Canh Tác Một Mình
-
Chapter 126: Vua Chúa Cũng Chỉ Đến Thế
Chương 126: Vua Chúa Cũng Chỉ Đến Thế
[Dịch giả: Justin]
[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]
Phần phật, phần phật.
[Mình phải nhanh lên, nhanh nữa lên!]
Dơi Vàng vội vàng muốn trở về tháp để cứu Sejun. Hiện tại, việc mang theo vật gì từ Trái Đất về không còn quan trọng nữa.
[Túm được gì thì mang nấy vậy!]
Cứ thế, Dơi Vàng theo bản năng nhặt bất cứ thứ gì nó nhìn thấy và trở về tháp.
Khi trở lại tầng 77 của tháp, Dơi Vàng vội vàng nhìn xung quanh nhưng…
[Ơ?! Ngài đâu rồi, Sejun?!]
Sejun đã bị những con khỉ kéo đi và không thấy đâu nữa.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
***
Phía đông của mỏ đá mana tầng 77 của tháp.
“Ở đây à?”
Iona hỏi phó chủ tịch hiệp hội pháp sư Gonoba khi được dẫn đến khu khai thác.
“Vâng, Iona. Nhưng từ đây việc dò tìm thánh thạch không hề dễ dàng.”
“Vậy sao?”
Nghe lời Gonoba, Iona nhắm mắt lại và sử dụng phép dò tìm mana. Cô muốn xác định vị trí chính xác của thánh thạch để hỗ trợ việc khai thác.
Nhưng đây là mỏ đá mana. Quá nhiều sóng mana chồng chéo khiến việc xác định vị trí chính xác của thánh thạch cần thêm thời gian.
Lúc Iona đang tập trung phân tích từng sóng mana để tìm sóng mana của thánh thạch:
‘Vậy, bảo trọng nhé.’
Chuk–
Gonoba cười nham hiểm nhìn Iona và cẩn thận đặt một viên ngọc xanh cỡ nắm tay xuống rồi rời đi.
Một lát sau… Đùng! Đùng!
Ruỳnh!
Cùng với tiếng nổ lớn và chấn động, quặng mỏ nơi Iona đứng sụp đổ một cách thảm khốc.
“Giờ thì chủ tịch Hiệp Hội Pháp Sư là ta, Gonoba! Khà khà khà.”
Gonoba cười lớn nhìn về phía mỏ phía đông đang sụp đổ.
Iona vào Hiệp Hội Pháp Sư muộn hơn, nhưng lại vượt qua Gonoba, người từng là đệ tử của chủ tịch trước đây, để trở thành chủ tịch.
Gonoba căm ghét Iona, nhưng tài năng của Iona vượt xa tài năng của Gonoba, như nhạc của Jack và nhạc của Sơn Tùng, có thể nói là không thể nào sánh được.
Hơn nữa, sau khi trở thành chủ tịch, Iona nổi tiếng đến mức được gọi là “Pháp sư hủy diệt” và leo lên vị trí chủ tịch Hiệp Hội Pháp Sư, củng cố vị trí của mình.
Nhìn Iona thăng tiến, Gonoba gần như đã từ bỏ ý định trở thành chủ tịch.
“Gonoba, ngài có muốn trở thành hội trưởng không?”
Chủ tịch của bảy Hiệp Hội Pháp Sư khác, Hỏa Pháp Sư, Pháp Sư Hủy Diệt và Lưu Tinh Pháp Sư, đã bí mật tiếp cận Gonoba.
Họ nói rằng nếu Gonoba giết Iona, họ sẽ ủng hộ Gonoba trở thành chủ tịch Hiệp hội Pháp sư.
Nhờ đó, Gonoba tự tin hơn và chọn cách xử lý Iona trong mỏ đá mana mà mình quản lý.
Nơi hắn chọn để chôn vùi Iona là nơi có nhiều đá mana không ổn định. Chỉ cần một vụ nổ nhỏ cũng có thể gây ra chuỗi nổ liên tiếp, và vì vụ nổ đó, việc khai thác đã bị dừng lại.
“Khà khà khà. Bây giờ phải trở về chuẩn bị thôi.”
Gonoba cười vui vẻ và trở về hội để chuẩn bị tang lễ cho Iona. Bia mộ đã được nghĩ sẵn.
-Kẻ ngu ngốc tự hủy khi dùng phép ở nơi có đá mana không ổn định.
Đùng!
Ruỳnh ruỳnh.
Ngay cả sau khi Gonoba đã trở về Hiệp Hội Pháp Sư bằng thuật dịch chuyển, chuỗi nổ vẫn tiếp tục xảy ra ở phía đông mỏ, gây ra động đất liên tục. Từ đầu đã không có thánh thạch nào ở đó cả.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
***
“Cái gì vậy, nya?!”
Theo, đang chạy về phía tầng 99 của tháp, dừng lại ở lối vào tầng 77 và bối rối.
“Tại sao mình lại cảm nhận được đầu gối của Chủ tịch Park ở đây chứ, nya?”
Dù cảm nhận được đầu gối của Sejun gần hơn, nhưng theo cậu ta biết thì đầu gối của Sejun lẽ ra phải ở tầng 99, điều này khiến Theo bối rối.
Nhưng…
“Xem thử tầng 77 xem, nya!”
Bây giờ không phải lúc để do dự. Theo quyết định tin vào cảm giác của mình.
“Đầu gối của Chủ tịch Park đang gặp nguy hiểm, nya!”
Tín hiệu nguy hiểm từ đầu gối của Sejun ngày càng mạnh.
Khi Theo tiến vào tầng 77 và di chuyển được khoảng mười phút:
“Nya?”
Theo lại bối rối.
“Bây giờ đầu gối của Chủ tịch Park không còn nguy hiểm nữa!”
Đột nhiên đầu gối của Sejun an toàn trở lại.
“Tuyệt quá, nya!”
Cảm nhận được đầu gối của Sejun không còn nguy hiểm, Theo vui vẻ chạy về hướng cậu ta dò được Sejun.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
***
Phạch phạch.
[Ngài Sejun!]
Dơi Vàng tìm kiếm Sejun khắp nơi.
Cuối cùng…
[Ngài Sejun!]
Nó đã tìm thấy Sejun bị giam trong một nhà tù bằng gỗ ở giữa ngôi làng với hàng trăm túp lều làm từ cành cây và cỏ.
Phù…
May mắn thay, con khỉ canh gác đang ngủ gật.
“Dơi Vàng, cậu đến rồi.”
Sejun cảm động khi thấy Dơi Vàng đến tìm mình.
“Mau cởi trói cho tôi với!”
Sejun không muốn kết hôn với khỉ đột nên vội vàng nói.
Sáng mai họ sẽ khởi hành đến làng khỉ đột, nên phải trốn nhanh bằng mọi giá.
[Vâng. Ngài cầm lấy cái này đi.]
Dơi Vàng đưa cho Sejun thứ mà nó mang về từ Trái Đất.
“Ơ? Đây là chuối à?”
Sejun nhận lấy quả chuối từ Dơi Vàng.
[Đó là tên của nó sao? Nó có mùi ngọt ngào nên tôi đã mang về.]
Xoẹt.
Dơi Vàng vừa trả lời vừa cắt gỗ của nhà tù.
Khi Sejun cẩn thận đặt miếng gỗ mà Dơi Vàng đã cắt xuống đất và bước ra khỏi nhà tù… Kéc?
“Ơ?!”
Sejun đối mặt với ánh mắt của con khỉ vừa tỉnh dậy vì ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào từ quả chuối.
Kéc!
Kéckkie!
Tiếng kêu của con khỉ canh gác làm các con khỉ khác vội vàng chạy ra khỏi lều.
Trong chớp mắt, Sejun đã bị những con khỉ bao vây.
“Dơi Vàng, khi tôi tấn công, hãy mở đường ngay lập tức.”
[Vâng!]
Khi Sejun và Dơi Vàng còn đang lên kế hoạch chạy trốn, thì một con khỉ già chống gậy bước ra từ đám khỉ và cúi đầu trước Sejun.
“Ơ?!”
Và…
Kéc!
Kéc!
Những con khỉ khác cũng cúi đầu trước Sejun theo con khỉ già.
“Tại sao chúng lại đột nhiên làm vậy thế?”
Sejun bối rối khi thấy những con khỉ đột nhiên cúi đầu trước mình.
[Tôi cũng không biết.]
Dơi Vàng cũng bối rối không kém.
“Chả có lẽ là vì cái này?”
Sejun nói khi di chuyển quả chuối trong tay từ trái sang phải.
Ngay lập tức…
Kéc!
Những con khỉ trở nên phấn khích.
Cảm giác của Theo rất chính xác. Đó là lúc Theo cảm thấy đầu gối của Sejun an toàn.
[Đàn khỉ chiếm giữ nông trại bất hợp pháp đã bị bạn thu phục.]
“Thu phục?”
[Đã đạt được thỏa thuận hòa bình với các con khỉ.]
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ.]
[Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ là bạn được công nhận là chủ sở hữu hợp pháp của giấy chứng nhận đất.]
[Kỹ năng của giấy chứng nhận đất: Thông Tin Nông Trại Lv. Max đã được kích hoạt.]
“Thông tin nông trại sao?”
Sejun kiểm tra lại giấy chứng nhận đất:
[Giấy chứng nhận đất nông trại tầng 77 của tháp]
-Giấy chứng nhận đất chứng minh bạn là chủ sở hữu của nông trại ở tầng 77 của tháp.
-Sau khi hoàn tất quá trình đóng dấu, bạn sẽ được công nhận là chủ sở hữu của giấy chứng nhận đất.
-Đã hơn 100 năm kể từ lần cuối cùng thông tin của giấy chứng nhận đất được cập nhật.
-Chủ sở hữu: Nông dân tháp Park Sejun.
-Cấp: A
-Kỹ năng: [Thông tin nông trại Lv. Max]
Cửa sổ kỹ năng hiện ra.
[Thông tin nông trại Lv. Max]
-Kích thước: 20.000 mét vuông
-Cây trồng: 5.381 cây chuối
-Công nhân: 1 người (chủ sở hữu đất)
-Tình trạng đặc biệt: Vườn chuối đang bị bệnh và sắp chết (tuổi thọ còn lại 30 ngày). Có 749 con khỉ có thể làm công nhân.
“Thứ mình thấy hôm qua là cây chuối à?!”
Sejun nhớ lại cái cây mà anh thấy khi đến tầng 77 của tháp hôm qua. Hóa ra đó là cây chuối.
‘Phải cứu chúng!’
Để có thể ăn chuối ngon, Sejun quyết tâm phải cứu những cây chuối bằng mọi giá.
Và, Kéc…
Kéckkie…
Anh tiến lại gần những con khỉ vẫn đang cúi đầu.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
***
Moo!
Kreong!
Cuengi và những Hắc Nhân Ngưu đã đến tầng 77 của tháp.
Kreong!
(Hướng đó!)
Cuengi nhìn vào mũi tên của la bàn mà Kaiser đã đưa và nói.
Moo!
Moo!
Những Hắc Nhân Ngưu xếp thành hàng và lao về hướng mà Cuengi chỉ.
Rầm!
Kéc!
Sự tấn công bất ngờ của những Hắc Nhân Ngưu đã khiến các quái vật ở tầng 77 của tòa tháp bị nghiền nát và chết ngay tức thì. Lúc đó…
Kreong?
Cuengi nhìn kỹ vào la bàn.
La bàn có hai kim chỉ. Một kim màu trắng và một kim màu đen. Nhưng hướng mà Kreong chỉ cho những Hắc Nhân Ngưu là hướng mà kim trắng chỉ. Tuy nhiên, nếu nghĩ đến việc người tạo ra la bàn là hắc long vĩ đại, thì không thể nào kim trắng chỉ về hướng của Sejun được.
Kreong!
(Các chú phải quay lại ngay!)
Cuengi vội vàng gọi những Hắc Nhân Ngưu, nhưng họ đã đi quá xa rồi.
Kreong! Kreong!
(Không còn cách nào khác! Hãy để Cuengi sẽ tự mình đi cứu bố!)
Cuengi nắm chặt dây đeo ba lô và chuẩn bị xuất phát theo hướng mà kim la bàn màu đen chỉ. Đúng lúc đó…
Ọt ọt.
Một âm thanh ồn ào vang lên từ bụng của cậu ấy.
Kreong!
(Ăn một hộp cơm trước đã rồi đi vậy!)
Cuengi bắt đầu ăn một miếng cá ngừ được chia làm ba phần trong ba lô.
Nhai nhai.
Kreong.
(Cảm giác thật cô đơn.)
Ăn món ngon một mình khiến Cuengi cảm thấy lạc lõng. Không có bố khen ngợi vì ăn giỏi, cũng không có anh Theo mắng vì ăn cá nướng của mình.
Ực.
Dù vậy, cá ngừ nướng vẫn trôi xuống cổ họng một cách ngon lành.
Kreong!
(Phải tìm bố nhanh thôi!)
Cảm giác cô đơn trỗi dậy khiến Cuengi quyết tâm phải tìm bố nhanh chóng.
Guoo! (Dừng lại!)
Guoo! (Ngừng ăn ngay!)
Hai con khỉ đột cao ba mét, vốn đang trốn vì những Hắc Nhân Ngưu, vội vàng xuất hiện.
Ban đầu, chúng định chờ và cướp miếng cá ngừ của Cuengi, nhưng khi thấy miếng cá ngừ nhanh chóng bơi vào bụng Cuengi, chúng trở nên gấp gáp.
Nhưng…
Kreong?
(Các người định cướp thức ăn của tôi sao?)
Chúng đã phạm sai lầm lớn.
Kreong!
(Cướp thức ăn của tôi là không thể tha thứ!)
Chúng đã chọc giận một con thú con hung dữ nhất khi đang ăn.
Và kết quả là bị nắm cổ.
Sejun đã nói rằng trói người là xấu, nên Cuengi chỉ nhẹ nhàng nắm cổ chúng.
Kreong?
(Có định cướp thức ăn của tôi nữa không?)
Cuengi nắm cổ hai con khỉ đột bằng hai chân trước và lắc mạnh.
Guoo!
Guoo!
Những con khỉ đột lắc đầu dữ dội. Chúng không muốn bị Cuengi túm cổ lần nữa. Chỉ một chút nữa thôi là chúng đã có thể đi đến thế giới bên kia rồi.
Kreong?!
(Nhưng các người có thấy ba tôi không?!)
Guoo? (Ba của cậu?)
Guoo! Guoo!! (Trông như thế nào?)
Kreong.
(Chỉ có một ít lông trên đầu và trông rất yếu.)
Nghe mô tả của cậu, những con khỉ đột tưởng tượng ra một người cao gầy với lông chỉ trên đầu và hứa sẽ báo cho Cuengi nếu chúng thấy.
Kreong!
(Chốt nhé!)
Cuengi thả những con khỉ đột và tiếp tục ăn cá ngừ.
Sau khi ăn xong:
Kreong!
(Bây giờ phải đi tìm ba thôi!)
Rầm!
Sau khi ăn xong, Kreong nhanh chóng chạy về hướng của Sejun mà cậu nghĩ là la bàn chỉ đến.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
***
Trong khi Cuengi bắt đầu tìm Sejun:
“Ở đây cảm nhận được đầu gối của Park Sejun, nya!”
Theo đã đến ngôi làng của những con khỉ theo cảm nhận về đầu gối của Sejun.
Lén lút.
“Chủ tịch Park, cậu ở đâu, nya?”
Khi Theo leo lên mái nhà và nhìn xung quanh để tìm Sejun:
“Đói quá, có gì ăn không?”
Giọng của Sejun vang lên.
“Tìm thấy rồi, nya!”
Theo vội vàng chạy về phía Sejun, người đang bị bao quanh bởi những con khỉ.
Nhưng…
Kéc!
Kéc Kéc!
Những con khỉ ngăn cản Theo, kẻ dám chạy về phía thần của chúng.
Chúng đã tôn thờ Sejun như một vị thần vì những quả chuối mà Dơi Vàng mang đến. Theo truyền thuyết của chúng, người mang chuối đến sẽ cứu rỗi chúng.
“Khoan đã!”
Sejun vội vàng ngăn những con khỉ tấn công Theo.
“Đây là Theo, thuộc hạ của ta.”
Kéc…
Nghe lời Sejun, những con khỉ vội vàng cúi đầu trước Theo. Thuộc hạ của thần là sứ giả của thần, tức là người thực hiện ý chỉ của thần.
“Puhuhut. Đúng vậy! Ta là thuộc hạ của Park Sejun, Theo, nya!”
Theo, người thích được tôn thờ, bước đi oai phong và leo lên đầu gối của Sejun:
“Cho tôi ăn với, nya!”
Theo lấy ra một gói súp thưởng và đưa cho Sejun.
Chóp chóp chóp.
‘Đúng là hương vị này, nya!’
Không có đầu gối của Sejun thì không có hương vị này.
Grừ grừ.
Theo kết thúc một ngày mệt mỏi tìm kiếm Sejun bằng cách ngủ ngon lành trên đùi của anh.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook