Hoàng Tử Quỷ
-
Chương 17
Thu qua đông đến, trời lúc này đã trở lạnh. Hắn đã đến thế giới này được ba tháng, hạn chót còn chừng hai năm chín tháng nữa, mà mọi việc vẫn chưa đâu vào đâu. Trong ba tháng ấy, hắn chậm rãi nghiên cứu các thay đổi trong cơ thể. Bây giờ hắn đã có thể bay, dù chưa đạt tới vận tốc của máy bay chiến đấu nhưng cũng không chậm, hắn có thể thay đổi được cấu trúc vật chất ở quy mô thấp, hắn thậm chí còn điều khiển được thời tiết ở phạm vi nhỏ hẹp. Hắn nhận ra căn nguyên của quá trình tiến hóa xuất phát từ linh hồn. Linh hồn của hắn sau khi được hấp thụ một lượng lớn dưỡng chất đã được cải tạo và trở thành một dạng linh hồn mới mà hắn rất khó có thể chỉ ra cụ thể là dạng gì, chỉ mơ hồ cảm thấy nó gần hơn với tự nhiên. Tự nhiên ở đây là cái vốn có. Hắn đã trở nên tự nhiên hơn và tất cả những gì có sẵn trong tự nhiên đều thuộc về hắn. Hắn cảm giác rằng sự tiến hóa này mang hơi hướng triết học, bây giờ vẫn còn chưa định hình nhưng sau này chắc sẽ rõ ràng hơn. Hắn có ý nghĩ kỳ quặc rằng bởi vì hắn và vua Quỷ, rồi trước nữa là các vị thần, đều cùng một gốc, vậy nên những gì đang xảy ra với hắn cũng xảy ra với họ, và đến trạng thái cùng cực như Thần Tối Cao thì phải chăng ông ấy chính là tự nhiên và tự nhiên cũng chính là ông ấy? Tự nhiên và Thần Tối Cao là một. Nhưng nếu hai bên là một thì làm thế nào mà Vua Quỷ giết được ông ấy? Hay bởi Vua Quỷ là một dạng tự nhiên khác và hai dạng tự nhiên này xung đột với nhau?
Hoàng tử Quỷ nghĩ về điều đó rất nhiều. Hắn đoán rằng bởi vì trong cuộc chiến năm xưa Thần và Quỷ đều lưỡng bại câu thương nên không ai áp đặt được tự nhiên của mình lên thế giới này và rất có thể tự nhiên hiện tại đang là một khoảng trống thiếu lực lượng chiếm hữu. Nếu hắn có thể trám vào khoảng trống ấy thì hắn sẽ là một dạng tự nhiên thứ ba, trước nay chưa từng xuất hiện, chỉ có điều để mạnh lên đến mức trở thành một tự nhiên mới thì hắn phải gián tiếp giết vô số người và hiến tế vô số linh hồn. Hắn không muốn làm điều kinh khủng như vậy. Nhưng đó xem ra lại là đòi hỏi của tự nhiên, chẳng lẽ căn nguyên chân chính của tự nhiên lại là giết chóc và chiếm hữu?
Thôi thôi, hắn cảm thấy u đầu rồi. Hắn cần cho tâm trí của mình thư giãn đôi chút. Màn đêm đã buông xuống, từ ngoài cửa Tuyết Lan uyển chuyển bước vào, cô mặc chiếc váy ngủ ở nhà, để lộ ra phần chân lên cao quá đùi và toàn bộ vai. Da thịt cô trắng muốt và vóc dáng thanh thoát như tiên nữ.
- Anh vẫn đang nghiên cứu à?
- Ừ, nhưng nghiên cứu không ra.
Tuyết Lan tự nhiên ngồi vào lòng hắn:
- Không định đi ngủ sao?
- Có bao giờ tôi cần ngủ đâu?
- Em thấy khó ngủ quá, anh ru em ngủ được không?
Hoàng tử Quỷ từ chối:
- Cứ nằm im một lúc là ngủ được thôi. Tôi còn nhiều việc phải làm.
Tuyết Lan kỳ kèo:
- Sao anh khó tính thế? Mười phút cũng không được sao, mà thôi, năm phút cũng được. Anh sợ em à?
- Lại thế nữa rồi.
- Năm phút thôi chàng ơi.
- Được rồi. – Hoàng tử Quỷ vỗ nhẹ lên vòng tay cô đang ôm chặt lấy cổ hắn. – Năm phút. Hứa nhé?
Hai người cầm tay vào trong phòng của Tuyết Lan. Cô nằm nghiêng trên giường, trời lạnh thế nhưng không chịu đắp chăn, cặp mắt đen láy nhìn hắn đang ngồi ở đầu giường và nhìn lại cô một cách dịu dàng.
- Anh làm mọi thứ vì em nhưng từ chối không chịu là người đàn ông của em.
- Tôi đã giải thích lý do rồi.
- Nhưng khi ở bên cạnh em anh cảm thấy thế nào? Khinh bỉ, hoàn toàn bình thường, hơi thèm, cực thèm nhưng vì nghiệp lớn nên phải cắn răng mà nhịn như ông sư trẻ?
Hoàng tử Quỷ bật cười:
- Tôi rất thích em nhưng giữa chúng ta có những ranh giới không bước qua được.
- Bởi vì anh là người còn em là Quỷ? À ngược lại mới đúng, nhưng ai là ai cũng không quan trọng. Đêm nay anh không thoát được đâu.
Cô nói và bá cổ hắn, kéo xuống giường, hai người hôn nhau say đắm. Đây là nụ hôn đầu tiên mang theo hương vị của tình yêu của bọn họ, không giống như lần trước giống như anh trai hôn em gái.
Trong cơn mê, Hoàng tử Quỷ chợt thấy sự cảnh giác mang tính bản năng của giống loài dâng lên, hắn cố gắng đàn áp cảm giác ấy, nhưng không sao làm được, cảm giác khủng bố càng lúc càng mạnh, tựa như hắn đang bước vào trong một căn phòng tối, bên dưới là hầm chông, nhất định hắn sẽ sụp hố và chịu cảnh thương đau.
Hắn chưa bao giờ trải qua cảm giác này. Nụ hôn với Tuyết Lan rất ngọt ngào nhưng tại sao không thể lấn át được nỗi sợ hãi? Hắn khẽ dùng đến sức mạnh để đẩy cô ra.
- Chờ đã.
Chính vào lúc ấy, hắn nhìn thấy một tia sáng màu tím quái lạ trong mắt cô, tia sáng này dường như đã bị dấu kỹ trong thời gian dài trước đây, lúc nãy hưng phấn quá, không kìm nén được nên đã để lộ ra. Hắn rùng mình, lùi lại hai bước:
- Cô ...
Tuyết Lan vuốt tóc, hỏi:
- Anh sao thế?
- Cô là ai?
- Em là ai? Sao anh lại hỏi thế?
- Cô không phải là Tuyết Lan.
- Ơ kìa. Anh nói linh tinh gì vậy?
Hoàng tử Quỷ không nhiều lời, một sợi hấp dẫn lập tức bắn ra, muốn chui vào trong đầu Tuyết Lan, nhưng trong mắt cô hiện lên một tầng sương mù, sợi hấp dẫn như bị vật gì cản lại, chỉ có thể giãy dụa bên ngoài.
Ánh mắt của Hoàng tử Quỷ càng trở nên lạnh lẽo:
- Ngươi là số mấy?
Người đóng vai Tuyết Lan mỉm cười:
- Số Tám.
- Tuyết Lan đâu rồi?
- Chúng ta đang giữ nàng ở nơi mà chàng không bao giờ đến được.
- Vậy thì ba tháng nay ...
Hoàng tử Quỷ không nói được hết câu, hắn vốn bình tĩnh, lạnh lùng là thế mà bây giờ cơ thể không tự chủ được cứ run lên bần bật. Ba tháng nay, người hắn cầm tay đi dạo mỗi ngày, người tâm sự với hắn đủ chuyện trên đời, người vẫn nấu cơm cho hắn ăn và nằm bên cạnh hắn ngắm sao trời buổi tối, người ấy không phải là Tuyết Lan mà là một kẻ giả mạo. Kẻ giả mạo này giấu mình khéo đến nỗi hắn chưa một lần nghi ngờ. Cũng có thể bởi vì hắn không dựng lên hàng rào cảnh giác với Tuyết Lan như với những người khác, hắn xem cô như người thân thiết nhất trên thế giới này, vậy nên hắn bỏ qua mọi cử chỉ đáng nghi của cô, hắn không tưởng được một chuyện kinh khủng như vậy có thể xảy ra.
Ba tháng bị lừa dối. Hắn bị lừa dối cũng không sao, cuộc sống của hắn vẫn bình thường, êm đẹp, cơm ngon canh ngọt, kẻ giả mạo ấy không làm gì hắn cả, nhưng còn Tuyết Lan, ba tháng qua cô ấy đã ở đâu, làm gì, bị người ta giày vò, hành hạ thế nào, tất cả những điều ấy hắn không biết, chỉ mới nghĩ đến điểm ấy thôi hắn đã có cảm giác không sao chịu nổi. Hắn đã phụ cô. Hắn đã tự hứa với lòng sẽ bảo vệ cho cô nhưng hắn đã không làm được.
Số Tám cười cười:
- Cảm ơn chàng vì đã quan tâm em ba tháng nay.
- Con khốn kiếp này, hiện nguyên hình đi.
- Em không thể.
- Vẫn còn đùa giỡn à?
- Em đang nói rất thật.
- Vậy thì ...
Hoàng tử Quỷ bất tri bất giác lại lùi lại thêm một bước. Hắn sợ hãi quá đỗi. Hắn nhận ra rằng số Tám không phải là một con người hoàn chỉnh đang biến hình thành người khác mà là một linh hồn lang thang không sở hữu thể xác. Điều này quá lạ thường, vượt ngoài tầm hiểu biết của hắn.
- Một hồn ma?
- Nhờ ai mà em thành ra thế này, hả chàng?
- Nói vậy thì là ... nhờ bố tôi?
- Đúng vậy. Trong cuộc đại chiến năm xưa ông ấy đã phá hủy cơ thể của em, buộc em phải tìm các cơ thể mới.
- Đó là chuyện đã xảy ra ba triệu năm trước đây cơ mà.
- Và ba triệu năm nay em cứ phải thay đổi cơ thể liên miên. Em vốn là một cô gái rất đẹp, nói không ngoa còn đẹp hơn người yêu chàng gấp vạn, vì thế mà em chỉ có thể mượn xác của những cô gái đẹp. Em không chịu được sự xấu xí. Em liên tục tìm kiếm người yêu để cảm thấy bớt cô đơn, chỉ có điều người yêu xứng đáng đâu dễ tìm, em là người mang theo giọt máu thần linh, đã chiến đấu chống lại cha chàng, đã sống qua bao dòng thác lịch sử, tầm nhìn của em vô tình đã bị đẩy lên cao. Lần này tìm được chàng quả là tốt, một hoàng tử, một con người mang theo sứ mệnh chinh phục cả thế giới, một người đàn ông hoàn hảo về ngoại hình, và là bản sao của Thần Tối Cao. Trời ơi, em không thể cưỡng được khao khát của mình. Em biết chàng thích con bé ngu xuẩn và xấu xí này nên đã nhập vào người nó. Tiếc rằng chàng quá cố chấp.
- Nhưng chính tay tôi đã dung nhập linh hồn cô vào cơ thể, trừ khi, trừ khi ...
Hoàng tử Quỷ cắn hai hàm răng vào nhau. Quá nhiều điều bất ngờ đã xảy ra khiến hắn từ lúc nào lại biến thành người nói lắp.
Số Tám đứng dậy, tiến về phía hắn, những bước chân uyển chuyển như người mẫu dạo bước trên sàn catwalk.
- Linh hồn trong lá bài ấy là em. Em đã sao chép ký ức của Tuyết Lan, còn linh hồn của con bé đó đã sớm bị số Bảy lấy mất.
- Vậy là cả số Bảy, số Tám và số Chín đều ở ngay gần đây. Tại sao các người không đồng loạt ra tay?
- Tại sao em lại phải giúp ông ấy?
Hoàng tử Quỷ không ảo tưởng đến nỗi cho rằng số Tám từ chối xuất chiến chỉ vì muốn ngủ với mình, hắn đoán rằng Biệt đội diệt Quỷ không thực sự muốn xuống tay giết hắn. Lý do thì hắn không rõ. Hết lần này đến lần khác các thành viên trong Biệt đội chỉ tìm cách dồn ép và dọa nạt hắn chứ không chiến đấu sống chết. Chưa nói đến số Bảy bí ẩn xa vời, chỉ cần số Tám và số Chín cùng hợp lực thì làm sao mà hắn chống nổi? Mặc dù chưa biết rõ về số Tám, nhưng linh hồn của người phụ nữ này đã lang thang ba triệu năm, mỗi chi tiết này thôi đã đủ cho thấy đây là một nữ quái không vừa, ít nhất cũng mạnh ngang số Chín. Đã vậy thì hắn không thể nương tay chút nào. Lòng bàn tay vừa xòe ra, toàn bộ căn phòng đã đóng băng, đặc biệt khu vực bao quanh số Tám trở thành một khối băng hình chữ nhật cao chừng hai mét, rộng một mét. Nhiệt độ băng đá giảm sâu, ý đồ rõ ràng muốn làm số Tám lạnh quá mà ngất xỉu.
Kể từ khi lột xác, Hoàng tử Quỷ đã sở hữu các quyền năng khó tin. Hắn có thể đóng băng vạn vật mà không cần sử dụng đến nước làm mồi dẫn. Hắn nhìn thấu cấu trúc vật chất ở quy mô phân tử và mỗi lần ra tay là toàn bộ nguồn năng lượng xung quanh hắn đều biến đổi. Ý nghĩ của hắn biến thành mệnh lệnh không thể kháng cự. Nếu không phải số Tám đang chiếm hữu cơ thể của Tuyết Lan, và nếu hắn không lo lắng cho sự toàn vẹn cơ thể của cô, thì sau cú phóng tay vừa rồi hắn đã có thể tạo ra những thanh đao bằng băng đá chặt đứt số Tám thành mấy khúc. Việc linh hồn số Tám nằm trong cơ thể Tuyết Lan thực sự đã trói tay hắn, giống như đang đánh nhau sống chết với người khỏe hơn mình mà không được dùng những phương pháp có tính sát thương cao, chỉ có thể quật ngã và bắt sống.
Trước cơn mắt kinh hãi của Hoàng tử Quỷ, từ cơ thể của số Tám tỏa ra một làn sương mù màu đục thi thoảng lóe lên sắc tím, nếu không nhầm thì cô ta đã dùng chính sương mù làm vũ khí chứ không phải chỉ để tự vệ như những người khác. Sương mù với cô ta cũng tương đương súng trường và đạn của xạ thủ, lá bài của số Chín. Sương mù tỏa đến đâu băng đá vỡ vụn và tan thành nước đến đó, sương mù che chở cho cô ta khỏi khí lạnh thấu xương. Số Tám bình thản tiến lên, theo mỗi bước chân, tiếng lạo xạo lại vang lên, lọt vào tai Hoàng tử Quỷ biến thành thanh âm rợn người, khi còn cách hắn hai bước, cô ta chỉ ngón trỏ vào trán hắn, trong đầu Hoàng tử Quỷ tức thì phát sinh một làn sương mù tựa như đang tìm cách trục xuất linh hồn hắn khỏi cơ thể. Hắn nhận thức được rằng những thành viên bài danh càng cao trong tổ chức thì lại có khả năng sử dụng sương mù càng giỏi hơn, chẳng hạn như số Mười chỉ có thể dùng sương mù che đầu, số Chín đã có thể dùng sương mù bọc lấy lá bài, số Tám còn xuất sắc hơn nữa, bằng cách nào đó nhét được sương mù vào trong đầu hắn. Vẫn chưa dừng lại, hắn có cảm giác như ký ức của mình đang bị sương mù sao chép với tốc độ chóng mặt để tạo ra một linh hồn mới. Khi quá trình sao chép kết thúc, linh hồn mới sẽ được tạo ra, mang theo ký ức của hắn nhưng lại không phải là hắn, linh hồn ấy sẽ chiếm hữu cơ thể của hắn và gần như chắc chắn sẽ quỳ gối trước mặt số Tám và thỏa mãn dục vọng của người phụ nữ này.
Ý nghĩ ấy khiến Hoàng tử Quỷ lạnh gáy. Không còn thời gian để nghĩ nhiều, hắn lập tức đóng băng toàn thân và sợi hấp dẫn theo sự điều khiển của hắn tự đánh vào thân hình đã bị hóa đá của chính mình, đập vỡ nó thành muôn vàn mảnh vụn, bằng cách này, hắn tự giải thoát đầu mình khỏi làn sương mù. Các mảnh băng vụn theo cửa sổ thoát ra khỏi căn nhà, bay lên trời cao, tụ lại thành hình người như cũ. Số Tám chạy ra sân. Cô ta hóa ra không biết bay. Ánh mắt lạnh lùng nhìn theo bóng dáng lướt ngang bầu trời, tay lại vung lên, sương mù phun ra ào ào. Từ khi chạm trán Biệt đội diệt Quỷ, Hoàng tử Quỷ chưa bao giờ nghĩ rằng người ta lại có thể tạo ra được nhiều sương như vậy. Tim hắn trầm xuống, trong đầu tự nhiên nghĩ về số Một lần nữa. Nếu số Tám đã thế này, thì cái tên số Một ấy sẽ còn kinh khủng như thế nào, sự có mặt của gã không hợp lẽ thường, làm sao thế giới này có thể chứa đựng một sinh linh khủng bố đến thế?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook