Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 117 Sư huynh, em đề cử cho anh một người(2)

Giống như rất nhiều tông sư võ học, cả đời cũng không luyện binh khí nhiều, nhưng bất kì binh khí gì vào tay họ đều sẽ có hiệu quả hóa củi mục thành thần kì.
Vì sao chứ?
Vì sự kết hợp thân – tâm của họ đã đạt đến cảnh giới cực cao, cũng chính là cấp bốn viên mãn.
Như vậy, dù họ có cầm binh khí gì, chỉ cần làm quen qua loa là có thể nhanh chóng bộc phát ra kỹ thuật bậc bốn.

Lý Nguyên không biết rằng, khi cậu lọt vào top 1000 toàn cầu trên bảng xếp hạng Thiếu Niên Lam Tinh, hệ thống Mạng Cận Chiến Tinh Không đã tự động gửi các tài liệu tương quan đến Sở Võ đạo của nước Hạ, võ điện Tinh Không và võ điện Tinh Hỏa.
Những người ở trong top 1000, thực tế đều là những người được trọng trọng điểm chú ý, đặc biệt là người có tiến bộ cực nhanh như Lý Nguyên.

Mười một giờ sáng, phân điện Quan Sơn của võ điện Tinh Không.
“Choang…”
“Lộ Hoài! Khốn kiếp!” Tống Y, người ăn mặc xinh đẹp, tức giận ném ly trà trong tay xuống đất, nước trà và mảnh ly vỡ văng tung tóe.
Trong đầu cô ta chính là cảnh mình bị Lộ Hoài gọi đi ban nãy.
Đối phương đưa cho cô ta xem văn kiện liên quan tới Lý Nguyên rồi hời hợt nói: “Tống điện chủ, chuyện hợp đồng trước thời hạn của Lý Nguyên lúc trước, tôi cảm thấy cô hơi thiếu cân nhắc, nếu sau này cấp trên truy cứu trách nhiệm, cô cứ chuẩn bị tâm lý đi.”
Ông ta nhìn thì như không trách mắng cô ta, nhưng ông ta nói thế chính là đang chỉ trích cô ta một cách nghiêm trọng rằng cô ta “không làm tròn trách nhiệm”.
“Không phải chỉ là top 1000 toàn cầu thôi à? Có gì hơn người đâu?” Tống Y cắn chặt răng: “Cũng đâu có phải là đột phá thương pháp lên cấp bốn, có đáng để đánh trống khua chiêng thế không? Còn cố ý gọi tôi qua nữa.”
Thực tế thì trong lòng Tống Y cũng hơi hối hận.
Tuy cô ta không xem được cảnh Lý Nguyên chiến đấu mỗi trận chiến cụ thể, nhưng trong văn kiện truyền đến võ điện đã giới thiệu đầy đủ chiến tích và tỷ số thắng của cậu gần đây rồi.
Cấp Hoàng Kim, tỉ số thắng 88%!
Nhiều nhất là thắng hơn năm mươi trận liên tiếp.
Khoa trương đến mức nào chứ? Điều này đủ để chứng minh kĩ thuật võ đạo của Lý Nguyên đã đạt đến cấp ba viên mãn rồi, chỉ kém cảnh giới cấp bốn một chút nữa thôi.
Nếu chỉ là thiếu niên mười bảy tuổi có kỹ thuật cấp ba viên mãn đơn giản thì cũng không tính là quá khoa trương.
Quan trọng là, một năm trước, ở trên Mạng Cận Chiến Tinh Không, Lý Nguyên chỉ đang ở cấp bạch Ngân, kỹ thuật cấp hai.
Sự tiến bộ thần tốc này quá đáng sợ.
Đã nhiều năm qua đi, Tống Y ở khu Quan Sơn, nhưng chưa thấy thiên tài võ đạo nào giỏi đến thế.
“Hừ.”
“Cấp ba viên mãn à? Có bao nhiêu võ giả kẹt ở mức này chứ? Chưa chắc cậu ta đã đột phá được trước mười tám tuổi.” Tống Y nói thầm: “Huống hồ, đột phá rồi thì sao chứ? Không thức tỉnh linh tính võ đạo, không biết mất bao nhiêu năm mới có thể trở thành Nguyên võ giả.”
Cô ta rất tức giận, cảm thấy mất thể diện, cũng vì vậy mà nổi nóng với Lý Nguyên.
Có điều, Tống Y lại chưa từng nghĩ tới việc hại cậu. Tuy những võ điện khác nhau có sự cạnh tranh, nhưng xét về tổng thể thì hợp tác vẫn nhiều hơn cạnh tranh. Họ có một mục đích chung – chiến đấu vì nền văn minh nhân loại.

Võ điện Tinh Hỏa, phân điện Quan Sơn.
Tầng mười hai.
“Lý Nguyên, bảng xếp hạng Thiếu Niên Lam Tinh, top 1000 toàn cầu à?” Vạn điện chủ mặc đồ thời Đường, nhìn văn kiện trong tay, cảm thấy ngạc nhiên: “Nhanh thế sao?”
Suy nghĩ một lát, Vạn Thanh Hà truyền tin cho Hứa Bác, hỏi thăm cặn kẽ rất nhiều chuyện tu luyện của Lý Nguyên, sau đó lại gọi cho Hình huấn luyện viên, hỏi tình hình gần đây của cậu ở võ điện.
Sau khi làm xong mọi việc…
“Cái cậu Lý Nguyên này đúng là ngọc thô chưa mài dũa.” Vạn Thanh Hà nhìn tài liệu thu thập đc trong tay, thầm giật mình: “Chỉ có chút tài nguyên này mà tố chất thân thể lại tiến bộ nhanh thế sao?”
“Chẳng lẽ thực ra cậu ấy là loại thiên tài vô song, có thiên phú thân thể cao chấp nhất nhưng lại thiếu tu hành pháp cao cấp thích hợp à?” Trong lòng Vạn Thanh Hà có chút phỏng đoán.
Nhưng ông ta không dám khẳng định.
Suy nghĩ một hồi, Vạn Thanh Hà mở đồng hồ thông minh ra, chọn một người được đánh dấu, bấm vào.
Tút – tút – được nhận.
Vù…
Hình chiếu màn sáng xuất hiện, một người đàn ông cao lớn, tay cầm chiến đao hiện ra, khí thế kinh người.
“Vạn sư đệ, tìm anh gấp vậy, có chuyện gì không?”
“Cửu sư huynh.”
“Không phải đại học võ đạo Côn Luân sắp đến tỉnh Giang Bắc tiến hành khảo sát để mời huấn luyện đặc biệt à?” Vạn điện chủ nói chuyện rất cung kính: “Em muốn đề cử một người cho anh.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương