HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu
-
Chương 91: Nguyên nhân – Sẵn sàng
Đối mặt với người này, bỗng chốc cảm xúc của Tom Riddle dâng trào. Gellert Grindelwald đã từng là tấm gương của cuộc đời Tom Riddle – gần như đã thống nhất toàn bộ các pháp sư nước Đức – lại bị Dumbledore đánh bại, bị Dumbledore nhốt vào nhà ngục do chính tay y thiết kế. Khi còn trẻ, mình đã từng cùng hắn tâm sự một phen, tự thuật lý tưởng của mình, có thể coi y như là một đạo sư của mình, thậm chí còn chỉ bảo mình quản lý thuộc hạ như thế nào, thao túng chính trị ra sao…
Đối mặt với người này, trí nhớ của Harry cũng là một mảnh hỗn độn. Mình đã từng gặp y, sau cái chết của Dumbledore, trong văn phòng của Dumbledore, mình từng phát hiện ảnh chụp của y cùng Dumbledore: hai thiếu niên khắng khít thân mật dưới ánh nắng mặt trời như thế nào, tươi cười hồn nhiên; chính mình cũng gặp qua hắn trước ngôi mộ của Dumbledore, y vì bảo vệ ngôi mộ của Dumbledore mà chết… (câu cuối cùng này không có trong bản gốc nha)
Hiện tại nghĩ lại, Grindelwald đã từng rạng rỡ ra sao, mạnh mẽ như thế nào! Một chút ngông nghênh lại cực kỳ cường thịnh với thời kỳ của Voldermort, không phải nói là y so Voldermort còn mạnh hơn gấp nhiều lần! Nhưng sau một trận chiến thần bí, y đã bại dưới tay hảo bằng hữu của mình. Giờ nhớ lại, trong lòng Harry không khỏi sinh ra nghi ngờ, không phải là…
Đôi mắt xanh thẳm của Grindelwald nhìn ra cửa, ánh mắt dừng lại trên người Tom Riddle, tựa hồ cũng mang tia kinh ngạc: “Ngươi là… Tom Riddle…”
“Không ngờ Ngài vẫn còn nhớ ta, Grindelwald tiên sinh.” Tom Riddle mỉm cười, “Xem ra hiện ta chúng ta đang ở đâu đã rất rõ… Không nghĩ đến ta lại một lần nữa gặp Ngài ở chỗ này. Xem ra…” Y nhìn bốn phía, “Hoàn cảnh của Ngài tựa hồ… không đạt được ý nguyện a…”
“Chính xác, chỗ này không phải là chỗ tốt để đãi khách.” Grindelwald mỉm cười, từ ngữ khí và thần thái nói chuyện của y, Harry có thể nhìn thấy phong thái huy hoàng ngày xưa của Đệ nhất Ma vương.
“Ngươi sao có thể đến đây?” Grindelwald hỏi, “Hay là… người dùng chìa khóa của Al?”
Al? Harry nghi hoặc, có lẽ y nhắc đến Dumbledore, Al, xưng hô rất thân mật a! Nhớ lại tình cảnh khi y vì bảo vệ ngôi mộ của Dumbledore mà chết… Không thể nào… Trong lòng Harry này ra một ý nghĩ bất khả tư nghị nhưng có sác xuất rất lớn.
Tom Riddle tựa hồ cũng để ý đến chuyện này, nhướn mày: “Xem ra… cái gọi là thất bại trong quyết đấu còn giấu không ít ẩn tình a…”
Sắc mặt Grindelwald có chút ảm đạm, thì thầm nói: “…Tình yêu…”
Snape trao đổi cái nhìn với Harry: Quan hệ của Một thế hệ Ma vương và Bạch pháp sư ý vị sâu xa a
“Ngươi còn dẫn theo bằng hữu đến?” Grindelwald để ý thấy phía sau Tom Riddle còn hai người nữa.
Tom Riddle gật gật đầu: “Thực chất, là bọn họ mang ta đến.” Y có ý nói Harry bước đến gần, “Ngài có thể làm quen một chút, đây là… Harry Potter.”
Grindelwald không hề ngạc nhiên: “A, ngươi chính là người thừa kế của Slytherin và Gryffindor đi.”
“Ngươi sao lại…” Harry trước tiên là kinh ngạc, dù sao trừ bỏ mấy người bên ngoài biết thân phận mình ra, những người khác… Chờ một chút, hắn nhớ đến có một lần Salazar đã từng nói qua, liền hiểu ra, “Ngươi… ngươi không phải là… Nhưng ngươi chưa từng… Hơn nữa, tính theo thời gian cũng không đúng…”
Tom Riddle nghe nhưng không hiểu: “Chuyện gì? Chuyện gì?”
Grindelwald chỉ mỉm cười: “Tuy rằng ta bị nhốt, nhưng Al thường xuyên đến thăm ta, có khi, y sẽ mang theo một vài bộ sách, để ta giết thời gian. Ta nhớ… có lẽ là khoảng ba mươi năm trước, có một lần, Al mang theo quyển ‘Ma pháp Truyền thừa’ cho ta, đó là một quyển sách rất bình thường, sau khi ta đọc xong, nhất thời buồn chán, ta mở bìa sách kia ra, nơi đó… cư nhiên hé ra một bức ảnh, hơn nữa còn là bức ảnh biết nói. Nàng nói cho ta biết, tên của nàng là… Helga Hufflepuff.”
“Cái gì?” Tom Riddle la hoảng, “Ngươi đừng nói với ta, ngươi chính là… người thừa kế của Hufflepuff đi.”
“Helga chỉ bảo ta rất nhiều, Hufflepuff cũng không giống như tưởng tượng của các ngươi. Mục đích của Hufflepuff là giấu dốt, đã thành thói quen.” Grindelwald giải thích, “Nhưng vài năm sau, ma lực của bức ảnh cũng dần dần mất đi – dù sao cũng hơn một ngàn năm – từ từ biến thành mảnh giấy trắng trơn, nhưng nàng có nói qua, Slytherin và Gryffindor là đôi tình nhân, người thừa kế bọn có thể là cùng 1 người – bởi vì bọn họ vẫn ở trong bức họa, mà ta vừa nhìn thấy khuyên tai của ngươi, giống y như bảo kiếm Gryffindor Helga đã từng nói với ta.”
“Thì ra là thế.” Harry sờ lên chiếc khuyên tai.
Tom Riddle thạch hóa, nhưng không ngừng lẩm bẩm: “Grindelwald là một Hufflepuff, Grindelwald là một Hufflepuff, Grindelwald là một Hufflepuff…”
“Vậy ngươi vì sao không thoát ra a? Ta nghĩ… ngươi không phải không có khả năng đó – đây chính là nhà ngục do ngươi kiến tạo, không thể không có mật đạo.” Harry hỏi.
“Ta không muốn…” Grindelwald thấp giọng nói, “Giam cầm ta không phải là… mà là…”
“Nhưng người có biết mục đích của Dumbledore là gì không?” Harry nhắc y, vì một lão ong mật thích ăn ngọt, thật sự không đáng.
Grindelwald tựa tiếu phi tiếu: “Ta sao lại không biết? Y… Hừ! Tất cả vì lợi ích lớn hơn! Trước đây chúng ta là vì cùng chung chí hướng mới có thể… Ai nào ngờ…”
Harry từng gặp qua đệ đệ của Dumbledore – chủ quá rượu Đầu Heo – Aberforth, chuyện muội muội tử vong ngoài ý muốn là do hai người trẻ tuổi mà bất hòa với Dumbledore cũng có biết một phần, hiểu rằng nguyên nhân cũng là vì cái chết của nữ hài kia mới không thể tự tha thứ cho mình. Phụ thân Dumbledore cũng vì Muggle mà chết, vì vậy Harry nghĩ thái độ của Dumbledore lúc bấy giờ, chính là… Vì lợi ích lớn hơn… Dumbledore chọn con đường thành Bạch pháp sư, mà Grindelwald lại đi theo hướng Hắc Ma vương.
“Các ngươi nên đi.” Grindelwald nhìn đồng hồ, “Al thường xuyên đến thăm ta, các ngươi vẫn nên về đi.” Y liếc nhìn Harry một cái có chút suy tính, “Đến lúc nên ra ngoài, ta sẽ đi ra, dù sao… nơi này không khí nơi đây cũng không tốt lắm, không thích hợp với người lớn tuổi…”
Harry liền hiểu được ý của y, Dumbledore quả nhiên đã coi thường y.
***** Ta là trở lại Malfoy trang viên phân cách tuyến *****
“Không nghĩ đến lại là y…” Harry uống trà nói nhỏ, “Y cũng không phải là thành viên của Hogwarts…”
“Chỉ có thể nói lựa chọn của bọn họ… thực…” Snape cân nhắc từ ngữ, “Cực lớn…”
“Là cực kỳ lớn…” Harry hắc tuyến, “Còn chạy đến nước Đức…”
“Rốt cuộc là các ngươi đang nói về chuyện gì?” Draco ngồi trên đùi Tom Riddle hỏi, “Như thế nào sau khi trở về, biểu tình cả đám đều kỳ quái như vậy?” (Ngươi dám nói ‘cả đám’, không sợ Snape mắng sao)
“Ngươi không nên biết thì tốt hơn…” Harry nói, “Ngươi sẽ không thể tiếp thu được, Draco.”
Vẻ mặt Tom Riddle vẫn rất kỳ quái: “Không biết tại sao… chuyện này khiến ta nhớ đến… thị tẩm…”
Harry bị những chữ này dọa cho sợ đến mức đem hồng trà phun hết ra, liên tục ho khan. Snape vội vàng vỗ vỗ lưng hắn, thấp giọng dỗ dành, rất bất mãn trừng mắt liếc nhìn Tom Riddle một cái. (Tom Riddle: ngươi ngươi ngươi…. Ngươi cư nhiên dám trừng ta… ta chính là chủ tử của ngươi)
“Cũng không phải sao, y bị nhốt tại chỗ đó, hơn nữa, chỗ đó chỉ có một chiếc giường, Dumbledore cứ cách dăm ba bữa lại ghé qua thăm hắn…” Tom Riddle nói, “Thật sự rất giống a…”
Ngươi có phải hay không chính là Ma vương… suốt ngày nghĩ đến những chuyện này… Snape thực sự không thể nói gì mà nhìn Hắc Ma vương…
Như thế nào có thể! Gellert Grindelwald nhất định là công! Y nhất định phải là công! Bằng không y sao có thể áp đảo được lão ong mật Dumbledore kia a! Harry tức tối nghĩ.
“Dumbledore cường đoạt nam tử nhà lành? Hơn nữa còn nhốt lại?” Draco kêu, “Merlin a! Nguyên lai Dumbledore là đồ biến thái! Nói không chừng, y còn đem nam tử nhà lành kia ra thực hành a!”
Dumbledore cường đoạt nam tử nhà lành… Thật vất vả mới trở lại bình thường, chỉnh trang ngoại hình lại cho hảo, chuẩn bị bước ra, Lucius nghe được những lời này, lại một lần nữa thạch hóa, đờ ra… sau đó lặng lẽ xoay người…
Đó là nghe lầm, nhất định là nghe lầm… Nhất định mình gần đây chịu nhiều đả kích quá lớn… Mình phải bình tĩnh, bình tĩnh… Đương nhiệm tộc trưởng gia tộc Malfoy một lần nữa bị đả kích quá nặng nề, lặng lẽ ly khai… Y cần sự trấn an của tổ tiên: Ma pháp giới này đến tột cùng là làm sao vậy a a a (hảo tội nghiệp cho bác Lucius…)
“Như vậy xem ra, cái gọi là một trận quyết đấu, rất có thể là do Dumbledore lợi dụng tình cảm của y.” Tom Riddle nói, “Nếu không, chỉ bằng bản lĩnh của y, tuyệt đối không có khả năng thấp hơn Dumbledore!”
“Dumbledore thật đúng là biết lợi dụng tình cảm người khác! Cái gì hữu tình, tình thân, hiện tại, ngay cả tình yêu cũng bị y lợi dụng!” Harry cười lạnh, “Y thật đúng là… ‘vĩ đại’!”
“Cho nên y nhất định sẽ thất bại!” Snape đối với chuyện này cảm thấy lãnh cảm, Dumbledore chính là như vậy mà lợi dụng người khác! Tựa như lúc trước y lợi dụng tình cảm của mình với Lily, tình thân giữa Lily và Harry… Bạch phù thủy chính là dối trá như thế!
Harry nhận thấy tâm tình của y, đặt tay lên tay y. Snape liếc nhìn đôi mắt xanh biếc đang lo lắng nhìn mình, trong lòng ấm áp, vươn tay đem hắn ôm vào lòng. Harry cũng ôm lấy thắt lưng y, đem tình cảm của mình thầm nhắn nhủ vào trong cái ôm đó.
Hai người bọn họ… Tom Riddle thực khó chịu.
“Các ngươi nói…” Từ trong lời nói của bọn họ, Draco mới hiểu ra được một chút, “Nam tử nhà lành kia… chính là Gellert Grindelwald? Là Đệ nhất Hắc Ma vương và Dumbledore là tình nhân?”
“Ân.” Tom Riddle sờ sờ lên mái tóc bạch kim, “Rất kinh hoàng đi…”
Vừa mới hồi phục được một chút, Lucius lại tiếp tục chịu đả kích lần nữa, Gellert Grindelwald và Dumbledore là tình nhân! Gellert Grindelwald và Dumbledore là tình nhân…
Y một lần nữa lặng lẽ xoay người, y quyết định mình không cần quay trở ra thì tốt hơn, miễn cho chịu thêm một lần đả kích nghiêm trọng, đêm nay y sẽ thức trắng đêm nói chuyện phiếm với mấy bức họa của tổ tiên đi…
Đối mặt với người này, trí nhớ của Harry cũng là một mảnh hỗn độn. Mình đã từng gặp y, sau cái chết của Dumbledore, trong văn phòng của Dumbledore, mình từng phát hiện ảnh chụp của y cùng Dumbledore: hai thiếu niên khắng khít thân mật dưới ánh nắng mặt trời như thế nào, tươi cười hồn nhiên; chính mình cũng gặp qua hắn trước ngôi mộ của Dumbledore, y vì bảo vệ ngôi mộ của Dumbledore mà chết… (câu cuối cùng này không có trong bản gốc nha)
Hiện tại nghĩ lại, Grindelwald đã từng rạng rỡ ra sao, mạnh mẽ như thế nào! Một chút ngông nghênh lại cực kỳ cường thịnh với thời kỳ của Voldermort, không phải nói là y so Voldermort còn mạnh hơn gấp nhiều lần! Nhưng sau một trận chiến thần bí, y đã bại dưới tay hảo bằng hữu của mình. Giờ nhớ lại, trong lòng Harry không khỏi sinh ra nghi ngờ, không phải là…
Đôi mắt xanh thẳm của Grindelwald nhìn ra cửa, ánh mắt dừng lại trên người Tom Riddle, tựa hồ cũng mang tia kinh ngạc: “Ngươi là… Tom Riddle…”
“Không ngờ Ngài vẫn còn nhớ ta, Grindelwald tiên sinh.” Tom Riddle mỉm cười, “Xem ra hiện ta chúng ta đang ở đâu đã rất rõ… Không nghĩ đến ta lại một lần nữa gặp Ngài ở chỗ này. Xem ra…” Y nhìn bốn phía, “Hoàn cảnh của Ngài tựa hồ… không đạt được ý nguyện a…”
“Chính xác, chỗ này không phải là chỗ tốt để đãi khách.” Grindelwald mỉm cười, từ ngữ khí và thần thái nói chuyện của y, Harry có thể nhìn thấy phong thái huy hoàng ngày xưa của Đệ nhất Ma vương.
“Ngươi sao có thể đến đây?” Grindelwald hỏi, “Hay là… người dùng chìa khóa của Al?”
Al? Harry nghi hoặc, có lẽ y nhắc đến Dumbledore, Al, xưng hô rất thân mật a! Nhớ lại tình cảnh khi y vì bảo vệ ngôi mộ của Dumbledore mà chết… Không thể nào… Trong lòng Harry này ra một ý nghĩ bất khả tư nghị nhưng có sác xuất rất lớn.
Tom Riddle tựa hồ cũng để ý đến chuyện này, nhướn mày: “Xem ra… cái gọi là thất bại trong quyết đấu còn giấu không ít ẩn tình a…”
Sắc mặt Grindelwald có chút ảm đạm, thì thầm nói: “…Tình yêu…”
Snape trao đổi cái nhìn với Harry: Quan hệ của Một thế hệ Ma vương và Bạch pháp sư ý vị sâu xa a
“Ngươi còn dẫn theo bằng hữu đến?” Grindelwald để ý thấy phía sau Tom Riddle còn hai người nữa.
Tom Riddle gật gật đầu: “Thực chất, là bọn họ mang ta đến.” Y có ý nói Harry bước đến gần, “Ngài có thể làm quen một chút, đây là… Harry Potter.”
Grindelwald không hề ngạc nhiên: “A, ngươi chính là người thừa kế của Slytherin và Gryffindor đi.”
“Ngươi sao lại…” Harry trước tiên là kinh ngạc, dù sao trừ bỏ mấy người bên ngoài biết thân phận mình ra, những người khác… Chờ một chút, hắn nhớ đến có một lần Salazar đã từng nói qua, liền hiểu ra, “Ngươi… ngươi không phải là… Nhưng ngươi chưa từng… Hơn nữa, tính theo thời gian cũng không đúng…”
Tom Riddle nghe nhưng không hiểu: “Chuyện gì? Chuyện gì?”
Grindelwald chỉ mỉm cười: “Tuy rằng ta bị nhốt, nhưng Al thường xuyên đến thăm ta, có khi, y sẽ mang theo một vài bộ sách, để ta giết thời gian. Ta nhớ… có lẽ là khoảng ba mươi năm trước, có một lần, Al mang theo quyển ‘Ma pháp Truyền thừa’ cho ta, đó là một quyển sách rất bình thường, sau khi ta đọc xong, nhất thời buồn chán, ta mở bìa sách kia ra, nơi đó… cư nhiên hé ra một bức ảnh, hơn nữa còn là bức ảnh biết nói. Nàng nói cho ta biết, tên của nàng là… Helga Hufflepuff.”
“Cái gì?” Tom Riddle la hoảng, “Ngươi đừng nói với ta, ngươi chính là… người thừa kế của Hufflepuff đi.”
“Helga chỉ bảo ta rất nhiều, Hufflepuff cũng không giống như tưởng tượng của các ngươi. Mục đích của Hufflepuff là giấu dốt, đã thành thói quen.” Grindelwald giải thích, “Nhưng vài năm sau, ma lực của bức ảnh cũng dần dần mất đi – dù sao cũng hơn một ngàn năm – từ từ biến thành mảnh giấy trắng trơn, nhưng nàng có nói qua, Slytherin và Gryffindor là đôi tình nhân, người thừa kế bọn có thể là cùng 1 người – bởi vì bọn họ vẫn ở trong bức họa, mà ta vừa nhìn thấy khuyên tai của ngươi, giống y như bảo kiếm Gryffindor Helga đã từng nói với ta.”
“Thì ra là thế.” Harry sờ lên chiếc khuyên tai.
Tom Riddle thạch hóa, nhưng không ngừng lẩm bẩm: “Grindelwald là một Hufflepuff, Grindelwald là một Hufflepuff, Grindelwald là một Hufflepuff…”
“Vậy ngươi vì sao không thoát ra a? Ta nghĩ… ngươi không phải không có khả năng đó – đây chính là nhà ngục do ngươi kiến tạo, không thể không có mật đạo.” Harry hỏi.
“Ta không muốn…” Grindelwald thấp giọng nói, “Giam cầm ta không phải là… mà là…”
“Nhưng người có biết mục đích của Dumbledore là gì không?” Harry nhắc y, vì một lão ong mật thích ăn ngọt, thật sự không đáng.
Grindelwald tựa tiếu phi tiếu: “Ta sao lại không biết? Y… Hừ! Tất cả vì lợi ích lớn hơn! Trước đây chúng ta là vì cùng chung chí hướng mới có thể… Ai nào ngờ…”
Harry từng gặp qua đệ đệ của Dumbledore – chủ quá rượu Đầu Heo – Aberforth, chuyện muội muội tử vong ngoài ý muốn là do hai người trẻ tuổi mà bất hòa với Dumbledore cũng có biết một phần, hiểu rằng nguyên nhân cũng là vì cái chết của nữ hài kia mới không thể tự tha thứ cho mình. Phụ thân Dumbledore cũng vì Muggle mà chết, vì vậy Harry nghĩ thái độ của Dumbledore lúc bấy giờ, chính là… Vì lợi ích lớn hơn… Dumbledore chọn con đường thành Bạch pháp sư, mà Grindelwald lại đi theo hướng Hắc Ma vương.
“Các ngươi nên đi.” Grindelwald nhìn đồng hồ, “Al thường xuyên đến thăm ta, các ngươi vẫn nên về đi.” Y liếc nhìn Harry một cái có chút suy tính, “Đến lúc nên ra ngoài, ta sẽ đi ra, dù sao… nơi này không khí nơi đây cũng không tốt lắm, không thích hợp với người lớn tuổi…”
Harry liền hiểu được ý của y, Dumbledore quả nhiên đã coi thường y.
***** Ta là trở lại Malfoy trang viên phân cách tuyến *****
“Không nghĩ đến lại là y…” Harry uống trà nói nhỏ, “Y cũng không phải là thành viên của Hogwarts…”
“Chỉ có thể nói lựa chọn của bọn họ… thực…” Snape cân nhắc từ ngữ, “Cực lớn…”
“Là cực kỳ lớn…” Harry hắc tuyến, “Còn chạy đến nước Đức…”
“Rốt cuộc là các ngươi đang nói về chuyện gì?” Draco ngồi trên đùi Tom Riddle hỏi, “Như thế nào sau khi trở về, biểu tình cả đám đều kỳ quái như vậy?” (Ngươi dám nói ‘cả đám’, không sợ Snape mắng sao)
“Ngươi không nên biết thì tốt hơn…” Harry nói, “Ngươi sẽ không thể tiếp thu được, Draco.”
Vẻ mặt Tom Riddle vẫn rất kỳ quái: “Không biết tại sao… chuyện này khiến ta nhớ đến… thị tẩm…”
Harry bị những chữ này dọa cho sợ đến mức đem hồng trà phun hết ra, liên tục ho khan. Snape vội vàng vỗ vỗ lưng hắn, thấp giọng dỗ dành, rất bất mãn trừng mắt liếc nhìn Tom Riddle một cái. (Tom Riddle: ngươi ngươi ngươi…. Ngươi cư nhiên dám trừng ta… ta chính là chủ tử của ngươi)
“Cũng không phải sao, y bị nhốt tại chỗ đó, hơn nữa, chỗ đó chỉ có một chiếc giường, Dumbledore cứ cách dăm ba bữa lại ghé qua thăm hắn…” Tom Riddle nói, “Thật sự rất giống a…”
Ngươi có phải hay không chính là Ma vương… suốt ngày nghĩ đến những chuyện này… Snape thực sự không thể nói gì mà nhìn Hắc Ma vương…
Như thế nào có thể! Gellert Grindelwald nhất định là công! Y nhất định phải là công! Bằng không y sao có thể áp đảo được lão ong mật Dumbledore kia a! Harry tức tối nghĩ.
“Dumbledore cường đoạt nam tử nhà lành? Hơn nữa còn nhốt lại?” Draco kêu, “Merlin a! Nguyên lai Dumbledore là đồ biến thái! Nói không chừng, y còn đem nam tử nhà lành kia ra thực hành a!”
Dumbledore cường đoạt nam tử nhà lành… Thật vất vả mới trở lại bình thường, chỉnh trang ngoại hình lại cho hảo, chuẩn bị bước ra, Lucius nghe được những lời này, lại một lần nữa thạch hóa, đờ ra… sau đó lặng lẽ xoay người…
Đó là nghe lầm, nhất định là nghe lầm… Nhất định mình gần đây chịu nhiều đả kích quá lớn… Mình phải bình tĩnh, bình tĩnh… Đương nhiệm tộc trưởng gia tộc Malfoy một lần nữa bị đả kích quá nặng nề, lặng lẽ ly khai… Y cần sự trấn an của tổ tiên: Ma pháp giới này đến tột cùng là làm sao vậy a a a (hảo tội nghiệp cho bác Lucius…)
“Như vậy xem ra, cái gọi là một trận quyết đấu, rất có thể là do Dumbledore lợi dụng tình cảm của y.” Tom Riddle nói, “Nếu không, chỉ bằng bản lĩnh của y, tuyệt đối không có khả năng thấp hơn Dumbledore!”
“Dumbledore thật đúng là biết lợi dụng tình cảm người khác! Cái gì hữu tình, tình thân, hiện tại, ngay cả tình yêu cũng bị y lợi dụng!” Harry cười lạnh, “Y thật đúng là… ‘vĩ đại’!”
“Cho nên y nhất định sẽ thất bại!” Snape đối với chuyện này cảm thấy lãnh cảm, Dumbledore chính là như vậy mà lợi dụng người khác! Tựa như lúc trước y lợi dụng tình cảm của mình với Lily, tình thân giữa Lily và Harry… Bạch phù thủy chính là dối trá như thế!
Harry nhận thấy tâm tình của y, đặt tay lên tay y. Snape liếc nhìn đôi mắt xanh biếc đang lo lắng nhìn mình, trong lòng ấm áp, vươn tay đem hắn ôm vào lòng. Harry cũng ôm lấy thắt lưng y, đem tình cảm của mình thầm nhắn nhủ vào trong cái ôm đó.
Hai người bọn họ… Tom Riddle thực khó chịu.
“Các ngươi nói…” Từ trong lời nói của bọn họ, Draco mới hiểu ra được một chút, “Nam tử nhà lành kia… chính là Gellert Grindelwald? Là Đệ nhất Hắc Ma vương và Dumbledore là tình nhân?”
“Ân.” Tom Riddle sờ sờ lên mái tóc bạch kim, “Rất kinh hoàng đi…”
Vừa mới hồi phục được một chút, Lucius lại tiếp tục chịu đả kích lần nữa, Gellert Grindelwald và Dumbledore là tình nhân! Gellert Grindelwald và Dumbledore là tình nhân…
Y một lần nữa lặng lẽ xoay người, y quyết định mình không cần quay trở ra thì tốt hơn, miễn cho chịu thêm một lần đả kích nghiêm trọng, đêm nay y sẽ thức trắng đêm nói chuyện phiếm với mấy bức họa của tổ tiên đi…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook