Huyền Bí Cơ Chiến Kỷ Nguyên
-
Chương 38
An Dĩ Thanh có chút bối rối.
Bộ pháp?
Bộ pháp có thể làm được gì?
Cao Thanh Lâm nhẹ nhàng cười: "Tuy bộ pháp không thể đánh bại kẻ địch, nhưng là thủ đoạn phụ trợ trọng yếu."
"Đồng thời, nó có thể né tránh các đòn tấn công."
"Và một số bộ pháp nâng cao thậm chí còn có những công dụng tuyệt vời khác."
"Chẳng hạn như 'Mê Tung bộ', nó có thể cản trở khả năng phán đoán của đối thủ."
"'Lăng Hư bộ' có thể đạp không tới, đến và đi không để lại dấu vết."
An Dĩ Thanh nghe được lời này, sửng sốt.
Cậu ta nhận ra rằng đã đánh giá thấp bộ pháp.
Cao Thanh Lâm đứng lên nói: "Tôi sẽ dạy cậu bộ pháp tên 'Du Long bộ', để cậu có thể dễ dàng xử lý công kích của đối phương."
"Sau đó, tìm sơ hở để phản công và đánh bại kẻ thù chỉ bằng một chiêu!"
Ông ta giơ tay lên.
Dùng lực đánh mạnh xuống!
..........
Buổi chiều.
Phòng huấn luyện.
Mạnh Thắng vừa bước vào đã nhìn thấy Đình Đằng Phong đang nói chuyện với một người khác.
Khuôn mặt của người đàn ông cứng rắn và lạnh lùng, và ông ta là chỉ huy của Quân đoàn thám hiểm bề mặt.
Đoàn Lăng!
"Mạnh Thắng đến rồi."
Đình Đằng Phong nắm chặt nắm tay, ho khan hai tiếng, hỏi: "Cậu đã chọn vũ khí chưa?"
Mạnh Thắng gật đầu.
Trả lại tấm bảng cho Đình Đằng Phong.
Trên đó còn có ấn ký cậu tuyển chọn.
"Liệt Tinh?"
Đình Đằng Phong gật đầu, cất máy tính bảng lại nói: “Được, tôi lấy cho cậu”
"Buổi học buổi chiều, Đoàn Lăng sẽ chỉ dạy cậu."
Nói xong, giảng viên cố vấn rời đi.
Đoàn Lăng nhìn Mạnh Thắng từ trên xuống dưới.
Sau đó ông ta đưa tay ra và ấn mạnh vào vai cậu.
Mạnh Thắng không khỏi thẳng lưng lên.
Từ sức mạnh trong lòng bàn tay của Đoàn Lăng, cậu cảm nhận được một sự khích lệ.
Đoàn Lăng hẳn là đã nghe nói tới chuyện xảy ra ở Cấm địa.
Nhưng ông ta không nói một lời.
Thay vào đó hỏi.
“Tiến trình tu luyên quan tưởng thuật của cậu thế nào rồi?”
Mạnh Thắng không giấu giếm điều gì: “Sơ cấp tầng ba.”
"Tôi vừa mới đột phá cách đây không lâu."
Trong mắt Đoàn Lăng hiện lên một tia kinh ngạc. Sau đó ông ta nói: "Cái tôi muốn dạy cho cậu hôm nay không phải là 'Chiến kỹ' hay 'Huyền thuật'."
"Đó là một 'Bí pháp' kích thích tiềm năng của bản thân và bùng nổ trong thời gian ngắn."
"Nó được gọi là 'Khai Phách Luân'."
Mạnh Thắng không nói gì, chỉ trầm ngâm trong đó.
"Con người có bảy phách tương ứng với bảy luân hải Nguyên, U, Linh, Lực , Khí, Tuệ và Xung trong cơ thể con người."
"Cái gọi là 'Khai Phách Luân' có nghĩa là kích thích và mở bảy luân xa này, từ đó tạm thời kích thích tiềm năng lớn hơn."
Mạnh Thắng gật đầu, phát hiện mình có thể dễ dàng ghi nhớ những kiến thức này.
Đoàn Lăng tiếp tục nói: “Một tuần nữa cậu sẽ đánh Sinh Tử đấu, cho nên tôi chỉ có thể dạy cậu cách khai mở một trong các luân hải.”
“Sau này có thời gian tôi sẽ dạy cậu thêm nữa.”
Dừng một chút, Đoàn Lăng trầm giọng nói: "Tôi muốn dạy là cái dễ bắt đầu nhất, cũng là cơ sở của 'Bí pháp' này ."
"Khai Nguyên Luân!"
"Bây giờ để tôi cho cậu làm mẫu."
Đoàn Lăng duỗi tay ra, vỗ nhẹ hai bên vai, cuối cùng dùng ngón tay sờ lên lông mày: "Muốn mở ra ‘Nguyên Luân'."
"Chúng ta cần dùng Nguyên Lực kích thích huyệt ị' ở hai bên thái dương, cuối cùng kích thích 'Ấn Đường huyệt' để mở ra."
“Người mới bắt đầu cần sử dụng kích thích bên ngoài để hỗ trợ vì chưa thành thạo”.
"Sau khi quen thuộc, chỉ cần dùng nguyên lực của mình để nạp vào huyệt đạo là được."
"Vậy thì đây là trạng thái 'Nguyên Luân’ được mở ra."
“Oanh!”
Thân thể Đoàn Lăng bỗng nhiên bùng nổ một luồng năng lượng.
Năng lượng tràn ra từ cơ thể ông ta có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ánh sáng vàng rực vọt lên khiến tóc ông ta tung bay.
Đồng thời.
Đoàn Lăng giải phóng một loại áp lực kinh người, ép Mạnh Thắng gần như ngã xuống đất.
Đoàn Lăng hít một hơi thật dài.
Áp lực và Nguyên lực vừa mới tăng lên nhanh chóng biến mất.
"Sau khi khai mở Nguyên Luân, các loại chức năng trong cơ thể, bao gồm cả sức mạnh của Nguyên lực, sức mạnh của các chiêu thức chiến kỹ và Huyền thuật, có thể tăng gần gấp đôi."
Đoàn Lăng giải thích: “Cho nên, nền tảng càng vững chắc thì khả năng tăng lên càng lớn.”
"Nhưng đồng thời, cũng có một cái giá phải trả cho việc kích hoạt 'Khai Phách Luân'."
"Mở các Phách Luân khác nhau đòi hỏi mức độ trả giá khác nhau."
"Cái giá của Nguyên Luân là trong khi trạng thái kéo dài, năng lượng thể chất và Nguyên lực của cậu sẽ nhanh chóng bị tiêu hao."
“Cho nên, không ra thì thôi”
"Nếu 'Nguyên Luân' được mở ra, như vậy thắng bại cần phải xác định trong thời gian ngắn."
"Phân ra sinh tử!"
Tiếp theo, Đoàn Lăng giải thích chi tiết.
Ông ta cũng chỉ ra những huyệt đạo mà Mạnh Thắng muốn kích thích.
Cuối cùng, để Mạnh Thắng tự mình luyện tập.
Buổi chiều trôi qua như thế.
Khi lớp học sắp kết thúc, Đoàn Lăng nói: “Được rồi, cậu có thể mở ra một lần để tôi xem.”
Mạnh Thắng gật đầu.
Huy động Nguyên lực trong cơ thể và dùng tay ấn vào các huyệt để dẫn dắt tác động của năng lượng.
Khi cậu dùng ngón tay ấn vào 'Huyệt Ấn Đường' giữa hai lông mày.
Toàn thân Mạnh Thắng chấn động.
Năng lượng trong cơ thể phóng ra một làn sóng mạnh mẽ.
Sau đó Nguyên Lực xuất hiện và dâng trào.
Tóc Mạnh Thắng tung bay, đồng tử đỏ rực như đang bốc cháy.
Cậu cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình thật hùng vĩ và vô tận.
Dường như có sức mạnh vô tận.
Đoàn Lăng gật đầu, chỉ vào hình nôm huấn luyện làm bằng gỗ bên cạnh.
"Tôi sẽ xem liệu cậu có thể thực hiện được chiêu 'Toái Cốt' hay không."
Không nói một lời, Mạnh Thắng đi tới hình nộm người gỗ.
Nâng cánh tay của cậu và tạo thành một nắm đấm.
Ngang nhiên đánh tới.
“Oành!”
Nắm đấm trúng hình nộm bằng gỗ.
Hình nộm bằng gỗ bay đi ba mét.
Sau đó rớt xuống đất.
Đoàn Lăng đi tới vỗ nhẹ vào ngực hình nộm bằng gỗ.
Bề mặt của hình nộm bằng gỗ lập tức vỡ vụn, phần gỗ bên trong cũng vỡ vụn.
Mạnh Thắng không khỏi nhìn nắm đấm của mình.
Cậu nghĩ, nếu cú đấm này trúng người, thì xương sẽ tan thành bột nếu không phải là chuyện khó gì
Đây chính là sức mạnh của 'Khai Nguyên Luân'!
“Được rồi, thu công đi.” Đoàn Lăng nói.
Mạnh Thắng hấp khí theo phương pháp đã được dạy.
Đột nhiên.
Cảm thấy một trận mỏi mệt đánh tới.
Đúng như lời Đoàn Lăng nói.
Khai Nguyên Luân' sẽ đẩy nhanh quá trình tiêu thụ năng lượng thể chất và năng lượng.
Đoàn Lăng bổ sung: “Cơ bản là như vậy.”
"Tiếp theo, cậu phải luyện tập thường xuyên hơn trước khi trận Sinh Tử đấu."
"Cậu cần phải luyện tập đến mức có thể sử dụng Nguyên lực của mình để kích hoạt các huyệt đạo và mở Ngyên Luân mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào."
"Cái này mới có ích khi thực chiến."
Mạnh Thắng gật đầu.
Đoàn Lăng vỗ vỗ vai cậu rồi nói: "Ngày diễn ra Sinh Tử đấu, tôi có nhiệm vụ, không thể đi xem."
"Để đền bù, khi trở lại, tôi sẽ dạy cậu cách Khai U Luân'."
Mạnh Thắng gật đầu mạnh mẽ.
Đồng thời cũng biết.
Đây là sự khích lệ của Đoàn Lăng.
Lúc này Đình Đằng Phong quay lại, tay cầm một chiếc hộp gỗ.
Đoàn Lăng chào ông ta rồi rời đi.
Đình Đằng Phong ho khan hai tiếng, nói: “Vậy thì, Đoàn Lăng dạy cậu cái gì, chiến kỹ mới à?”
Mạnh Thắng lắc đầu: "Không, ông ấy dạy tôi bí pháp 'Khai Phách Luân'."
Đình Đằng Phong sửng sốt một lát.
Sau đó ông ta nói: "Không ngờ tên đó bỏ được thứ đó sao."
"Cậu phải tu luyện. 'Bí thuật' này được tên đó kiếm được bằng mạng sống đấy, đối lấy bằng những chiến công của cậu ta."
“Đừng để công sức của tên đó bị lãng phí.”
Lúc này Mạnh Thắng mới nhận ra 'bí pháp' này có giá trị như vậy.
Đình Đằng Phong lại đưa hộp gỗ cho Mạnh Thắng.
Mạnh Thắng mở ra.
Bên trong có một thanh kiếm dài.
Thanh kiếm dài có màu đen hoàn toàn, với những đường màu xanh lam không đều nằm rải rác trên thân.
Nó giống như bị ghép lại từ những mảnh vụn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook