch địa vị rất lớn.
Mà qua nhiều năm, thực lực của hai người cũng chênh lệch càng ngày càng lớn, mười năm qua, bọn họ cũng không tương tác nhiều.
"Vạn sư đệ, em nên biết, tuy anh là phó viện trưởng của ‘Bát viện’, nhưng chỉ phụ trách dạy học, lần này anh cũng không phải là người dẫn đội đến tỉnh Giang Bắc khảo sát."
"Về vấn đề tuyển sinh, anh không trực tiếp phụ trách, nhiều nhất chỉ đưa ra đề nghị thôi." Người đàn ông vạm vỡ cân nhắc lời nói của mình: "Nếu thực lực và thiên phú không đủ tốt thì sẽ không thể vượt qua kỳ khảo sát cuối kỳ của trường."
Theo bản năng, ông ta nghĩ rằng Vạn điện chủ muốn dùng quan hệ với mình, nên trong lòng cũng không sẵn lòng lắm.
Nhưng ông ta cũng không muốn khiến mối quan hệ trở nên căng thẳng.
Dù sao, khi ông ta mới làm đệ tử của thầy, Vạn điện chủ đã giúp đỡ ông ta rất nhiều.
"Ha ha, Cửu sư huynh yên tâm." Vạn điện chủ cười nói: "Em không muốn làm khó anh đâu, ngược lại, em rất muốn giới thiệu cho anh một nhân tài rất giỏi."
“Người em đề cử mới mười bảy tuổi rưỡi, nhưng kỹ thuật võ đạo đã đạt cấp ba đại viên mãn rồi.” Vạn điện chủ vội vàng nói: “Hôm qua cậu ấy đã lọt top 1000 của bảng xếp hạng Thiếu Niên Lam Tinh.”
“Hơn nữa, thiên phú của cậu ấy về tinh thần lực cực kỳ cao, theo đánh giá hiện tại thì có thể sánh ngang với võ giả cấp 13, 14.” Vạn điện chủ liệt kê tất cả ưu điểm của Lý Nguyên trong một câu.
"Ồ?" Người đàn ông vạm vỡ lộ ra vẻ kinh ngạc: "Như em nói, thằng nhóc này thực sự rất xuất sắc."
"Không đúng."
Người đàn ông vạm vỡ đột nhiên nghi ngờ nói: "Vạn sư đệ, như em nói, cậu ấy có hy vọng vào được đại học Tinh Hỏa, em cần gì phải tìm anh?"
“Hay là cậu ấy có khuyết tật? Là cụt tay hay cụt chân?" Cửu sư huynh dò hỏi: "Hay là cậu ấy có khiếm khuyết khác?"
“Sư huynh sáng suốt.” Vạn điện chủ cười khổ nói: “Cậu ấy còn chưa thức tỉnh linh tính võ đạo.”
"Thì ra là thế." Người đàn ông vạm vỡ nhanh chóng hiểu ngay.
Linh tính võ đạo được coi là thước đo quan trọng nhất để đo lường thiên phú võ đạo, là điều kiện tiên quyết.
Điều này có thể nhìn ra được từ tỷ lệ điểm thi đại học.
"Theo như em nói, nếu như tiêu tốn thêm chút tài nguyên, bỏ ra mấy trăm triệu Lam Tinh tệ thì việc cậu ấy trở thành Nguyên võ giả cũng không khó." Người đàn ông vạm vỡ nói: “Nhưng nếu không có tu hành pháp cao cấp phù hợp, sau này đừng nghĩ đến việc trở thành võ giả Phi Thiên, muốn đột phá cấp 25 cũng không hề dễ dàng.”
"Thực sự rất khó." Vạn điện chủ nói.
Tuy nhiên, Vạn Điện chủ lại thầm lẩm bẩm, quả nhiên nhãn giới của Cửu sư huynh rất cao, mở miệng ra đã muốn đạt tới cấp 25, trong khi chính ông ta còn chưa đạt đến cấp 25 nữa.
Nhưng Vạn điện chủ hiểu rằng, Cửu sư huynh chỉ còn một bước nữa là trở thành võ giả Phi Thiên.
“Kỹ thuật cao và tinh thần lực mạnh mẽ như vậy, theo lý mà nói chỉ cần độ tương thích vượt quá 80%, thì sẽ có hy vọng thông qua tu hành pháp miễn cưỡng cảm nhận được vũ trụ nguyên lực." Người đàn ông vạm vỡ nhíu mày nói: “Tuổi tác của cậu ấy cũng sắp đến hạn rồi… 90% là cậu ấy không hợp với bảy tu hành pháp cao cấp của văn minh nhân loại này."
“Nếu sau này muốn đạt thành tựu lớn, cậu ấy nhất định phải sáng tạo ra tu hành pháp cao cấp thích hợp với mình.” Trong giọng nói của người đàn ông vạm vỡ có chút tiếc nuối.
Người đàn ông vạm vỡ có tầm nhìn rất xa.
Ông ta biết rất rõ rằng hầu hết bảy pháp môn cao cấp đều do võ giả Phi Thiên, thậm chí là những võ giả đứng trên đỉnh cao thông qua trải nghiệm của bản thân và các thí nghiệm lặp đi lặp lại để suy diễn ra, cuối cùng dần dần tổng kết lại.
Muốn sáng tạo ra một tu hành pháp cao cấp, cho dù là loại đơn giản nhất, dù chỉ dành cho mình thì cũng là việc cực khó đối với một Nguyên võ giả.
Đưa mắt nhìn khắp toàn bộ nền văn minh nhân loại, có rất ít thiên tài như vậy.
“Đúng vậy, rất khó khăn.” Vạn điện chủ cũng hiểu được sự khó khăn khi sáng tạo ra tu hành pháp của riêng mình: “Nhưng cậu ấy xác thực là một hạt giống tốt, ít nhất thì hy vọng để cậu ấy trở thành Nguyên võ giả rất lớn.”
"Nguyên võ giả?" Người đàn ông vạm vỡ suy nghĩ: "Thế này đi, Vạn sư đệ, em gửi thông tin chi tiết về cậu ấy cho anh."
“Anh sẽ nói với thầy Phàn Tấn, bảo ông ấy chú ý.”
"Thầy Phàn Tấn? Ông ấy là giáo viên đến Giang Bắc khảo sát lần này sao?" Ánh mắt Vạn điện chủ sáng lên.
 Phàn Tấn là một trong những thầy giáo của Vạn điện chủ năm đó.
"Ừ, có tám giáo viên được cử đến Giang Bắc khảo sát, mỗi viện trong Bát Viện đều cử ra một người." Người đàn ông vạm vỡ mỉm cười nói: "Đệ cũng biết mà, tỉnh Giang Bắc là một trong những tỉnh có quy mô tuyển sinh lớn nhất của đại học võ đạo Côn Lôn chúng ta."
Vạn điện chủ không khỏi gật đầu.
Hằng năm, năm trường top của nước Hạ tuyển sinh khoảng 2.000 học sinh, tổng cộng là 10.000 học sinh.
Tỉnh Giang Bắc có khoảng 500 học sinh được nhận, trong đó, đại học Võ đạo Côn Lôn đã chiếm hơn 300 chỉ tiêu.
Tuy nhiên, số người được chọn vào danh sách huấn luyện đặc biệt không vượt quá 15% số học sinh trúng tuyển.
"Chỉ cần thằng nhóc này có kỹ thuật võ đạo và tinh thần lực tốt như đệ nói thì việc lọt vào danh sách huấn luyện đặc biệt sẽ không thành vấn đề."
"Đã làm phiền Cửu sư huynh rồi." Vạn điện chủ nói.
Cuộc gọi kết thúc.
"Lý Nguyên."
“Những việc nên làm cho cậu, tôi đã làm hết rồi.” Vạn điện chủ thầm than thở: “Hy vọng cậu có thể nắm bắt cơ hội.”
Suy nghĩ xong, Vạn điện chủ lại gửi một tin nhắn khác cho Hứa Bác.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương