Canh Tác Một Mình
Chapter 127: Hồi Sinh Vườn Chuối

Chương 127: Hồi Sinh Vườn Chuối

[Dịch giả: Justin]

[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]

 

 “Grr! Nhanh chóng tìm Sejun đi!”

Chít!
“Rõ!”
Tại tầng 55 của tòa tháp, tộc Sói Đen và Sói Bạc đang giúp Vương Quốc Ruy Băng Đỏ tái thiết cũng nhận được thông tin từ các thực tập sinh mèo và cùng với Thỏ Đen đến tầng 77 của tòa tháp.
“Hegel! Có hai mùi khác nhau.”
“Khịt khịt. Đúng vậy.”
Hegel nói khi ngửi mùi trên mặt đất theo lời của Elka.
Một bên là mùi của Cuengi và Theo, bên kia là mùi của đám Hắc Nhân Ngưu.
“Vậy chúng ta cũng chia ra. Tộc Sói Đen sẽ theo dõi mùi của các Hắc Nhân Ngưu.”
“Được! Vậy chúng tôi sẽ theo dõi mùi của Cuengi và Theo!”
Thế là bầy sói chia thành hai nhóm.
“Quốc vương Thỏ Đen, ngài muốn đi cùng chúng tôi không?”
Chít!
Thỏ Đen chọn lần theo mùi của Theo.
Khả năng theo dõi Sejun của Theo là vô song. Gần như là một trong mười điều kỳ diệu của tòa tháp. Thỏ Đen nghĩ rằng nếu Theo không tìm thấy Sejun, thì chỉ có thể kết luận là Sejun đã đi bán muối rồi!
Không, có thể cậu ta còn có thể tìm thấy ngay cả khi Sejun có ở thế giới bên kia…
“Vậy thì xuất phát thôi!”
Chít!
Theo tiếng hô của Elka, Thỏ Đen và các con sói bạc khác theo mùi của Theo và Cuengi di chuyển.
Đã có 500 tay Hắc Nhân Ngưu từ tầng 99 di chuyển xuống.
Các quái vật trùm ở tầng 80 và 70 bắt đầu di chuyển một cách căng thẳng và vội vã. 

Họ muốn tìm hiểu lý do tại sao các sinh vật ở tầng trên lại di chuyển xuống dưới.
Và một số quái vật đã di chuyển xuống trước để đề phòng tình huống bất ngờ. Không ai biết hiện tượng này sẽ tạo ra hiệu ứng cánh bướm như thế nào.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

Khi Hắc Tháp đang hỗn loạn, Sejun, Theo và Dơi Vàng đang có thời gian vui vẻ được phục vụ bởi những con khỉ.
“Hơ-ơ-ời! Ngủ ngon quá!”
Sejun thức dậy từ chiếc giường mà tộc trưởng khỉ đã chuẩn bị cho anh đêm qua, cảm thấy rất thoải mái. Trên đó, anh còn trải một tấm nệm nấm sò mà anh đã cất trong Kho Chứa Hư Không và ngủ rất ngon.
Kéc!
Đàn khỉ nhận ra Sejun đã thức dậy và nhanh chóng mang thức ăn ra.
“Đây là?!”
Sejun ngạc nhiên khi nhìn thấy những món ăn mà những con khỉ mang đến cho bữa sáng. Những quả xoài vàng và dưa hấu đỏ mọng nước được mang ra cho bữa sáng.
‘Nhìn ngon quá!’
Sejun mỉm cười khi nhìn thấy xoài và dưa hấu lần đầu tiên kể từ khi vào tòa tháp.
[Wow! Mùi thơm quá!]
Dơi Vàng cũng kích động khi nhìn thấy trái cây, đặc biệt là dưa hấu dễ hút.
“Ăn đi.”
Sejun cắt dưa hấu thành miếng nhỏ để Dơi Vàng dễ cầm.
Phần phật!
[Cảm ơn ngài!]
Chụt chụt!
Dơi Vàng cầm miếng dưa hấu và bắt đầu hút một cách chăm chỉ.
“Tôi cũng ăn một miếng xem.”
Lựa chọn đầu tiên của Sejun là xoài.
“Cảm ơn vì bữa ăn.”
Khi Sejun chuẩn bị đưa một miếng xoài vào miệng:
“Chủ tịch Park, cậu có biết cậu có quên gì không, nya?”
Giọng nói buồn bã của Theo vang lên.
“Hả?!”
Sejun vội nhìn Theo, thấy Theo đang làm mặt buồn. Cậu ta giận vì không được săn sóc như Dơi Vàng.
“Ôi, xin lỗi cậu nha, chủ tích Theo.”
Sejun vội lấy một gói súp thưởng ra.
“Đây.”
Sejun xé nó ra và đưa đến miệng của Theo
“Nya! Lần này tôi bỏ qua đấy nhá, nya!”
Liếm liếm liếm.
Khuôn mặt buồn bã của Theo cuối cùng đã giãn ra và cậu ta bắt đầu liếm láp súp thưởng một cách ngon lành, và Sejun cũng bắt đầu ăn iếng xoài.
“Ưm…”
Ngay khi đưa vào miệng, hương vị đặc trưng và vị ngọt của xoài tràn ngập trong miệng, và thịt xoài chín mềm tan chảy một cách nhẹ nhàng.
Nuốt.
Chỉ nhai vài lần, miếng xoài đã trôi xuống cổ họng một cách dễ dàng.
“Ngon quá!”
Sejun ăn xoài xong, lần này anh chọn dưa hấu.
Rắc rắc.
Khi cắn một miếng dưa hấu lớn, hương vị và vị ngọt của dưa hấu tràn ngập trong khoang miệng, nước dưa hấu chảy ra từ thịt dưa và chảy xuống hai bên miệng.
“Cái gì vậy, nya?! Dính quá, nya!”
Nhờ đó mà Theo đang ăn súp thưởng ngon lành trên đùi của Sejun bị nước dưa hấu làm ướt và phải liếm lại bộ lông.
Rắc rắc.
“Wow. Ngọt thật.”
Mỗi lần cắn, cảm giác giòn và vị ngọt tràn ngập vị giác. Dưa hấu không lạnh là một điều đáng tiếc, nhưng vẫn rất ngon.
Sejun thu thập tất cả hạt xoài và hạt dưa hấu khi ăn. Anh dự định sẽ trồng chúng khi trở lại nông trại ở tầng 99 của tòa tháp.
Kéc.
Những con khỉ quạt cho Sejun bằng những chiếc lá cây lớn trong khi anh ăn sáng.

“Khà khà khà. Thật tuyệt.”
“Puhuhut. Thật tuyệt, nya!”
[Ông chủ à! Anh giai à,  thật là hạnh phúc quá đi chứ hả?]
Cảm giác như đang đi du lịch vậy.
Sau khi ăn sáng với trái cây, Sejun bắt đầu vào việc.
“Dẫn tôi đến chỗ vườn chuối đi.”
Anh định kiểm tra vườn chuối bị bệnh trước.
‘Hy vọng mình có thể chữa được.’
Kéc!
Trong khi Sejun đang suy nghĩ, những con khỉ đã dẫn anh đến chỗ vườn chuối.
“Hmm. Đây là cây bị bệnh đúng không?”
Sejun nói khi kiểm tra cây chuối.
Cây chuối trông như đang khô héo vì thiếu nước. Nhưng nhìn vào những cây cỏ tươi tốt dưới đất, có thể thấy rõ rằng không phải do thiếu nước.
“Trước tiên hãy xem bên trong thế nào.”
Khi Sejun định bóc lớp vỏ khô bên ngoài của cây chuối:
[Bàn Tay Nông Dân Lv. 3 đã được kích hoạt.]
[Khi chạm vào, sự phát triển của cây chuối sẽ nhanh hơn một chút.]
[Cây chuối bị bệnh nên không có sức để phát triển.]
Khi tay Sejun chạm vào cây chuối, kỹ năng của anh đã được kích hoạt.
[Có một nhiệm vụ.]
[Nhiệm vụ: Giúp cây chuối có sức mạnh để chống lại bệnh tật.]
[Phần thưởng: Bàn Tay Nông Dân được nâng cấp thành Bàn Tay Nông Dân Tiếp Sức.]
[Thất bại: Cây chuối bị bệnh sẽ chết.]
“Ồ?! Nâng cấp kỹ năng sao?”
Nâng cấp kỹ năng. Đây là thông tin tuyệt mật mà Sejun chưa từng nghe đến.
“Nhưng để giúp cây chuối có sức mạnh thì phải làm gì? Có cần bón phân không?”
Kéc?
(Ngài cần phân bón sao?)

Một con khỉ nghe thấy Sejun nói liền vội vàng mang phân bón từ làng đến. Những con khỉ cũng làm nông nghiệp và tự làm phân bón.
Chúng rải phân bón xung quanh cây chuối và tưới nước, nhưng không có hiệu quả.
“Nya! Tôi biết cách làm cho nó khỏe lại, nya!”
Theo, đang chán nản bên cạnh, hét lên.
“Cách gì vậy?”
“Chủ tịch Park, hãy xem tôi làm đây, nya!”
Theo tự tin tiến tới và bắt đầu nhấn nhấn vào cây chuối như đang thực hiện hồi sức tim phổi.

“Tỉnh lại đi nào, nya!”
Nhưng…
[Cây chuối yếu đi do bị sốc.]
Cây chuối quá yếu để chịu đựng việc nhấn nhấn của Theo.
“Dừng lại!”
Sejun vội vàng kéo Theo ra và đặt cậu ta lên đầu gối mình.
“Tại sao nó không khỏe lại vậy, nya? Măng cụt của tôi yếu đi rồi sao, nya.”
Nhấn nhấn.
Theo không hiểu và tiếp tục nhấn nhấn vào đầu gối của Sejun.
Khi Sejun đang nhận mát-xa từ Theo
[Ngài Sejun, sao không thử hát cho nó nghe ạ?]
Dơi Vàng đưa ra ý tưởng mới.
“Hát?”
[Vâng. Nghe nhạc sẽ làm cho nó khỏe lại.]
“Hmm.”
Lời của Dơi Vàng có lý. Sejun đã nghe nói rằng nghe nhạc có thể giúp cây phát triển nhanh hơn và cải thiện chất lượng trái cây.
“Thử xem sao.”
Không còn cách nào khác, Sejun quyết định thử mọi thứ.
“E hèm. A. A. A~!”
Sejun cầm một cành cây, luyện thanh và chuẩn bị hát.
[Cây chuối yếu đi do tiếng ồn.]
“Gì cơ?!”
Anh chỉ mới khởi động giọng thôi mà…
Cây chuối nhạy cảm hơn Sejun nghĩ.
“Phụt. Tôi sẽ hát cho nó nghe vậy, nya! Tôi là thuộc hạ của hắc long vĩ đại…”
Theo, vẫn đang nằm trên đầu gối của Sejun, quay đầu lại và hát một bài hát tự sáng tác cho cây chuối.
[Cây chuối yếu đi do bài hát phông bạt còn hơn Louis Phạm.]
“Theo, dừng lại. Cậu cũng không được.”
“Chặt nó đi, nya!”
Bốp!
Theo tức giận vì cây chuối yếu đi sau khi nghe bài hát của mình và rút móng vuốt ra.
Ngay lúc đó:
[Ở đâu, ở đâu, ở đâu xuất hiện dơi vàng~]
Dơi Vàng bắt đầu cất tiếng hát. Nó hát một bài hát mà nó đã nghe được khi đi lang thang trên Trái Đất, có vẻ đó là một bài hát chủ đề hay được mọi người hát.

‘Chuẩn bị kỹ nhỉ.’
Sejun nghĩ khi nhìn Dơi Vàng. Anh hy vọng lần này cây chuối sẽ không làm Dơi Vàng tổn thương.
Nhưng…
“Gì cơ?”
“Chủ tịch Park, sao lại để Dơi Vàng hát tiếp, nya?!”
Không có thông báo nào cho thấy cây chuối yếu đi.
Một lúc sau:
[Cây chuối hồi phục một chút nhờ âm thanh yên bình.]

“Chà?!”
Sejun đọc tin nhắn với vẻ mặt ngạc nhiên.
Một giờ sau:
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ.]
[Phần thưởng nhiệm vụ: Bàn Tay Nông Dân Lv. 3 được nâng cấp thành Bàn Tay Nông Dân Tiếp Sức Lv. 3.]
Sejun và Theo tuy làm suy yếu cây chuối, nhưng Dơi Vàng đã phục hồi nó bằng bài hát của mình, thế là họ may mắn hoàn thành nhiệm vụ.
Sejun ngay lập tức kiểm tra kỹ năng đã được nâng cấp.
[Bàn Tay Nông Dân Tiếp Sức Lv. 3]

-Bàn tay của người nông dân yêu thương cây trồng chứa đựng sự ấm áp.

-Sự phát triển của các cây trồng được chạm vào bởi Bàn Tay Nông Dân Tiếp Sức sẽ nhanh hơn một chút.

-Bệnh của các cây trồng bị bệnh được chạm vào bởi Bàn Tay Nông Dân Tiếp Sức sẽ dần dần được chữa trị.
“Tốt lắm.”
Với kỹ năng này, việc cứu sống các cây chuối chỉ là vấn đề thời gian. Sejun vội vàng đặt tay lên cây chuối để bắt đầu chữa bệnh cho chúng.
Kéc!
Kéc-kéc!
Những con khỉ vô cùng cảm động khi thấy cây chuối dần dần lấy lại màu sắc ban đầu khi được Sejun chạm vào và cúi đầu cảm ơn. Đó chính là phép màu của Thần linh.
Trong một ngày, Sejun đã chữa trị một trăm cây chuối và khi trời tối, anh trở lại làng của những con khỉ.
Kéc!
Trong làng đã chuẩn bị sẵn sàng cho lễ hội khi nghe tin Sejun đã chữa trị cho vườn chuối. Thật tiếc là những con khỉ chỉ có thể tìm được xoài và dưa hấu, nên lễ hội không có thêm món ăn nào khác.
Thay vào đó, theo chỉ dẫn của Sejun vào buổi sáng, những quả xoài chưa chín được cắt mỏng và phơi khô thành xoài khô, và những con khỉ đã lên men xoài và dưa hấu để làm rượu trái cây.
Tuy nhiên, vẫn còn quá ít thức ăn để mở lễ hội.
“Thế này thì không có không khí lễ hội gì cả.”
Sejun lấy thức ăn từ kho chứa không gian của mình và bắt đầu nấu ăn.
Kéc!
Khi Sejun bắt đầu nấu ăn, những con khỉ chăm chú quan sát.
Đối với những con khỉ, việc được xem Thần linh nấu ăn là một câu chuyện có thể truyền lại cho con cháu hàng trăm năm. Vì vậy, chúng tập trung quan sát Sejun nấu ăn.
Sejun hoàn thành bốn món ăn dưới ánh mắt chăm chú của những con khỉ.
”Khoai tây mật ong, khoai lang nướng, súp cà chua, mực xào.”
“Ăn thôi!”
Theo lời của Sejun, những con khỉ bắt đầu ăn món ăn của Sejun trước.
Kéc!
Phản ứng của những con khỉ khi ăn món ăn của Sejun rất đa dạng. 

Những con khỉ ăn khoai tây mật ong và khoai lang nướng thì bừng sáng vì vị ngọt, còn những con khỉ ăn súp cà chua thì bị cuốn hút bởi vị chua gây nghiện.
Và…
Kéc-kéc!
Những con khỉ ăn mực xào thì mặt đỏ bừng và mồ hôi chảy ròng ròng vì vị cay.
Kéc!
Những con khỉ ăn vị cay vội vàng ăn món khác để làm dịu vị cay và sau đó khuyên những con khỉ khác ăn mực xào, cười lăn lộn khi thấy bạn mình đau khổ vì vị cay.
Khi lễ hội đang diễn ra vui vẻ,
Gwoo!

Gwoooh! 

Đột nhiên, tiếng gầm của quái vật vang lên từ bên ngoài làng. Thời gian vui vẻ không kéo dài lâu.
Kéc!
Kéc-kéc!
Những con khỉ vội vã di chuyển và trốn sau lưng Sejun.
“Hả?! Các ngươi sao thế?”
Kéc! Kéc!
(Đó là tộc Khỉ đột! Thần linh ơi, xin hãy bảo vệ chúng con!)
“Tộc Khỉ Đột?”
Đúng lúc đó…
Kùng. Kùng.
Tiếng bước chân khổng lồ vang lên và một kẻ không mời mà đến xuất hiện trong lễ hội. Một con khỉ đột khổng lồ cao bảy mét, đi cùng hai mươi con khỉ đột cao ba mét khác. Trên đầu nó có một chiếc nơ lớn và mặc váy.
Con gái của tộc trưởng Khỉ đột, đang tìm chồng, đã ngửi thấy mùi thơm và xuất hiện.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương